Tình địch 17

TG : Cao Nguyen

Lâm và Khánh Ly đi rồi mà Hoa không sao tập trung vào công việc được . Cô cứ suy nghĩ vẩn vơ :” Tại sao mình lại cư xử như không có chuyện gì xảy ra như vậy . Mình đúng là ngốc thật . Hằng đã dặn mình không để cho hai người đó có cơ hội đi riêng với nhau cơ mà . Nhưng nếu mình đi cùng với bọn họ thì mọi người trong xưởng nghĩ gì khi đang giờ làm việc lại rồng rắn đi chơi . Thật điên cái đầu . Cái cô Khánh Ly này cao thủ thật , cô ta giăng lưới thế không biết anh Lâm của mình có dính bẫy không ? Âu cũng là một thử thách . Sớm muộn gì những tình huống này cũng xảy ra , không cô Khánh Ly này thì có cô Khánh Ly khác ”

Lắc lắc cái đầu , Hoa gạt bỏ những suy nghĩ vẩn vơ , tập trung vào công việc .

Lâm cắp giá vẽ , Khánh Ly cầm dụng cụ vẽ lững thững theo sau . Hai người đến đoạn suối gần cầu trắng , Lâm đang dựng giá vẽ cạnh gốc cây cổ thụ thì bỗng nghe oái , đau quá . Ngoảnh đầu lại , anh thấy Khánh Ly đang ngồi sụp xuống đất , ôm chân nhanh nhó . Lâm vội chạy đến bên cô , dìu cô đến bên hòn đá to phẳng . Không bỏ lỡ dịp , Khánh Ly ôm chặt lấy Lâm miệng không ngừng suýt xoa .

Lâm tháo đôi giày của Khánh Ly , thấy đôi bàn chân không hề hấn gì , anh ngán ngẩm vì sự nhõng nhẽo của cô . Anh bảo :

-Không vấn đề gì , em ở đây vẽ nhé , anh đi dạo đằng kia một chút . Lúc nào xong thì gọi anh .
Khánh Ly hiểu rằng Lâm đã phát hiện ra trò của cô , nhưng vẫn nũng nịu :
-Anh làm mẫu cho em nhé .
Lâm dứt khoát :

-Từ trước đến nay anh chưa làm mẫu vẽ bao giờ . Em cứ vẽ phong cảnh, anh đi đây .
Lâm đi dạo loanh quanh rồi anh chui vào bên trong chiếc lều canh của người dân , làm một giấc . Đến khi nghe tiếng gọi của Khánh Ly , anh mới tỉnh dậy , thủng thẳng đi về phía cô . Ngắm nhìn bức tranh mà Khánh Ly vừa hoàn thành , anh ngẩn người thán phục . Cô bé này vẽ đẹp quá, những chiếc lá đang run rẩy đung đưa, ẻo lả nghiêng mình theo chiều gió nhẹ , màu sắc ánh sáng mơ mơ huyền hồ mà động thái chi tiết rõ ràng tỉ mỉ hiện lên không thiếu một đường gân mỏng mảnh li ti. Một phong cảnh sống động mà lại vô cùng tịch mịch . Lâm thốt lên :
-Đẹp quá !
Khánh Ly được khen , mặt ửng hồng , sung sướиɠ :
-Đẹp thật chứ anh? Được anh khen em thích quá . Mình về đi anh .
Hai người về đến xưởng thì công nhân đã nghỉ hết , chỉ còn ông Mão đang đợi hai người . Thấy hai người , ông Mão giục :

-Về muộn thế hai đứa . Rửa mặt mũi chân tay rồi ăn cơm .

Buổi tối , sau khi ăn cơm xong , ông Mão cô Hồng về làng , Lâm và Khánh Ly lại ngồi uống nước bên chiếc bàn quen thuộc trước khu nhà khách . Sau khi nghe Khánh Ly kể về gia đình , về cuộc sống của cô , Lâm nói :
-Tiểu thư lá ngọc cành vàng như em sướиɠ thật . Được mọi người trong gia đình yêu chiều , thích gì được nấy .
Nói như vậy nhưng bụng anh lại nghĩ :” Anh nào mà yêu em thì khốn khổ , nếu mà lấy em thì khốn khổ một đời . Chiều sao nổi cái tính cách của em ”
Bỗng Khánh Ly ôm chặt lấy Lâm , quấn quýt hôn lên má lên môi anh , giọng run rẩy:
-Lâm . Em yêu anh . Yêu anh ngay từ phút đầu gặp anh

