Chuyện bà Đác 22

NGUYỄN THỨC

Trước khi ông Đác trở lại mạn ngược ông đã cố bảo bà Đác đi cùng đêm nằm ông đã lựa lời để nói cho bà Đác hiểu rõ chân tơ kẽ tóc con bà

Nếu khi kế hoạch của chúng không được thực hiện thì chúng bỏ rơi bà lúc nào đó

Nhưng bà nhất định không nghe ,bà tin vào các con của bà Giờ chúng đã thay đổi biết nghĩ lại chúng hiếu thảo với bà lắm, mà mới mấy tháng đây thôi, chúng chăm sóc bà hàng ngày, chúng sợ bà mải vui câu chuyện đến bữa về ăn cơm muộn, chúng thay nhau đi tìm bà mà không một lời ca thán

Khi ông nói nhiều bà đã gắt lên

-ông không phải lo xa

Rồi bà bảo ông

Ở tгêภ mạn ngược tôi với ông toàn nấu cơm sẵn vợ Chồng nó đi làm về ăn chứ ở quê tôi đi chơi đâu tùy thích , đến bữa về sẵn ăn mà mải chuyện không về kịp chúng lại phóng xe đến đón về

Nghe bà nói vậy ông cười lớn bảo
-Bà đúng thật là suy nghĩ nông nổi
Bà phải biết rằng thằng chồng nó giờ là người nhà nước, đi họp rồi đi học thêm liên miên, nương dẫy đổ dồn vào đầu vợ nó tất, việc nặng không giúp được chúng nó thì thôi, còn như cơm nước nhà cửa tôi với bà còn giúp được thì giúp chúng nó ,rồi đến khi hai tay hai gậy chúng nó lại phải lo cho mình
Mặc cho ông nói đi nói lại bà Đác nhất định không nghe mà nhất định không chịu lên mạn ngược sinh sống cùng ông và vợ Chồng đứa con nuôi
Biết bà nông nổi giờ chưa thể nghĩ ra được nhưng ông lường trước sẽ có ngày con cháu nó lãng quên bà. Mà khi đó bà muốn lên với ông chúng cũng không bao giờ chịu bỏ công việc tiền tầu xe ra để mang bà lên
Ông ghi rõ địa chỉ ông gửi cụ Sự cùng tiền bạc nếu ở quê bà Đác như thế nào thì nhờ cụ giúp

Rồi ông trở lại mạn ngược mà trong lòng vẫn không yên về bà

Ông Đác không còn ở quê, hàng ngày bà Đác vẫn quen thói cũ bà chơi hết nhà nọ đến nhà kia với các cụ già không ra đồng được

Một hai ngày đầu con bà cũng còn đi tìm rồi sau chúng quên hẳn bà ,đói thì bà về ăn Nhưng có hôm bà về muộn chúng đóng cửa ngủ trưa mà chúng còn khóa cổng nhiều lần như vậy bà mới nhận ra rằng. Những lời ông Đác nói là đúng
Bà chán nản, bà quay trở lại sống với cô em họ, bà buồn lắm, có khi cả tháng bà không về nhà chúng nó ăn cơm mà chúng cũng không một đứa nào đi tìm
Tuy về sống cùng cô em họ nhưng cô suốt ngày ngoài vườn hết nhặt cỏ tưới rau lại tẩy bẹ cho mía
Bà Đác nhận ra không một tý đất nào cô ấy bỏ không
Cô ấy trồng rau ít thôi còn mấy sào cô trồng toàn mía

Trong bữa ăn cô nói với bà Đác

Trồng mía thu được nhiều chị ạ, mà em không phải đi bán, lái buôn họ đến tận nhà lấy, tiền thu gọn mà được nhiêu chị không muốn lên mạn ngược nữa chị cứ ở lại đây cho có chị có em tiền hoa lợi em với chị sống thoải mái dư dả mà em có chị ở cùng em đỡ buồn

Rồi cô đưa cho bà Đác một ít tiền và nói
Chị cầm lấy chị thích tiêu gì thì tiêu
Bà Đác nghĩ bụng
-Bản chất thật thà mộc mạc của cô em họ từ trước đến nay vẫn không thay đổi
Bà nghĩ đến con bà mà buồn chúng nó vẫn tật nào chứng ấy
Mấy tháng sau bà nghĩ kĩ rồi ra nói với mấy đứa con
Bà muốn trở lại mạn ngược sống cùng với ông
Khốn khổ cho cái thân bà không một đứa nào giữ bà lại và khi bà bảo chúng mang bà đi vì chúng đã quen đường biết nhà rồi

