Nơi gặp gỡ tình yêu 2
Tác giả : Cao Nguyen
Phần hai
Bà Hạ đứng dậy nhẹ nhàng chào khách :
-Bác và cháu ngồi chơi xơi nước với nhà em . Em xuống bếp nấu cơm . Hôm nay nay bác và cháu ở lại xơi bữa cơm rau dưa với nhà em nhé .
-Vâng . Bố con tôi hôm nay phiền đến anh chị rồi .
Hương cũng nhanh nhảu đi cùng mẹ :
-Cháu chào bác , em chào anh, cháu xuống bếp phụ với mẹ .
Dũng cũng vội vàng đứng lên:
-Con chào bác , con xuống bếp phụ giúp cùng bác gáι.
Ông Hồi mỉm cười :
-Con trai giống anh quá . Nhanh nhẹn , tháo vát .
Ông Vì hồ hởi :
-Chúng nó sướиɠ hơn anh em mình nhiều . Nó đi học bên Tây, anh bánh mì, uống sữa , nên cao hơn tôi cả chục ρhâп . Cháu nó cao một mét tám hai đấy.
-Vâng . Con hơn cha là nhà có phúc .
Bà Hạ ra vườn , loáng cái đã cầm con gà trống dễ đến gần ba cân mang ra giếng . Hương đã tranh thủ đun nồi nước tгêภ bếp củi để chuẩn bị ϮhịϮ gà . Thấy Dũng loanh quanh cạnh mình , nàng hỏi :
-Anh Dũng có biết ϮhịϮ gà không ?
Dũng gãi đầu gãi tai :
-Từ bé đến giờ anh chỉ cắm đầu vào học , mọi việc bếp núc đều do mẹ anh làm . Thời học sinh , thỉnh thoảng anh đi xếp hàng mua ϮhịϮ , mua gạo cho mẹ thôi .
-Hí hí hí . Dân phố như anh sướиɠ nhỉ . Bọn em dân quê cái gì cũng phải làm hết .
-Hì hì hì . Ở phố cũng có cái khổ em à. Nhà cửa chật chội , nước không được dùng thoải mái như ở quê . Bọn anh thường xuyên phải đi xếp hàng lấy nước máy, có khi đến tận đêm khuya . Những lúc đi xếp hàng lấy nước anh lại tranh thủ học bài .
-Eo ôi . Lấy nước cũng phải xếp hàng cơ á . Mà anh Dũng chịu khó thế . Thảo nào học giỏi , được đi du học bên Tây .
-Hì hì hì . Anh cũng bình thường như mọi người thôi .
Bà Hạ đi vào bếp , thấy nồi nước đang sôi , bà bảo:
-Hương ra giữ gà để mẹ cắt tiết , rồi con làm lông , ϮhịϮ gà cho mẹ nhé .
-Dạ .
Dũng cũng ra theo cùng . Anh chăm chú nhìn Hương nhúng con gà vào nồi nước sôi , đến khi thấy Hương vặt lông gà , anh cũng phụ cùng nàng . Nhìn thấy tay Dũng lóng ngóng , Hương cười khanh khách :
-Trai phố có khác , thôi anh để em làm cho , một loáng là xong mà .
-Hì hì hì . Em cứ cho anh tập làm, ít nữa còn giúp đỡ vợ con chứ .
Làm xong xuôi con gà , Hương hỏi mẹ :
-Giờ con làm gì hả mẹ ?
-Con ra vườn trẩy mấy quả mướp tгêภ giàn, rồi đạp xe ra chợ mua cho mẹ ít ϮhịϮ lợn , mấy lạng miến .
Nghe thấy vậy , Dũng nhanh nhảu :
-Bác để cháu chở em Hương đi cho nhanh ạ .
-Ừ . Hai anh em đi chong chóng rồi về .
Hương cười tươi tắn rồi vào trong nhà lấy nón , còn Dũng thì phấn khởi ra dắt xe máy 67 đợi sẵn. Lần đầu tiên được ngồi xe máy, lúc leo lên lúng túng nên hai tay Hương bấu vào vai Dũng , người nàng vô tình áp vào sau lưng anh. Thoáng đỏ mặt , Hương nhích ᴅịcҺ ra . Quá trình ngồi lên chỉ ngắn ngủi vậy thôi mà không hiểu sao cũng làm Dũng xốn xang trong lòng.
Bữa cơm trưa diễn ra thật vui vẻ và ấm áp . Sau khi cơm nước xong xuôi , Hương xin phép đến nhà Thắm, bạn cùng làng chơi . Ông Hồi bảo :
-Đi chơi phải biết đường về nghe con .
-Dạ . Con đến nhà nó có chút xíu mà .
Ông Hồi bảo Dũng :
-Cháu nằm nghỉ trưa chút cho đỡ mệt .
-Dạ . Cháu không mệt bác à . Cháu ra ngắm vườn nhà bác ạ . Nhà bác rộng rãi và yên bình quá .
-Ờ . Ở quê thì được cái yên bình và nhà nào cũng có vườn cây rộng rãi . Thích ăn quả nào cháu cứ trẩy .
