Chuyện bà Đác 18
NGUYỄN THỨC
Khi đó quê tôi đất mặt đường có giá cao ngất ngưỡng nhiều người chép miệng tiếc nuối thay cho ông Đác ,họ bảo nhau
Giá ông Đác chuộc được năm sào vườn ngày đó giờ cắt ra thành mười xuất đất bán đi có mà ông bà ăn tiêu cả đời cũng không hết
Nhưng có người lại bảo
Ôi trời, giầu nghèo có số ông trời đã định rồi đây
Mệnh trời khó cưỡng ,tính cũng không được
Bao nhiêu người tiếc thay cho ông Đác
Nực cười ,những người trước kia thua đề nợ lần chồng chất, tuy chưa đến lỗi phải bán cửa bán nhà gán vườn tược như nhà ông Đác giờ lại lấy làm may
Rồi thở dài nói
Không biết đề đóm nó có ma lực gì mà ngày đó nhiều người lao vào chơi khϊếp quá
Nhưng ᵭάпҺ thua mất không mấy người biết nhưng được một ít là tuy làng to vậy mà cả làng đều biết
Đến khi vỡ nợ ra người bán trâu người bán bò vợ Chồng cãi nhau ra thì mọi người đều mới biết đấy là họ không có vốn ᵭάпҺ to như nhà ông Đác
Nói chung ᵭάпҺ to mất to ᵭάпҺ nhỏ mất nhỏ, nhưng người đi ghi đề như chú Dũng cũng khôn lắm
Chú hỏi chủ đề họ biết nhà ông Đác có cơ trả được nợ họ mới nhất trí cho chú Dũng ghi còn những nhà khác chú Dũng chỉ cho nợ ít
Nhưng dù nợ ít mà đông người chơi chủ đề cũng giầu kếch xù
Mấy đứa con ông Đác giờ mới thấy tiếc ,chúng bảo nhau
Giá ngày đấy anh em bảo nhau gom tiền vào bỏ ra
chuộc lại số vườn đó thì bây giờ anh em ăn đủ
Giờ chúng lại gom vào xuống gặp chủ nợ trình bầy muốn chuộc lại vườn mà sưa ông Đác thua đề bán cho họ
Mấy ông Lác Nhuế là những người chơi đẹp, họ giữ chữ tín với ông Đác ,họ vẫn giấu những người con của ông Đác không cho bọn nó biết là ông Đác chuộc ngay ngày đó rồi lên họ nói rằng
Số vườn này chúng tôi mua của ông Đác và đã xong xuôi rồi ,giờ không liên quan gì đến ông Đác và mọi người trong gia đình ông nữa
Đều qua tiếng lại con ông Đác không làm gì được về bàn với nhau đưa đơn ra chính quyền xã
Các cấp lãnh đạo ở xã họ quá hiểu lũ con ông Đác, lên họ cứ thẳng thắn giải quyết
Họ trả lời rút khoát
Đây là tài sản riêng của ông Đác, ông ấy bán hay cho ai là quyền của ông ấy, kể cả ông ấy cho người ngoài
Mấy người con ông Đác đuói lý phải quay về
Thế rồi một hôm Bà Đác đang chuẩn bị đi thôi cơm tối ,còn ông Đác đang sửa cái chuồng gà khi hai đứa cháu sắp đi học về, thì bà thấy mấy đứa con trai bà rồi cả con gáι, và bà cảm động nhất khi thấy cả con dâu cùng mấy đứa cháu nội ngoại của bà bước vào sân
Bà có nghe nhầm không khi chúng xúm vào hỏi bà
Mẹ ơi
-Mẹ đang làm gì đấy ,bố mẹ có khỏe không rồi một đứa lớn tiếng hỏi
Thể bố con đi đâu rồi mẹ
Bà vui sướиɠ đến tột cùng từ ngày bà sinh chúng ra
Đây là lần đầu tiên bà được nghe những lời nói ʇ⚡︎ử tế từ những đứa con bà
Bà đứng như trời trồng, bà không biết trả lời đứa nào trước
Bà vội nghĩ trách ông
Chưa chi ông đã nghĩ xấu cho các con
Ông nguẩn đi chúng nó dại ông nguẩn lại chúng khắc khôn
Bà đã nói với ông nhiều lần rồi nhưng mà ông có tin đâu
Đã vậy ông còn mắng bà
Đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu
Bà nghĩ, xem lớp này ông còn nói vậy nữa không
Nhất là lớp này con Đàn cháu đống của bà xúm xít kéo nhau cùng lên thăm ông bà, mà chúng nó có lên tay không đâu, bọn nó còn mang rất nhiều thứ, túi to túi nhỏ rồi con cháu cứ quây quần túm lấy bà
Nước mắt bà chào ra
Bà quên hết những chuyện trước kia các con bà đối với bà ra sao kể cả chúng đã từng túm cổ áo bà chất vấn
Bà đã quên hết mất rồi ,quên luôn cả chuyện chúng ở gần nhưng có khi cả năm chúng không đến trừ ngày tết chúng mang con cháu vào lễ cụ và nhận những đồng tiền bà mừng tuổi
Bà vội vàng chạy ra gọi lớn với giọng gấp gáp nhưng nghẹn ngào sắp khóc
Ông Đác ơi ông Đác, ông vào trong nhà mà xem ông vào ngay đi xem ai đến thăm ông với tôi đăy này
Bà Đác gào lên sung sướиɠ, bà muốn nhắc lại cho ông biết bà sợ ông quên mất lũ con giờ đã hiếu thảo của ông bà
Ông bỏ việc đi vào, nhìn thấy lũ con túc mục cùng mấy đứa cháu ông niềm nở vui vẻ, nhưng trong đầu ông Đác đã hiểu ở dưới quê đã có chuyện gì bọn chúng cần đến ông chứ không vô duyên vô cớ mà lũ con ông lại ʇ⚡︎ự nhiên kéo lên thăm ông bà và ông là người quá hiểu lũ con ông nhất
Mấy ngày liền trôi qua ,nghe chừng lũ con ông sốt ruột lắm ,đứa nọ nhìn đứa kia nhưng không đứa nào dám mở miệng ra
Ông hiểu nhưng ông cứ ngơ đi coi như lũ con ông biết nghĩ lại mà hối hận đến thăm ông bà
Chúng mua mang lên cho ôngông bà đủ thứ
Còn nữa