Hai lần bị đuổi việc – Câu chuyện ý nghĩa dễ thương

Năm con gái vào Trường Đại hoc là năm 2005, tui đưa con vào tận Trường, rồi nhờ anh bạn học cũ đang ở Thành phố con học giúp đỡ. Ổn định thuê trọ, ăn ở gửi gắm các chị cùng phòng học trước giúp đỡ. Để cho con quen dần với môi trường SV. Sau 10 ngày tôi tạm biệt con ra về. Khi tiễn mẹ về, con gái khóc nghẹn, hai mẹ con xa nhau, đó là quãng thời gian rất nhớ nhung của cả hai mẹ con tui.

Tuần mô con cũng viết vài lá thư cho mẹ, những trang thư ngập tràn nước mắt với nhũng dòng chữ nhòe đi qua từng trang giấy…

Thương con, tui gửi gắm nhà cửa rồi trả lại quán thuê may đồ, rồi tay đùm, tay xách vô trường Đại học kiếm việc làm và nuôi con luôn. Để mẹ con không còn phải nhau nữa. Lại phải kiếm phòng trọ khác, mua thêm ít đồ dùng cá nhân rồi cũng ổn định công việc ăn ở. Ngày ấy một xuất ăn Sinh viên chỉ 3 ngàn thôi, cháu mô giàu có ăn sang là 5 ngàn. Cũng may, thời ấy không đến nỗi đắt đỏ nên mới đủ sức mà nuôi con đươc. Như bây giờ chỉ cho học xong Phổ thông là…choáng mất rồi.

Rồi 2 ngày đi tìm các nhà may xin may thuê không đươc, vì người ta không cần người. Tui vô cùng lo lắng..!! Sau 3 ngày, nhờ anh bạn ở Phố kiếm việc làm hộ. Nghe nói là đóng gói hàng. Tui mừng lắm. Hí hứng, chỉ ngày mai là có việc làm, nghỉ ngày nào lo ngày ấy. Vì còn tiền ăn và thuê trọ, và con học hành nữa.. Bao nỗi niềm , cơm, áo gạo ,tiền cứ bủa vây lấy tui …!

Hôm sau, vừa ăn sáng xong, thì anh bạn học vui vẻ đến chở đến nhà chủ nhận việc.

Vừa đến cổng nhà, chuông cổng xong thì bà chủ có lẽ trên 50 tuổi ra mở cổng. Bà ta nhìn tui từ đầu đến chân, cứ như thể tui là… người ngoài hành tinh rớt xuống vậy…Rồi với vẻ mặt lạnh lùng bà ấy nói :” Sao anh điện thoại nói chị ấy già 43,44 tuổi rồi. Sao đưa cô này đến ?? “. Tui vội nói. ” Chị ơi, em 44 tuổi chớ nỏ trẻ mô chị ơi “. Vừa nói tui vừa đưa cái CMND cho bà ta xem “. Nhưng rồi bà ta không thèm nhìn mà nói:” Tôi không thích nhận cô làm “, nói rồi, bà ấy với tay đóng cửa cổng luôn, nỏ cho vô nhà. Buồn mà không hiểu lý do.

Đây là lần đầu tiên trong đời, khi tiếp xúc với người lạ, mà tui bị đối xử ghẻ lạnh như vậy..! Bạn tui chở về đến phòng thì nhận được điện thoại của bà chủ kia, bà ấy nói :” tui xin lỗi anh. Cái cô anh đưa đến nhà tui vừa trẻ, vừa đẹp. Tui không muốn mất chồng. Tại chồng tôi hay gái lắm.”..Trời ạ,. Bà ấy làm như người ta thích ngay chồng bà ấy được.

Lại ba hôm sau, anh bạn tui nhờ qua Trung tâm giới thiệu việc làm, xin cho tui vào làm đóng gói bánh quy tại một gia đình họ sản xuất bánh, và bánh sinh nhật. Lần này ,thì ok nhé. Vợ chồng cô chủ mời vào, nói chuyện lịch sự, tử tế. Anh chồng người Bắc 1954.

Chị vợ người Nam ( mặt chị ấy sửa sắc đẹp, nhìn như …Malacanh vậy). Nhưng được cái rất vui vẻ,niềm nở. Rứa là tui có việc làm ổn định. Lại gần chỗ trọ của con . Chỉ đi bộ hơn cây số thôi. Sáng đi làm, tối mới về bên con, và mẹ con lại nấu ăn, đi chợ cùng nhau. Thật vui và hạnh phúc.

