Tình bạn tuổi học trò 4

Thức Nguyễn phần 4

Xin lỗi mọi người mình đã định ko viết tiếp

Nhưng do các ᵭộc giả vì tò mò của câu chuyện hay mến đọc chuyện chân thật của mình mà yêu cầu mình viết tiếp

Nếu có gì ko được như ý muốn mong mọi người thông cảm

Tiếp phần trước

Cậu tôi mang tôi lên mai châu đà bắc nhập học ,thời gian đã được 1 tuần

Chúng tôi đã được nhận lớp nhận phòng ở

Khi đi cậu tôi bảo

Con lên đó chịu khó học cũng chỉ xa nhà 3 năm thôi khi con học xong cậu xin về dậy ngay trường kim bình cậu đang làm ông hiệu trưởng cũng bảo tôi học xong về trường bác giao công tác cho trường đang thiếu giáo viên

Cố lên cháu nhé

Cậu lại bảo lực học thì mày học cứng câu yên tâm còn ăn uống dù sao cũng hơn ở nhà

Đúng như cậu nói ăn uống hơn ở nhà nhưng đối với tôi lại là vấn đề gian nan

6 chúng tôi 1 phòng thì 5 bạn người dân tộc lúc đó tôi là 1 đứa trẻ ấp hơi mẹ mới lớn xa quê lần đầu nhưng do nghe được những câu chuyện người dân tộc họ đối với tôi họ bí hiểm lắm ,họ biết dù ,biết chài biết ếm nên tôi rất sợ

Bây giờ trong phòng lại 5 bạn dân tộc ở cùng

Giá như núc đó tôi hiểu được mọi người các dân tộc tгêภ cả nước đều yêu thương nhau, chỉ khác nhau về tiếng nói và sắc phục quần áo thì đời tôi đã khác

Tôi nhìn thấy quần áo các bạn săc sỡ bạn thì quấn khăn bạn thì váy tôi càng chán ai cũng ʋòпg đeo mấy chiếc ở cổ
Tôi sợ nhưng không biết làm gì
Nhất là ăn uống tôi chỉ dám lấy 1 bát cơm đầu tiên còn khi thấy các bạn đụng vào tôi lại sợ dính chài
Tôi chỉ dám gắp 1 đũa rau sắn muối chua kho lên bát ăn hết là thôi , các bạn giao tiếp với nhau bằng tiếng dân tộc còn khi cần thiết nói với tôi các bạn nói tiếng phổ thông nhưng không sõi lắm nhưng cũng chỉ khi thật cần thiết

Mới nói với nhau
Chắc vùng sâu vùng xa các bạn đi học muộn có bạn 18 ban19. Tôi ít tuổi nhất
Tôi hãi không dám trò chuyện gì suốt cả ngày
Khi một chị vỗ vai hỏi tôi

Mày bao tuổi mà bé
-tôi giật thót người
-dạ em 16
Thế mày bé bằng em tao ở nhà
Tối đầu tiên tôi hãi không dám ℓêп gιườпg

Một chị lớn tuổi bảo tôi
Mày sợ bọn tao à
Bọn tao chỉ đi kiếm cái chữ thôi có làm gì đâu mà mày sợ
Rồi chị bảo tôi
Dưới mày cũng thiếu cái chữ à mà phải lên đây kiếm về

Rồi chị kể nhà tao xa lắm xuống cái ô tô xong tao phải leo 2 quả núi rồi qua suối mới đến nhà tao
Thôi lên ngủ với tao đi
Ở nhà tao có đứa em bằng mày đấy mà nó có cái chữ nào đâu nó phải chông em và đi nương
Xã cho tao đi lấy chữ rồi về bản bảo bọn trẻ
Chị nói giọng kinh nhưng tôi nghe nơ nớ
Lúc này tôi mới dám hỏi

Chị lớn sao không ở nhà lấy chồng mà đi học cho khổ
Chị cười nói
Chị bảo ,tao chốn gia đình đấy nhưng xã bảo tao đi mà, nhìn bọn nó ở nhà lấy chồng đẻ nhiều khổ lắm
Ngày nào cũng thế tôi nhớ mẹ nhớ cậu nhớ mọi người nhớ cả hắn

Một tuần trôi qua tôi đâu đã quen được môi trường mới, thì cậu tôi lên thăm
Thấy cậu đến tôi ra ôm chặt lấy cậu khóc đòi cậu cho về không ở
Dỗ tôi không được và nhìn thấy tôi gầy lại thêm gầy
Cậu vào nói chuyện với ban giám hiệu nhà trường và cậu cháu tôi về kim bôi
Tôi mỗi ngày giúp cậu thổi cơm cho tổ thợ

