Vợ chồng hờ phần 5

Tg Nguyễn Minh Minh

– Tôi hỏi thật lòng em có thương cu Bảo không?

Tránh mặt cả ngày thì tối cô vẫn phải đối diện với ông.

Ông Quang rót cho Tình ly nước cam ấm rồi nhẹ nhàng hỏi cô.

Cúi đầu tránh ánh mắt đang xoáy thẳng vào mình cô lý nhí đáp:.

-Dạ có ạ. Em thương thằng bé lắm.

-Tôi thành thật xin lỗi em về việc tối qua. Nhưng có lẽ tôi nghĩ em cũng không chê tôi đúng không?. Nếu đúng thế thì tôi có hai phương án tùy em lựa chọn.

Thứ nhất là tôi sẽ tặng em một số tiền lớn để em làm vốn sau này và em rời đi trong yên lặng.

Phương án thứ hai em vẫn ở đây như chưa có chuyện gì xảy ra. Tôi sẽ trả cho em một số tiền đủ để em xây cho bố mẹ căn nhà, nhưng tốt nhất là sau hai năm thì em hãy dùng, vì tránh dị nghị cho em.

Tình vò hai bàn tay vào nhau đến đỏ rửng mà chưa biết trả lời ông như thế nào. Ông Quang kéo ghế ngồi gần lại bên cạnh cô, đưa tay nắm lấy bàn tay đang vò vào nhau ấy áp lên má mình .

– Em cũng thích tôi đúng không?

Tôi cũng rất quý em, thật lòng tôu và cu Bảo rất cần em.

Nhưng em thông cảm cho tôi là tôi không thể lấy em được, vì tôi đã triệt sản sau khi sinh đứa thứ ba. Em còn trẻ, còn cả tương lai phía trước. Không cần em phải hi sinh vì một ông già như tôi. Nhưng thực sự tôi cần em, cu Bảo cần em.

Em hãy ở bên tôi và cháu đến khi nào em gặp được người ʇ⚡︎ử tế trẻ khỏe thì em hãy đến với họ. Nhưng lúc này mong em hãy thương tôi, thương cu Bảo mà ở lại. Tôi hứa sẽ không làm phiền em nếu em không muốn. Tôi rất trân trọng em.

Tình cứ đờ cả người vì những lời tỉ tê cùng chất giọng trầm ấm đầy nam tính và khỏe mạnh của ông. Khi ông nói ông cần cô. Cô đã run rẩy khắp người và nghĩ biết đâu cô sẽ sinh cho ông một đứa con thì cô sẽ nghiễm nhiên trở thành vợ một cựu lãnh đạo bộ nghỉ hưu, và như thế con cô sẽ được thừa hưởng căn nhà này chả hơn cô đi lấy một gã trai trẻ mà nghèo hay sao.

Cả ngày nay trong cô đang ᵭấu tranh rất mâu thuẫn. Có lẽ ngót hai năm ở với ông, hưởng sự đầy đủ vật chất và hưởng lây sự vì nể của những người hàm ơn ông tới nhà chơi khi ông trân trọng giới thiệu cô giáo của cháu đích tôn. Và ông luôn thể hiện lòng biết ơn vì nhờ cô đã tái sinh cho cu cháu của mình.

Sự chu đáo và thoải mái trong kinh tế khi ông và các con luôn dành cho cô đã thành nếp khiến cô tưởng tượng nếu mình rời ngôi nhà này thì không biết mình sẽ thế nào.? Ông đã từng hứa nếu tốt nghiệp ông sẽ nhờ mối quαп Һệ của mình mà xin cho cô một suất biên chế ở một ngôi trường gần nhà ông. Mà lúc này cô lại sắp tốt nghiệp rồi.

Cô đã nghe các bạn mình tâm sự, đứa thì có chú, bác, bố mẹ trong trường, trong phòng giáo dục,đứa lại nói đã có mốt đặt và nhận tiền trọn gói chạy đi dạy sau khi ra trường với giá ít nhất là hai trăm triệu trở lên. Mà nhà cô thì lấy đâu ra hai trăm triệu.? Mấy năm qua làm gia sư kiêm bảo mẫu toàn thời gian của cô, lương ông trả đủ cho cô nộp tiền học phí và đăng ký thêm tín chỉ sư phạm. Còn lại cô giúp cha mẹ chăm sóc tђยốς men cho hai em là vừa đủ. Bảo giờ gom lấy vài chục triệu còn khó chứ nói gì đến tiền trăm.

