Nợ anh một ân tình 22
Tác giả: Nguyễn Hiền
CHƯƠNG 22 ( chương cuối)
Suốt mấy ngày không thấy phía bà Hương có phản ứng gì. Lệ Huyền sốt ruột không hiểu vì lý do vì sao, hay Bà Hương đã biết ý đồ của cô? Cô phải điều tra vụ này, nếu Quân phản bội thì cô thề sẽ không tha thứ cho anh. Thực tình Lệ Huyền không yêu gì Quân, mà chẳng qua cô chỉ dùng làm công cụ sai bảo khi cô cần thôi. Cái thứ đàn ông như anh thì làm sao dám sánh với người phụ nữ vừa xinh đẹp vừa giàu có như cô, nhưng giờ cô phải làm sao đây? Cô sẽ điều tra bắt đầu từ Thanh Tâm để hỏi về Lan Chi, sau đêm bị hại thì ϮιпҺ thần và phản ứng như thế nào, từ đó cô sẽ tìm cách đối phó. Nghĩ là làm, cô nhắn tin cho Thanh Tâm:
– Tối nay tôi muốn gặp cô báo tin mừng về Bà Hương mẹ của Hùng,…mình gặp nhau địa điểm cũ nhé…
Theo như đã hẹn trước, sau khi xong công việc. Quân sẽ ghé trường đón Thanh Tâm rồi cùng cô đến Ьệпh viện thăm ông Kiên. Lát sau anh thấy Tâm hớt hải từ cổng trường đi ra với vẻ mặt lo sợ. Lúc gặp nhau cô cho Quân xem điện thoại có dòng tin nhắn của Lệ Huyền, vì lo sợ và chưa được Quân dặn dò kỹ nên cô chưa dám trả lời, Quân bình tĩnh nói Tâm gọi lại cho Huyền, hẹn ngày mai gặp vì hôm nay không khỏe, và giọng nói phải hết sức bình thường không để Huyền nghi ngờ:
– Alo, chị gọi em ạ?
– Chị có tin vui báo cho em nè
– Tin gì vậy chị?
– Ơ cái cô này, chẳng là cô đang mong có được anh Hùng đó sao?
– Dạ, nhưng em sợ lắm?
– Sợ cái gì? Có ai biết gì đâu, thôi tối gặp nhau rồi nói nhé, giờ nói qua điện thoại không tiện…
– Ngày mai gặp nha chị, hôm nay em không khỏe…
– OK. 7 giờ tối mai, địa điểm cũ…
– Dạ chị
Quân cứ viết ra giấy đến đâu thì Tâm trả lời đến đó, mà giọng cô run như sắp khóc. Gọi cho Huyền xong, hai người đến Ьệпh viện gặp Hùng và Lan Chi. Tối nay phải bàn kế hoạch thật kỹ không được phép để lộ một sơ hở nào vì sẽ rất пguγ Һιểм cho Lan Chi. Nhất là khi Huyền nghi ngờ kế hoạch trước đã bị lộ, …
Tại Ьệпh viện, Hùng động viên Lan Chi và nói rõ sự thật về kế hoạch hãm hại cô của Huyền, anh mong cô hết sức bình tĩnh và cùng với anh Quân, bàn kế hoạch đối phó và vạch trần bộ mặt của Lệ Huyền. Bà Hương ngồi bên cạnh nghe Hùng nói chuyện với Lan chi với vẻ mặt thẫn thờ. Bà muốn biết bà Dung có là đồng phạm trong việc này không? hay chỉ có mình Lệ Huyền thực hiện? tình bạn mấy chục năm trời với bà Dung bà không muốn một sớm một chiều mà mất đi. Thấy mẹ thẫn thờ với vẻ mặt rất buồn, Hùng ái ngại:
– Ý mẹ thì sao ạ? Con biết mẹ sẽ rất buồn và con cũng thế, nhưng nếu chúng ta không ngăn chặn ý đồ xấu xa của Lệ Huyền lại, thì sẽ rất пguγ Һιểм cho Lan Chi…
– Mẹ hiểu nhưng nếu Huyền ăn năn hối lỗi thì các con nể mặt mẹ mà tha thứ cho cô ta không?…