Cuộc sống cứ bình thường trôi đi nhà tôi kinh tế cũng đỡ hơn nhà hắn cũng vậy
Nhưng tôi với hắn mỗi lần về gặp nhau là lại ríu rít bao nhiêu chuyện tгêภ trời dưới biển lại kể cho nhau nghe
2 năm sau tôi 18 tuổi rồi có người đến hỏi kể ra cũng có mấy người mươnj mẹ mang trầu đến hỏi mẹ tôi đều chối từ
Đến nhà chồng tôi sau này đến thì mẹ tôi ρhâп tích với tôi nào là nó hiền lành nào là nó chịu khó con lấy nó mẹ cũng yên tâm chứ tính con ẩm ương thế này phải đứa cục tính nó bực nó ᵭάпҺ cho nhừ đòn
Sao 18 mà tôi ngố quá tôi bảo U tôi giá con lấy hắn thì tốt hơn

U tôi bảo
-Nếu nó muốn lấy thì nó phải bảo con chứ nó đi lại chơi bời mấy năm rồi mà nó có nói gì đâu
U cũng chỉ muốn tốt cho con thôi con suy nghĩ kĩ rồi bảo U chỗ người lớn nói một là một
Tôi bảo U mai con trả lời
Thế là tôi đem chuyện hỏi con bạn thán nhất về hắn

Bạn hỏi tôi. Thế hắn có bảo lấy bà làm vợ chưa
-Tôi bảo, chưa bao giờ hắn bảo vậy
-Thế thì không phải rồi
Tôi về nói với U tôi thế nào cũng được U ạ

Và U tôi nhận trầu
Lớp này hắn đi làm lâu 4 tháng hắn mới về
Gần giáp tết hắn xuống nhà tôi hắn mang cho tôi trọn bộ tam quốc diễn nghĩa mà tôi thích
Hắn cười tươi rói và bảo

-Quà của bà đây bà tha hồ thích nhé
Tôi đón lấy tập truyện rồi cười bảo hắn
-Ôi thích quá ông đúng là số 1
Hắn cười rạng rỡ hỏi
-Thế là U bằng lòng nhận trầu rồi à
Tôi vô tư bảo hắn

-Ừ nhận 2 tháng rồi ông ạ
Hắn cười khúc khích bảo tôi
-Giờ là tôi có điều kiên lo được cuộc sống cho bà và trị luôn cả tính ẩm ương của bà luôn thể
Tôi nhìn hắn ngơ ngác, ông nói cái gì U tôi nhận trầu nhưng của nhà khác không phải trầu của nhà ông
Hắn hét lên

-Bà nói cái gì bà có điên không sao lại nhận trầu nhà khác
Tôi nhìn hắn nói lại
Ông bảo ai điên
U ông không mang trầu xuống chả nhẽ tôi lên tôi gọi U ông à
Hắn quát vào mặt tôi

Không thể nào như thế này được trước khi đi làm tôi đã dặn U tôi mang trầu xuống hỏi bà

Bây giờ sao lại thế này

Rồi hắn kéo tay tôi

Bà đi lên đây với tôi

TN
Còn nữa

Bài viết khác

Bài văn tả mẹ ý nghĩα sâu sắc, một câu chuyện chân thực đầy ҳúc ᵭộng

Giờ tậρ làm văn, tôi luôn được cô giáo khen bài viết củα mình và thường lên đứng giữα lớρ để đọc bài tậρ làm văn củα mình cho cả lớρ nghe. Bài viết củα tôi bαo giờ cũng đạt điểm 7, 8 – điểm cαo nhất dành cho môn tậρ làm văn. Tôi luôn […]

Con trai và con dâu xin hãy nghe mẹ nói: ‘Mẹ già rồi, đừng xem mẹ là osin’ – Câu chuyện chua xót về chữ hiếu

Đến độ tuổi gần đất xα trời này rồi, mẹ không còn thiết thα gì việc ăn ngon, mặc đẹρ. Điều mà mẹ khαo khát nhất là những bữα cơm đoàn viên, sum vầy bên con cháu. Мắт mẹ nhòα rồi nhưng vẫn muốn ngắm nhìn con cháu lớn lên khỏe mạnh. Тᴀi mẹ không […]

“Mẹ và vợ, nên chọn αi?” – Câu chuyện ý nghĩα sâu sắc về nàng dâu.

Con dâu nói: “Nấu nhạt tý bà lại chê nhạt nhẽo, giờ nấu mặn chút bà lại bảo nuốt không vô, rốt cuộc bà muốn sαo đây?” Mẹ nhìn thấy con trαi vừα về đến nhà, một câu không rằng bèn vội gắρ thức ăn bỏ vào miệng nhαi. Cô tα hằn học nhìn chồng. […]