Nút thắt cuộc đời 5
Phần năm
TG : Cao Nguyen
Nút thắt thường có hai cách gỡ bỏ: một là tỉ mỉ ngồi tháo nó ra, hai là cắt đứt. Cuộc đời cũng vậy , một là nắm chặt tay cùng nhau cố gắng, hai là buông tay để kết thúc yêu thương .
*****
Cuộc sống sinh viên của tôi vẫn đều đều trôi qua như một chiếc đồng hồ : đi học, về nhà và đi làm thêm . Tôi luôn mong thời gian có thể trôi qua thật mau, ra trường và đi làm phụ giúp ba má . Nói chung là tẻ nhạt cực kì nhưng hình như tôi thấy mình khá hài lòng với sự tẻ nhạt này…Dù đôi lúc, tôi giật mình và thấy cô đơn…
Thỉnh thoảng tôi lại lên phòng chị Hương chơi , hai chị em ba láp với nhau một hồi rồi về .
Hôm rồi đi làm thêm được chủ nhà bo hậu hĩnh tôi rủ chị Hương và Liên đi làm một chầu . Ba đứa gặp nhau là như một cái chợ . Không phủ nhận Hương là một trong số ít người khiến tôi có thể cười hết cỡ trong cuộc nói chuyện . Chẳng hiểu do tôi thừa hưởng gen của ba hay không mà nhiều người ᵭάпҺ giá tôi chững chạc trước tuổi . Tuy vậy , trong mắt tụi bạn, tôi cũng là một người vui vẻ, dễ gần và luôn là hoạt náo viên dí dỏm mỗi khi nhóm tụ tập.
Khi cả bọn đã yên vị trước những món ăn ngon lành đặt tгêภ bàn , Liên lấy đũa gõ leng keng vào bát :
-Bữa nay có việc chi mà đi ăn long trọng thế này ?
-Gì mà long trọng , hôm nay tôi được chủ nhà bo hậu hĩnh nên mời mọi người xum họp cho không khí vui vẻ thôi hà .
Tôi trả lời rồi quay lại trêu chị Hương :
-Chị tôi bữa nay xinh đẹp quá , chắc có chàng nào vừa tỏ tình .
Hương cầm chiếc đũa gõ gõ đầu tôi :
-Thôi đi ông tướng . Ai mà thèm để ý đến gáι già nầy , phải hông Liên.
Liên cười phớ lớ :
– Dạ . Thưa gáι già , tui thấy thiên hạ đồn bao chàng trồng cây si trước gáι già mà gáι già đâu có bận tâm . Tại hạ xin bái phục bái phục gáι già . Hớ hớ hớ …
Tôi quay sang hỏi Liên :
-Chuyện của nàng và chàng vẫn keo sơn gắn bó chứ ? Có hay cãi nhau không ?
Chưa kịp để Liên trả lời , chị Hương đã chêm vào :
– Kể cũng lạ , người như mầy mà cũng có thằng yêu .
Liên cong cớn :
-Người như tui thì sao . Đàn ông xếp hàng một lượt mà tôi chỉ chọn có ảnh .
Tôi trêu chọc :
-Đắt giá quá ha . Bữa nào giới thiệu mặt hàng cho nhau biết mặt mũi nghẹn , kẻo ᵭάпҺ lộn nhau không biết người nhà .
Liên vênh mặt :
-Được thôi . Nhưng ảnh trầm tính như ông cụ non nên tui đâu có ham giới thiệu . Sợ không hạp với mọi người gặp nhau mất vui .
Hương réo rắt :
-Lạ nhỉ . Như vầy mày mới ảnh ngược tính nhau ha . Như lửa với nước mà yêu nhau được hà. Đúng là tình yêu , khó hiểu thiệt .
Liên cười hì hì :
-Dạ . Đâu được như cặp anh Trung chị Hương . Tâm đầu ý hợp . Hai đứa tụi bây mà gặp nhau thì trời nóng cũng thành mát, vì hợp nhau dữ quá đó hà !
Tôi và Hương cùng đồng thanh :
-Bậy nào . Bà con với nhau yêu đương gì mầy .
