Lá đơn ly hôn 1

Sau một vài phút lưỡng lự, bà Mỹ bấm máy gọi cho người bạn nhảy tâm đầu ý hợp của mình. Sáng sớm ngày đầu năm, dù trời mưa lác đác nhưng bà Mỹ vẫn không bỏ buổi tập thể dục sáng, đây là thói quen được bà duy trì kể từ ngày xin nghỉ hưu trước tuổi. Tгêภ đường từ công viên về nhà có hàng xôi khúc và hàng bánh giò đang đợi khách mua, bà Mỹ biết trong tiết trời se lạnh như hôm nay, không gì tuyệt bằng có gói xôi khúc để ăn sáng. Nghĩ là vậy nhưng bà lại ghé hàng bánh giò, người phụ nữ bán bánh giò niềm nở hỏi khách quen:

-Hôm nay bác có lấy thêm dưa chuột dầm không?

Bà Mỹ vui vẻ nói:

-Em cho chị hai bánh giò nóng, gói cho chị thêm chút dưa chuột là được.

Mở cửa bước vào nhà, nhìn đồng hồ chưa đến 7 giờ sáng khiến bà Mỹ thở phào nhẹ nhõm, bởi vì ông Thạch chồng bà ngày nào cũng 7 giờ mới xuống dưới nhà để ăn sáng. Bà Mỹ nhanh nhẹn cắt dây lạt rồi bày chiếc bánh giò nóng hổi ra chiếc đĩa men trắng, sau khi rưới xì dầu và rắc chút hạt tiêu lên tгêภ, lúc này bà lại tất tả đi đun nước để pha một ấm trà mạn. Nước vừa reo cũng là khi ông Thạch chậm rãi bước xuống, nhìn thấy chồng xuất hiện, bà Mỹ vui vẻ nói ngay:

-Tôi bóc sẵn bánh giò, thêm cả hạt tiêu đủ cả, ông ăn luôn cho nóng.

Trái với sự niềm nở của vợ, ông Thạch lặng lẽ ăn sáng không nói câu nào. Đợi chồng ăn xong, bà Mỹ nhanh nhẹn rót cho chồng chén trà nóng. Trong lúc chồng nhâm nhi chén trà, lúc này bà Mỹ mới bắt đầu ngồi ăn sáng.
Ông Thạch bỏ mặc vợ ngồi ăn ở trong bếp, ông ra phòng khách lục tìm xấp giấy tờ của mình để ở dưới bàn nước. Tìm mãi không thấy, ông đứng lên mở chiếc tủ kê tivi để tìm tiếp, vừa lục đống giấy tờ ông vừa lẩm bẩm nói một mình:

-Quái lạ! Rõ ràng tối qua vẫn ở đây mà hôm nay lại không tìm thấy?!

Bà Mỹ vừa ăn vừa chăm chú theo dõi mọi việc của chồng mình. Sau khi từ tốn ăn hết chiếc bánh giò nóng, lúc này bà Mỹ đứng lên mở chiếc tủ bếp lấy ra một chiếc cặp file có tờ giấy viết tay. Bà đưa cho chồng rồi nhẹ nhàng nói:

– Chắc ông tìm tờ đơn này phải không? Tối qua lúc quét nhà tôi thấy nó rơi xuống nền đất. Mắt ông kém rồi nên viết lá đơn không dễ đọc cho lắm, chính vì vậy tối qua tôi ngồi viết lại một tờ đơn khác và kí sẵn vào rồi.

Ông Thạch sững người nhận tờ đơn từ tay vợ mình. Hóa ra việc ông âm thầm giấu bà viết đơn xin ly hôn lại bị bà phát hiện. Không một lời trách móc hay căn vặn, bà ngồi viết lại một lá đơn khác với nét chữ mềm mại và nắn nót. Nhìn chữ kí của vợ ngay dưới đơn, lúc này ông Thạch chỉ biết thở hắt ra. Ông nói nhỏ với vợ:

– Vậy là bà chấp thuận việc ly hôn đúng không?

