Tủi phận 19

Tác giả : Lương Thị Bé

– Vâng. Em đã quyết định rồi.

– Vậy em nhớ cẩn thận và giữ gìn sức khòe.

Về căn phòng trọ, chưa bao giờ, Tấn thấy buồn đến vậy, khi nghe Vy nói sẽ làm và ở đó luôn, anh nằm trăn trở không ngủ được. Nhớ lại mối tình với vợ thì Tấn không thấy mệt mỏi như vậy, nhưng sao giờ đây Tấn buồn chỉ vì một người con gáι chưa quen được lâu là Vy.

Nhìn sang Vy đã say giấc, anh lại nhìn đứa trẻ nhỏ bé là con anh. Tấn lại nghĩ, thì thôi mình cũng đã có vợ con rồi, Vy không có tình cảm hay có tình cảm thì cũng vậy thôi, mình không thể niếu giữ cô ấy bằng mọi giá được, nếu cô ấy quen một người giàu sang thì sao, chắc sẽ hạnh phúc hơn là mình. Cô ấy sống tốt là được rồi.

Vấn đề tiền bạc thiếu thốn nên anh càng để cho Vy đến nơi ở mới làm việc, có lẽ sẽ tốt hơn ở đây vì anh mới làm chỗ công trình chỉ một tuần nên không thể có lương. Chắc trong lúc túng quẫn, số phận đã xui khiến cho Vy được sung sướиɠ hơn hiện tại. Tấn nghĩ vậy nên không muốn cản Vy nữa.

Sáng hôm sau, hôm nay Tấn đưa Vy đến nhà bà Uyên cho cô làm giúp việc ở đó.
Tấn theo địa chỉ mà bà Uyên đã đưa cho Vy, anh đã chở cô đến cổng căn nhà rộng lớn của bà Uyên. Xuống xe, cả hai nhìn nhau cảm thấy buồn vì thời gian qua đã gắn bó. Tấn dặn dò.

– Em đến đó nhớ ăn uống điều độ nha em.

– Em biết rồi. Anh cũng vậy nhé.

– Em bấm chuông đi.
Vy vừa nhấn chuông thì có một người phụ nữ ra mở cửa rồi bảo.

– Bà chủ mời cô vào trong.

Vy đứng trước cάпh cổng hướng mặt ra đường nhìn Tấn như bỏ quên cái gì đó quan trọng. Ánh mắt cả hai nhìn nhau trong nỗi buồn chất đầy nhưng Tấn vẫn cố nở nụ cười.

– Em vào đi. Anh đi làm.

Vy theo người phụ nữ kia vào trong nhà. Ngồi tгêภ ghế sofa giáp mặt với bà Uyên, một người phụ nữ tuổi trung niên đẹp. Người phụ nữ ấy cười hiền hòa rồi bảo.

– Sao cháu suy nghĩ kỹ chưa? Cháu có quyết định ở lại đây hay về?

– Dạ, cho cháu ở lại.

– Cháu chưa có gia đình đúng không?

– Dạ.

– Vậy cũng là một điều tốt vì cháu không vướng bận gì. Giờ cô cháu mình sẽ trao đổi về công việc nhé! Công việc của cháu chỉ cần lau dọn tất cả các phòng cho sạch thôi, còn việc nấu ăn đã có người nấu rồi.

– Dạ.

Bà Uyên nói rõ thêm.

– Nhà cô có một người già là mẹ chồng cô, bà ấy rất khó tính, nhưng chỉ cần hiểu bà một chút thì không sao cả. Gia đình cô tổng cộng 5 người, nhưng hiện tại có 4 người với chị Dung giúp việc và cháu nữa thôi.

Rồi bà chủ nhà lấy một quyển sổ với cây bút bi ra bảo.

– Cô tên Uyên, còn cháu lấy chứng minh nhân dân ra cho cô xem để ghi thông tin.

Vy lục túi ra lấy chứng minh nhân dân ra đưa cho bà Uyên, bà ghi thông tin của Vy vào rồi bà hỏi.

– Cháu không dùng điện thoại sao?

– Dạ không ạ. Do cháu không đủ điều kiện để mua.

– Cô hiểu rồi, để lát cô cho cháu một cái để liên lạc cho tiện.

Vy được bà Uyên đưa đi xem các phòng tгêภ dưới, đâu là phòng ngủ của vợ chồng bà, đâu là phòng con trai bà và xem hết gian nhà bà. Lần đầu tiên Vy được vào một căn nhà đẹp đến vậy nên cứ chăm chăm nhìn mọi đồ vật thật lâu vì đẹp. Rồi bà Uyên dắt Vy vào phòng dưới của bà mẹ chồng bà Uyên năm nay bà cụ cũng hơn 80 tuổi.

Vào trong, bà Uyên nói to với bà cụ.

– Mẹ, đây là người giúp việc mới.

Bà cụ vẽ mặt khó chịu nhìn Vy từ tгêภ xuống dưới như dò xét rồi bảo.

– Ừ.

Bà cụ rất khó tính, nên những người vào phòng lau dọn cho bà phải làm thật sạch và nhìn vẻ bề ngoài cũng phải sạch, chứ bà không thích dơ bẩn. Khi nhìn Vy trắng trẻo, xinh đẹp bà mới ưng ý.

Sau đó, bà Uyên đưa Vy xuống phòng khách, bà Uyên lại hỏi.

– Cháu không mang quần áo gì sao?

– Dạ có ạ!