Liên khoái trá vỗ tay bôm bốp:
-Ha ha ha . Bà con dăm bảy đời rùi , yêu nhau được hà .
Hai đứa tôi đỏ mặt nhìn nhau , lắc đầu ngán ngẩm với nhóc Liên .
Thi thoảng tôi lại đến thăm cô Huệ và dượng . Cô Huệ xin nghỉ hưu trước tuổi để ở nhà chăm sóc cho dượng . Dượng điều trị ở Ьệпh viện phục hồi chức năng và chịu khó luyện tập nên bây giờ đã đi lại được . Tuy vậy , chân tay vẫn còn yếu nên dượng luôn có cây пα̣пg bên mình . Mỗi lần tôi tới thăm là cô Huệ lại cà rằm về cô con dâu . Tôi chẳng biết nói sao , chỉ lặng yên nghe cô kể Ϯộι con dâu . Những lúc nghe thấy được lời cô , dượng lại chen vào :
-Bà nầy , cứ thành kiến với con dâu như vầy chỉ khổ bà khổ nó . Chúng nó cũng phải làm phải ăn , bà phải thông cảm cho chúng nó.
Cô tôi không nói gì nữa, chỉ hấm hứ .
Thời gian cứ thế trôi , lại một mùa noel đến . Tôi lại chở chị Hương dạo phố, hai đứa lang thang khắp các con đường Sài Gòn ngắm cảnh và ngắm người, thấy thật vui và ấm áp.
Hai đứa lại ghé quán cóc ngồi nhâm nhi ly cà phê , tán chuyện không đầu không cuối . Khi nhắc về quê nhà , giọng Hương bỗng chùng xuống :
-Thương ba má với tụi nhỏ ở quá hà . Mình ở đây ăn trắng mặc trơn , mọi người ở quê đầu tắt mặt tối .
Tôi an ủi :
-Thôi đi bà , bây giờ cơ giới hóa rùi , làm nông hổng vất vả như xưa . Nhưng ngày nay thanh niên đến các khu công nghiệp hết à , ở quê chỉ còn người già và trẻ nhỏ thôi hà .
Hương đứng dậy :
-Về thôi nhóc muộn rồi .
Lại một cái Tết đã đến . Về tới nhà, cây mai góc sân nở vàng rực rỡ , má đang cho heo ăn . Tôi chạy ùa tới :
-Con chào má . Má cho heo ăn .
Má tôi vừa xúc cám cho lũ heo vừa đáp :
-Ừa . Con nghỉ tết rùi chớ . Ba biểu nuôi đôi heo này cho ăn cám thường chớ hổng ăn cám nhà máy . Hai Tết rồi chú Thành cô Huệ hông zề, tết năm nay chắc chắn cô chú sẽ zề . Nhà mần ϮhịϮ con lớn , con nhỏ bán lấy tiền tiêu đỡ .
Tôi ngậm ngùi :
-Nhanh quá má hà . Thế là nội đã xa má con mình ba cái tết rùi hà .
Quả đúng như dự đoán của ba , Tết năm nay cả gia đình chú Thành , gia đình cô Huệ về quê đông đủ . Vui quá xá .
Ba tôi cùng mấy chú bác mần ϮhịϮ heo, tiếng băm băm chặt chặt rộn ràng, không khí vui vẻ náo nhiệt . Ba định ϮhịϮ một con heo , nhưng nghĩ sao ϮhịϮ cả hai con , chia hàng xóm lấy thảo . Mấy dì , mấy má xúm xít gói bánh tét , trêu chọc nhau cười vang góc bếp . Tụi nhỏ nhà chú Thành cô Huệ lăng xăng làm chân sai vặt . Cô Huệ kéo tôi ra một góc , thì thầm :
-Thật Ϯộι nghiệp con dâu cô con à . Cô đã nghĩ sai về nó . Thằng con trai cô vì lương thấp đã bỏ việc nhà nước ra ngoài làm mà nó không nói cho cô hay . Mấy năm đầu lương còn khá, năm rồi thất nghiệp, chạy việc tùm lum mà có được mấy đồng . Mọi chi tiêu trong gia đình , tђยốς thang chữa trị cho dượng đều là tiền con dâu cô kiếm ra . Thảo nào con dâu cô đã đi về muộn, lại ngồi bên máy vi tính suốt tới đêm lận . Vừa rồi con dâu cô lại đưa một mớ tiền biểu cô tiêu tết . Cô rầy thằng con trai cô sao hổng có nói cho má biết sớm thì nó nhăn nhó : ” cổ hổng cho con nói , sợ ba má rầu lòng ” . Nghĩ cô thật đáng trách. Cô thương con dâu quá con hà .
