Nơi gặp gỡ tình yêu 8

Tác giả : Cao Nguyen
Phần tám .

Những lời nói của Thắm làm Hương càng nghĩ càng trăn trở . Thắm nói cũng có lý, nó bằng tuổi mình mà suy nghĩ đâu ra đấy , không trẻ con như mình . Nhưng nếu đồng ý lấy anh Dũng thì mình có lỗi với Lâm . Mà mình lên trường gặp Lâm thì biết nói chuyện gì , vả lại đi đâu cũng phải có tiền, bây giờ trong túi một xu không có thì đi thế nào được . Thôi từ từ rồi tính .

Sáng chủ nhật , trời đang nắng, chợt mây đen ùn ùn kéo đến, rồi mưa như trút . Hương cùng bố mẹ ngồi trong nhà ngắm nhìn mưa rơi . Bỗng chiếc xe 67 chạy ào vào , Dũng ướt như chuột lột dựng xe, cạnh hiên nhà . Ông Hồi chạy ra, xót xa :
-Mưa gió thế này sao cháu không trú tạm ở đâu mà cứ chạy xe thế. Ướt hết cả rồi .
Bà Hạ lên tiếng mắng :
-Cái thằng này, phải giữ gìn sức khỏe chứ . Lần sau phải cẩn thận tìm chỗ trú, mưa to gió lớn , lại còn sấm chớp ầm ầm .
-Dạ . Cháu cũng định tìm chỗ trú nhưng mưa đúng lúc đang đi tгêภ quãng đường trống, không có chỗ trú tạm. Cháu đành chạy một mạch về đây ạ .
Ông Hồi bảo Hương :
-Con vào trong buồng lấy bộ quần áo của bố cho anh Dũng mặc tạm, kẻo cảm lạnh bây giờ .
-Vâng . Nhưng bộ quần áo bố mặc đi làm hay bộ nâu sồng bố mặc ở nhà ?
-Bộ nào cũng được , cái con này, có thế mà cũng phải hỏi.
Dũng ra giếng , cởi quần áo ngoài, chỉ mặc một chiếc quần đùi , múc nước dội ào ào . Ánh mắt Hương vô tình nhìn ra , một khuôn ռ.ɠ-ự.ɕ vạm vỡ, đôi tay săn chắc, bắp ϮhịϮ cuồn cuộn, nàng đỏ mặt . Nàng nghĩ thầm :” Cứ tưởng cậu ấm con quan ẻo lả, thế mà không ngờ lại là dân sáu múi cơ đấy”
Vào nhà tắm cạnh giếng, mặc bộ nâu sồng của ông Hồi, Dũng đi vào nhà . Nhìn thấy dáng vẻ của Dũng, không nín được , Hương cười khanh khách :
-Cụ lão nông tri điền đến nhà em có việc gì đó? Hí hí hí.
Thấy con gáι vui vẻ, ông Hồi cũng vui vẻ trong lòng :
-Cái con này, chỉ giỏi trêu chọc anh .
Dũng cười ngượng nghịu , anh ҳάch chiếc hộp, bị mưa ướt bên ngoài, lấy ra đôi giày da đen bóng trịnh trọng:
-Vừa rồi cháu vào công tác trong Sài Gòn, cháu thấy đôi giày này hợp với bác, cháu mua biếu bác . Bác đi thử xem có vừa không ạ .
Ông Hồi xuýt xoa :
-Đẹp quá . Cháu mua làm gì cho tốn kém . Để bác đi thử .
Vừa nói ông định xỏ luôn chân vào giày . Dũng vừa cười cười vừa đưa cho ông Hồi đôi tất :
-Bác đi đôi tất này vào rồi hãy đi giày ạ.
Ông Hồi gãi gãi đầu cười :
-Ừ nhỉ . Vừa vặn lắm cháu à . Cháu chọn cỡ giày khéo quá .
Dũng ra mở chiếc catap,
lấy ra đôi bông hoa tai bằng vàng ta ,anh trịnh trọng:
-Còn đây là quà của bác gáι, cháu thấy nó hợp với bác lắm ạ nên cháu mua biếu bác.
Bà Hạ cười sung sướиɠ, mắng yêu :
-Cái thằng này chỉ vẽ vời . Đẹp quá , đẹp quá . Bác cảm ơn cháu nhiều nhé .
Tiếp đến , Dũng lấy sợi dây chuyền vàng ta , dễ đến 5 chỉ, anh âu yếm nhìn Hương :
-Còn đây là của em, đây là món quà cầu hôn của anh. Em đồng ý làm vợ anh nhé .
Hương ngượng ngùng, e thẹn gật đầu . Hóa ra cảm giác không vượt qua được cám dỗ hóa ra là như này…nàng thở dài .
Thực ra kể từ sau buổi nói chuyện với Thắm, Hương cũng suy nghĩ rất nhiều về cuộc đời của mình . Nàng đắn đo suy nghĩ giữa Lâm và Dũng . So với Lâm thì anh Dũng hơn về mọi mặt và chỉ thua là người đến sau.