Bà Uyên nhìn chiếc túi sách của Vy hỏi.

– Quần áo của cháu trong túi kia ư?

– Dạ.

– Chiều nay cũng rảnh, cô sẽ đưa cháu đi mua vài bộ quần áo.

Vy thấy ngại, cô từ chối.

– Dạ thôi cô ạ.

– Cô không tính vào lương đâu mà lo.

Vy ngồi hơi ngượng ngùng cô liền cảm ơn bà Uyên..

– Cháu yên tâm, làm tốt thì cô sẽ không để cho cháu thiệt đâu.

– Dạ, cô nhận cháu vào làm là cháu biết ơn cô rồi ạ.

Bà Uyên nhớ đến việc Vy nhặt túi ҳάch của bà, số tiền vẫn còn nguyên, Vy là một cô gáι thiếu thốn nhiều về mọi thứ, đến nỗi quần áo chẳng có nhiều, không có một cái điện thoại. Điều đó làm bà cảm động vì Vy không vì thiếu thốn mà tham lam.

Đúng là lần đầu gặp bà cũng đã có cảm nhận Vy là cô gáι tốt nên rất có cảm tình. Bà Uyên thấy Vy quê quán ở Long An nên hỏi.

– Cháu đến Sài Gòn lâu chưa?

– Dạ, cũng mới đây à cô, chưa được một tháng ạ!

– Vậy trước đó, cháu làm nghề gì ở quê?

– Dạ, cháu bán bánh rong ngoài đường, ngoài chợ thôi ạ.

Bà Uyên nghe thì thấy thương cho số phận của cô gáι trẻ trạc tuổi con bà. Vy khổ sở còn con gáι bà đua đòi quá mức, ђ-ư ђ-ỏ.ภ.ﻮ chẳng biết làm gì.

Xế chiều, lần đầu Vy được ngồi tгêภ một chiếc ô tô sang trọng để bà Uyên đưa đi mua sắm. Tự dưng bà Uyên cứ ngắm nhìn Vy triều mến như là một đứa con bà, bà cảm nhận giữa Vy và bà có gì đó gần gũi và thân thiết không thể diễn tả được.

Vy được đưa đến một shop quần áo để lựa những bộ đồ ưng ý. Cô không thể ngờ mình lại gặp may mắn như vậy. Vy mặc bộ nào cũng xinh, cũng hợp làm cho chị nhân viên cứ rối rít khen. Bà Uyên thấy vui khi nhìn Vy xinh xắn rất hợp với những bộ đồ đắt tiền kia. Bà Uyên cười bảo.

– Cô chủ động mua thì cháu đừng ngại gì cả. Cô muốn thấy cháu đẹp hơn.

Vy cảm động vì bà Uyên đối tốt với mình.

***

Cũng đến chiều tối, bà Uyên đưa người giúp việc mới về nhà. Cả ngày hôm nay, Vy chưa làm được việc gì trong ngôi nhà này mà toàn được mua sắm với ăn uống. Không biết bà Uyên thuê ô sin hay tìm con gáι nuôi nữa, chẳng ai hiểu.

Tối đến, cả gia đình bà ngồi vào bàn ăn cơm tối, bà Uyên cho phép Vy ngồi chung cho vui. Vợ chồng bà Uyên cứ bảo Vy ăn nhiều vào, họ tốt với cô lạ thường làm Vy thấy vui rồi chợt nhớ đến Tấn, ʇ⚡︎ự dưng Vy buồn. Không biết giờ này cha con anh đang làm gì?

Đêm hôm đó, đến giờ đi ngủ, Vy được ở một căn phòng đẹp rộng rãi là phòng con gáι của bà Uyên đã đi lấy chồng nên bỏ trống. Vy nằm nhớ đến Tấn, nhớ đứa bé con Tấn, khi bao ngày ở cùng đã thân quen. Nghĩ cũng thương Tấn, chắc anh giờ đang rất buồn.

Bài viết khác

Bà già tαo là một ρhụ huynh tuyệt vời – Câu chuyện tuy thô nhưng đầy ý nghĩα sâu sắc

1. Từ lúc tαo mới đẻ ɾα bà già đã luôn tiêm nhiễm vào đầu tαo là: “lớn lên mày đéo cần làm quá tốt việc nhà, đẻ ɾα 1 thằng suốt ngày lui cui ɾửα chén thì tαo đẻ ɾα quả tɾứng ăn còn ngon hơn. Đ.M mày cút ɾα đường và tạo ɾα […]

Ba lời khuyên – Đọc rồi lại đọc mà thấy ĐÚNG hơn những lần đọc TRƯỚC !

BA LỜI KHUYÊN ! Một cặp vợ chồng mới kết hôn rất nghèo và sống trong một nông trại nhỏ. Một ngày, người chồng nói với vợ: “Em yêu, anh sẽ rời ngôi nhà này… Anh sẽ phải đi rất xa, rất xa, tìm một công việc, rồi làm thật chăm chỉ để có thể […]

Cha mẹ còn đời ta còn chốn quay về – Cha mẹ mất đời ta chỉ còn đường để ra đi.

 Cuối ngày… Bà cụ sống tầng dưới đột nhiên đến gõ cửa, bà hỏi tôi có muốn mua căn nhà của bà không ? Căn nhà rộng 132m vuông . Tôi có chút bất ngờ nên nói với bà : “Bà ơi con đã có nhà rồi không cần mua thêm đâu” Bà cụ tiếp […]