Sau ly hôn – Câu chuyện ý nghĩa sâu sắc đáng suy ngẫm
Khi con trai lớn gần tám tuổi, con gái nhỏ lên năm, chồng của Như chuyển công tác ra Vũng Tàu. Từ đó, cứ vài tuần hoặc một tháng chồng cô mới về thăm gia đình. Những ngày anh về, cả nhà vui như Tết.
Chồng Như là mẫu đàn ông đẹp trai lại rất ga lăng. Mỗi lần về đều có quà cho mấy mẹ con rất chu đáo. Bao nhiêu nỗi vất vả, cực nhọc phải một mình gánh vác, lo toan của cô như được bù đắp, xoa dịu mỗi khi chồng về. Như cảm thấy mãn nguyện vì những gì mình đang có…
Nhiều người đã lo ngại nhắc nhở Như, rằng vợ chồng xa nhau quá, sợ “xa mặt cách lòng!”, nhưng cô chỉ cười vì rất tin tưởng chồng mình…
Công việc của anh ngoài đó tốt đẹp, vợ chồng Như đã dành dụm gom góp mua được miếng đất ngoài đó để xây nhà. Anh nói sẽ nhờ người xin việc cho Như để vợ chồng con cái được gần nhau.
Mẹ con cô đang hạnh phúc với niềm vui sắp đoàn tụ, thì một hôm có cú điện thoại bất ngờ làm lòng cô tan nát! Cô nhân tình mới “ghen ngược” với một cô “già nhân ngãi non vợ chồng” lâu nay của chồng Như! Cô ta giành giựt gã đàn ông này rồi định mượn tay Như đánh ghen cho bõ ghét, kiểu ăn không được phá cho hôi!
Buông ống nghe, Như sụp xuống. Hóa ra lâu nay người ta nói đúng.
Những ngày sau đó với mẹ con Như thật nặng nề.
Chồng Như về năn nỉ, xin tha thứ, hứa hẹn… Rồi anh biện minh rằng, vì anh chỉ sống có một mình nên bọn họ mới… sáp vô! Mà mỡ cứ dâng miệng mèo ngay lúc mèo đang đói thì cũng khó mà nhịn cho nổi. Anh đổ thừa tại hoàn cảnh đầy đưa chứ không hề thương yêu họ. Với anh chỉ có vợ con là quan trọng, họ chỉ là vui chơi qua đường trong lúc thiếu thốn mà thôi.
Dù rất đau lòng nhưng vì các con còn nhỏ, vì còn yêu anh, Như đã bỏ qua và nhắc chồng rằng cô chỉ tha thứ một lần này thôi. Ai cũng bảo hoàn cảnh xa cách của vợ chồng cô khó tránh khỏi chuyện sa ngã, nên phải nhanh chóng đoàn tụ để mọi chuyện không đi quá xa.
Ngẫm cho cùng, Như cũng thấy mình thiếu sót vì mải công việc và lo cho con mà không sắp xếp ra thăm chồng. Việc đó vừa là sự quan tâm, cũng là để thầm khẳng định “chủ quyền” của một người vợ. Nghĩ vậy, cô xin nghỉ phép vài ngày, gửi các con cho mẹ và em gái, định ra với anh một thời gian để “hâm nóng” lại tình cảm vợ chồng, tìm hiểu thêm cuộc sống của chồng ở đó.
Như tính dành cho chồng một sự bất ngờ nên không báo trước. Nhưng bất ngờ đâu chẳng thấy, chỉ thấy một sự thật phũ phàng hiện ra trước mắt: Chồng Như vẫn đang sống với người phụ nữ đó như vợ chồng!
Hết chối cãi, lần này anh ta mới thú nhận là tình cảm của họ đã quá sâu đậm, cô ta lại vừa có thai. Anh còn nói, tình cảm trước kia anh dành cho Như chỉ là sự ngộ nhận. Vì cảm kích sự giúp đỡ của Như và gia đình cô trong mấy năm học đại học mà anh tưởng đã yêu Như.