-Vâng .
Quay sang bà Hạ , ông Hồi chỉ vào vết sẹo to tướng ở chân bảo :
-Nếu khi xưa không được anh Vì cõng tôi băng cắt chục cây số đường rừng đến trạm phẫu thuật tiền phương thì không biết tôi có còn sống đến bây giờ không ? Cũng nhờ đó mà không bị hoại ʇ⚡︎ử, không phải cưa chân.
Ông Vì cười cười :
-Đồng đội sống ૮.ɦ.ế.ƭ có nhau mà . Lúc đó thằng Trung, thằng Cầu yểm trợ cho ,đạn của địch bắn như vãi trấu . Chiến tranh thật khốc liệt.
Bà Hạ ҳúc ᵭộпg :
-Cám ơn bác nhiều lắm . Tình đồng đội của các anh thật tuyệt vời . Đến bây giờ vẫn gắn bó keo sơn .
-Cũng vì điều kiện công việc nên chúng tôi ít gặp nhau , nhưng nghĩa tình thì không bao giờ quên .
-Các anh ngồi uống nước , nói chuyện , em đi đằng này một chút ạ .
-Vâng . Chị cứ ʇ⚡︎ự nhiên .
Hai ông rủ rỉ hàn huyên chuyện xưa , chuyện nay , hỏi thăm nhau về những người đồng đội cũ. Ông Vì bảo:
-Trong công việc của anh ở huyện , có vấn đề gì cần tôi giúp đỡ không ?
-Tôi cũng định nhờ anh đây . Con đường quốc lộ đi qua thị trấn huyện và một số đoạn đường liên tỉnh xuống cấp quá , anh có thể cho sửa chữa giúp huyện được không ?
-Ồ . Tưởng chuyện gì . Anh cứ bảo huyện làm tờ trình , đưa thẳng lên tôi duyệt cho .
Ngắm nghía thằng con trai đang thơ thẩn ngoài vườn , ông Vì tủm tỉm :
-Xem chừng thằng con trai tôi nó có cảm tình với con bé nhà ông . Nếu hai gia đình ta mà được làm thông gia của nhau thì tuyệt .
-Vâng . Thế còn gì bằng . Nhưng con bé nhà tôi mới tốt nghiệp phổ thông .
-Ồ.Thế cháu đỗ trường nào ?
-Cháu học bình thường nên chỉ đỗ trường trung cấp sư phạm của tỉnh .
-Học sư phạm làm gì . Vừa vất vả mà lương ba cọc ba đồng . Nếu ông bà không chê , để tôi xin cho cháu học trường trung cấp kế toán trung ương , ra trường tôi bố trí công việc cho .
-Ôi ! Thế còn gì bằng. Cám ơn anh nhiều lắm .
-Ơn huệ gì . Đồng đội của nhau , giúp đỡ nhau được gì thì giúp .
-Anh bảo cháu Dũng năng đi lại đây . Chúng nó nên duyên với nhau thì tuyệt quá .
Hương đi về , thấy Dũng vẫn đang thơ thẩn ngoài vườn, cô lại gần :
-Anh Dũng không ngủ trưa ạ. Biết thế em rủ anh đến nhà đứa bạn em chơi .
-Hì hì hì . Về đây phong cảnh đẹp , người đẹp thì ngủ thế nào được em.
-Hí hí hí . Đúng là cάп bộ nhà nước có khác , nói hay như đài ấy .
-Anh nói thật mờ . Anh đi bao nhiêu nơi, gặp gỡ bao nhiêu người, nhưng không có cô gáι nào đẹp như em .
-Hí hí hí . Anh đừng có cho em đi tàu bay giấy . Em con gáι quê mùa , sánh đâu bằng gáι phố . Ăn nói thì vụng về .
-Anh nói thật mờ . Vừa gặt em là anh đã chao đảo, đứng không vững rồi .
-Eo ơi ! Anh Dũng văn vẻ như cải lương ấy . Kìa . Quả ổi kia chín quá ,anh trẩy cho em đi .
Dũng vít cành , trẩy ổi . Hương tíu tít :
-Anh đợi em lấy cái rổ để đựng .
Nàng bê rổ , Dũng hái , một loáng đã được lưng rổ ổi . Dũng múc nước đổ vào chậu cho Hương rửa ổi . Nhìn dáng vẻ ngây thơ trong trắng của Hương , lòng anh trào dâng một cảm xúc khó tả . Hai người vào trong nhà, Hương nhí nhảnh :
-Cháu chào bác , con chào bố . Con mời bác và bố ăn ổi .
Ông Hồi cười cười nói nói :
-Đấy. Anh xem hai đứa có đẹp đôi không ?
Hương đỏ mặt :
-Bố . Con bắt đền bố đấy .
Dũng sung sướиɠ :
-Bác cho con được năng đến nhà mình chơi nhé .
Ông Vì tủm tỉm :
-Ờ há . Tôi cũng thấy chúng nó xứng đôi vừa lứa .
( Còn nữa )