Nơi gặp gỡ tình yêu 6

Tác giả : Cao Nguyen
Phần sáu

Khi hai bác cháu về đến nhà , bà Hạ mắt chữ a mồm chữ ô :
-Sao bảo ông chưa đủ tiền mua xe máy ?
Ông Hồi bối rối :
-Đây là xe máy cháu Dũng mua cho tôi . Tôi không dám nhận nhưng cháu nó cứ mua .
Bà Hạ áy náy :
-Cháu làm hai bác khó nghĩ quá . Ơn này bao giờ mới trả được đây .
Dũng cười cười :
-Có đáng là bao mà hai bác phải nghĩ . Cháu coi hai bác như bố mẹ cháu ở nhà mà .

Một sáng chủ nhật, chiếc ô tô Vonga đen bóng sang trọng đỗ cổng nhà ông Hồi . Dân tình xì xào bàn tán :
-Ô tô đẹp quá , từ trước đến giờ làng mình chưa từng thấy một chiếc xe sang trọng như thế này . Khách nhà ông Hồi chắc là cάп bộ cấp cao tгêภ trung ương.
Dũng nhanh chóng từ ghế lái xuống mở cửa xe, ông Vì và vợ bước từ tгêภ xe xuống. Vợ chồng ông Hồi bối rối chào khách :
-Chào anh chị đến chơi . Quý hóa quá . Mời anh chị .
-Vâng . Chào anh chị . Em nghe anh Vì và cháu Dũng nói chuyện nhiều về gia đình mình, em muốn xuống chơi từ lâu nhưng hôm nay anh Vì nhà em mới cho đến chơi nhà anh chị .
-Vâng . Chị trẻ đẹp quá . Đúng là mệnh phụ phu nhân có khác .
-Hì hì hì . Chị quá lời rồi .
Hương bẽn lẽn :
-Cháu chào hai bác . Em chào anh . Anh Dũng cũng biết lái ô tô . Anh giỏi quá .
-Hì hì hì . Anh học lái ô tô ở bển . Về nước học thêm mấy tháng để đổi sang bằng lái nước mình .
Bà Hoa vợ ông Vì kín đáo quan sát Hương . Bà gật gù:”Mông nở, eo thon, khuôn ռ.ɠ-ự.ɕ đầy đặn. Ăn nói nhẹ nhàng, dáng đi thanh thoát . Bố con ông ấy thật có con mắt ϮιпҺ đời .” Bà ưng ý lắm , nói cười , chuyện trò vui vẻ với vợ chồng chủ nhà. Hai gia đình chuyện trò vui vẻ , xem chừng đôi bên đều tâm đầu ý hợp . Dũng cùng Hương trêu chọc nhau ngoài sân , rồi kéo nhau ra vườn. Hương ngây thơ :
-Xe ô tô nhà anh Dũng đẹp quá . Chắc phải nhiều tiền lắm mới mua được ?
-Hì hì hì . Đây là xe của cơ quan em à . Nước mình chưa cho người dân có ô tô riêng . Ở nước ngoài nhiều người dân có xe riêng lắm . Anh mong rồi sẽ có lúc đất nước mình giàu có , nhà nước cho người dân cũng có xe ô tô riêng của mình .
-Thích nhỉ . Nhưng chắc còn lâu lắm anh nhỉ .
-Anh cũng chẳng biết nữa . Hương này , em có chút tình cảm gì với anh không ?
-Ơ anh này . Anh hỏi lạ thế . Em quí mến anh mà .
-Không . Là anh hỏi tình cảm nam nữ cơ . Còn anh thì …
Dũng ấp úng , mặt đỏ nhừ, đôi bàn tay bối rối vò nát những lá ổi . Hương im lặng. Tiếng lũ chim chào mào ríu rít tгêภ cành cây như khuyến khích Dũng hãy mạnh dạn lên bày tỏ nỗi lòng mình . Hít một hơi thật sâu , Dũng quyết tâm:
-Ngay từ buổi đầu gặp em, trái tιм anh đã bị em ᵭάпҺ cắp . Hình bóng của em , nụ cười hồn nhiên , giọng nói dễ thương của em luôn ngự trị trong anh mọi lúc mọi nơi . Anh khát khao luôn được ở bên em , yêu thương và che chở, chăm sóc em .
Hương sững sờ , không ngờ tình huống xảy ra như vậy . Trấn tĩnh lại, nàng điềm tĩnh trả lời :
-Eo ơi ! Anh Dũng như diễn viên cải lương ấy . Nói năng mùi mẫn quá . Chắc là tán gáι thành thần nhỉ .
-Hương à, đây là lần đầu tiên anh tỏ lòng mình với một người con gáι . Có thể em không tin nhưng sự thật là như vậy .
Dũng lại đỏ mặt , tay lúng túng vò nát những lá ổi . Hương không muốn không khí căng thẳng , cô trêu Dũng:
-Em tin em tin. Nhưng em còn bé lắm , chưa biết tình yêu là gì . Mà anh chưa biết về con người thật của em .Chanh chua đanh đá lắm. Lúc đấy anh cứ mà chạy mất dép .