Chỗ xưởng chị ấy làm có 8 cháu còn trẻ,( ba cháu trai ), 2 người lớn, 1 là cô em gái chồng, và một chị nữa là hàng xóm cô chủ. Vậy là có 3 người lớn. Trưa đến giờ thì người làm thay nhau nấu cơm cho người làm và chủ ăn.

Đến ngày tui nấu, gì chứ ba cái thứ nữ công gia chánh là tui cũng rất ok. Các món ăn tui chế biến theo người Bắc ,nhưng lại hợp khẩu vị của chồng và gia đình chồng cô chủ. Từ đó trở đi, cứ gói bánh đến gần 10g là cô chủ cho tui nghỉ làm để nấu ăn cho gia đình và người làm mà không thay người nấu ăn nữa.

Hơn một tháng sau, một hôm , tui vừa đến, cô chủ gọi lên phòng khách và nói.;” Em có một anh bạn thân làm chủ nhà máy nước, vợ mất một năm rồi. Phải thuê người nấu ăn và làm việc nhà. Anh ấy cũng có người làm. Nhưng họ nghỉ việc, chưa tìm người thay được. Em thấy chị làm tốt, chị giúp anh bạn em một thời gian xem sao nhé. Nếu ở trên đó không thích, chị có thể nghỉ và về lại nhà em nhé.

Nhưng chị cố gắng giúp em một tuần khi anh ấy chưa tìm được người làm. Vì là bạn thân của vợ chồng em “. Cô ấy đã nói đến vậy, dù không thích , bởi đã quen công việc, và các cháu trẻ rất vui, và dễ thương, phải xa tui không muốn, nhưng cũng phải nhận lời. Rồi cô chủ điện thoại, chờ chừng nửa tiếng sau, có một cháu trai khoảng 17, 18 tuổi chi đó, đến nhà cô chủ và chở tui đi luôn. Trên đường cháu đưa tiền và nói với tui. :” Cô vô chợ mua giùm con thức ăn ngày hôm nay cô ạ. Trong nhà chỉ 4 ba con cháu và cô nữa là 5 cô nhé. Cô mua thịt bò, thịt heo và rau nghe cô “.

Tại nhà chủ mới.Ông chủ tuổi 50, có 3 con. Con đầu 23 tuổi , đã học xong Đại học, và làm trong Nhà máy của bố. Cháu đến chở tui về đang học lớp 11. Còn bé gái út học lớp 6. Các cháu đều vui vẻ và ngoan.Tui nấu món ăn theo sở thích của 2 đứa nhỏ là chính. Cứ nấu cơm để nguội ,xong thái chỉ cà rốt, xúc xích, thịt , rau chiên lên cho 2 anh em nó ăn. Còn tui, anh và ba nó ăn cơm nấu.

Hai đứa bé nhỏ rất thích tui, đi học về có chuyện chi cũng kể cho tui nghe. Con bé gái toàn đòi tui ngủ lại, nhưng tui không chịu. Nhiều hôm cháu bé làm bài tập không được còn nhăn nhó, tui xem và giảng cho bé làm bài. Bé ngạc nhiên lắm, và hồn nhiên hỏi :” Cô giỏi thế, cô giảng bài hay quá, mà viết rất đẹp nữa. Cháu thấy làm giúp việc có ai biết chữ đâu. Sao cô lại biết chữ, và giảng bài hay quá cô ơi “…

Rứa là từ đó tui vừa…ôxin, vừa dạy học cho con bé lớp 6 khi nó không hiểu bài. Tôi bảo nó :

” Cháu muốn cô dạy học cháu phải tập viết cho đẹp và đều chữ đã. Viết xấu thế này, dù làm văn có hay, cô giáo cũng không chấm điểm cao cho cháu đâu. Từ ngày ấy, tui bắt đầu luyện chữ viết cho đẹp. Vừa dạy Toán và dạy Văn luôn.

Chẳng hiểu 2 bé về nói gì mà ông chủ chiều nào đi làm về cũng đề nghị tui đưa con lên nhà ông chủ ở, khỏi mất tiền trọ. Nhưng tui từ chối, bởi tui muốn con gái có không gian riêng để học hành, lại còn bạn bè sinh viên của nó , rồi đi xa hơn 4 km đến trường, con bé tui không có sức.

Rồi nhiều hôm buổi chiều rảnh ,con gái còn đi lên tận nhà chủ để đón mẹ về cùng. Tui đi làm ở chỗ này phải đi xa 3 km. Sáng mô cũng phải dậy sớm để đi bộ, lên nhà chủ mới ăn sáng.

