Tủi phận 32

Tác giả : Lương Thị Bé

Buổi sáng trong căn nhà rộng lớn vẫn diễn ra như bình thường. ông Mạnh dặn dò người giúp việc.

– Dung, tý nữa cháu nấu chút cháo ϮhịϮ cho bà nha.

Bà Uyên nghĩ tới Linh Đan.

– À, nấu 2 bát, cho Linh Đan một bát luôn nha Dung. Trưa cô về nhớ nấu cơm nha.

Hai vợ chồng ông bà chủ cũng rời khỏi nhà, đến nơi làm việc.

Ngồi ăn sáng, chị Dung phải chăm lo chu đáo cho Vy theo lời ông bà chủ luôn dặn dò. Vy được ăn những món ngon và không động tay đến bất cứ việc gì trong nhà.

Linh Đan bước xuống ngồi vào bàn kêu lên.

– Ba má tôi đâu rồi hả?

Chị Dung đáp.

– Ra ngoài hết rồi em. Em ăn sáng nha?

Linh Đan vênh giọng lên.

– Thấy tôi ngồi đây còn hỏi.

Chị Dung bê tô cháo cho Linh Đan.

– Này, em ăn cháo đi.

Nhìn tô cháo trước mặt, Linh Đan liếc mắt lên.

– Chị thừa biết là tôi ghét nhất là cháo mà còn nấu là sao? Có bún phờ gì kia kìa sao không lấy.

– Má em dặn rồi, em mới sinh bụng dạ còn yếu lắm! Không ăn được bún đâu.

Linh Đan cáu gắt bảo.

– Không có ba má tôi ở đây, chị lấy bún với lấy nước trái cây cho tôi đi.

Chị giúp việc chẳng biết nói như thế nào với cô chủ nhỏ ngang ngược rắc rối nên làm theo ý cô ả cho bớt phải nghe những lời phát ghét.

Linh Đan ngồi chờ thức ăn luôn miệng kêu la, bé Xu đưa mắt nhìn cô gáι vì thấy sợ. Liền bị Linh Đan quát nạt.

– Cái con nhỏ kia, mày nhìn cái gì? Hai đứa bây tao không hiểu sao lại ở trong nhà tao á! Ăn xong thì đi chỗ khác ngồi đi, ngồi đây làm gì.

Chị Dung liền chen vào.

– Em đừng nói như vậy chứ. Là người một nhà không à.

– Chị nhiều chuyện vừa thôi. Tôi nói thì mặc tôi, ai bảo chị xen vào.

Chị Dung chỉ biết lắc đầu nín nhịn vì là phận người làm. Chị phải xay nước trái cây để phục vụ cho Linh Đan nên bận bịu. Thấy Vy ngồi không nên chị mở lời nhờ Vy.

– Vy, em mang cho nội tô cháo giúp chị được không?.Chứ nội đang không khỏe nên không muốn ăn. Có khi em nói thì nội vui, nội ăn một chút đó.

– Dạ, để em giúp cho có gì đâu chị.

Chị Dung bê khay có tô cháo nóng đưa cho Vy.

– Nhờ em chút nha.

Vy đưa tay bê cháo nóng bước đi, vừa đi ngang qua gần Linh Đan, bất ngờ Linh Đan cố tình chìa chân ra làm Vy vấp phải và té ngã. Cháo nóng văng ra đầy phỏng cả tay Vy.

Nghe tiếng khay văng ra sàn nhà cùng tiếng kêu Á lên của Vy, chị Dung hσảпg hốϮ chạy tới đỡ.

– Em có sao không?

Vy vừa đứng dậy để bước 2 bước thì bị cháo đổ đầy sàn trơn trượt, làm cho Vy trượt thêm lần nữa. Vy đau rát vì vết bỏng của cháo nóng. Chị Dung vội vã lấy chậu nước đến cho Vy ngâm bàn tay vào.

Chị Dung không rõ nguyên nhân , cứ ngỡ Vy bất cẩn nên trách mình.

– Chị xin lỗi. Để chị lau dọn rồi chị lấy tђยốς bôi cho. Về bà chủ biết cҺửι chị ૮.ɦ.ế.ƭ nữa ý chứ. Khổ ghê.

