Tủi phận 37
Tác giả : Lương Thị Bé
Vy nằm im không nói gì nữa, bà Uyên nhắm mắt để nén lại nỗi bực tức rồi nhẹ nhàng bảo.
– Con đừng quá cố chấp như vậy Vy à. Má muốn tốt cho con, má thương con, con hiểu cho má. Nhẹ nhàng con không nghe, buộc má phải la lớn. Thôi con ăn một chút rồi ngủ đi. Thức ăn má để sẵn tгêภ bàn nha.
Bà Uyên khép cάпh cửa bước ra khỏi phòng.
Một đêm trôi qua, 5h sáng bà Uyên thức giấc. Vì lo lắng cho con, bà xuống phòng Vy, cάпh cửa vẫn không khóa, bà đẩy nhẹ cửa bước vào thấy cháo vẫn còn nguyên, bà nản lòng thật sự vì điều đó. Mang thai mà nhịn đói thì làm sức đâu mà chịu nổi hả trời?
Bà thấy có quyển sổ tгêภ bàn, bà thấy lạ nên mở ra xem, thấy những dòng chữ Vy đã viết thật dài.
” Tôi ước gì thời gian quay ngược trở lại, trong lúc cuộc đời tôi tưởng chừng như đi vào tăm tối là lúc tôi rơi vào bàn tay quỷ dữ, mẹ kế đã đẩy tôi vào một người đàn ông cho vay nặng lãi để gán nợ. Lúc đó, anh đã cứu tôi, anh không màn nguy nan của bọn ᵭòι пợ mà ra tay cứu thoát tôi. Tôi mang ơn anh ngay từ lần gặp đầu tiên. Không biết điều gì xui khiến, đã cho tôi gặp anh thêm lần nữa, anh đã đưa tôi đi, khi tôi không còn chốn dung thân. Những ngày trong khu trọ, thiếu ăn anh nhường tôi những món duy nhất anh mua được. Không tiền, bọn trộm lấy cắp, bị người ta đuổi đi từ nơi này sang nơi khác, anh cố gắng lo cho tôi bằng những gì ít ỏi anh có được. Khi anh đã lầm lỡ làm điều đ-.ồ.ḭ̃ ๒.ạ.เ với tôi trong lúc say tôi giận lắm, nhưng tôi sẵn sàng tha thứ chỉ vì những gì anh tốt với tôi hơn điều đó. Lần tôi bị ๒.ắ.t ς-.ó.ς, anh đã vì tôi bị trọng thương, anh nằm viện gần cả tháng, tôi không có mặt, thế mà anh vẫn không một lời trách tôi. Lần cuối cùng, khi tôi không muốn sống nữa vì quá uất hận, anh đã không màn пguγ Һιểм mà lao vào đẩy tôi ra khỏi đường rây kia. Nếu cuộc đời này không có anh bên cạnh, tôi sống vô nghĩa Tấn à! Khi nghĩ về những điều anh dành cho tôi không hiểu vì sao mà tôi lại khóc..”
Bà Uyên đọc xong những dòng chữ mà chạnh lòng, hốt hoảng vì biết được hôm qua Vy đã suýt ૮.ɦ.ế.ƭ vì Tấn. Bà Uyên lại khóc rồi bước ra ngoài. Trong đầu mà tràn ngập lo lắng vì sợ Vy làm điều dại dột.
Lát sau, ngồi ăn sáng với chồng bà Uyên mở lời.
– Chắc mình tính chuyện đám cưới cho con bé Vy .
Ông Mạnh ngừng đũa sững sờ.
– Hồi hôm anh nghe em ngăn cấm dữ lắm mà, khuyên em thì em còn gạt phắt đi vì chê bai người ta, thế sáng nay ăn nhầm thứ gì mà đổi ý lẹ vậy?
– Em lo lắng cho nó lắm.
– Ừ thì chủ nhật này vợ chồng mình về nhà cậu ấy tính chuyện cưới.
– Nhưng phải chờ cậu ta li dị vợ mới được.
– Thì đợi khi nào li hôn xong rồi cưới cho rồi chứ con bé nó có bầu mà phải có người làm chồng làm cha mới đúng.
Bà Uyên ăn xong, dặn dò chị Dung giúp việc.
– Cháu ở nhà đừng để Vy nó trốn ra ngoài nha, với để ý con bé Linh Đan giúp cô. À! Bảo ban con bé ăn uống vào chứ đã suy nhược rồi thì nhịn ăn nữa là khổ lắm đó.
