Mẹ kế không dễ làm – Chương 7

Tác giả: An An

Nhật Hạ về nhà gần chín giờ, cô mượn điện thoại của Việt Hoàng gọi về nhà rồi nên không lo. Anh định lên chào bố mẹ cô một tiếng rồi về nhưng Nhật Hạ bảo thôi. Vừa bước vào đã thấy mẹ cô ngồi chễm chệ ở phòng khách xem ti vi, bên cạnh còn có bố cô. Thời cơ tốt đây rồi, Nhật Hạ ôm vai mẹ nịnh nọt.

“Về rồi đấy hả, mẹ có để phần cơm trong bếp đấy, có đói thì ʇ⚡︎ự ăn đi.”

“Con no lắm, no căng bụng luôn. Hôm nay con tới nhà anh Hoàng ăn cơm.”

“Không phải nói cuối tuần sao, gia đình bên đó thế nào, thích con chứ?”

Mẹ cô tắt luôn ti vi để nghe con gáι nói.

“Tất nhiên! Con gáι của mẹ ai mà không thích.”

“Cái miệng ʇ⚡︎ự tin chưa kìa.”

Nhân lúc mẹ cô đang vui Nhật Hạ mở lời.

“Thật ra con có việc vẫn chưa nói với mẹ.”

Nhật Hạ ngồi xuống bên cạnh mẹ, tay xoa Ϧóþ bả vai.

“Anh Hoàng đã từng ly hôn và đang nuôi con gáι hơn bốn tuổi…”

“Cái gì? Con xem lời mẹ là nước đổ đúng không, thì ra hôm trước con hỏi như là có ý cả. Con ơi là con, xem cô Tiên hàng xóm nhà mình kìa, mẹ kế đấy, cả đời chịu oan ức.”

Cô Tiên là bạn của mẹ cô, cưới chồng rồi về đây định cư, cô ấy nuôi lớn hai đứa con riêng của chồng nhưng bọn họ không tôn trọng, còn nhiều lần bị vợ cũ tìm đến nhà mắng cҺửι. Mẹ cô vì thế mà nghe đến hai từ mẹ kế là ám ảnh. Nhật Hạ bị mẹ cắt ngang lời nhìn sang bố cầu cứu.

“Bà đừng lo lắng quá, tôi thấy cậu ta thuơng con Hạ, với lại đứa bé kia cũng ngoan ngoãn nghe lời.”

“Ông gặp chưa mà biết, con nít mới sợ, nhỡ may chăm sóc không kỹ thì ăn nói thế nào. Con gáι mình có bao giờ biết cách dỗ con nít khóc, nấu ăn còn không xong. Làm vợ thì tạm chứ làm mẹ bị trả về lúc nào không hay.”

“Mẹ đừng xem thường con, những thứ khác con có thể học nhưng với con nít con cực kì thích. Bé Min chưa gì đã thân với con rồi, mẹ mà gặp đảm bảo thích ngay.”

Hai bố con Nhật Hạ mỗi người một câu đến nỗi mà cô nghe xong vì đau đầu mà cho qua. Sáng sớm Việt Hoàng đã tới nhà đón Nhật Hạ đi làm, hai người ăn sáng xong mỗi người mỗi việc.

Thiên Trang sau nhiều năm mới gọi cho chồng cũ, cô ta đã gần ba mươi nhưng vóc dáng rất chuẩn, khuôn mặt ngây thơ thay bằng sự quyến rũ kiêu sa. Cô ta ʇ⚡︎ự tin với nhan sắc này sẽ khiến Việt Hoàng say mê. Việt Hoàng chần chừ không nghe máy, chút tình nghĩa còn lại nên anh mới nhận cuộc gọi.

“Anh gửi địa chỉ trường học của bé Min cho em đi, hôm nay em muốn gặp con.”

Việt Hoàng ngạc nhiên, Thiên Trang bỗng dưng chủ động đề nghị làm anh hơi lo. Tuy nhiên vẫn không cản cô ta gặp con. Thiên Trang được một mà muốn cả hai.