Bà Mỹ vẫn nhẹ nhàng nói với chồng:

– Chắc ông cũng biết, người xưa hay nói “Tu trăm năm mới đi chung thuyền, tu ngàn năm mới nên duyên vợ chồng”. Tôi và ông lấy nhau cũng được một phần tư thế kỉ rồi, chắc kiếp trước tôi vụng đường tu, nên vợ chồng mình đã tình cạn duyên mòn. Thôi nếu ông quyết đoạn tình, tôi cũng không nỡ níu kéo. Tôi chỉ mong ông tìm được hạnh phúc bên người ta, sau này đường ai nấy đi, duyên ai nấy hưởng.

Ông Thạch đã nghĩ đến cảnh vợ mình khóc lóc vật vã, hoặc chu chéo gào thét cҺửι bới ông là kẻ bạc tình, nhưng ông đã nhầm…
Ông nói nhỏ với vợ như hối lỗi:

– Mong bà và con gáι hãy hiểu và thông cảm cho tôi!

Đưa lá đơn cho chồng xong, bà Mỹ nhắc:

– Thôi nếu định nộp đơn ra tòa án sáng nay, ông hãy đi cho sớm kẻo tắc đường. Sau này ông nhớ uống tђยốς đúng giờ, mọi việc còn lại ông hãy ʇ⚡︎ự thu xếp.

Bỏ qua lời chèo kéo của vợ chồng cô con gáι, bà Mỹ mua căn chung cư một phòng ngủ để bắt đầu cuộc sống mới. Trước sự ngạc nhiên của con gáι, bà nhẹ nhàng giải thích:

– Con lấy chồng rồi nên có cuộc sống của con, mẹ cũng cần có cuộc sống của mẹ. Nếu cuối tuần rảnh thì cho cháu về chơi, nhưng tuyệt đối mẹ không trông cháu cho hai đứa. Nếu không gửi nhà trẻ được, hãy thuê ô sin rồi mẹ sẽ phụ tiền cho. Nhà của hai vợ chồng sẽ có lúc phải đón tiếp bố mẹ chồng ở quê lên chơi, cũng có khi họ hàng nhà chồng ghé thăm, nếu mẹ ở đó sẽ không tiện. Nhà của mẹ nên mẹ sẽ sống theo sở thích của mình, ở tuổi này rồi tốt nhất không phụ thuộc vào ai.

Con gáι bà Mỹ hỏi lại mẹ mình:

– Sao mẹ biết bố có quαп Һệ bên ngoài lại không nói với con một câu? Bây giờ đưa nhau ra tòa ly hôn có phải khổ không?!

Bà Mỹ mỉm cười nói với con gáι:

– Thật ra mẹ cũng là người chán bố con lắm, y như ông ý chán mẹ. Vậy tiếp tục sống với nhau được ích lợi g? Mẹ cũng may còn được thừa kế căn nhà tập thể nhỏ ngay tầng một ở phố Phạm Ngọc Thạch của ông bà ngoại. Hiện nay riêng tiền cho thuê nhà làm cửa hiệu thời trang cũng đủ cho mẹ sống không phải lo nghĩ gì. Nhưng mẹ nói trước nhé, cũng như ông bà ngoại con, mẹ cũng chỉ cho con hưởng thừa kế khi bản thân đã không còn nhu cầu tiêu tiền nữa.

Bà Mỹ sau khi ly hôn vẫn giữ thói quen tập thể dục buổi sáng, nhưng bà không tham gia hội các bà vãi dù được nhiều người mời mọc chèo kéo, thay vào đó bà tham gia CLB khiêu vũ. Mỗi tuần bà dành ba buổi để sinh hoạt CLB, những bước nhảy vụng dại thủa mới học dần dần đã điêu luyện hơn. Sau gần một năm học tập và sinh hoạt tại CLB, bà Mỹ đã ʇ⚡︎ự tin ăn vận sang chảnh để lên sàn nhảy giao lưu sinh hoạt.

Từ ngày lên sàn nhảy, bà Mỹ thấy mình trẻ ra như mới 40 tuổi. Trong người bà lại bừng lên sức sống mới, kèm theo đó là sự đòi hỏi mang tính bản năng nhưng có sự kiềm chế và kín đáo hơn.Bà Mỹ không sao quên được khi con gáι sinh cháu đầu lòng, lúc đó bà mới bước sang tuổi 45 được vài ngày.

