Hà Vy phần 5

Phần năm
TG : Cao Nguyen

Hai ông bà Vân , Dung ngồi phòng khách trầm ngâm .

_ Cháu chào hai bác ạ .

_ Trung đến chơi đấy cháu . Ngồi uống nước với hai bác . Em Vy hôm nay bận không có nhà cháu à .

Ngồi uống nước , chuyện trò vài câu rồi Trung xin phép ra về .

Còn lại hai ông bà , bỗng bà Dung lên tiếng :

_ Cái con Hà Vy dạo này hư quá ! Không coi ai ra gì . Từ trước đến giờ nó đâu có thế . Mấy ngày nay đi suốt từ sáng đến 9h , 10h tối mới về . Không thèm cơm nước , chào bố mẹ xong là lên phòng đóng cửa . Con với chả cái .

_ Tại bà cứ sồn sồn lên nó mới như thế . Nhưng bà yên tâm . Cứ nhìn vẻ mặt của cái Vy là biết giữa nó với thằng Tuấn có chuyện rồi . Thằng Tuấn thế mà khá , biết nghe lời tôi , nó cũng là thằng hiểu chuyện .
_ Thế ông đã nói gì với thằng Tuấn ?
_ Thì tôi gọi thằng Tuấn ra nói chuyện , nhẹ nhàng bảo nó nên chia tay con Vy nhà mình , tôi ρhâп tích phải trái cho nó hiểu .

_ Mà thôi chuyện của con Vy cứ để vậy , không vội vàng được đâu . Tôi còn đang đau đầu về chuyện công việc đây .
_ Ông thì có gì phải lo, mọi công việc đã có cấp dưới lo hết rồi , ông chỉ việc ngồi ký . Rồi đi câu lông , chơi gôn và ăn nhậu chứ lo việc gì .
_ Cứ nghĩ như bà thì tôi nhàn quá , sướиɠ quá , làm gì phải đau đầu . Đúng thật là đàn bà . Dạo này thanh tra nhiều , mình không lo lót chạy chọt thì vào lò có ngày .

_ Sao lại vào lò , vào lò nào ?
_ Ôi trời ! Cái bà này ! Ngõ nghê đến thế là cùng . Vào lò tức là đi tù ấy bà trẻ à !
_ Đi tù thì nói là đi tù , lai còn vào lò vôi chả vào bễ . Ông làm sao mà phải đi tù ?
_ Đúng thật là . Bây giờ đụng đến cho nào mà chả dính . Tôi hỏi bà nếu chỉ trông bằng đồng lương thì có thằng cάп bộ nào xây được nhà lầu xe hơi ,tậu xe sang . Đến như lương thằng Tuấn bằng lương của hai vợ chồng mình cộng lại mà tôi với bà lo chúng nó khổ đấy thôi . Vậy bà nghĩ tiền ở đâu ra ? Toàn tiền thαм пhũпg, hối lộ cả đấy . Dạo này quan to, quan bé vào lò nhiều quá .

*****

Tuấn lại nhẹ nhàng ôm lấy Hà Vy . Anh nhẹ nhàng tâm sự :

_ Em từ bé đến giờ sống trong nhung lụa nên em không biết sống trong cảnh khổ nó như thế nào đâu . Đơn giản như em chưa bao giờ phải đi những chuyến xe buýt chật chội , chen chúc nhau đến trường . Học đại học em luôn có xe đưa đón . Em cũng chưa từng phải sống trong những nhà trọ , ký túc xá nên em không thể cảm nhận được cuộc sống của những sinh viên nghèo như thế nào . Anh là con nhà nghèo , từ bé đến giờ anh thấm đẫm cảnh sống nghèo khổ như gia đình anh . Có lần , mẹ anh ốm phải đi cấp cứu ở Ьệпh viện , chạy ngược chạy xuôi quanh xóm , mỗi người một ít mới đủ tiền đóng viện phí cho mẹ . Làng anh cũng chủ yếu là những người nghèo . Rồi cả nhà anh phải ăn ngô , ăn khoai,sắn , tích cóp tiền để trả nợ .

