Lấy vợ cho chồng cũ 1

Tác giả: Nguyễn Minh Tiến

Hôm nay, vợ chồng tôi kỷ niệm 10 năm ngày cưới. Khách chúng tôi mời chỉ có mấy người bạn thân và người trong gia đình. Bữa tiệc hôm nay rất vui. Tôi có cảm giác hạnh phúc như ngày cưới của mình cách đây đã 10 năm. Hôm nay, tôi còn thấy vui hơn, hạnh phúc hơn nhiều khi trong buổi kỷ niệm này có hai thiên thần nhỏ bé xinh đẹp; là con gáι chúng tôi, một đứa 10 tuổi và một đứa 5 tuổi; và một điều đặc biệt nữa là có sự hiện diện vợ cũ của tôi. Sự có mặt của cô ấy làm cho vợ chồng tôi thấy vui vẻ, hạnh phúc trọn vẹn hơn rất nhiều.

Kết thúc bữa tiệc khá muộn. Tôi cũng hơi mệt, nhưng chưa buồn ngủ, tôi muốn đợi vợ vào cùng ngủ. Vợ tôi đang cho hai đứa bé ngủ ở phòng bên cạnh.
Tôi đang mơ màng thì thấy em rón rén bước vào. Em hỏi nhẹ, anh đã ngủ chưa? Tôi chưa kịp trả lời thì ʋòпg tay em đã ôm lấy cổ tôi và tay kia xoa xoa vào ռ.ɠ-ự.ɕ tôi thầm thì trong đêm yên tĩnh: “Em thấy mình rất hạnh phúc, vì đã có anh, có hai con, chúng ta là một gia đình hạnh phúc, và em mong rằng hạnh phúc của chúng mình bền vững mãi mãi suốt cuộc đời này”.

Tôi hiểu! Em đang rất vui với hạnh phúc của mình. Tôi ôm chặt em vào lòng. Chỉ biết cảm ơn em đã đến với tôi, đã mang lại hạnh phúc cho tôi, cùng tôi đi một chặng đường, đã chia sẻ những khó khắc, những thiệt thòi mất mát, thấu hiểu, để rồi chúng tôi có được như ngày hôm nay.
Đêm đã về khuya, em thấy mãn nguyện với hạnh phúc của mình, và đi vào giấc ngủ, hơi thở đều đều, nhè nhẹ, chắc em đã ngủ say.

Tôi vẫn thao thức, trăn trở nghĩ về Lê, về Mai, về nhưng năm tháng mình đã trải qua với bao niềm vui, nỗi buồn và cả sự mất mát, hy sinh nữa.
Vợ cũ của tôi (là Lê), vợ mới của tôi (là Mai) và cả ba chúng tôi đều ở cùng một làng.
Nhà Mai cách nhà tôi có 3 nhà. Tôi hơn em đến 8 tuổi. Lúc em còn nhỏ, đang đi học thì tôi đã biết yêu rồi.
Tôi và Lê bằng tuổi nhau. Chúng tôi yêu nhau từ năm mới 18 tuổi, khi cả hai vừa mới biết yêu. Tuy còn nhỏ tuổi nhưng khi chúng tôi yêu nhau hai bên gia đình đều ủng hộ, mọi người trong hàng xóm ai cũng ngợi khen hai đứa đẹp đôi, huy vọng sau này chúng tôi có một cuộc sống hạnh phúc.

Nhưng vẫn có một người không vui khi thấy tôi đi chơi với người yêu. Dù ít tuổi hơn nhưng vẫn chê tôi là trẻ con mà đã vội yêu, còn bảo tôi là đàn ông mà ngây thơ, không biết cảm xúc của người khác, và đã có đôi lần tôi thấy em khóc không rõ lý do, người đó chính là vợ tôi bây giờ.
Năm 25 tuổi tôi và Lê kết hôn. Hôm đám cưới, bố mẹ tôi mời cả xóm, mọi người đến dự đông đủ, nhưng tôi thấy thiếu Mai, tôi nghĩ chắc Mai bận đi học nên không sang dự đám cưới của tôi.
Hai vợ chồng tôi cưới xong thì chuyển về Hà Nội, nơi tôi công tác. Mỗi năm, chúng tôi về quê một hoặc hai lần. Có lần về gặp Mai, và nhiều lần về nhưng không gặp. Tình cảm của tôi với Mai không còn mặn mà, thân thiết như trước, tôi coi Mai như em gáι cùng làng xóm. Tôi cảm thấy Mai buồn và hình như em tránh không muốn gặp tôi nữa.

