Tình địch 16
TG : Cao Nguyen
Hoa trằn trọc mãi không ngủ được . Rồi giấc ngủ cũng đến với cô lúc nào không biết . Sáng hôm sau ra xưởng , cô cố gắng giữ mọi thứ bình thường . Cùng Huệ nhập số liệu của xưởng . Gặp Lâm cô nhắc khéo : ” Cẩn thận kẻo bị say nắng nghe anh ” . Chẳng biết Lâm có hiểu ẩn ý của cô trong câu nói đó hay không , chỉ thấy anh mỉm cười : ” Em yên tâm , anh không bị say nắng đâu em yêu ” .
Nghe những lời ấm áp của anh , lòng Hoa như bình yên trở lại . Cô nói cười vui vẻ với mọi người như mọi khi , thỉnh thoảng lại trêu chọc người này, người kia, tiếng cười rộn vang khắp xưởng . Đêm qua , đang định kể chuyện về mình cho anh Lâm nghe thì bỗng anh bảo : ” Muộn rồi , đi ngủ đi Khánh Ly ” . Vừa nói anh vừa chỉ tay về phía người bảo vệ đang soi đèn các ngõ ngách trong xưởng . Lâm bảo : ” Thường ngày cứ nhìn thấy ông bảo vệ đi kiểm tra lại nhà xưởng là anh đi ngủ bởi tầm này cũng khoảng mười một giờ đêm rồi ” . Khánh Ly ngủ dậy muộn như thói quen ở nhà , vệ sinh cá nhân xong , cô lững thững đi dạo tìm chỗ ăn sáng . Thấy vậy , cô Hồng bảo :
-Ở làng mọi người quen ăn sáng ở nhà nên ở đây không có hàng quán ăn như phố huyện . Chỉ ở chợ xã thì có một vài quán ăn . Nhưng chợ xã cũng cách đây khoảng ba bốn cây số. Nếu không chê thì cô nấu mì cho hoặc cô lấy xe máy , hai cô cháu đi chợ chơi .
Khánh Ly reo lên vui sướиɠ :
-Hai cô cháu mình đi chợ nhé . Con cám ơn cô .
Hai cô cháu sà vào một hàng ăn , Khánh Ly gọi hai bát cháo gà , kèm theo hai chiếc đùi gà . Vừa ăn Khánh Ly vừa hỏi chuyện cô Hồng :
-Ngày nào cô cũng phải đi chợ xa thế ạ ? Mà chợ đông vui quá cô nhỉ ?
Cô Hồng vừa ăn vừa xuýt xoa vì ớt cay , cô trả lời :
-Thường ngày hay mua hàng ở chợ cóc của làng . Ông Mão và anh Lâm ăn uống cũng đơn giản . Chỉ khi nào muốn cải thiện bữa ăn hoặc có khách hàng cô mới đi chợ xã . Hôm nay đúng phiên nên chợ đông , còn ngày thường thì không được đông vui như thế này .
Ăn xong , cô Hồng lấy tiền để thanh toán thì Khánh Ly đã tranh trả trước . Hai cô cháu lững thững đi dạo quanh chợ . Chợ ở đây cũng giống như những chợ miền núi khác , cơ man là những sản vật của địa phương . Ngoài ra là những gian hàng quần áo , giày dép , những đồ dùng thiết yếu trong sinh hoạt , cuộc sống hàng ngày của người dân , không thiếu thứ gì . Vừa dạo ngắm chợ hai cô cháu vừa chuyện trò vui vẻ . Bỗng Khánh Ly hỏi cô Hồng :
-Chị Hoa ở xưởng mình xinh quá cô nhỉ . Thế bố mẹ chị ấy làm gì ạ .
Cô Hồng nhanh nhảu :
-Ừ . Ở làng cô Hoa là xinh nhất đấy, lại học giỏi nữa . Trước học tận Hà Nội , ra trường cũng làm ở Hà Nội . Khi mở xưởng mới xin về làm gần nhà theo mong muốn của bố mẹ . Còn mẹ cô ấy xưa cũng xinh đẹp lắm , chỉ kém bà Hồng thôi . Bà Hồng trùng tên với cô năm nay cũng gần sáu mươi tuổi . Nghe dân làng nói bà Hồng tuy đẹp nhưng tính tình lẳng lơ , đến nỗi chồng cũng phải bỏ . Cô cũng không biết mặt bà ấy . Mẹ cô Hoa thì vừa đẹp người lại đẹp nết . Cô Hoa cũng giống như mẹ , đã đẹp người lại học giỏi, chịu khó làm làm nên dân làng ai cũng quý . Bố mẹ cô Hoa giờ làm bên bộ phận tђยốς nam của Hợp tác xã.
Nghe thấy cô Hồng không ngớt lời ngợi khen Hoa , Khánh Ly lảng sang chuyện khác :
-Làng mình đẹp và yên bình quá cô nhỉ . Mà gia đình cô cũng ở trong làng chứ ạ .
Cô Hồng giãi bày :
-Làng này bình yên nhưng nghèo . Từ ngày ông Mão về làng đầu tư sản xuất mới đỡ hơn một chút , thanh niên trong làng không phải đi xa đến các khu công nghiệp làm việc. Ông Mão đã tạo công ăn việc làm ổn định cho biết bao nhiêu người . Đến như bản thân cô đây , chồng mất sớm , một mình nuôi hai đứa con vất vả trăm bề . Từ ngày vào làm việc trong xưởng , có lương lậu , cô đỡ vất vả hơn nhiều .
Về đến xưởng , Khánh Ly đang định lên phòng lấy giá vẽ
thì cô thấy Lâm đang đi về hướng văn phòng . Cô chạy lại với giọng oanh vàng :
-Anh Lâm , đợi em …
Đang mải bước , nghe tiếng Khánh Ly , anh đứng lại , khi cô bước tới gần , anh mừng rỡ hỏi :
-Từ sáng em đi đâu mà anh tìm mãi không thấy , sợ có anh nào ๒.ắ.t ς-.ó.ς em rồi . Vào văn phòng đi em .
Khánh Ly nũng nịu :
-Em vừa cùng với cô Hồng đi chợ. Em xấu thế này có ma nào thèm ๒.ắ.t ς-.ó.ς . Anh có rảnh không , dẫn em đi vẽ nhé .
-Được rồi , để anh nói với chị Hoa mấy câu rồi anh em mình đi .
Vào văn phòng , Khánh Ly thấy Hoa đang chăm chú làm việc . Cô chạy vội tới bên Hoa giọng ỏn ẻn :
-Em chào chị Hoa . Chị chăm chỉ quá . Em muốn rủ anh Lâm và chị đi cùng với em dẫn em đi vẽ với .
Hoa ngẩng đầu nhìn Khánh Ly và Lâm mỉm cười :
-Chị đang bận em à . Anh Lâm có rảnh thì dẫn Khánh Ly đi vẽ anh à .
Lâm cười cười :
-Ừ . Anh sẽ đi cùng với Khánh Ly . Nếu có việc gì thì em gọi điện thoại cho anh nhé .
Khánh Ly nhí nhảnh :
Tiếc quá, chị Hoa lại bận , nếu không ba anh em chúng mình đi thì vui biết bao .
Nói vậy nhưng trong lòng cô thật sung sướиɠ , Khánh Ly nghĩ thầm : ” Chị đúng là đồ ngốc , ai lại để mỡ treo miệng mèo vậy ” .
( Còn nữa )