“Hay là ba người chúng ta đến khu vui chơi đi, chắc con sẽ vui lắm.”

“Tôi đang làm việc.”

Bị Việt Hoàng từ chối cô ta bực bội, uổng công hôm nay trang điểm kỹ như vậy. Việt Hoàng gọi cho cô giáo của bé Min, nói rằng lát nữa mẹ con bé đến. Min đang ngồi chơi một góc, nghe tiếng mẹ quay ngoắt 180 độ. Niềm vui không giấu được, ánh mắt trong trẻo khao khát nhìn ra cửa.

Thiên Trang gần một năm chưa gặp con, cô ta quá tệ, người làm mẹ chỉ biết nghĩ cho mình. Đã có lần cô ta cho rằng sự tồn tại của bé Min là gánh nặng. Lúc ấy ra tòa, cô ta sợ nhất là mình sẽ được quyền nuôi con.

“Min ơi!”

“Mẹ.”

Con bé nghe gọi liền chạy tới ôm chân Thiên Trang, nhìn con xinh xắn đáng yêu làm cô ta chột dạ. Con bé đôi mắt ngấn nước, Thiên Trang ngồi xổm xuống ôm Min vào lòng.

“Hôm nay mẹ đưa con đi chơi nhé, chịu không?”

“Dạ, con rất nhớ mẹ.”

“Mẹ cũng nhớ con lắm nhưng có vài lý do không thể gặp con. Từ bây giờ mẹ sẽ thường xuyên đưa con đi chơi để bù đắp cho sự thờ ơ lúc trước.”

Thiên Trang trước mặt con gáι nói dối không chớp mắt. Mục đích của cô ta là quay lại với Việt Hoàng mà bé Min chính là cầu nối tốt nhất giữa hai người. Cô ta sẵn sàng lợi dụng con gáι của mình. Thiên Trang chiều theo sở thích của con gáι đi tới khu vui chơi trẻ em, Min là cô bé rụt rè, chỉ đứng nhìn các bạn khác chơi.

“Con chơi cùng các bạn đi.”

Thiên Trang đẩy tay con gáι ra, cô ta khó chịu khi con bé cứ quấn lấy mình. Ban đầu còn nhát nhưng nửa tiếng sau Min dần hòa hợp với các bạn, con bé cười khúc khích. Thiên Trang chụp ảnh gửi qua cho Việt Hoàng, như khoe công lao của cô ta. Quá giờ cơm trưa Thiên Trang đưa con đến tiệm gà rán gần đó. Min không thích ăn dầu mỡ nhưng con bé vẫn tỏ ra ăn rất ngon.

“Sau này gia đình chúng ta sẽ sống hạnh phúc như thế này con thích không?”

“Thích ạ, nhưng bà nội nói bố sắp cưới vợ!”

Cưới vợ? Thiên Trang phản ứng một cách thái quá, khuôn mặt dữ tợn vì tức giận.

“Con tuyệt đối không thể để bố cưới vợ mới nghe không! Mẹ kế sẽ nói xấu mẹ, không cho mẹ gặp con nữa, còn bố sẽ có em bé, không ai trong nhà thương con cả.”

Tâm hồn đứa bé bị vấy bẩn bằng những lời ᵭộc địa của Thiên Trang. Cô ta cố gieo vào đầu con gáι ý niệm căm ghét vợ sắp cưới của Việt Hoàng. Nếu như anh kết hôn thì cô ta xem như mất hết hy vọng. Bé Min đang có cảm tình với Nhật Hạ, con bé ρhâп vân.

“Cô Hạ rất tốt với con, mua quần áo đẹp cho con nữa.”

“Những thứ rách rưới này mà quần áo đẹp gì, con muốn bao nhiêu mẹ sẽ mua hết cho con. Nghe lời mẹ dặn nhé, nếu bố kết hôn con khóc lóc phản đối nghe chưa, khóc đến khi nào bố đồng ý với con thì thôi.”

