Bàn về chữ Hiếu – Câu chuyện xúc động ý nghĩa sâu sắc

Tg: Thu Ha Nguyễn

Đang cà phê với bạn, bỗng tôi nhìn thấy ai rất quen đang ngồi trước cửa ngân hàng phía đối diện .

Ôi, là anh Phú, bạn rất thân với gia đình tôi. Anh lại đang trong trang phục bảo vệ nữa chứ, sao có chuyện lạ thế nhỉ? Không thể tin được là anh lại phải đi làm cái nghề này mọi chuyện mới tỏ khi nghe anh bộc bạch

Anh Phú khi còn công tác đường đường là một vị đại tá Quân đội trong một quân khu , vợ anh nghỉ mất sức từ sớm nên không có lương hưu. Quý là con con trai duy nhất của vợ chồng anh. Cậu bé từ nhỏ được cha mẹ chăm chút yêu thương, mà cháu học rất giỏi. Sau khi tốt nghiệp đại học, cháu xin vào thành phố HCM làm việc. Anh chị đồng ý vì tôn trọng ý kiến của con. Cháu là người có tài, năng động và hoạt ngôn nữa nên chẳng khó để tìm cho mình một chỗ làm tốt và đãi ngộ xứng đáng

Vài năm sau, cháu quen và kết hôn với một cô gái miền Tây. Khi có gia đình thì đương nhiên là sẽ có con , nảy sinh ra vấn đề nhà ở. Có con nhỏ đi ở nhà thuê rất khổ. Con trai anh về bàn với bố mẹ giúp đỡ chúng mua một căn chung cư.

Anh thương con và cháu nên anh chị đã bàn tính rút hết tiền tiết kiệm dưỡng già đưa cho con mua nhà. Số tiền đó chỉ mới được một nửa giá trị của căn chung cư , phần còn lại là phải vay ngân hàng bằng cách thế chấp chính căn hộ đó.

Thời gian đầu, con trai anh tính toán trang trải trả tiền lãi ngân hàng hàng tháng rất là thuận lợi vì nó thu nhập cũng khá, anh chị rất mừng vì con trai đã tự lập và biết lo cho gia đình mình.

Năm 2020, đại dịch Covid tràn lan, công ty của con trai anh làm ăn sa sút nên ảnh hưởng đến thu nhập rất nghiêm trọng. Lương chỉ vừa đủ trang trải nên Quý muốn bố mẹ giúp đỡ trả tiền lãi ngân hàng hàng tháng.

Anh chị sinh sống bằng lương của anh, nếu giao cho chúng hết thì anh chị sống bằng gì, mà không thể không giúp con luc khó khăn. Anh chị suy nghĩ mãi và quyết định xin đi làm thêm. Anh ở cái tuổi ngoài 60 thì làm được việc gì? May ra chỉ có làm bảo vệ thì có thể. Và anh đã xin được chân bảo vệ ngân hàng

Lương tháng 6 triệu cho hai vợ chồng sống tằn tiện cũng đủ

Anh chị không dám đi chơi, bạn bè rủ đi cà phê cũng từ chối, áo quần mới không dám mua, đi du lịch lại càng không dám. Sức khỏe anh vẫn tốt vì không có bệnh nền nên không thấy mệt mỏi hay áp lực khi đi trực ngày hay đêm.

Hàng tháng anh đều đặn chuyển toàn bộ số lương của mình qua tài khoản cho con, cứ như thế đã gần bốn năm nay.

Tình cờ một hôm, anh gặp một cậu bạn thân của con trai anh làm cùng công ty với nó. Cậu ta ngạc nhiên khi thấy bố của bạn mình lại làm bảo vệ

– Tại sao bác lại đi làm ở đây? Chẳng lẽ lương hưu cao thế mà không đủ sống sao bác? Thành phố mình đâu có đắt đỏ lắm đâu mà bác phải khổ thế .