_ Thể sao chưa bao giờ anh kể chuyện này với em . Mà em về nhà anh thấy nhà cửa cũng đàng hoàng , rộng rãi mà .
_ Bây giờ anh và các em đã lớn , bố mẹ cũng đỡ vất vả hơn , nên cố gắng tập trung lại xây nên gian cửa gian nhà cho nó đàng hoàng hơn . Vẫn còn nợ một số tiền nữa . Hàng tháng anh vẫn gửi tiền về đỡ đần bố mẹ .

_ Em thương anh quá , từ trước đến giờ em vẫn chưa hiểu hết về anh . Hay hai đứa mình về quê anh trồng rau , nuôi gà , tránh xa nơi phồn hoa đô thị đầy bon chen này .

_ Hì hì hì . Cô tiểu thư con nhà giàu đã bao giờ cầm cái cuốc đâu mà trồng rau nuôi gà . Anh suy nghĩ kỹ rồi . Chúng mình tạm thời xa nhau một thời gian để yên lòng bố mẹ em . Thời gian xa nhau cũng là thử thách tình yêu của chúng mình có đủ lớn hay không . Nếu trong thời gian xa nhau , em có bến đỗ mới thì anh cũng không trách, không hận em đâu .

_ Em không chịu đâu . Chúng mình phải vun đắp cho tình yêu , cùng nhau vượt qua khó khăn này mới đúng chứ .
_ Thôi ! Mình về thôi em , kẻo bố mẹ lại lo .

*****

Sáng hôm hôm sau , Tuấn đến công ty đưa đơn xin nghỉ việc . Mọi người đều ngạc nhiên , hỏi han tại sao . Tuấn chỉ cười buồn bảo vì chuyện gia đình nên phải nghỉ việc . Giám đốc gọi lên phòng động viên , khuyên nhủ nhưng anh cám ơn ,xin giám đốc thời gian sau thu xếp ổn thỏa , nếu công ty vẫn nhận anh quay trở lại làm việc thì anh xin chân thành cám ơn .

Tuấn ký hợp đồng với công ty của vợ chồng Hưng . Trong đó nêu rõ những điều khoản về trách nhiệm và quyền lợi .
_ Đúng là có học có khác , bài bản quá . Chỗ bạn bè cần gì phải câu nệ như vậy . Hưng nói .
_ Việc gì ra việc nấy , công việc là công việc bạn à . Ngoài công việc ra ban bè vẫn là bạn bè . Tuấn cười đáp .

Anh bắt tay ngay vào công việc . Anh đến từng bộ phận , hỏi han nhân viên , người quản lý từng bộ phận , ghi ghi , chép chép . Anh quan sát tỉ mỉ cách thức làm việc của mọi người trong công ty . Rồi anh về phòng tài vụ của Uyển Nhi , xem qua một số giấy tờ . Anh rủ Uyển Nhi tản bộ trong khuôn viên của công ty . Mọi người nhìn thấy hai người sánh bước bên nhau , tất cả đều trầm trồ : Đẹp đôi quá đi thôi !

Anh hỏi Uyển Nhi :

_ Em có ý kiến gì về việc sắp xếp lại hoạt động của công ty ?
_ Em bên kế toán chứ có phải bên phòng kế hoạch , nhân sự đâu mà anh hỏi em . Uyển Nhi cười duyên dáng , khuôn mặt thoáng ửng hồng .
_ Anh hỏi thật mà , em có ý kiến gì cho anh biết đi

*****

Hà Vy đến nhà Tuấn khoảng tám giờ tối , thấy cửa khóa ngoài . May quá có một chị đi ngang qua , nàng hỏi :
_ Chị ơi , chị trọ ở đây ạ ?

_ Không. Tôi là chủ nhà trọ
_ Ôi ! May quá . Chị ơi, chị có biết anh Tuấn đi bao giờ về không ạ ?
_ Thằng Tuấn nó trả phòng rồi em à .

_ Trả phòng từ bao giờ ạ ? Thế anh ấy có nói là đi đâu không ạ ?
_ Nó trả phòng từ sáng nay , cũng không biết đi đâu . Thế em là gì của nó ?
_ Là bạn gáι ạ . Em cám ơn chị .
Bà chủ phòng trọ vừa đi vừa lẩm bẩm :
_ Rõ khổ . Nhìn thằng đấy khôi ngô tuấn tú , trông thật ʇ⚡︎ử tế , mà lại lừa tình . Thời nay thật giả lẫn lộn , không biết đâu mà lần .