Nay gặp cô ấy, anh mới nhận ra đó mới chính là tình yêu đích thực của mình. Và tình cảm đối với Như chỉ là một sự hàm ơn. Anh ta còn quỳ xuống xin Như đừng làm lớn chuyện, ảnh hưởng đến công việc hiện tại của anh. Như nghe chồng nói mà uất ức. Cô quyết định ly hôn ngay lập tức. Cô không muốn ràng buộc khi tình cảm của anh đã hết. Các con cô đều ở với mẹ…
Thời gian đầu sau ly hôn thực sự là chuỗi ngày rất khó khăn với Như. Cô không thể tập trung vào bất cứ việc gì. Những kỷ niệm xưa, những hình ảnh một gia đình từng hạnh phúc cứ ám ảnh cô. Như không hiểu vì sao mình phải nhận một kết cục như thế? Cô đã yêu thương, đã sống hết lòng. Cô yêu anh suốt cả một thời thanh xuân, dành hết tất cả tiền bạc và tình yêu cho anh để anh có ngày hôm nay.
Hồi còn là sinh viên, gia đình anh rất nghèo trong khi gia đình Như khá giả. Như yêu anh, một chàng trai nghèo rất thông minh, ham học. Cha mẹ cô không quan trọng giàu nghèo, lại thấy được anh là người có ý chí nên rất ủng hộ tình yêu của hai người. Chính ba mẹ cô đã thầm tạo điều kiện cho Như giúp đỡ người yêu, để anh vượt qua khó khăn của những năm đại học.
Cứ tưởng tình yêu cô dành cho anh sẽ được đền đáp bằng tình yêu chân thành của anh, nhưng cô đã nhầm. Cuộc đời thật phũ phàng, không phải cứ cho đi là sẽ được nhận lại. Hạnh phúc trong tay bất ngờ mất sạch, đắng cay, đau đớn, cô chìm đắm trong đau khổ, tưởng chừng không sống nổi… Các con cô lo cho mẹ bỏ bê cả việc học. Chúng luôn bên cạnh an ủi, xoa dịu nỗi đau của mẹ và luôn nhắc cô rằng mẹ còn có chúng con.
Rồi một ngày, cô giáo của các con đến gặp Như. Tụi nó học hành sa sút và trở nên bướng bỉnh, bất cần. Như nhìn các con vì mình mà sao nhãng việc học thì bừng tỉnh. Cô tự nhủ mình phải cứng cỏi lên để làm chỗ dựa cho các con, phải cho con niềm vui để chúng yên tâm học hành và lớn lên. Mấy mẹ con đã dựa vào nhau để cùng vượt qua biết cố này.
Đến bây giờ, khi đã vượt qua nỗi đau, lòng bình an trở lại, Như nhận ra cuộc đời này còn rất nhiều điều đáng để quan tâm. Còn rất nhiều thứ có thể đem lại niềm vui và hạnh phúc cho mình.
Con trai Như đã vào đại học năm nhất, con gái nhỏ sắp vào lớp 10, hai đứa đều học giỏi và rất thương mẹ. Tụi nó thường bảo: “Chúng con chỉ mong được nhìn thấy mẹ vui!”. Chỉ bấy nhiêu thôi, cô đã thấy hạnh phúc trở lại với mình.
Nghe nói người đàn ông ấy khi có tiền bạc và địa vị thì bộc lộ là một gã trăng hoa thứ thiệt. Gã quên luôn cả những đứa con của mình. Mọi người bảo cuộc đời có nhân có quả, rồi anh ta sẽ phải nhận lãnh những gì đã “gieo”. Như chỉ nghe vậy mà không cần tìm hiểu thêm.
Có lúc nào đó chợt nhớ về người đàn ông bội bạc kia, Như không còn bất cứ một cảm xúc nào khác ngoài sự thản nhiên, hờ hững. Kiểu như cô vừa gặp một người không quen biết nào đó trên đường, rồi lướt qua nhau. Cô đang cùng các con bước tới với niềm vui chỉ của ba mẹ con…
Tác giả : Hoài Thu