Sai lầm 2
Nguyễn Minh Minh
Bà Lành theo ông Sử về nhà sau vài mâm cơm kính cáo tiên tổ và xin phép bà cả. Vợ ông Sử bị Ьệпh và quα ᵭờι năm ông năm tám tuổi, các con ông đều đã xây dựng gia đình và khá thành đạt. Họ hàng bạn bè anh em kẻ mừng người lo. Có người tặc lưỡi có tuổi rồi , ở vậy cho nhàn thân đi lấy chồng làm gì cho khổ.!
Có người lại vun vào.
Ơ hay. Chim có đôi, người có cặp. Con cái lớn chúng lấy vợ lấy chồng, mình cũng phải có người dựa lúc ốm đau chứ lị.
Có người còn thì thào rằng là ông bà có tình cảm từ lâu rồi, trước cả khi bà cả mất cơ. Thủ trưởng trực đêm, cấp dưỡng ở lại nấu cơm, một nam một nữ gần nhau kiểu gì chả nhấm nháy.
Mà bà Lành thì đang cô đơn. Chuyện gì xảy ra có giời mà biết.
Thôi thì có tình cảm trước hay giờ mới có thì họ cũng đợi đến khi cả hai cô đơn mới chính thức đến với nhau nên cứ vun vào đi.
Thời gian đầu bà vẫn đi đi về về căn nhà cũ, vẫn chăm sóc vườn tược gà vịt vì lúc này bà vẫn đi làm chưa được nghỉ hưu.
Hơn năm sau ông phát Ьệпh, Ьệпh tai biến. Còn may là phát hiện sớm, điều trị tích cực nên ông chỉ bị di chứng nhẹ, bàn tay phải hơi khó vận động.
Bà vừa chăm sóc ông vừa đảm đương việc cấp dưỡng, lại quán xuyến hai cái nhà rất vất vả, ông bàn với bà xin nghỉ hưu sớm, rồi bán nhà của bà để tập trung vào việc chăm sóc ông, nhà cửa vườn cây cảnh hàng tỉ đồng của ông và các con ông gửi chăm, dạo đó sanh si đang hót, các con ông có tiền nên đầu tư những bộ cây rất giá trị. Họ ở thành phố, đất chật nên gửi ông bà chăm sóc, được giá thì bán kiếm lời. Ông lại rất khéo tay trong việc cắt tỉa cây cối.
Bà nghe ông bàn thấy cũng hợp lý. Các con ông, trai gáι năm người đều công tác trong các cơ quan từ trung ương đến huyện, tỉnh. Họ đồng lòng động viên bà nghỉ trước vài năm để toàn tâm toàn ý chăm lo ông.
Họ nói rằng.
Bây giờ bà đã về với ông,thì nhà ông là nhà bà, nhà bà là nhà của ông. Trước mắt ông ốm bà chăm sóc ông, giả sau này ông mất thì họ chăm bà.
Đi đâu mà thiệt chứ. Cô dâu cả của ông còn dõng dạc.
Chú Hà không chăm bà thì để chúng con chăm.
Bà về đây chúng con coi bà như mẹ vậy.
Con gáι lớn của ông cũng tuyên bố chắc nịch.
Đàn bà lấy chồng thì theo chồng, nề lối cha ông từ xưa rồi đấy thôi. Phụ nữ ai chả phải toàn tâm toàn ý chăm lo chồng con. Chúng con cũng thế cả đấy thôi.
Nghe những lời mật ngọt của các con ông,bà nhất nhất nghe theo. Họ đều là cάп bộ nhà nước lời nói như đá như đe. Nhẽ đâu lại sai.
Bà điện thoại báo cho con trai biết việc bà sẽ bán nhà. Hà nghe tin vội vàng thu xếp về ngay. Anh rân rấn nước mắt khi nghĩ đến cảnh ngôi nhà gắn bó vui buồn bao năm của gia đình,nơi bóng hình cha,em gáι như vẫn còn đâu đó sắp tới đây sẽ chuyển sang tên người khác. Anh xót vong linh cha , em mình rồi đây biết về đâu.?
Nhưng bản tính anh hiền lành, lại nghe ông Sử,bố dượng của anh đã khảng khái nói rằng sau này ông bà sẽ lập ban thờ bố và em anh tại nhà ông. Nên trong lòng dẫu xót xa tiếc nuối ngôi nhà gắn bó bao năm anh đành nhắm mắt nghe lời mẹ. Anh xin bà đưa bát hương của bố vào Nam để anh thờ cúng. Lúc này Hà đã học năm cuối Đh và anh đã dọn ra ở trọ cho tiện việc đi làm thêm của mình. Cô anh thương cháu nhưng nghe cũng hợp lý nên chấp thuận. Cô xót đứa cháu trai côi cút của mình thương anh trai đoản mệnh và cũng rất quý chị dâu, người đã thay cô chăm sóc cha mẹ già tận tụy lúc ốm đau mặc dù anh trai cô đã mất, bố mẹ cô có ba con, các cụ ở với con trai cả. Ông Hoàn là con thứ, Nhưng ốm đau già Ьệпh hầu như một tay bà Lành chăm sóc.