– Em không nói má biết đâu, chị yên tâm.

– Xin lỗi em nha.

Linh Đan ngồi ăn liếc mắt nhìn nhếch môi cười khinh khi. Bờ môi khẽ nói lên hai chữ đầy giã tâm. ” Đáng đời”.

Chị Dung múc bát cháo khác bê lên cho bà rồi đi tìm tђยốς để bôi cho Vy nhưng đã hết hạn nên chị phải đi ra hiệu tђยốς để mua. Chị Dung dặn dò Vy.

– Em đợi chị xíu nha, chị đi ra hiệu tђยốς chị mua tђยốς về bôi cho.

– Không sao đâu chị, em chườm đá nên bớt đau rồi.

– Chị sẵn nhận thùng hải sản luôn, người ta họ gửi ở bưu điện.

– Vậy chị đi đi.

Chị Dung đi khỏi nhà. Lát sau Linh Đan bước xuống, không thấy ai, cô ả kêu to.

– Chị Dung, chị lên dọn cái này cho tôi chút coi.

Không thấy ai trả lời. Linh Đan nhìn qua phía Vy kêu lên.

– Ê con nhỏ kia, bà Dung đâu rồi?

Vy không trả lời vì ghét.Linh Đan xấu hổ đứng tức tối.

– Bộ mày không có miệng hả? Tao hỏi sao mày không nói.

Vy vẫn im lặng. Cái im lặng làm Linh Đan càng nỗi điên lên. Cô ả bước lại.

– Mày muốn tao đuổi mày ra khỏi đây không hả nhỏ kia. Mày là ai mà dám ở trong nhà này chứ.

Vy nhướng mắt lên.

– Ai ra khỏi đây thì phải coi lại đó.

– Mày nói cái gì?

– Có tin tôi về mách ông bà là cô làm phỏng tôi không. Biết điều thì ngậm miệng lại. Rõ chưa.

Linh Đan cứ ngỡ Vy hiền lành dễ ЬắϮ пα̣t, ai dè không phải như cô ả nghĩ. Linh Đan nuốt cục tức rồi đi lên phòng. Vừa đi, vừa nghĩ.

Con nhỏ đó không phải là chị em gì mình hết. Mà rốt cuộc nó là ai? Tại sao bất ngờ xuất hiện rồi được ba má cưng chìu là sao? Phải điều tra mới được. Hôm nay nó dám cả gan lên giọng với mình nữa, nó không phải dạng vừa, nhưng mày hãy đợi đấy, động tới Linh Đan này thì phải trả giá.

Bài viết khác

Ly hôn rồi, bố chồng vẫn thường xuyên qua thăm các cháu, giúp đỡ mấy mẹ con tôi

Tôi ly hôn được hơn một năm qua. Mặc dù tôi là người chịu khó, yêu thương chồng con và hết mực với nhà chồng, tôi cũng đẻ cho chồng hai đứa nam có, nữ có, kháu khỉnh, đáng yêu… Vậy mà chồng tôi vẫn dứt áo ra đi, anh ta về ở hẳn với […]

Những người bạn đáng quý – Cảm động câu chuyện ý nghĩα đầy tình bằng hữu và tình người

– Thằng Tuân mặc dù thể trạng vẫn khỏe nhưng nó bị giαi đoạn 2 rồi chúng mày ạ! Nó đαng chờ các kết quả xét nghiệm và chờ lịch mổ củα Ьệпh viện.     Cương, lớρ trưởng, bạn thân củα Tuân nói. Cả bọn ngồi im lặng. Cả lớρ đã biết Tuân có […]

Người chα không biết chữ – Câu chuyện ý nghĩα sâu sắc và nhân văn

Đúng 7 giờ sáng, các ρhụ huynh có mặt ở ρhòng họρ, kí tên điểm dαnh xong thì tìm đúng ghế củα con mình ngồi xuống. Có thể nhận ɾα ɾằng tất cả mọi người đều chú ý ăn mặc chải chuốt đầu tóc, nhìn quần áo αi cũng là lượt, ρhẳng ρhiu. Lúc ổn […]