Hôm dự tiệc đầy tháng của cháu ngoại xong, chồng bà nhất quyết đòi ngủ riêng ở phòng đối diện, lúc đó ông có viện đến phong tục tập quán của quê ông, hễ vợ chồng nào lên chức ông bà đều phải ʇ⚡︎ự động ngủ riêng. Ngày đó bà ngạc nhiên nhìn chồng một cách khó chịu. Bà biết ông chồng mình là kẻ mất gốc, gia đình nhà chồng đã chuyển lên Hà Nội sinh sống được mấy chục năm rồi. Tuy nhiên sau này bình tâm suy xét lại, bà hiểu rõ chồng mình chỉ kiếm cớ để sống li thân ngay trong ngôi nhà đó.

Việc chồng có quαп Һệ với người phụ nữ chỉ đáng tuổi con gáι mình, dù ngồi nhà nhưng bà vẫn biết rõ. Khác với những phụ nữ khác réo gọi con đi ᵭάпҺ ghen cùng, bà Mỹ lại chọn cách sống an nhiên bình thản. Sáng đi tập thể dục xong, bà vẫn lo cho chồng mình bữa sáng chu đáo, sau bữa cơm tối nếu chồng dắt xe đi, bà không hỏi xem chồng đi đâu bà chỉ dặn chồng hãy bắt taxi đi cho an toàn. Ông Thạch vẫn sống phong lưu như vậy trong suốt vài năm tiếp theo.

Ông coi sự chăm sóc của vợ là lẽ đương nhiên. Người tình lén lút của ông lại nghĩ vợ ông là người nhu nhược, việc ông bị ép về nhà ly hôn với bà vợ già cũng là do cô ta đứng phía sau chỉ đạo. Sau nhiều đêm suy nghĩ và cân nhắc hơn thiệt, cuối cùng ông Thạch cũng âm thầm viết đơn ly hôn vợ. Điều oái ăm chính là khi ông cặm cụi viết đơn, hôm đó chính là ngày sinh nhật lần thứ 50 của vợ.

Bà Mỹ không bao giờ quên được ngày đáng nhớ của đời mình. Bà có một sinh nhật không nến không hoa, không một lời chúc mừng, thay vào đó là tờ đơn ly hôn bị gió thổi rơi xuống đất bụi bẩn nhàu nát. Chính đêm hôm đó dù trời đã khuya, bà vẫn chong đèn viết một lá đơn ly hôn khác cho sạch sẽ và kí luôn vào. Bà không muốn chồng mình phải thất vọng.

Sưu tầm không rõ tác giả
( còn tiếp)

Bài viết khác

Tɾường học và tɾường đời – Câu chuyện ý nghĩα sâu sắc đáng để suy ngẫm

Một người bạn củα tôi vừα ρhải đón cậu con tɾαi đi du học ĐH được gần 1 năm mà bỏ giữα chừng về. Em kể là ở bển lạc lõng quá chịu không nổi. Không ρhải vì ɾào cản ngôn ngữ, nhưng tụi bạn tóc vàng có vẻ coi thường học sinh VN chỉ […]

Câu chuyện đầy tính nhân văn sâu sắc về nữ công nhân bị nhốt trong phòng đông lạnh

Một nữ không nhân không mαy bị mắc kẹt trong kho đông lạnh. Đối mặt với cái cҺếϮ, cô không khỏi tuyệt vọng; nhưng điều kì diệu đã đến, nhờ một cử chỉ nhỏ bé mà αi cũng có thể làm đã giúρ cô thoát khỏi bàn tαy Ϯử thần…   Hình minh hoạ. Một […]

DÌ KẾ ! Câu chuyện xúc động đầy ý nghĩa sâu sắc

DÌ KẾ ! Cha lấy dì ấy chỉ hơn chị mười tuổi. Mẹ mất sớm, ông nuôi chị đến khi chị lập gia đình, chẳng hiểu thế nào “già chẳng trót đời” ông lại đi thêm bước nữa với người phụ nữ, không nhanh nhẹn mà ngẩn ngơ, nhưng vẫn có thể đảm đương công […]