Hà Vy buồn bã đi về . Đầu óc nàng trống rỗng . Về đến nhà , nàng lên phòng nằm vật ra .
Tại sao anh ấy lại phải chạy trốn mình. Nghèo đâu phải là Ϯộι lỗi . Anh đi đâu Tuấn ơi .
Sáng hôm sau , nàng ra cơ quan xin nghỉ một buổi . Nàng đi đến công ty của Tuấn . Đây là lần đầu tiên nàng đến công ty anh . Anh bảo vệ hỏi nàng gặp ai ?

_ Dạ . Cho em vào gặp anh Tuấn .

_ Tuấn nào ?
_ Tuấn trợ lý giám đốc ạ .
_ Em lên tầng hai , khối văn phòng kia kìa .

_ Dạ cho em hỏi anh Tuấn , trợ lý giám đốc a.
_ Tuấn xin nghỉ việc từ hôm qua rồi em ơi . Thế em là gì của nó ?
_ Dạ . Em là bạn gáι anh ấy . Thế anh có biết anh ấy chuyển sang làm việc ở đâu không ạ ?
_ Không em à . Chỉ thấy nó nói vì việc gia đình nên xin nghỉ . Tội nghiệp em . Thế nó không nói gì với em à ?
_ Dạ không . Chào các anh em về a.

Hà Vy đi rõ mọi người bàn tán xôn xao . Thằng Tuấn có người yêu xinh thế . Sao nó lại không nói gì cho cô bé nhỉ . Lạ thật .

Tuấn ơi , tại sao anh lại chạy trốn em .

Tuấn ơi , anh có biết em yêu anh biết nhường nào không .

Tuấn ơi , không có anh thì em sao sống nổi đây

Tuấn ơi , anh có biết cõi lòng em tan nát , con tιм em đang rỉ ɱ.á.-ύ không .

Đồ tồi ! Đồ hèn nhát ! Tuấn ơi !

Chẳng hiểu sao nàng lại đang đi tгêภ cầu Như Nguyệt , cây cầu to đẹp bắc ngang con sông Cầu thơ mộng . Chợt nàng dừng lại , đăm đắm nhìn dòng sông lững lờ trôi .

( Còn nữa )

Bài viết khác

Mợ tôi – Xúc động câu chuyện ý nghĩα sâu sắc giàu tính nhăn văn

Mãn tαng vợ được vài năm. Nhìn đàn con thơ dại. Đứα lớn đút đứα nhỏ. Nước mắt nước mũi chảy tèm lem. 6 đứα suốt ngày loi nhoi lúc nhúc như bầy “heo con”. Cậu chịu không nổi …! Hình minh hoạ Một sáng đầu hè. Cậu dắt về một người ρhụ nữ gốc […]

Điều kỳ diệu từ Ьάt mì ấm άρ đêm giαo thừα, câu chuγện thật ấm άρ và nhân văn

Đâγ là câu chuγện có thật xảγ rα vào ngàγ 31/12 cάch đâγ rất nhiều năm tại quάn mì Bắc Hải Đình trên đường ρhố Trάt Hoảng, Nhật Bản. Đêm ấγcũng chính là đêm giαo thừα. Đêm giαo thừα cùng giα đình ăn một tô mì là ρhong tục truγền thống củα người Nhật Bản. […]

Chuyện tình hi hữu – Cảm động câu chuyện nhân văn, đôi vợ chồng già “tái hồi kim trọng” sαu bαo năm xα cách

Cô α̂́y lα̂́y chồng nᾰm 22 tuổi, khi vừα tốt nghiệρ Đại học Sư ρhα̣m. Hαi giα đình môn đᾰng hộ đối. Hαi vợ chồng đẹρ đôi yêu thương nhαu lᾰ́m. Họ sống với nhαu 20 nᾰm vô cùng hα̣nh ρhúc. Hình minh hoạ Giα đình hαi bên là tư sα̉n cũ nên có nhὰ […]