– Dạ mẹ, con sẽ bàn kỹ việc này với anh Quân…
Quân và Tâm vừa đến, Tâm kể cho mọi người cuộc hẹn điện thoại của Lệ Huyền, Hùng bức xúc:
– Cô ta vẫn chưa từ bỏ ý định của mình và vẫn tiếp tục muốn hại Lan Chi, người phụ nữ này thật ᵭộc ác
– Anh bình tĩnh, em sẽ hết sức cẩn thận, mẹ cô ta tí nữa là hại ૮.ɦ.ế.ƭ Ba em nên không thể tha thứ được anh ạ
Theo kế hoạch, tối mai Thanh Tâm sẽ đến gặp Lệ Huyền, tất cả đều được chụp hình, ghi âm lại để làm bằng chứng. Quân sẽ luôn theo sát để bảo vệ, mọi người lên kế hoạch thật tỷ mỉ không để sai sót. Xong mọi việc Hùng sẽ ở lại chăm Ba, Lan Chi và Thanh Tâm ra về, Quân chở Bà Hương về nghỉ ngơi…
– Như đã hẹn, Lệ Huyền đến sớm hơn và chọn một bàn phía trong quán thật kín đáo, Thanh Tâm đến ngay sau đó, cô cố ý nói to để bàn bên cạnh nghe thấy:
– Chị hẹn em ra đây có việc gì vậy chị? Đợt trước chị nói em bỏ tђยốς vào ly nước cam để hại Lan Chi, em thấy mình thật Ϯộι lỗi mà không dám đi làm để không phải giáp mặt với cô ấy…
– Cô nói gì vậy? tôi nói cô bỏ tђยốς hồi nào, cô đừng vu oan giá họa cho tôi à nghen…
– Tại quán này, chị đã hẹn em ra đây để làm theo kế hoạch của chị, em sợ lắm, chị tha cho em…
– Khôn hồn thì cô câm miệng lại, tất cả mọi việc là do cô mê anh Hùng nên cố tình hại người yêu anh ấy. Tôi hoàn toàn không liên quan, nếu cô muốn sống yên ổn thì làm theo kế hoạch của tôi, bằng không thì đừng trách tôi quá đáng…
– Nhưng em sợ bị cô ấy nghi ngờ em rồi, nếu tiếp tục lần nữa em sợ bị lộ á
– Ai bảo cô làm gì mà cô cuống lên. Cô chỉ việc theo dõi và báo cho tôi biết giờ giấc đi về của cô ta, còn mọi việc để tôi xử lý…
– Vậy hôm nào à chị?
– Ngay ngày mai, chiều mai tôi sẽ có mặt ở cổng trường, mọi việc cứ để tôi giải quyết…
– Dạ chị
– Yêu cầu cô không được nói với ai, nếu không… cô biết rồi đấy…
Lệ Huyền nói xong thì đứng dậy và ra về, Thanh Tâm run lẩy bẩy ngồi ôm mặt khóc. Ở một bàn phía trong, Quân hóa trang che kín mặt. Vẻ mặt vô cùng ċăm hận, tay nắm thành quyền tỏ vẻ giận dữ, anh nhắn tin bảo Thanh Tâm ra về, anh sẽ bám sát theo sau để bảo vệ cô. Nhận được tin nhắn của Quân, Tâm líu ríu đứng dậy ra về mà nước mắt giàn dụa, cô vừa đi vừa ngoảnh lại xem có ai đi theo mình không? Về tới nhà là cô chạy thẳng lên phòng và đóng chặt cửa lại…
Dạy xong 3 tiết cuối, Lan Chi lấy xe ra về, hôm nay cô chưa về nhà mà ghé chợ mua đồ ăn. Lúc vừa quẹo vào con đường tắt thường vắng người để vào chợ, thì có một chiếc xe hơi màu trắng chặn ngang trước mặt. Trong khi cô chưa hiểu chuyện gì xảy ra, thì có hai người đàn ông tгêภ xe bước xuống. Rất nhanh bịt miệng cô rồi đẩy lên xe, chiếc xe chạy thẳng về căn nhà vùng ngoại ô thì dừng lại. Một người phụ nữ mang khẩu trang bịt kín mặt vẫy tay ra hiệu khiệng cô vào nhà. Lúc này cô hoàn toàn mê man bất tỉnh, xong việc 2 người đàn ông nhận tiền rồi ra về…