Bà bán nhà được năm trăm triệu, bà đưa cho anh ba trăm triệu, nhờ cô anh mua cho một mảnh đất trong Cần thơ để sau anh ra trường lấy vợ có đất xây nhà, số còn lại bà góp với ông phá căn nhà cũ của ông đi xây một căn nhà mới khang trang đẹp đẽ, có hai ban thờ to đẹp
Một ban thờ vợ ông, một ban thờ chồng con bà Lành.
Quả thật hiếm có người nào trọn nghĩa vẹn tình như ông Sử.
Giai đoạn này các con cháu ông đều yêu quý và kính trọng bà lắm. Những ngày giỗ chạp, tết nhất họ kéo nhau về đông đủ, rôm rả vô cùng. Ai nấy hỉ hả vui vẻ . Ngày giỗ ông Hoàn chồng bà Lành họ cũng về làm giỗ chu đáo. Thật đúng là gia đình gia giáo mới được vậy.
Lễ lạt giỗ chạp bên chồng nhà bà Lành, ông Sử cũng rất chu toàn. Họ hàng đôi bên nhà bà rất nể trọng ông.
Bà Lành thấy thế cũng vui mà nguôi ngoai dần nỗi nhớ ngôi nhà cũ, nhớ cậu con trai côi cút của mình.
Để báo đáp tấm chân tình của ông , bà cũng toàn tâm toàn ý chăm sóc ông, lo lắng vun quén đi lại bên gia đình vợ cũ của ông.
Quả thật sống,và hành xử tình cảm chu toàn như hai ông bà thật là hiếm vô cùng.
Họ hàng ba bề chín bên ai ai cũng tấm tắc khen ông bà càng ngày càng đẹp lão, ăn ở phúc đức. Thật đáng để noi theo.
Hà tốt nghiệp và xin vào làm cho một công ty liên doanh trong Cần thơ, mảnh đất mẹ nhờ cô anh mua, sau này đường mở rộng lên giá gấp năm lần. Anh bán đi và mua một căn nhà gần công ty nơi anh làm, rồi anh lấy vợ. Cô vợ người miền Tây làm cùng công ty. Họ có hai đứa con gáι.
Họa hoằn lắm anh mới về thăm mẹ, mỗi lần anh về nghe mọi người khen ông bà sống tình cảm, đối đãi đức độ với tất cả mọi người thì anh cũng yên lòng.
Bà từ ngày lấy ông thì bận chăm ông cùng vườn cây rồi đối nội đối ngoại chẳng có thời gian thăm con cháu. Tất cả phó thác cho bà cô và ʇ⚡︎ự vợ chồng Hà xoay xở. Thi thoảng bà gửi cho các cháu chút quà.
Cuộc sống cứ bình lặng trôi thấm thoắt đã mười năm ông bà bên nhau. Sống với nhau, ông được bà chăm nên béo tốt và khỏe mạnh , nhìn ông người ta còn bảo trẻ hơn cả anh con trai cả đang bị K dạ dày.
Sống một nơi, quê một nơi, đi về hương khói căn nhà cũ kỹ của ông nơi quê nhà thấy bất tiện, ông lại bàn với bà bán ngôi nhà của hai ông bà để về quê ông, xây từ đường bởi ông là trưởng tộc.
Bà nghe ông bàn toàn những điều hợp lý, tốt đẹp thì sao nỡ chối từ.
Vậy là họ về quê, sanh si bấy giờ chả ai tìm mua nữa, nhiều nhà những cây thế trước đây có người trả giá mấy chục triệu, mấy trăm triệu rồi cả mấy tỷ bạc giờ bỏ không ai chăm. Vườn cây của ông cũng thế, ông nhặt được vài bộ đẹp tha về trưng sân từ đường, còn lại gọi người cho hết.
Ông mang hơn tỷ tiền bán nhà về cùng với anh em họ hàng xây một ngôi từ đường ba gian giả cổ rất đẹp. Lại xây thêm hai gian mái bằng để ông bà ở ngay cạnh.
Sân gạch, tường hoa, cây cảnh, không gian tĩnh mịch,phảng phất hương trầm nơi quê nhà đúng là rất hợp với người già.
Còn nữa