Ly hôn – Chương 1

Ly hôn – Chương 1
T/g: Võ Ngọc Trí

Thấy chị chìa ra lá đơn ly hôn, anh cầm đọc lướt qua, rồi ký vào.

Anh hoàn toàn không bất ngờ về điều này. Bởi vì anh và chị sống gần như ly thân mấy năm nay rồi. Tuy vẫn ở chung nhà, nhưng chẳng thèm nói với nhau câu nào.

Anh bảo: “Tôi ký rồi đấy. Lúc nào tòa gọi thì báo cho tôi biết”.

Chị lôi ra mấy cuốn vở, dày đặc chữ ghi chép. Chị đưa cho anh, nói: “Ông đọc đi. Từ ngày ông lấy tôi, ông đưa cho tôi bao nhiêu tiền, từ bấy đến giờ, tôi đều ghi cả vào đấy”. Chị thờ ơ nhìn anh, nói tiếp: “Tính theo từng thời điểm, thì ngày xưa chi tiêu một tháng hết 8 triệu, còn mấy năm gần đây phải 14 triệu mới đủ. Ông chịu một nửa, tôi một nửa. Nếu tính theo năm, thì chẳng năm nào ông đưa đủ từng ấy tiền cho tôi cả”.

“Vì vậy, tiền trong ngân hàng hoàn toàn thuộc về tôi, ông không có phần”.

“Còn căn nhà này, tôi mua đất lúc chưa lấy ông, giấy tờ mua bán còn đấy”.

“Sau này mới xây nhà đúc và có sổ hồng, có cả tên ông trong sổ, nên dĩ nhiên ông sẽ được một nửa căn nhà, khoảng 600 triệu. Còn miếng đất này hiện tại khoảng 3 tỷ, hoàn toàn thuộc về tôi, vì đó là tài sản trước hôn nhân của tôi”.

Thấy anh cứ im lặng, ngồi ngây như phỗng, chị nhướng mắt hỏi: “Tôi nói nãy giờ, ông có nghe gì không đấy?”.

Nghe chị hỏi, anh giật mình. Rồi anh cười, càng ngày càng lớn. Cười ha hả, đến mức sặc sụa, không ngừng lại được.

Chị đứng phắt dậy, nguyền rủa: “Đúng là đồ điên…”, rồi hậm hực cầm lá đơn ly hôn bỏ đi lên lầu…

Hình minh họa
Đọc chương mới bên dưới phần bình luận !!!

Bài viết khác

Đừng nói gì khi nóng giận – Câu chuyện ý nghĩα sâu sắc tɾong cuộc sống

1. Nhiều người cho ɾằng bộc lộ hết những gì suy nghĩ là thẳng tính nhưng nhớ ɾằng bộc lộ hết ɾα không ρhải thẳng tính mà là thiếu giáo dục. 2. Lời nói ɾα như bát nước hất đi không bαo giờ lấy lại được, đừng nói cho sướng mồm ɾồi tự mình làm […]

Nếu một ngày ta chán nhau – Giá của cái nắm tay lúc về già là bao nhiêu giông bão của tuổi trẻ

Có một thời gian vợ chồng mình không thể cười với nhau sau những cuộc cãi vã được nữa. Điều mà trước đây chỉ to tiếng vài phút sau là đã cười nhăn nhở. Đến khoảng ấy lại là sự im lặng, im lặng đến ngột thở. Chẳng ai có thể nói được với nhau […]

Đôi điều gửi tuổi tɾung niên – Những việc tuy nhỏ mà ý nghĩα sâu sắc

Tuổi tɾẻ thì mong đến tết, họ mong chóng lớn để không bị kiểm soát. Tuổi tɾung niên mới thấm thíα- ôi thời giαn sαo tɾôi nhαnh quá, họ tiếc quỹ thời giαn không còn nhiều tɾong khi bαo việc còn chưα làm xong. Chúng tα hãy vui lên, lạc quαn, yêu đời, hαy nhớ […]