Mà rời đi lúc này thì cô thương cu Bảo lắm. Thằng bé thật ngoan, thật đáng yêu.Tính ra cô thiệt đủ đường. Mà ở lại thì cô và ông sẽ như nào đây? Già nhân ngãi non vợ chồng ư?

Liệu cô có chịu đựng được ánh mắt ghẻ lạnh hay bỉ bôi của người đời với mình không? Các con ông có chịu không?

Nay lại nghe ông trần tình rằng không thể có con nữa thì cô mãi mãi chỉ là cô bồ nhí thôi ư?

Suy đi tính lại cô quyết định nhận tiền và rời đi.

Ông Quang nói chờ ông hết tuần này mới rút được sổ tiết kiệm và cũng nhờ cô ρhâп tích cho cu Bảo hiểu.

Chiều hôm đó đi đón thằng bé tan học, cô đã dẫn cu nhóc ra công viên chơi. Hai cô cháu chơi các trò bập bênh, cưỡi ngựa, và cầu trượt cùng nhau rất vui vẻ. Sau đó cô đưa thằng bé đi ăn. Cu nhóc ngây thơ cứ lăng xăng ríu rít mà không hiểu rằng chỉ còn vài ngày nữa thì cô trò sẽ chia xa.

Thằng bé cười tít mắt rồi ôm cổ cô nói: Mai cô laii cho Bảo đi chơi nữa nhé. Cô cố ngăn dòng nước mắt, nhoẻn miệng cười. Ừ. Mai lại chơi nữa.

Hai cô trò nắm tay nhau tung tăng ra cổng đợi xe đón về. Bất chợt một cu nhóc cưỡi chiếc xe máy từ bên hông phi ra. Cu nhóc phóng khá nhanh , nhẽ cua ʋòпg thì lại nhằm thẳng hai cô trò mà lao tới. Bị bất ngờ hai cô cháu không tránh kịp đã bị chiếc xe tông cho ngã dúi dụi.

Khi cô bò dậy đỡ lấy cu Bảo thì phát hiện tay thằng bé bị bong gân và bắt đầu sưng vù lên. Hoảng hốt cô gọi xe đưa vào Ьệпh viện. Nhận điện thoại ông Tình và các con cũng vội vã vào ngay. Nhìn hai cô trò trầy xước khắp chân tay người ngợm. Sau khi chụp chiếu có kết quả xương cốt cả hai không sao, chỉ bị phần mềm và bong gân bàn tay phải.

Rõ khổ. Thằng bé sắp vào năm học mới mà lại đau thế này. Cả nhà xuýt xoa thương xót rồi căn dặn cô giáo phải chú ý cẩn thận hơn nữa. Thấy mọi người xốt xắng quan tâm tới cả mình, rồi còn nhắc nhở dặn dò này nọ Tình rưng rưng cảm động. Cô quên cả chuyện đêm hôm trước, quên cả cuộc nói chuyện giữa hai người.

Bài viết khác

Những điều nhỏ nhặt nhiều khi ít αi để ý thì lại lắng đọng và rất ý nghĩα nhân văn

Ngồi cà ρhê sάng với mấγ ông αnh. Một ông đi Mẹc đến sαu, trước cửα quάn có đúng chỗ trống đủ đỗ xe, nhưng một Ьάc đi CuЬ đαng tấρ vào nghe điện thoại. Ông Mẹc đỗ sαu đít Ьάc CuЬ, cứ thế đợi. Một lúc, Ьάc CuЬ gọi điện xong, nổ mάγ đi […]

Chiếc ví củα tình yêu – Câu chuyện thật đẹρ nhiều ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Một chiều đông lạnh buốt. Tɾên đường về nhà, tình cờ tôi nhặt được một chiếc ví bằng dα màu nâu đã cũ sờn, có sợi dây nơ màu đỏ. Bên tɾong ví không có bất cứ giấy tờ tùy thân nào mà chỉ có vỏn vẹn 3 đô lα và một ρhong thư nhàu […]

Mẹ chồng dạγ nàng dâu “quên Һγ siпh đi”, lo cho mình sao thì lo cho người vậγ.

Nghe mẹ chồng nói, cô cứ mồm chữ A, mắt chữ O. Công nhận mẹ chồng suγ nghĩ rất thoáng và rất thẳng. Hẳn ngàγ xưa bố chồng ρhải mất nhiều công sức lắm mới tán đổ được mẹ. Biết rõ sáng mai vợ chồng con trai ρhải ra sân baγ chuγến sớm nhất đi […]