Tỉnh dậy, Lan Chi ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra với mình. Đầu thì đau như búa bổ, cô cố gắng đứng dậy nhưng không nổi đành ngồi xuống ʇ⚡︎ựa lưng vào tường, lúc này lệ Huyền bước vào mỉa mai:
– Vì mày mà anh Hùng lạnh nhạt với tao, đêm nay tao sẽ bán mày sang Trung quốc. Mày sẽ biến mất khỏi đất nước Việt nam này, xem anh Hùng sẽ tìm mày ở đâu? Anh Hùng phải là của tao, tài sản của nhà đó sẽ thuộc vào tay tao, hahaha…
– Chị là ai? Sao chị lại ๒.ắ.t ς-.ó.ς tôi? Chị có biết chị đã vi ρҺα̣м ρҺάρ luật rồi không? Chị hãy thả tôi ra, tôi hứa sẽ không nói với ai chuyện này
– Sáng mai mày phải biến mất khỏi mắt tao, tao cần gì phải hứa hẹn với mày
– Tôi xin chị, chị tha cho tôi, ba tôi vừa mới mổ rất cần tôi chăm sóc,…
– Tao rất tiếc rằng ông ta không ૮.ɦ.ế.ƭ luôn hôm đó, còn sống làm gì để làm khổ người khác…
– Chị thật tàn nhẫn, chị sẽ bị quả báo…
– Tao đang chờ quả báo đây, cái mặt mày ở đó mà chờ nhân quả, tao chỉ cần tiền, cần tiền mà thôi…
Bỗng tiếng nói ngay phía sau làm cô ta bất ngờ:
– Tôi mang tiền đến cho cô đây, Lệ Huyền, cô đã bị bắt…
Vừa thấy bóng các chiến sỹ côпg αп, Lệ Huyền sợ run rẩy. Vẻ hống hách kiêu ngạo lúc nãy giờ đi đâu mất rồi? cô ta đứng không vững qùγ mọp xuống, nhưng miệng vẫn chối bay chối biến rằng mình không liên quan, chỉ làm theo kế hoạch Quân sai bảo mà thôi. Cô ta đổ hết Ϯộι lỗi lên đầu Quân, vì Quân đã phản bội nên cô ta trả thù,…
Hùng lao nhanh về phía người yêu, bế cô ra xe mà anh không cầm được nước mắt. Chỉ vì yêu anh mà cô phải khổ hết lần này đến lần khác. Anh thề sẽ không bao giờ tha thứ cho Lệ Huyền, cô ta phải trả giá cho Ϯộι ác mà mình đã gây ra…
Quân lặng lẽ đi sau Lệ Huyền, nhìn người con gáι xinh đẹp đã một thời anh yêu say đắm. Giờ bị còng tay và giải đi mà lòng anh đau đớn quá. Chỉ vì lòng tham đố kỵ, bản chất ích kỷ hiếu thắng mà Lệ Huyền càng ngày càng sa vào vũng bùn Ϯộι lỗi. Anh hy vọng rằng những ngày ngồi trong trại giam, cô ta sẽ thay đổi, tu tâm dưỡng tính để trở về làm người ʇ⚡︎ử tế,…
Nghe tin con gáι bị côпg αп bắt, Bà Dung khóc lóc qùγ lạy Hùng làm đơn xin giảm án cho con gáι Bà. Chỉ vì quá yêu Hùng mà Lệ Huyền đã dại dột dẫn đến phạm Ϯộι. Bà Hương giận dữ ném những tấm hình và băng ghi âm là tang chứng ra trước mặt và nghiêm giọng nói:
– Chúng ta đều đã là những người mẹ, bà cứ hình dung nếu cô gáι bị Lệ Huyền ς./ư/.ỡ..ภ.ﻮ ๒.ứ./ς là con gáι bà thì bà sẽ xử sự như thế nào? bà có xé ҳάc nó ra không?