Hoa đi đi lại lại ngoài cổng , tay cầm nhành hoa da^ʍ bụt. ngắt từng cάпh một , giọng lẩm bẩm :” Đi, không đi ,đi …”

Hằng đi ngang qua thấy Hoa đi đi lại lại , miệng lẩm bẩm điều gì đó , cô kêu lên :

-Ô ! Cái con này ! Giờ này không đi chơi mà ở đây lẩm bẩm cái gì đó . Tao đã bảo phải bám chặt anh Lâm cơ mà .
Hoa ngượng nghịu :
-Tao ngại lắm . Mọi khi đi chơi anh ấy đều gọi điện rủ đi hoặc đến tận nhà đón đi chơi . Bây giờ mình lù lù đi ra đấy tao thấy cứ sao sao ấy .
Hằng gắt lên :
-Hạnh phúc của mình thì mình phải giữ chứ . Cứ để anh ấy gần gũi với con hồ ly ϮιпҺ kia thì không biết chừng nó cho anh ấy vào bẫy .

Hoa hỏi :

-Thế mày đi đâu đấy?

Hằng trả lời :

-Tao định sang nhà ngoại có tí việc . Thôi . Tao phải áp tải mày ra với anh Lâm, cứ như mày thì khéo mất người yêu như chơi . Đi nào .
Vừa nói , Hằng vừa kéo Hoa đi . Khi đến cổng xưởng , Hằng đẩy Hoa vào :
-Mày vào trong đấy đi , tao đứng ngoài này , bao giờ mày gặp anh Lâm tao mới yên tâm về .
Lâm cuống quýt gỡ Khánh Ly ra, giọng gắt lên :
-Khánh Lý ! Em sao vậy ! Anh có người yêu rồi . Người yêu anh là Hoa mà em đã biết .

Bất chợt Lâm nhìn thấy Hoa đang đi vào , thấy cảnh tượng trước mặt , Hoa ôm mặt khóc và chạy ngược ra cổng xưởng . Lâm vùng dậy, đuổi theo Hoa . Khi bắt kịp Hoa, anh hổn hển giãi bày :

-Em hiểu sai rồi , giữa anh và Khánh Ly không có chuyện gì . Anh cũng vừa nói cho cô ấy biết là anh chỉ yêu mình em .

Hoa vẫn tấm tức khóc , Hằng đứng bên cạnh chêm vào :
-Đấy . Tôi nói có sai đâu . Gần con hồ ly ϮιпҺ đó thể nào cũng có chuyện .
Khánh Ly vừa khóc vừa thu xếp hành lý vừa gọi điện thoại cho ông Đức bảo cho người về đón cô ngay . Ông Đức bảo: ” Muộn rồi , sáng mai bố đến đón con có được không?”
Khánh Ly dứt khoát :” Ngay bây giờ ” . Hiểu tính con gáι , ông Đức cho người về đón Khánh Ly . Ông Đức đang ngồi đợi trong phòng khách , thấy con gáι về , ông đến bên nhẹ nhàng hỏi chuyện :
– Ai làm cho cục cưng của tôi giận đến vậy ?
Vừa khóc , Khánh Ly vừa ấm ức kể rõ sự tình . Ông Đức vỗ về con gáι :

– Ồ . Tưởng chuyện gì . Con yên tâm . Bố sẽ thu xếp ổn thỏa .

Trong nhà , ông Đức là người cưng chiều con gáι nhất và cũng hợp tính con gáι nhất . Ông nhớ hồi Khánh Ly còn bé , con búp bê của cô bị con chó con cắn nát , ông mua các con búp bê khác thay thế nhưng Khánh Ly không chịu , ông phải nhờ người bên Đức mua hộ đúng con búp bê giống hệt cô mới chịu . Các anh chị em trong nhà đều theo định hướng học ngành kinh tế rồi về làm việc trong Tổng công ty của ông , riêng Khánh Ly không chịu , kiên quyết học theo sở thích của mình là mỹ thuật vẽ vời . Cuối cùng ông cũng đành phải chiều theo .

Gần trưa hôm sau , ông Đức cùng cậu lái xe đến xưởng của ông Mão . Thấy ông Đức đến , và cũng đã được Lâm thông báo chuyên xẩy ra tối qua , ông bắt tay ông Đức , định mở lời thì ông Đức đã khoác vai thân mật :
-Hai anh em mình hôm nay lên phố huyện làm một chầu nhé , tôi có việc muốn tâm sự với anh .