Anh kể sự tình xong thì cậu ta cười và nói hết sự thật thế này

– Bác ạ, đúng là khi mới bắt đầu đại dịch thì công ty có khó khăn thật, nhưng chỉ bị thời gian ngắn thôi chúng cháu đã nhanh chóng vực dậy, hiện nay con bác đã được thăng chức lên phó tổng giám đốc phụ trách tài chính, lương rất khá đấy ạ, cháu đưa cho bác xem bảng lương tháng trước vẫn còn lưu trong máy của cháu đây.

Nói rồi cậu ấy mở máy cho anh xem, anh không nghĩ lương con mình là một con số khủng gấp ba lần lương của anh.

Trời ơi , lâu nay anh bị con mình lợi dụng , anh tin nó như tin chính bản thân mình. Sao có thể đối xử với bố mẹ như thế chứ, nó ko hề thương những đấng sinh thành đã nuôi dưỡng cho ăn học thành tài . Nó chỉ biết hút máu cha mẹ, bòn rút tiền của cha mẹ đến đồng bạc cuối cùng.

Mấy ngày sau con trai anh nhắn tin “ Ba chưa gởi tiền vào tài khoản của con tháng này “

Anh trả lời :

“ Ba không thể gởi cho con được nữa, dạo này mẹ con sức khỏe không tốt nên cần tiền để bồi dưỡng , giờ trở đi con hãy tự lo nhé”

Nó biết chuyện đã bại lộ nên giả lả

“ Dạ, con biết rồi, ba mẹ cố gắng giữ gìn sức khỏe ạ”

Anh nói mình vẫn tiếp tục đi làm vì còn sức khỏe , ở nhà cũng buồn, đi làm quen rồi

Anh muốn tiết kiệm thêm tiền để phòng khi ốm đau vì số tiền dưỡng già đã không còn. Hiện nay anh vẫn khỏe nhưng không có nghĩa là khỏe mãi được. Con cái như thế không mong chờ gì ở nó được đâu.

Chuyện là như vậy. Thật cám cảnh cho vợ chồng anh, mà hình như hoàn cảnh thế này ngoài xã hội cũng không ít. Qua chuyện này nhiều người sẽ thấy bóng dáng của mình trong đó, có thể là người cha, người mẹ hoặc là vai người con trai. Ở mỗi góc độ mỗi người sẽ có cái nhìn, có quan điểm khác nhau về chữ Hiếu .

THN

Bài viết khác

Lòng hiếu tử – Câu chuyện ý nghĩα sâu sắc đầy tính nhân văn

Lòng hiếu thảo của người con trai đã động đến trời xanh mà được vượt qua tai nạn. Bây giờ được bao nhiêu người con hiếu thảo như vậy ? Mưα to như tɾút nước, cả tɾời đất tɾắng xóα ɾồi xám xịt một màu…. Người chồng bỗng bật dậy, tιм đậρ thình thịch. Ông […]

“Thực tế” và “Thực dụng” – Câu chuyện đầy ý nghĩa và nhân văn về cuộc sống hiện nay

Có một lần, một người bạn Mỹ dạy học chung với tôi bảo với tôi rằng: -“Người Việt Nam bọn mày lúc nào cũng bảo người Mỹ bọn tao sống thực dụng. Bọn tao không sống thực dụng mà sống thực tế. Tao ở Việt Nam hơn chục năm nay thấy người Việt Nam mới […]

Đừng Ьαo giờ làm từ thiện như một sự Ьαn ơn – Câu chuyện ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Đoàn tình nguyện viên vượt chặng ᵭường dài ᵭến nơi cứu tɾợ. Mọi người tɾên chuyến xe cứu tɾợ không khỏi xúc ᵭộng khi nhìn thấy các em nhỏ nhem nhuốc, gầy gò, quần áo tả tơi ᵭuổi theo chiếc xe tải to lớn chở ᵭầy quà cứu tɾợ. Ngαy lậρ tức, nhóm tình nguyện […]