“Dạ.”

“Con gáι mẹ ngoan lắm, ăn nhiều vào.”
Min nhìn đùi gà mẹ mới bỏ vào đĩa mà dạ dày cuộn trào.

“Mau ăn nhanh đi rồi mẹ chở về nhà. Hôm khác mẹ đến.”

Bà Nguyệt nghe nói Thiên Trang đưa cháu gáι ra ngoài chơi thì không vui chút nào, đã hơn một giờ rưỡi, đây thường là lúc con bé ngủ trưa, bà đang lo mẹ nó có biết cách dỗ con ngủ không. Thiên Trang dừng ngoài cổng để con gáι ʇ⚡︎ự vào, cô ta phóng xe đi chẳng ngoái đầu lại.

“Bà nội!”

“A cháu về rồi à? Đi chơi vui không, ăn cơm trưa chưa đấy.”

Bà Nguyệt thấy sắc mặt cháu gáι không được tốt, ngay lập tức con bé nôn dữ dội.

“Con sao vậy Min?”

Việt Hoàng tức tốc về nhà, con gáι nằm im tгêภ giường tuy hơi thở đã bình ổn trở lại nhưng vẫn còn xanh xao. Bà Nguyệt trách con trai.

“Con cho cô ta gặp bé Min làm gì, để con bé ăn toàn thức ăn dầu mỡ ói đến xanh mật, làm mẹ kiểu gì không biết.”

Anh cứ tưởng để con bé đi chơi một hôm cho vơi bớt nỗi nhớ nhung mẹ. Thấy con thế này anh đau lòng lắm. Lúc nãy Thiên Trang còn gửi hình hai người chơi vui vẻ, trách cô ta không quan tâm hay là vô tâm đây, anh chẳng hiểu nổi.

Nhật Hạ sau hai ngày ra sức thuyết phục thì mẹ cô cũng gật đầu đồng ý. Hai bên gia đình đã sắp xếp ngày gặp mặt, mẹ anh còn bảo tháng sau là ngày tốt, nếu được thì muốn rước ngay con dâu về nhà. Nhật Hạ mỗi tối đều giành nấu ăn, mẹ cô cố gắng đào tạo con gáι nâng cao tay nghề. Hai vợ chồng già được con gáι ưu ái cho thưởng thức những thành quả đầu tiên, tuy dở nhưng vẫn gật gù khen ngon, giúp Nhật Hạ có thêm động lực trở thành người phụ nữ đảm đang.

Bài viết khác

Cô gáι điên – Xúc động một câu chuγện nhân văn về người mẹ có tấm lòng nhân hậu

Mấγ hôm naγ cả khu chợ nhỏ vùng Bến lức cứ ồn ào cả lên , khi có sự xuất hiện của một cô gáι điên , áng chừng 24 , 25 tuổi . Quần áo của cô rách tả tơi , tóc tai bù xù , mặt mũi nhem nhuốc . Nhưng cái dáng […]

Tiền và ᵭạo ᵭức – Câu chuyện nhân văn và Ьài học về nhân cách làm người

Câu chuyện này xảy từ hơn 30 năm tɾước, vào một Ьuổi tối mùα ᵭông lạnh giá ở Wαshington D.C. Vợ củα một doαnh nhân giàu có Ьất cẩn làm ɾơi túi ҳάch tại một Ьệnh viện. Sαu khi Ьiết chuyện, vị doαnh nhân này vô cùng lo lắng, vì Ьên tɾong túi ҳάch không […]

Niềm thương vô bờ bến – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

– Anh αh. Chị bα hôm quα gọi điện cho em: Vừα thαy vội cái áo thằng Tí vừα trả lời; – chị bα gọi có việc gì không?     Vợ nó đi đến sửα lại cái cổ áo cho chồng rồi nhẹ nhàng nói; – Chị bα rủ hôm nαy cuối tuần vợ […]