Sau vài ly ɾượu đưa đẩy , ông Đức nói thẳng vào chủ đề:
-Tôi thấy cháu Lâm con anh và con Khánh Ly nhà tôi thật xứng đôi vừa lứa . Hai gia đình nhà ta cũng tương đối cân xứng . Chi bằng anh em ta tác hợp cho các con nên duyên vợ chồng . Anh nhỉ .
Ông Mão điềm tĩnh :
-Vợ chồng là duyên số , nếu chúng nó không ưng nhau thì ta cũng không thể ép buộc được . Tôi thấy thằng Lâm nhà tôi chỉ coi Khánh Ly nhà ông như em gáι thôi . Nó có người yêu rồi .

Ông Đức tái mặt , trở giọng ngay :
– Nếu vậy , chuyện làm ăn giữa hai ta xem chừng khó khăn đấy , vấn đề nhập hàng của ông tôi phải xem xét lại .
Ông Mão cười nhạt :

-Ông cũng biết tôi vốn là nhà báo chuyên mảng phóng sự điều tra . Tôi và đàn em của tôi có trong tay không ít tài liệu về Tổng công ty của ông . Chỉ cần vài phóng sự của chúng tôi tгêภ mặt báo thì không hiểu Tổng công ty của ông chống đỡ ra sao ? Có khi không những phá sản mà còn có người phải đi tù ấy chứ .
Biết là gặp phải đối thủ khó nhằn , ông Đức lui binh :
-Hì hì . Ông anh . Thử ông anh chút xíu thôi mà . Không hổ danh đại ca làng báo . Tại hạ xin bái phục .

Đoạn kết

Mọi hiểu lầm đã được hóa giải , tình yêu của Hoa và Lâm ngày càng thắm thiết . Cuối năm ấy , hai người nên duyên vợ chồng . Sau đám cưới , đôi vợ chồng trẻ ở tạm trong một phòng của khu nhà khách . Một thời gian sau , ông Mão mua đất xây một căn biệt thự ngay đầu làng cho vợ chồng Hòa Lâm . Còn cô Hồng cũng tái giá với ông Mão . Ông Mão xây cho ba mẹ con cô Hồng một căn nhà hai tầng khang trang rộng rãi . Lúc ông ở trụ sở Hợp tác xã , lúc ông ở nhà cô Hồng .

Xưởng gỗ ép đã được chuyển đổi thành công ty sản xuất và xuất khẩu gỗ HOA LÂM do Lâm làm giám đốc . Công ty mở rộng năng lực sản xuất , mở thêm hai xưởng bóc gỗ ngay bìa rừng để giảm giá thành và nâng cao năng lực sản xuất. Công ty đã xuất thẳng gỗ ép sang thị trường Nhật Bản và Hàn Quốc . Hợp tác xã của ông Mão cũng xuất được hoa lan xuống thị trường Hà Nội . Bên bộ phận tђยốς nam đã có dây chuyền sản xuất tђยốς viên có mặt hầu hết các tỉnh thành phía Bắc . Bộ mặt làng xóm thay đổi nhiều . Nhiều ngôi nhà mới xây dựng theo phong cách hiện đại dần dần mọc lên . Cuộc sống của người dân trong làng ʋιêм mãn đủ đầy .

Hết

Bài viết khác

Mật ngọt láng giếng – Câu chuyện đầy ý nghĩα về sự tôn trọng lẫn nhau trong cuộc sống

Ở khu tậρ thể không αi lạ gì bà Bα. Mỗi sáng bà hαy ngồi ở chiếc ghế đá trước cổng khu tậρ thể nhìn người này đưα con đi học, nhìn người khác đi chợ hoặc αi đó vội vàng đến công sở.     Chiều, αi trở về cũng thấy bà vẫn ngồi […]

Phận làm con, không để bố mẹ lo lắng đó chính là sự hiếu thảo

Thế nào mới thực sự là người con có hiếu ? Ai cũng nghĩ rằng, người con có hiếu ρhải học hành đạt điểm cao, thăng tiến trong công việc, là bạn áo gấm về làng, cho bố mẹ cuộc sống tốt nhất về vật chất.Thật ra thì những điều nàγ đều không đúng.Sau khi […]

Tɾải nghiệm củα một bà mẹ bước ɾα khỏi “Giα đình” củα con tɾαi mình – Bài học sâu sắc củα cuộc đời

Tôi là một người mẹ 57 tuổi đã nghỉ hưu, còn con tɾαi tôi năm nαy 31 tuổi. Khi tôi Ьắt đầu về hưu cũng là lúc con tɾαi lậρ giα đình . Đối với vợ chồng tôi, nó luôn là viên ngọc quý được chúng tôi nâng niu chăm bẵm; bởi vậy khi con […]