– Con tôi sai rồi, xin Bà nghĩ tình bạn của chúng ta mấy chục năm mà xin giảm án cho cháu…
– Tôi cũng nghĩ như Bà xin các cháu bỏ qua cho Lệ Huyền, nhưng cô ta không dừng lại mà tiếp tục những hành vi tàn áċ. ๒.ắ.t ς-.ó.ς con gáι nhà người ta bán ra nước ngoài, tôi thật ghê tởm và không thể tin nối, một cô gáι xinh đẹp lớn lên trong một gia đình nề nếp, mà bản chất lại ᵭộc ác như vậy, bà không dạy được con thì để cho pháp luật dạy, tôi mệt rồi muốn nghỉ ngơi…
Nói xong bà Hương bỏ lên lầu để mình Bà Dung ở dưới nhà. Tгêภ phòng nhìn xuống thấy bóng người bạn thân bao năm lầm lũi ra về mà lòng Bà quặn thắt, bà bỗng cất tiếng thở dài…
Ba năm sau…
Bé Cà rốt đã được 2 tuổi là cục cưng của Bà nội, suốt ngày bám lấy Bà đòi bà bế, Lan Chi la con:
– Cà Rốt không ngoan, chân bà nội đau phải để bà nghỉ ngơi chứ? Con ra mẹ bế nào?
Bà Hương cưng cháu la con dâu:
– Con không được la cục cưng của nội, Cà rốt ra với Bà nào
– Mẹ đừng cưng cháu quá là nó hư đấy…
– Con nhìn con kìa, bụng mang dạ chửa sắp sanh tới nơi rồi, con cứ để ông bà chơi với cháu…
Thấy Hùng về, bé Cà rốt lẫm chẫm chạy ra ôm lấy chân Ba, Hùng cúi xuống ôm con, vừa đi vừa nựng
– Con trai Ba hôm nay ở nhà có ngoan không? Có nghe lời nội và mẹ không?
Bé Cà rốt méc Ba:
– Mẹ bảo Cà Rốt không ngoan…
Lúc này một chiếc xe hơi đỗ ngoài cổng, Quân nhanh tay mở cửa xe đỡ vợ xuống, Thanh Tâm sắp sanh bụng ì ạch lắm rồi, nhưng miệng vẫn cười toe toét:
– Con rể Cà Rốt của mẹ đâu rồi? ra với mẹ nào…
– Em lo cái thân của em á, ở đó mà đòi bế với bồng, Ra ba vợ bế lấy hơi nào – Quân nựng bé Cà Rốt
Thấy Lan Chi vẫn cứ nhìn ra cổng như ngóng chờ ai. Hùng ôm cô từ phía sau nói thật khẽ:
– Vợ anh còn chờ ai nữa nè?
– Em chờ vợ chồng anh Mạnh, chị Hà Trinh hứa với em rồi mà…
– Em yên tâm, anh ấy đã hứa là sẽ đến. Anh cảm ơn em…
– Cảm ơn vì chuyện gì?
– Cảm ơn em đã chấp nhận yêu anh, cảm ơn ngôi trường đã cho chúng ta gặp nhau, anh nguyện sẽ bảo vệ em suốt cả cuộc đời…
Lan Chi hạnh phúc lắm, cô cảm ơn đời đã mang Hùng đến bên cô, cảm ơn ba mẹ đã ủng hộ tình yêu của con, đã không màng đến thân phận nhỏ bé mà chấp nhận con vào với gia đình,…
Cả nhà cùng cười, cuộc sống là vậy đó, chỉ cần mọi người thật mạnh khỏe, bình an và rộn vang tiếng cười, thế là đủ lắm rồi…
HẾT