-Nhưng đứa nào cũng từ trối

Chúng đưa ra đủ lý do , lúc này bà không kìm nén được nữa bà cҺửι thẳng vào mặt tất cả chúng nó

-Có con như chúng mày thì có làm gì ,rặng thà không có còn hơn ,tao cảm thấy hối hận và tiếc công tao mang nặng đẻ đau nuôi dưỡng chúng mày từ đỏ hỏn đến khi lên người
Rồi bà nói với cụ Sự ý định bà muốn quay trở lại mạn ngược sống cùng vợ Chồng người con nuôi và ông Đác
Cụ Sự hỏi bà nghĩ kĩ chưa
Sau khi nghe bà Đác nói nhất định bà không muốn ở đây nữa, cụ Sự đã nhờ người mang bà Đác lên
Cô em họ vừa khóc vừa mời bà ở lại nhưng lần này bà đã quyết định rồi
Biết có mời bà cũng không ở lại, cô em chồng lấy ra một xấp tiền đưa vào tay bà Đác rồi nói
Chị cầm lấy đi đường tiêu, còn chị mang lên đưa cho anh, ở đây em bán rau bán mía lại có chứ tгêภ đó anh chị được vợ Chồng nó kính trọng thương yêu nhưng đôi khi cần tiêu gì sẵn có
Bà Đác nhìn thấy số tiền nhiều bà chỉ nhận một ít Nhưng người em không chịu cứ bắt bà cầm tất
Khi nhìn thấy bà Đác bước chân vào sân, ông Đác hiểu ngay sự việc

Ông giữ người hàng xóm mà cụ Sự nhờ mang bà Đác lên ﻮ.เ.+ế+..Ŧ gà làm cơm rồi vợ Chồng đứa con nuôi về cùng ăn

Vợ Chồng con cái nhà nó thấy bà trở lại chúng mừng ríu rít ôm chầm lấy bà rồi hỏi

Lần này bà ở chơi với bọn con thật lâu bà nhé
Bà cười trong nước mắt
Bà sẽ ở đây mãi mãi với các con
Từ đó ông bà vui vẻ ở hắn tгêภ đó mấy năm trời cũng không một đứa con đứa cháu nào lên thăm, chỉ có ngày Giỗ chạp ông còn khỏe thì ông về còn ông không về được thì người con trai nuôi mang con về Thắp hương
Các cụ nói, linh tính hay báo trước
Năm đó ông Đác bà Đác cùng vợ Chồng con cái người con nuôi ᵭάпҺ ô tô về (ông Đác tuy minh mẫn nhưng ông bà đều già cả ngoài 80)mà con của người con nuôi cũng trường thành
giờ người con nuôi kinh tế khá giả phải nói hơn hẳn con của ông Đác dưới quê

Ông làm mấy mâm cơm mời trưởng họ và các ông họ nội họ ngoại rồi cụ Sự ,cụ Sự ngoài 90 tai điếc nặng tuy cụ nói chuyện rất rành mạch nhưng cụ nói thì mọi người nghe còn mọi người nói cụ cứ gật đầu chả nghe rõ gì

Ông cho gọi cả các con ông đến ,đầu tiên chúng không đến nhưng khi nghe cô em họ nói lại là bố chúng về đọc di chúc thì lúc đó chúng nó mới đến

Bản di chúc ông làm cách đây đã mấy năm, có dấu đỏ của chính quyền công nhận
Sau bữa ăn ông nói
Thưa các cụ và mọi người, chuyến này theo ông nói là ông về dối già gặp được mọi người không biết có lần thứ hai nữa không
Vậy mong các cụ nghe ông nói những quyết định của ông và mong mọi người cứ thế mà thi hành
-Tôi biết họ ta đang muốn tậu đất làm nhà thở tổ
Vậy vợ Chồng tôi công Đức một sào vườn để trong họ xây
-thứ hai vợ chồng tôi sẽ cho cô em họ một sào để làm tài sản riêng cô làm nhà ở hay bán là quyền cô
Còn hai sào vợ Chồng tôi cho vợ Chồng đứa con nuôi tuy chúng tôi không đẻ ra nhưng chúng tận hiếu với vợ chồng tôi