Tôi mỉm cười sung sướиɠ :
-Mừng cho cô có người con dâu thảo hiền . Thế là nút thắt trong lòng cô đã được cởi bỏ . Tết năm nay thiệt là vui ha cô .
Tôi nghĩ :”không khí vui vẻ như vầy mình đón chị Hương sang cho thêm xôm ” , liền tới bên ba :
-Ba hà , con đón chị Hương con bác ba Hưng tới nhà mình nha .
Ba vui vẻ gật đầu :
-Ờ phải há . Đón chị và mời bác ba tới nhà mình chung vui . Đi lẹ lẹ con .
Tới nhà bác ba Hưng , may quá cả nhà đông đủ . Tôi truyền đạt ý ba tôi , bác ba vui vẻ :
-Ờ há . Cũng may nhà bác công việc cũng tạm ổn , chỉ còn nồi bánh tét đang luộc . Đợi bác chút xíu .
Ba bác cháu chạy xe , Hương ngồi sau xe tôi, giọng nhẹ như gió :
-Nhà nhóc năm nay đông đủ , vui quá xá nhỉ . Chẳng bù cho nhà chị chẳng có tết nào được đông đủ mọi người như vầy . Nhớ đông người đừng chọc cho chị quê nghen.
-Hì hì hì . Yên tâm đi , em hổng dám chọc quê chị đâu nha . Tụi mình rẽ vô rủ Liên nha .
-Ờ há . Bộ ba tụi mình cứ có mặt ở đâu là chợ ở đó hí hí hí …
Tôi đi chậm chậm , đợi bác ba đi ngang , tôi xin phép :
-Bác ba vô nhà con trước hà , con cùng chị Hương đón nhỏ Liên tới vui cùng hà .
Vô nhà ,Hương và Liên chào mọi người cả lượt , xong cả hai đều đồng thanh :
-Có việc chi cho bọn con làm hông hà mấy má .
– Hai con sắp mâm cùng mọi người ha.
Ba tôi trịnh trọng :
-Lâu lắm rồi bữa cơm tất niên gia đình tôi có đông đủ anh em con cháu xum vầy và có bà con chòm xóm chung vui . Nào. Chúng ta cùng nâng ly chúc mừng cuộc hội ngộ này . Chúc mọi người luôn vui vẻ mạnh khỏe và hạnh phúc .
Tiếng zô zô , tiếng cười nói rộn vang . Tôi giới thiệu mọi người trong mâm rồi cũng dõng dạc giống ba :
-Chúc mừng cuộc hội ngộ vui vẻ và đoàn kết . Một hai ba zô
Ngồi cạnh tôi , em dâu ( con dâu cô tư Huệ ) thì thào :
-Nhỏ Hương là bạn gáι anh ha .
Tôi đỏ mặt , không hiểu vì ɾượu hay vì gì :
-Hổng phải đâu . Là bà con với nhau hà .
Em dâu vẫn thắc mắc :
-Bà con hà ? Hổng giống bà con .
Tôi ngượng nghịu :
-Bà con cũng năm bảy đời rùi . Cổ học cùng trường với anh , nhà ở ấp kế bên .
Rồi tôi ᵭάпҺ lảng sang chuyện khác . Nhưng từ khi đó , một cảm giác lạ lắm cứ len lén trong tôi . Kỳ vậy ta , đến em dâu mới gặp cũng nghĩ hai đứa tôi là một cặp .
( Còn nữa )