Mọi việc diễn ra thuận lợi theo đúng kế hoạch của hai gia đình ông Hồi và ông Vì . Sau lễ ăn hỏi là đám cưới của Dũng và Hương được tổ chức vào ngày 16 tháng 9 âm lịch . Sau khi trở thành vợ của Dũng tầm nửa tháng , Hương trở thành nhân viên của một công ty nhà nước trụ sở ngay trong thành phố . Hàng ngày cô đi làm bằng chiếc xe Honda cúp 81 được mẹ chồng mua cho . Tôi thứ bảy, ngày chủ nhật Dũng đưa đón Hương bằng chiếc Honda 67 . Phong cách vẫn lịch lãm và lãng ʇ⚡︎ử như ngày nào .

Sau mấy tháng miệt mài học tập, Lâm chưa một lần về thăm nhà vì đường xa, đi lại khó khăn , tốn kém và cũng không có thời gian. Chẳng mấy chốc lại một cái Tết đã đến . Từ ngày nhập trường đến giờ, Lâm không một dòng tin của Hương . Thư Lâm gửi về nhà cho Hương đều không có hồi âm . Anh không hiểu vì sao, Trường trung cấp sư phạm nơi Hương học thì anh không có địa chỉ cụ thể của cô nên anh không gửi sợ thất lạc . Xuống xe ca ở bến xe của huyện, Lâm vội vã đi bộ về với bao háo hức . Hôm nay đã là 20 tháng chạp , chắc trường của Hương cũng cho sinh viên nghỉ tết sớm và nhiều như trường Lâm , được nghỉ tết những ba tuần . Nghĩ đến cảnh được gặp bố mẹ, các em sau mấy tháng dài đằng đẵng . Và nghĩ đến cảnh Lâm và Hương, hai đứa rủ rỉ bên hàng rào cúc tần. Lâm quên cả mệt nhọc , rảo bước thật nhanh .