Còn một sào với năm gian nhà là tôi giữ lại

Để phòng khi nếu bà ấy quay lại quê mà đứa nào phụng dưỡng cho bà ấy ʇ⚡︎ử tế thì được thừa hưởng còn không tôi giao cho làm tài sản của họ nhũng ngày giỗ họ thỉnh vợ Chồng vong linh vợ Chồng tôi một câu thế là tôi mãn nguyện rồi

Ông quay sang lũ con mặt chúng đang đằng đằng sát khí
Về phần các con bố cũng lo cho đầy đủ không thiếu cái gì Rồi
Riêng người con nuôi lên tiếng
Bố ρhâп chia thế nào là quyền bố con chỉ xin bổ xung thêm với các cụ
Ngày bố cháu có được đền bù mấy héc ta rừng số tiền bố cháu mang về quê chuộc vườn không hết, số còn lại bố cháu đưa cháu cầm cháu đem gửi tiết kiệm cho bố giờ cháu nghĩ chúng cháu dư sức lo cho bố mẹ cháu mà chúng cháu cũng có điều kiện không phải dùng đến sô tiền đó nữa
Vậy con mạn phép xin với bố mẹ và các anh
Con được giúp cô xây một cái nhà Riêng tгêภ sào vườn mà bố mẹ đã cho cô để cô khỏi phải lo khi tuổi già mà những ngày tuần cô liền đây cô sang Thắp hương rồi quét dọn cho nhà cửa sạch sẽ, phần tiền còn lại con xin được công Đức vào họ để các cụ trong họ xây nhà thờ
Vì con biết ở quê ta nhiều nhà vẫn khó khăn .ý con như vậy bố có đồng ý không

Còn hai sào vườn bố mẹ cho con thì con xin nhưng trước mắt con nhờ cô cứ trồng trọt hoa màu cô thu để thêm vào trang trải cuộc sống, sau này có gì vợ Chồng con như thế nào sẽ nói chuyện với cô sau

Ông Đác cười trong nước mắt

Số tiền đó bao năm nay bố đã không nghĩ đến .một khi bố đưa cho con là của con
Giờ bố thấy con cư xử vậy quả bố không nhìn nhầm người riêng lũ con ông thấy vậy thì văng cù văng cục rồi đứng lên đi về
Mà chúng cũng không thèm chào ông bà cùng mọi người một câu
Tài sẵn ông ρhâп chia rõ ràng mặc dù các con ông dưới quê trong lòng không đồng ý nhưng chúng không làm gì được
Ông đi chơi lần lượt bạn bè rồi thăm cả các ông bạn Lác Nhuế cứ như là ông chuẩn bị đi xa
Mà cũng lạ sau khi dưới quê trở lại mạn ngược được hơn một tháng trong bữa cơm tối ông và người con nuôi ngồi uống ɾượu

Ông dặn người con đủ thứ vẫn không ngoài chuyện ông lo cho bà ông muốn bà không về sống với lũ con dưới quê
Rồi ông thở dài bảo
Nếu mà bố ૮.ɦ.ế.ƭ sau bà ấy thì bà ấy sẽ không phải khổ nhưng ông trời đã định rồi nghiệp ai người đó gánh mà nghiệp nặng hay nhẹ cũng do chính bản thân mình tạo lên
Người con trai nuôi thấy bố nói vậy liền cười bảo ông
Bố yên tâm bố còn khỏe lắm bố phải sống thật lâu cho chúng con dựa
Rồi bỗng dưng ông nắm tay người con nuôi
Nếu có kiếp sau bố con mình lại tìm gặp nhau con nhé người con nuôi cứ nghĩ bố say lên nói vậy
Ai ngờ
Sau bữa cơm ông ℓêп gιườпg ngủ gần sáng ông kêu khó chịu đau đầu vợ Chồng người con vội vàng định cho ông đi viện nhưng ông không nghe và nói

Số bố đã tận mà bố cũng mãn nguyện các con an táng bố tại đây mà bố tin rằng lũ con của bố cũng chả đứa nào nó muốn rước cái thây già về để làm ma cho tổn phí
Sau khi bố mất các con cho người về quê báo họ hàng và các con của bố dưới quê
Bố muốn mọi người tiễn bố một đoạn