Những lần gặp con gái tui, ông chủ đều bắt 2 mẹ con ăn cơm rồi về, tui không muốn ăn, vì ăn xong phải đi bộ mệt lắm. Nhưng rồi con gái còn trẻ con mà, nhìn thấy đồ ăn ngon là mê tít luôn . Nên ăn rồi mới về.

Thắm thoát cũng đã hơn 1 tháng trôi qua. Rồi có một ngày thứ 7, khi đến nhà làm như mọi ngày, bất ngờ tui gặp một cô gái còn rất trẻ. Chỉ lớn hơn con tui chừng 7, 8 tuổi là cùng. Cô ta giới thiệu là người nhà của ông chủ. Nhưng, khi ăn cơm xong, đi học về, con bé gái của ông chủ kéo tui vào phòng nói :” Cô ơi, cô ấy là bồ của ba cháu đấy.2 anh cháu không thích đâu. Chỉ có cháu thích thôi cô ạ. Khi nào cô ấy từ Sài gòn về là anh hai cháu không về nhà đâu.”. À, ra thế. Ông chủ giàu, nên …”Trâu già thích gặm cỏ non ” đây mà. Thảo nào ông chủ hay đi Sài gòn là vậy.

Chiều Chủ nhật, khi tui sắp đi về, cô gái ấy bảo :

” Cô ơi, cháu gặp cô một lúc.”. Rồi cháu nói :

” Cháu muốn cô nghỉ việc, cháu không ở gần anh ấy, nên cháu không thích các cô còn trẻ gần chồng sắp cưới của cháu. Cô thông cảm nhé .Ngày mai có bà gần đây 60 tuổi, còn khỏe đến làm việc cho gia đình cô ạ. Cháu thanh toán cho cô 1tháng tiền lương luôn nhé “. Tui nói :” Tháng trước cô nhận lương rồi, tháng này cháu trả đủ cô 17 ngày thôi, cô không lấy thêm đâu “.

Cô ấy đưa 600k, cả tiền thưởng giúp con bé học bài hàng ngày. Nhưng tui chỉ lấy 300k thôi, và dứt khoát không nhận thêm. Tui nói:” Dạy bé, là tui giúp cháu thôi. Tui không làm việc ấy vì tiền. Tui đâu phải cô giáo”.

Con bé, khi biết tui…bị mẹ kế đuổi, nó tức lắm . Khóc ầm lên và nói : “Cháu ghét cô, cháu về mách ba, không cho ba lấy cô nữa. Cô vừa không dạy được cháu học, lại không biết nấu ăn”.Con bé vừa khóc vừa chạy theo níu giữ tui lại. Thương bé quá, nhưng tui vẫn phải nghỉ thôi.

Vậy là 2 lần bị …đuổi viêc.

Lần này tức hơn, vì cô gái mới 23 tuổi mà lại thiếu Tự Tin ,đi ghen với 1 phụ nữ lớn hơn mình tận 20 tuổi. Thật buồn cười…

Cay cú mà nỏ mần chi được..ha, ha..

TG: Bà Ngoại Ruby

Bài viết khác

Trả ơn muộn màng, một câu chuγện có thật ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Vợ ông Thuα̣̂n sαu cơn Ьα̣o Ьệnh đα̃ mα̂́t cάch nαγ hơn 10 nᾰm. Cάc con trαi vὰ gάi củα ông Ьὰ đều lớn cα̉ vὰ có giα đình nên ông ở chỉ có một mình. Từ ngὰγ vợ mα̂́t, ông đα̃ ngoὰi 65 nhưng vα̂̃n còn trάng kiện vὰ khoẻ mα̣nh. Cάi tin ông […]

Chỉ có thể là yêu – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Có lẽ câu chuyện của cặp đôi này khiến cho người ta vẫn còn có chút niềm tin vào tình yêu, dù xa cách bao lâu những người yêu nhau rồi sẽ quay về bên nhau. Ngày 25/5 vừa qua, một cư dân mạng ở tỉnh Hà Nam, Trung Quốc đã đăng lên MXH một […]

Thượng đế không cho αi quá nhiều – Câu chuyện ý nghĩα sâu sắc

Ở một đất nước giàu có củα Châu Âu, có một cô cα sĩ ɾất nổi tiếng. Tuy mới chỉ 30 tuổi nhưng dαnh tiếng cô đã vαng dội khắρ nơi, hơn nữα cô có một người chồng như ý và một giα đình hạnh ρhúc mỹ mãn. Một lần, sαu khi tổ chức thành […]