Thấy Lâm, mấy đứa em chạy ùa ra đón từ ngoài cổng:
-A . Anh Lâm đã về .
-Anh Lâm về rồi bố mẹ ơi.
-Bọn em nhớ anh quá .
-Sao bây giờ anh mới về .
Lâm bế đứa nhỏ nhất , xoa đầu mấy đứa em, tươi cười:
-Anh bận học , hôm nay mới được nghỉ tết . Vào nhà anh lấy quà cho . Thế ở nhà ngoan ngoãn , chịu khó làm việc giúp bố mẹ chứ mấy đứa . Học hành có tốt không ?
Bố mẹ Lâm bỏ dở việc đang làm, chạy đến bên Lâm :
-Con chào bố mẹ . Bố mẹ đang làm gì đấy ạ .
-Ăn cơm gạo nhà nước, trông như trai phố . Bố đang chuẩn bị ít củi để mấy bữa nữa luộc bánh chưng.
-Thằng cu của mẹ chững chạc hẳn ra , thế con về nghỉ tết đấy hả? Có được nghỉ nhiều không?
-Dạ . Con được nghỉ ba tuần bố mẹ à . Thế nhà mình đã cấy lúa xong rồi à bố mẹ .
-Chưa . Mới chỉ cầy bừa thôi . Năm nay lịch cấy lúa muộn, ra giêng mới cấy .
-Hợp tác xã năm nay 27 tháng chạp tát cá, 28 ϮhịϮ lợn chia cho xã viên ăn tết .
-Vậy vẫn như mọi năm bố mẹ nhỉ . Thế năm nay bố mẹ đụng lợn của nhà ai .
-Ừ . Bố mẹ vẫn đụng lợn nhà bác Hảo . Năm nay bố mẹ vẫn đụng một đùi, nhưng năm nay lợn nhà bác to lắm, dễ tám chín chục cân .
-Hì hì hì . Thế là năm nay nhà ta ăn tết to rồi .
Mấy đứa em í éo :
-Anh Lâm ơi , quà của chúng em đâu?
-Hì hì hì . Đây quà của bọn em đây .
Vừa nói Lâm vừa lôi trong ba lô lộn ra nào súng nhựa đồ chơi , búp bê , ô tô tải, ô tô con cho lũ em .
Lũ trẻ reo lên vui sướиɠ :
-Ôi đẹp quá ! Thích quá .
Lâm lôi trong ba lô ra một chiếc khăn len, một chiếc điếu cày trạm khắc hình rồng phượng :
-Con biếu bố mẹ .
-Sinh viên tiền đâu mà mua sắm nhiều thứ thế con?
-Hì hì hì . Con thỉnh thoảng rỗi rãi ra đóng gạch giúp cô chú có cái lò gạch cạnh trường , cộng dồn mấy tháng cô chú đưa cho ít tiền tiêu tết ạ .
-Sao không tập trung vào học mà cứ đi làm thêm thế cho vất vả hả con .
-Chủ nhật bọn con được nghỉ , làm việc cho đỡ nhớ nhà mẹ à .
Nhìn qua hàng rào cúc tần , thấy nhà Hương vắng lặng, Lâm buột miệng hỏi :
-Nhà bác Hồi đi đâu mà vắng vẻ thế mẹ ?
-Ô! Thế con chưa biết gì à? Cái Hương nó lấy chồng từ dạo tháng chín âm lịch . Còn ông bà Hồi mua nhà tгêภ phố huyện , dọn lên đấy ở dễ cũng được tháng nay rồi .
Lâm thảng thốt :
-Hương lấy chồng rồi ạ . Mà lấy ai hả mẹ ?
-Lấy anh Dũng, nghe nói là con trai người bạn.

(Còn nữa )

Bài viết khác

Tên trộm trong ngày lễ cha – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa nhân văn sâu sắc, đọc và cảm nhận

Tên trộm nhìn cάпh cửα chống trộm màu xαnh đậm có kẹρ tờ giấy quảng cáo trước mặt, hắn rất tự tin mình sẽ mở được ổ khóα này trong ʋòпg chưα đầy mười giây. Quả nhiên, khi chỉ mới thầm đếm đến tám, hắn đã mở cửα bước vào cứ như nhà mình…   […]

Chiα sẻ bằng cả trái tιm – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Đã hết giờ làm việc nhưng bác sỹ tâm lý Henry vẫn đαng nghĩ về Dαvid – khách hàng buổi chiều nαy.     Dαvid mồ côi chα mẹ từ nhỏ và sống với bà. Khi Dαvid lên 10, bà cậu bé cũng quα ᵭờι và cậu bé được đưα vào trại trẻ mồ côi. […]

Nhân duyên huyền diệu – Cứ cho đi sẽ được nhận lại, câu chuyện ý nghĩα và cảm động !

Buổi chiều tối mùα đông băng giá, bên ngoài tuyết ρhủ tɾắng xóα lấρ lánh dưới ánh tɾăng ɾằm cuối năm, Quân đem vài thαnh củi đến bên lò sưởi đốt lên sưởi ấm căn ρhòng. Mùi gỗ thông thơm thoαng thoảng dễ chịu. Như thường lệ, sαu khi dùng cơm chiều, αnh thường đem […]