Một người đàn ông đã bỏ lại vợ mình đang chìm giữa biển để tự cứu lấy mạng sống.

Một ngày nọ, một thầy giáo kể cho học sinh nghe câu chuyện về một con tàu gặp bão lớn. Trên tàu có một cặp vợ chồng. Khi con tàu bắt đầu chìm dần, tất cả mọi người đều chiến đấu để sống sót. Chỉ còn một chỗ trống duy nhất trên chiếc xuồng cứu hộ.

Người đàn ông đã bỏ lại vợ mình và nhảy lên chiếc xuồng đó.

Người vợ đứng lại trên boong tàu, giữa những đợt sóng cuốn, nhìn theo anh lần cuối và chỉ nói một câu duy nhất.

Lúc đó, thầy giáo dừng lại và hỏi học sinh:

— Theo các em, cô ấy đã nói gì?

Cả lớp bắt đầu đưa ra những câu trả lời:

— “Anh thật hèn nhát!”

— “Em ghét anh!”

— “Anh không xứng là đàn ông!”

Nhưng một học sinh, im lặng nãy giờ, thì thầm bằng giọng nhẹ nhàng:

— Cô ấy đã nói: “Hãy chăm sóc các con của chúng ta.”

Thầy giáo sững người, hỏi lại:

— Em đã từng nghe câu chuyện này chưa?

Cậu bé lắc đầu:

— Chưa. Nhưng đó là điều mẹ em đã nói với cha trước khi mất.

Thầy giáo lặng người, rồi tiếp tục kể.

Con tàu chìm xuống đáy đại dương.

Người đàn ông trở về, nuôi nấng đứa con gái duy nhất của họ. Nhiều năm sau, ông cũng qua đời.

Sau khi cha mất, cô con gái tình cờ tìm thấy nhật ký của ông. Trong đó viết:

“Chúng tôi đã lên đường trong chuyến đi cuối cùng, khi biết rằng căn bệnh sẽ sớm cướp mất cô ấy. Các bác sĩ đã bảo cô ấy chỉ còn sống được vài ngày.

Hôm ấy, khi tàu gặp nạn, tôi đã cố gắng đẩy cô ấy lên chiếc xuồng cứu sinh, nhưng cô ấy từ chối.

Cô ấy nhìn tôi, mỉm cười – nụ cười ấy tôi không bao giờ quên – và nói:

” Đi đi. Con gái chúng ta cần anh.”

Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc vâng lời.

Nhưng trời ơi, anh đã mong được chìm cùng em biết bao…

Tiếc thay, vì con, anh buộc phải để em yên nghỉ một mình trong vòng tay của đại dương.”

Câu chuyện kết thúc, cả lớp chìm vào một khoảng lặng sâu lắng.

Ngày hôm đó, các học sinh đã hiểu một bài học quan trọng:

Cuộc sống phức tạp hơn những gì ta thấy.

Đằng sau mỗi hành động, mỗi quyết định, có thể ẩn chứa một sự thật mà ta chưa từng biết đến.

Đừng vội phán xét… vì ai cũng mang trong mình một câu chuyện mà ta chưa từng nghe qua.

Và nếu bạn chưa thể hiểu họ, thì chí ít… hãy cho họ một cơ hội được cảm thông.

Bài sưu tầm

Ảnh st minh họa

Bài viết khác

Sự giúρ đỡ – Đôi khi giúρ đỡ người khác lại là giúρ đỡ chính mình ! Câu chuyện nhân văn

Năm 18 tuổi, tôi sαng Anh học Đại học. Và vẫn học đối mặt với nỗi đαu quen thuộc, nỗi đαu củα một đứα trẻ mồ côi.     Một hôm, khi đαng đi chợ, tôi thấy một cụ già đαng loαy hoαy với một cây gậy và một túi táo với những quả táo […]

Bàn tay của người vợ, đôi bàn tay thô ráp đã đem lại cho gia đình những bữa cơm ngon.

Trước đâγ, nếu có ai nói rằng, cuộc đời con người ta có thể thaγ đổi vì một chuγện tình cờ thì tôi chẳng bao giờ tin. Cho đến khi điều đó xảγ ra với chính mình… Đúng vào ngàγ nàγ năm ngoái, sau cuộc họρ giao ban buổi sáng, công tγ tôi tổ chức […]

3 Bαo gạo – Câu chuyện ý nghĩα sâu sắc và chân thật về giα ᵭình

Đây là câu chuyện chân thật về giα ᵭình nghèo khổ, khi ᵭứα con vừα Ьắt ᵭầu ᵭi học thì người chα quα ᵭời, hαi mẹ con cùng nhαu dìu dắt nhαu ᵭi và dùng ᵭống ᵭất ᵭỏ nhè nhẹ ρhủ lên ᵭể tiễn Ьiệt người chα. Hình minh hoạ Người mẹ không ᵭi thêm […]