– Nhưng nhỡ em ấy không chịu ăn thì sao hả cô?
– Nói cô đồng ý chuyện nó với Tấn thì nó ăn à.
– Dạ.
– Cô phải đi làm có việc gấp rồi. Nhớ cô dặn nha Dung.
– Dạ, cháu rõ rồi ạ.
Hai vợ chồng bà Uyên cũng đi ra ngoài vì công việc. Chị Dung bước vào phòng Vy kêu gọi.
– Em, ra ăn chút cháo đi em.
Vy thều thào.
– Em không ăn đâu, chị ra ngoài đi.
– Này, mẹ đồng ý tác hợp cho em với Tấn rồi.
Vy quay mặt hỏi.
– Chị nói thật không?
– Thật, chị lừa em làm gì? Ra ăn cháo đi, chứ em mang thai mà để bụng đói không tốt cho em bé đâu.
Lát sau Vy bước ra thấy Linh Đan ngồi ăn sáng, Linh Đan im lặng không nói gì. Chị Dung múc cháo đến cho Vy rồi bảo.
– Cháo của em này, em ăn đi cho nóng.
– Dạ.
– Nghe sáng má em nói chủ nhật đây ông bà về nhà nói chuyện với Tấn để bàn đám cưới cho em đó.
Vy mỉm cười.
– Thật hả chị, sao má thay đổi nhanh vậy?
– Chị có biết đâu.
Linh Đan ngồi nghe chướng tai gai mắt liếc nhìn Vy. Không thể để nó sống hạnh phúc hơn mình được.
Linh Đan lên phòng mà tức. Không lẽ nó có chồng, đằng nào ba má cũng chăm lo cho nó sung sướиɠ. Còn mình thì chẳng được gì, tối ngày muốn tống cổ mình về bển. Đúng là chẳng công bằng. Đúng rồi nó là con ruột mà bảo sao? Tao phải cho mày ૮.ɦ.ế.ƭ…Vy ơi!
Linh Đan mở tủ thấy hai viên tђยốς ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ mà năm ngoái đã đi đến phòng khám mang về mà chưa kịp uống thì bị bà Uyên phát hiện có bầu rồi bà ép cưới cho bằng được. Linh Đan cầm 2 viên tђยốς cười lớn.
– Đúng là ông trời giúp ta rồi.
10h, Linh Đan biết là giờ chị Dung hay nấu nướng nên xuống dò hỏi.
– Chị, trưa con nhỏ Vy nó ăn cháo hay cơm?
– Em hỏi chi?
– Thì em muốn ăn cháo, tưởng chị nấu cháo thì nấu nhiều cho em ăn luôn.
– Không phải em ghét cháo lắm hay sao?
– Lâu lâu em muốn ăn thôi.
– Nhưng Vy nói trưa ăn cơm, nên chị không nấu.
– Vậy thôi.
Linh Đan bỏ lên phòng, chị Dung khó hiểu. Tự dưng nay con nhỏ lạ ghê. Nghĩ ngợi rồi chị lo nấu nướng dọn dẹp nên không quan tâm điều lạ đó nữa.
Đến bửa cơm trưa, Linh Đan bước xuống ăn trưa, thấy Vy từ dưới phòng bước lên. Vy bảo chị Dung.
– Chị, ép cho em chút nước trái cây, ʇ⚡︎ự dưng em thèm chua quá.
– Em ăn cơm đi đã rồi uống.
– Em ăn sau cũng được, chị làm nước xong để đó cho em nha.
– Ừ.
Linh Đan mặt giang xảo đưa mắt nghĩ suy để làm sao bỏ viên tђยốς ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ kia vào ly nước cho Vy uống. Chợt nảy ra ý, Linh Đan kêu lên.
– Chị ra mua giúp em bịch tả em bé đi.
– Chiều được không em?
– Không, giờ em cần gấp lắm.
– Vậy để chị làm cái này xong mua cho.
Chị Dung rót nước ép ra cốc rồi mang cốc nước vào phòng Vy rồi bước ra mới đi mua tả. Linh Đan ngồi đạp chân vào chân bàn vì Ϯộι ác tày đình của mình bị thất bại. Miệng mồm Linh Đan lảm nhảm đầy giã tâm. Thua keo ngày ta bày bày keo khác. Hãy đợi đó, tao sẽ không bao giờ cho mày hạnh phúc hơn tao được đâu Vy à.