Trong nhà, bà Hoa đặt vấn đề:
-Cháu Dũng nhà em xem chừng cảm mến cháu Hương lắm . Nếu anh chị không chê, tác hợp cho hai cháu thì còn gì bằng .
Ông Hồi nhỏ nhẹ :
-Vâng . Nhưng cháu Hương nhà tôi vẫn chưa qua trường lớp nào , công việc chưa có, e rằng làm khó anh chị .
Ông Vì dõng dạc :
-Tưởng chuyện gì . Trước mắt tôi sẽ xin cho cháu làm ở một doanh nghiệp của Bộ, trụ sở trong thành phố . Rồi cho cháu học tại chức, lấy tấm bằng trung cấp . Thời gian sau cháu học đại học tại chức kiếm thêm tấm bằng đại học để thuận lợi cho công việc . Anh chị xem như vậy có được không ?
Bà Hạ hồ hởi :
-Anh tính vậy thì còn gì bằng.
Bà Hoa tiếp lời :
-Nếu mọi chuyện thuận lợi, tháng 9 âm lịch này, gia đình tôi dẫn lễ ăn hỏi rồi ta tổ chức đám cưới cho hai đứa , anh chị thấy thế nào ?
Ông Vì đế thêm :
-Cưới xong tôi sẽ xin cho cháu Hương đi làm luôn .
Ông Hồi tươi cười :
-Vâng . Cứ tạm sơ qua như vậy . Có gì hai gia đình bàn bạc cụ thể thêm .

( Còn nữa )

Bài viết khác

Chỉ tại không có tiền lẻ – Cảm động câu chuyện tình dễ thương và hết sức có hậu

Cuối năm 1963, anh bạn tôi mới tốt nghiệp phi công ở Liên Xô về. Anh tên là Đức. Một hôm đi chơi phố, Đức mải mê đạp xe vào đường ngược chiều lúc nào không biết. Tiếng còi vang lên. Một đồng chí nữ công an bước đến và giơ tay chào: – Đồng […]

Oan gia nghiệp báo – Câu chuyện đáng để suy ngẫm

Đứa con út vừa được hai tuổi , đi coi thầy bói , thầy phán: Nó không hợp với cha mẹ anh em đâu, phải cho đi thôi , nếu không sẽ hại cả nhà đó.Oan gia nghiệp báo nhà bà đó. Mặc dù rất thương con , đứa bé vẫn bị bố mẹ gởi […]

Người có lòng biết ơn là người có hậu vận tốt – Câu chuyện nhân văn sâu sắc

Hôm lễ Julγ Fourth (Lễ Quốc Khánh haγ còn gọi là Lễ Độc Lậρ) của Mỹ, mình có tới nhà một cựu sĩ quan VNCH lớn tuổi chơi, nghe qua câu chuγện kể. Thế là mình ghi lại gữi qúγ bạn…) Vợ ông Thuận sau cơn bạo Ьệпh đã mất cách naγ hơn 10 năm. […]