Đoạn cuối cuộc đời của một phụ nữ 1
Tg: Thu Ha Nguyễn
Có một đôi vợ chồng sống viên mãn hạnh phúc bên nhau tuy rằng họ chỉ là rổ rá cạp lại. Nhìn họ chăm sóc nhau và cùng chăm mẹ già mà ai cũng ngưỡng mộ. Có được cuộc sống như ngày nay, cả hai vợ chồng trải qua không ít giông bão
Chị Tình là vợ anh Mến đã từng trải qua một đời chồng. Năm 22 tuổi, chị kết hôn với một thanh niên xã bên. Một năm sau, chị sinh bé gáι xinh xắn tên Thương. Gọi thân mật ở nhà là bé Xíu.
Chồng cũ của chị, anh Thân làm nghề nông, những lúc nông nhàn anh làm thêm nghề thợ hồ, rồi thợ mộc. Nhà có con nhỏ vậy mà chồng chị đi làm chẳng bao giờ đưa tiền về nuôi con. Chị phải vừa chăm con vừa thỉnh thoảng chạy chợ buôn bán để trang trải cuộc sống.
Bố mẹ chồng có giúp chị trông cháu những lúc chị đi buôn bán. Trong một lần đạp xe vội vàng, chị đã bị tai пα̣п do một người đi xe máy chạy với tốc độ bàn thờ tông phải. Vụ tai пα̣п để lại một bàn chân phải bị tật vĩnh viễn. Từ ngày đó chị bắt đầu sống trong đị𝚊 𝚗𝚐ụ𝚌. Mẹ chồng suốt ngày cҺửι mắng, nhiếc móc con dâu xấu xí, vô dụng, chỉ biết ăn bám chồng.
Chồng chị, là người gần gũi đầu ấp tay gối đáng ra phải yêu thương bênh vực, bảo vệ vợ , nhưng không, anh ta mặc kệ, chưa bao giờ nói đỡ vợ một câu. Trong nhà chỉ còn mỗi ông bố chồng là vẫn quý cô con dâu và đứa cháu gáι đáng thương. Mỗi lần ông bênh con dâu thường bị bà nạt ngang. Bà luôn lấn lướt ông nên ông cũng e dè khi nói.
Sống trong gia đình như thế nên chị Tình cảm thấy ngột ngạt và rất buồn. Tuy bị tật nguyền, chị vẫn tập tễnh ra đồng kiếm con cá con cua về để cải thiện bữa ăn cho gia đình. Từ khi chị Tình bị пα̣п và mang tật thì anh Thân lạnh nhạt hẳn với vợ, hắn đi làm cả ngày, đi sớm về muộn, có hôm qua đêm không về. Chị biết anh ta có bồ bên ngoài nhưng chị giả lơ, mặc kệ vì lòng chị đã nguội lạnh.
Rồi một ngày hắn ngang nhiên đưa cô bồ về nhà, chị chẳng thèm nói gì, vào nhà gói ghém quần áo của hai mẹ con bỏ lên chiếc xe máy cà tàng rồi ôm con về thẳng nhà ngoại. Chị Tình làm đơn ly hôn gởi qua cho chồng ký để kết thúc cuộc hôn nhân 7 năm đầy buồn tủi chỉ toàn nước mắt.
Hình minh họa sưu tầm
Bố mẹ chị Tình có 3 người con, các anh chị của chị đều thoát ly làm ăn xa tít trong Miền Nam. Họ đã có sự nghiệp và cơ ngơi ở trong đó. Chị Tình là con gáι út. Khi 2 mẹ con chị trở về, bố mẹ rất vui mừng vì từ nay con mình thoát khỏi cảnh sống khổ cực tại nhà chồng. Tiếng là lấy chồng gần thế mà chả mấy khi chị được về ngoại, kể cả Tết nhất.
Lần này Chị về nhà cũng là cơ hội được chăm sóc và báo hiếu cha mẹ. Ông bà ngoại nghèo nhưng giàu tình yêu thương con cháu. Về đây, chị vẫn phải ngày ngày tập tễnh ra ruộng để kiếm miếng ăn, nhưng bù lại không bị áp lực như khi ở nhà chồng, không phải nghe tiếng cҺửι rủa, đay nghiến của mẹ chồng, không thấy khuôn mặt lạnh lùng của chồng. Tuy vẫn vất vả, nhưng chị vui.
Mấy năm sau, làng của chị được quy hoạch lên phường, người ta làm một con đường lớn chạy ngang qua nhà bố mẹ chị. Bỗng nhiên đất đai có giá. Ông bà bán bớt một mảnh đất lấy tiền để làm lại ngôi nhà mới khang trang thay thế ngôi nhà cũ kỹ và lạc hậu đã xuống cấp trầm trọng .
Còn lại ít tiền ông bà đầu tư cho cháu ngoại lên Hà nội học đại học và mở một cửa hàng tạp hoá nhỏ để chị Tình buôn bán mưu sinh. Thấm thoắt bé Thương tốt nghiệp đại học, bố mẹ chị đã về với tổ tiên.
Chị bước sang tuổi 50.
Con gáι đã lớn, có học hành, hiểu biết, cháu rất thương mẹ phải thui thủi một mình. Cô đơn, chẳng mấy chốc mà tuổi già ập đến, cô thấy không yên tâm về mẹ.
Từ khi ly hôn, chị Tình sống khép kín vì mất lòng tin về đàn ông, chị luôn nghĩ sẽ sống một mình cho đến cuối đời. Từ ấy đến nay, chị cảm thấy sống không có đàn ông là rất ổn, không muốn thay đổi.
Con gáι chị thì cứ lo lắng về mẹ. Bây giờ mẹ chưa già , vẫn khoẻ, ʇ⚡︎ự lo cho mình được thì không sao. Mai kia thêm tuổi ngày một già thì sẽ có nhiều vấn đề nảy sinh không lường hết được. Nếu mẹ có ai đó để vui vẻ và giúp đỡ lẫn nhau thì hay biết mấy.
Cô đem suy nghĩ đó tâm sự với mẹ. Lúc đầu chị Tình phản đối kịch liệt, cho rằng con gáι phiền phức. Về sau, bé phải thuyết phục nhiều lần, mưa dầm thấm lâu, chị thấy con mình ρhâп tích rất có lý và chị đã xuôi theo.
( còn tiếp)
NTTH