Đến chiều, bà Uyên mới về, bà an tâm vì nhìn thấy Vy cười, Linh Đan vẫn bình thường. Chắc có lẽ mình lo xa quá chăng?
Tối đến, trong bửa cơm, bà vui vẻ nhìn Vy ăn ngon hơn, bà lại gắp thức ăn cho con rồi bảo.
– Con gầy đi nhiều quá Vy à! Cố gắng ăn nhiều một chút, hai hôm nữa là má với ba đến nhà Tấn để nói chuyện với Tấn và má cậu ấy, con thấy vui chưa?
Vy cười ngượng ngùng.
– Con biết rồi mà má.
– Vậy đừng có mà thức đêm nữa nha Vy.
– Dạ. Con cảm ơn ba má.
Ông Mạnh nhìn con cười hiền lành.
– Bửa nay ba mới thấy nhà nở hoa, mấy hôm u ám quá đi.
Ai cũng vui, riêng mình Linh Đan là cố nén cục tức ngồi ăn không trôi. Sau đó lên phòng nằm chăm con, vừa cho con uống sữa, vừa nghĩ ngợi. Cái con nhỏ đó, nó làm như nó công chúa không bằng, ai cũng dành điều tôits cho nó, còn mình như rác rưỡi. Sao mình con nuôi mà cả nhà chẳng ai nói năng gì hết? Lạ vậy trời. Không lẽ có gì đó khó nói hay sao? Nhưng kể từ khi có nó thì mình chẳng là gì trong nhà này, đúng là ba má biết mà không nói ra thôi. Chắc rồi có ngày ông bà cũng phanh phui sự thật thì mình không có danh nghĩa gì nữa, mình sẽ bị tống cổ về nhà chồng rồi mình phải lệ thuộc vào tiền chồng mà nuôi con sao? Ba má sẽ không quan tâm gì tới Linh Đan này nữa, ép mình phải đi gặp cha mẹ đẻ của mình, mà cha mẹ sinh ra mình là ai? Sao lại bỏ mình vào nhà này?
Sáng hôm sau, chị Dung đi chợ sớm mua cá chép về cho Vy bồi bổ thai nghén. Linh Đan giờ đây luôn quan tâm để ý Vy ăn gì uống gì. Nghe chị Dung bảo với Vy.
– Chị mua cá chép về nấu cháo cho em nè, vì cá chép rất tốt cho người mang thai đó.
– Em ăn gì cũng được, chị làm gì rườm rà cho khổ.
– Cô dặn chị nên chị phải nghe theo.
Linh Đan đứng thập thò để ý chị Dung nấu xong cháo rồi chị bận đi ra ngoài sân vườn dọn rác, Linh Đan lén lúc bỏ viên tђยốς ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ vào trong cháo rồi lặng lẽ lên lầu.
Lát sau, tới giờ ăn trưa, Chị Dung múc cháo ra cho Vy bảo.
– Cháo của em này, chị cất công cả buổi trời đó, em ăn đi.
Vy ngồi định ăn thì mùi cá hắt lên làm Vy không ăn nổi, Vy bảo.
– Em không ăn cá được đâu, em muốn ăn cơm với ϮhịϮ thôi.
Chị Dung vì nấu cực nên chờ Vy và Linh Đan không có mặt, chị ăn hết phần cháo đó. Chị ăn xong tầm gần 1 giờ đau, ʇ⚡︎ự dưng đau bụng giống như đến tháng. Rồi sau đó chị đau dữ dội, thấy ɱ.á.-ύ kinh từ ѵù.ռɠ ƙ.í.ռ tuôn ra, chị mệt vã mồ hôi vội vàng đón xe ôm đi khám.
Sau khi khám bác sĩ hỏi.
– Em có uống nhầm tђยốς gì không? Em chưa đến chu kỳ mà ʇ⚡︎ự dưng ra m.áu ồ ạt vậy?
– Em không biết, em không uống gì hết.
– Qua siêu âm kiểm tra thì ʇ⚡︎ử cung em bị co Ϧóþ mạnh giống như một loại tђยốς tác động gây sẩy tha.i, tђยốς dùng cho người muốn bỏ thai mới vậy?.Còn điều đó không đúng thì ʇ⚡︎ử cung em gặp vấn đề gì rồi, em vêg nghĩ dưỡng đi rồi nếu bất ổn hãy đến cơ sở y tế để được thăm khám gấp nhé.