Những năm đầu vợ chồng tôi sống rất hạnh phúc, nhưng đến năm thứ ba bắt đầu xuất hiện những nỗi buồn. Đặc biệt là mỗi khi về quê, hai bên nội ngoại và cả hàng xóm hay hỏi, xì xèo, bàn tán về chuyện chúng tôi lấy nhau hơn bốn năm rồi mà vẫn chưa có con. Cho nên, cứ mỗi khi về quê lên chúng tôi lại thấy buồn nhiều hơn vì chuyện ấy.

Tôi đã đưa vợ tôi đi khám ở nhiều Ьệпh viện lớn, đầu ngành nhưng các Ьệпh viện đều kết luận vợ tôi không có khả năng sinh con, kể cả điều trị bằng kỹ thuật hỗ trợ sinh sản. Chúng tôi vẫn không nản chí, cứ ai mách bảo ở đâu có thầy lang giỏi là chúng tôi đến thăm khám nhưng cuối cùng cũng không có kết quả.

Vợ tôi ngày càng buồn, ít nói hơn, và như mắc Ьệпh trầm cảm. Rồi đến một ngày, có lẽ Lê không thể kiên trì, chịu đựng được nữa. Cô ấy nói là người có lỗi, không muốn làm khổ tôi, muốn tôi có hạnh phúc, nên muốn được ly hôn. Lúc đầu tôi nhất quyết không chịu, nhưng cô ấy ρhâп tích nhiều, cô ấy ngày càng buồn và biểu hiện trầm cảm ngày càng nặng hơn. Cuối cùng tôi cũng đành chấp nhận ly hôn với điều kiện: căn hộ hai chúng tôi đứng tên, sau ly hôn thì Lê toàn quyền sử dụng, còn tôi vào ở trong khu tập thể của cơ quan.

Hôm ra toà, ông Thẩm phán nói: “Tôi sắp nghỉ hưu, cả đời xử án ly hôn nhưng chưa bao giờ tôi thấy một vụ án ly hôn đặc biệt như vậy: hai người khi đến toà và ra về cùng nhau đi tгêภ một xe máy, trước toà đều nói tốt về nhau, đều không muốn xa nhau, đều muốn nhường cho nhau chỗ ở, hai người đồng ý đề nghị ly hôn nhưng không nói rõ lý do”.

Và cuối cùng Toà án xử cho chúng tôi được ly hôn…

Còn tiếp

Phần 2 và 3 mình để bên dưới phần bình luận của bài nhé.

Bài viết khác

Bố đẹρ trαi nhất nhà – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Mẹ sinh nó vào một chiều đông rét căm căm. Khi nó cất tiếng oe oe chào đời cũng là lúc những tiếng rì rầm nổi lên: – Lại vịt giời à? – Hαi con gáι à? Chán nhỉ! Cái rét ngoài trời cộng thêm cái rét trong lòng khiến mẹ nó run cầm cậρ, […]

Hạnh ρhúc củα αnh chàng điên – Câu chuyện về αnh chàng hằng ngày chờ đợi người yêu đã mất cảm động đầy ý nghĩα sâu sắc

Một buổi sáng cuối tuần, tôi đến quán cà ρhê đã hẹn. Vừα dừng xe trước cửα quán, cơn mưα bất ngờ ậρ đến. Đαng luống cuống để dắt xe lên vỉα hè thì một người đàn ông chừng 30 tuổi, ăn mặc lịch sự, khuôn mặt ưα nhìn từ trong quán chạy rα giúρ […]

Số phận của nó – Cảm động câu chuyện đầy tình thương và tình người sâu sắc

Năm nhà tôi khổ nhất là năm 1985 , nợ nần khắp nơi ngày nào họ cũng kéo đến đòi . Má tôi vì trốn nợ nên thường không ở nhà , anh em chúng tôi hái lá làm rau , luộc khoai ăn cho qua cơn đói . Buổi chiều hôm đó bảy anh […]