Rồi ông quay sang bảo bà

Khôn hồn thì bà ở lại đây bà chớ có dại mà về quê

Bà không sống nổi với chúng nó đâu

Rồi ông thở gấp dồn dập và mất
những chuyện này do người con nuôi kể lại

Nghe tin ông mất họ hàng kéo nhau lên đông lắm cô em họ khóc nấc lên

Các con ông cũng lên đầy đủ xong đám ông chúng ra về mà không một lời mời mẹ về ở cùng

Đáng ra cuối đời bà Đác cũng được thanh thản

Sau khi ông Đác mất bà Đác vẫn ở cùng với vợ Chồng con nuôi ,chúng càng thương bà

Nhưng số trời đã định

Khi nghe tin cụ Sự mất Người con nuôi chở bà về viếng
Song việc bà bảo con nuôi về trước bà ở lại chơi dối già nhà mọi người

Được hai hôm bà ngã khi trời mưa bà trượt chân đầu bà ᵭ.ậ..℘ xuống nền sân bà bị chấn thương пα̃σ gãy xương đùi

Con bà cấm không cho báo vợ Chồng người con nuôi biết ,hàng ngày cô em họ sang chông nom

Chúng muốn vớt vát 1 sào vườn và cái nhà ,nhưng

Chúng không hề quan tâm ,chúng kệ bà nằm đó chưa được một tháng người bà phù thũng nước

Chúng chíp cho bà cơm và nước mắm bà ăn thế nào kệ bà cô em họ đến chăm sóc chúng không mượn

Người con nuôi biết được muốn mời bà về nhưng chúng không cho

Kể cả anh chỉ cần xin đón bà về tгêภ đó còn sào vườn và nhà thuộc về bà anh cũng không nhận nhưng con bà Chúng quyết không nghe

Anh không thể ở đây mãi được anh khi đi khi về mà nhiều khi anh về muốn vào thăm bà cũng không vào được vì chúng khóa cửa anh muốn báo hiếu và chăm sóc bà mà đâu có được

Rồi bà mất không ai biết mọi người bảo nhau

Âu là số phận ông trời đã định rồi

Sau khi công việc ma chay của bà hoàn tất

Biết không thể dung hòa với các con ông Đác

2 sào vườn ông cho anh giờ anh vẫn để cho người cô em ông Đác trồng trọt và giờ họ dưới quê chính thức công nhận anh là người trong họ

Có công việc gì dưới quê anh đều đi lại

Và anh có nguyện vọng 2 sào vườn dưới quê giờ cô em họ của ông cuộc sống dư dả anh nhờ các cụ những người khó khăn tùy các cụ sắp xếp giúp đỡ

Hết

Bài viết khác

Muộn màng – Câu chuyện cảm động, trong cát bụt cuộc đời vẫn còn những viên kim cương sáng

Chúng tôi tranh thủ ngày nghỉ chạy lên Lâm Đồng thăm nhà dưỡng lão tư nhân của hai vợ chồng dân sống lâu đời ở trên này. Anh chị thấy người già neo đơn lang thang hay có những người vì lý do nào đó lặn lội đem mẹ vào gửi tại đây. Chính quyền […]

4 Ьài học chuα xót khi về già : Đừng dại Ьán nhà ᵭể ở chung với con, vì chẳng Ьiết mαi sαu sẽ thế nào

Năm nαy tôi chỉ mới 47 tuổi, cái tuổi chưα thể gọi là già nhưng cũng không thể gọi là tɾẻ nữα. Ông nhà tôi thì ᵭã mất cáсh ᵭây 4 năm do Ьị Ьệnh nặng. Nhà tôi chỉ có 1 cậu con tɾαi ᵭαng học ᵭại học năm nhất và 1 cô con gáι […]

Bạn cũ năm mươi năm – Xúc động câu chuyện ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Dạo đó, tôi vừα mới tɾổ mã, bể tiếng, tαy chân tự nhiên dài ngoằng ɾα, áo quần thành ngắn củn cởn. Tôi vụng về, ngơ ngác, làm cái gì cũng hư hỏng, má tôi cứ lα ɾầy mãi.. Lα ɾầy để quở tɾách mà cũng chαn chứα tình yêu tҺươпg. Tôi ăn cái gì […]