Chỉ cần có em 26
Thấy Nam cả ngày quấn lấy vợ và bé Bo, ông Việt chỉ biết lắc đầu, nhưng ông cũng thông cảm cho đôi vợ chồng trẻ vừa vượt qua bao nhiêu sóng gió giờ mới gặp được nhau, thôi thì vì con mà ông lại phải cố gắng. Chuyển về căn biệt thự sinh sống cùng con, bà Mùi cứ ngỡ như mơ, thật tình bà không thể tin rằng có ngày mình được ở căn biệt thự rộng và đẹp như thế này, bà và Bà Sáu giúp việc chăm lo phần nội trợ trong gia đình, bé Bo từ ngày chuyển về đây, ngoài thời gian đút cho bé ăn còn hai ông đều dành việc chăm cháu, bữa cơm chiều nay thật vui, khi cả nhà ăn xong chuẩn bị ra bàn ngồi uống nước, ông Việt bỗng quay sang hỏi Mai:
– Con dâu có ý định đi học tiếp không?
– Con mơ ước được quay về trường từ lâu rồi, nhưng…- Mai ngập ngừng…
– Ba muốn con không theo học ngành sư phạm mà học ngành QUẢN TRỊ KINH DOANH…
– Sao vậy Ba? – cả nhà ngạc nhiên…
– Ngành may phù hợp với phụ nữ hơn, con học khóa quản trị kinh doanh rồi về quản lý công ty may cho chồng con làm việc khác…- ông hỏi nhưng mắt lại liếc nhìn xem phản ứng của Nam
– Đúng rồi, ngành may chỉ phù hợp với em thôi…- Nam phụ họa theo
– Vậy anh làm gì? – Mai nghiêm nét mặt quay sang Nam hỏi…
– Anh…- Nam lúng túng…
– Nam sẽ tiếp tục quay trở lại trường, học xong Ba sẽ thành lập công ty xây dựng phù hợp với chuyên ngành của chồng con…- ông Việt nói đỡ cho con trai…
– Con làm bên phòng Marketing của công ty cũng một thời gian rồi, con sẽ cố gắng…
– Vậy Ba yên tâm rồi, thời gian đầu thì Nam vẫn phụ trách công tác quản lý để vợ con tập trung việc học, sau thời gian đó con sẽ quay lại trường…
– Dạ Ba…
– Ngày mai Ba sẽ cho lắp camera phòng tổng giám đốc…
– Sao vậy Ba? Có chuyện gì hay sao? – Mai ngạc nhiên
– Không có chuyện gì mà từ xa con cũng có thể hỗ trợ được cho chồng con, cả Ba cũng thế, chồng con hiền lành, đề phòng mọi chuyện cấp dưới qua mặt mình…
– Dạ, đúng rồi, em học nhanh lên để anh bàn giao…- Nam sốt sắng…
Mọi việc đều tất bật thực hiện, Mai luôn tỏ ra vững vàng và quyết đoán trong mọi việc, cô thường xuyên nêu ra những phương án cũng như cải tiến trong kinh doanh làm ông Việt rất hài lòng, đúng là trời ban cho ông một cô con dâu quá xuất sắc, hy vọng tương lai Mai sẽ vững vàng điều hành để công ty hoạt động tốt, sở dĩ ông cho lắp Camera phòng của Nam vì ông chưa yên tâm về cô công nhân tên Ngân, nếu không khéo léo sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình của con trai, ông biết Nam bản tính hiền lành và hay tin người, rất dễ bị trúng kế Mỹ nhân, nếu bây giờ vô cớ chấm dứt hợp đồng của cô ta mà không có lý do thì cũng không được, thời gian đầu rất cần hỗ trợ của ông để con dâu có thời gian làm quen với vai trò mới…
Đúng như dự đoán của ông Việt, Ngân tỏ ra quan tâm đến Nam, luôn lấy cớ tạ ơn anh đã cứu ๓.ạ.ภ .ﻮ, cô thường mang theo cơm với các món ngon lên phòng Tổng giám đốc để hai người cùng ăn, Nam từ chối không ăn nhưng lại hay nể và không muốn nặng lời với phụ nữ, nhiều lần anh nói thẳng với Ngân:
– Tôi có vợ con rồi, cô đừng làm thế mọi người dễ hiểu lầm…
– Ơ, em có làm gì đâu mà hiểu lầm? Mai là bạn em mà…
– Nhưng tôi không muốn cô thường xuyên lên phòng tôi…
– Em là con gáι không sợ anh thì thôi chứ, em cảm ơn anh thì quan tâm đến anh, chứ em có ăn ϮhịϮ anh đâu…
– Ý tôi không phải thế, nhưng …
– Nếu anh ngại thì em nói với Mai nhé…
– Thôi thôi, tôi không muốn cô ấy phải bận tâm những chuyện không đâu…
– Vậy anh đồng ý rồi nhé, hàng ngày em chỉ mang cơm lên phòng cho anh rồi về ngay mà không ở lại, được chưa? – cô ta tỏ vẻ tủi thân làm Nam cũng mủi lòng…
– Làm vậy phiền cho cô quá…- Nam nghĩ cô ta chỉ mua hộ cơm mang lên phòng rồi mình trả tiền, như vậy cũng chẳng ảnh hưởng gì, thôi thì tạm thời đồng ý để cô ấy đừng mè nheo nữa…
– Anh nói tuyệt tình với em quá, người ta chỉ muốn quan tâm anh một chút, nếu như hôm đó không có anh cứu ๓.ạ.ภ .ﻮ thì em đâu còn ở đây để nói chuyện với anh…
– Thôi được rồi, nhưng tôi trả tiền cơm đấy nhé…
– Được rồi, người đâu mà…- cô ta liếc mắt đưa tình với anh…
Theo dõi qua Camera, ông Việt thấy trưa nào cô gáι tên Ngân cũng mang hộp cơm lên phòng của Nam, nếu Nam có ở trong phòng thì cô ta ngồi nói chuyện một lúc rồi đi, còn những hôm anh không có trong phòng thì có khi cô ta còn nằm ra ghế sopha nghỉ trưa, thấy tình hình như vậy, chờ Nam đi làm về, ông nói với con:
– Nam ra vườn nói chuyện với Ba một lát…
– Dạ Ba…
Hai cha con đi ra ngoài, vừa ngồi xuống ghế đá, ông vào đề ngay:
– Tình hình công ty sao rồi?
– Dạ, bình thường mà Ba…
– Hai chữ bình thường là như thế nào? làm sao một doanh nghiệp hoạt động mà Tổng giám đốc chỉ báo cáo là bình thường? con làm Ba thất vọng rồi…
– Ý Ba là sao ạ? Con thấy các ρhâп xưởng vẫn hoạt động bình thường, không xảy ra vấn đế gì…
– Ba có cảm tưởng con đang trông nhà còn nóc thì đúng hơn…phòng kinh doanh báo cáo tiến độ chậm, phòng cắt do anh Sinh nghỉ ốm nên thiếu nhân sự,… như vậy nếu không hoàn thành lô hàng này đúng tiến độ thì sẽ phải bị phạt hợp đồng rất nặng…
– Bây giờ phải làm sao ạ?
– Cô gáι tên Ngân có còn thường xuyên lên văn phòng không? Ba đã cảnh cáo cô ta rồi, con phải cẩn thận, đừng để vợ con hiểu nhầm…
– Ba yên tâm, trong lòng con chỉ có một người phụ nữ đó là Mai…
– Ba hiểu, nhưng phụ nữ bây giờ liều lĩnh lắm, cô ta có thể gài bẫy rồi ăn vạ…
– Không sao đâu ạ…
Nam cũng chột dạ, tại sao Ba Việt lại căn dặn như thế, có bao giờ Ba nhìn thấy Ngân mang cơm vào cho anh không? ngày mai anh phải nhắc nhở cô ta không được đến phòng anh nữa, mà cái cô này cũng kỳ, anh nói nhiều lần nhưng vẫn cứ mè nheo rồi lại khóc mới mệt chứ…
Vừa thấy Ngân mang hộp cơm đến phòng, Nam nói ngay:
– Từ ngày mai, cô đừng đến phòng tôi nữa…- vừa thấy Ngân mang hộp cơm vào phòng, Nam nói ngay với cô…
– Có chuyện gì vậy ạ? Em là phụ nữ nhân tiện đi mua đồ ăn thì mua luôn cho anh, chuyện hết sức bình thường mà,…
– Nhưng tôi không thích…
– Anh đồng ý rồi mà, hay Mai nói cái gì, để em gọi cho nó…- Ngân vừa nói vừa giả bộ lấy điện thoại làm Nam cuống quýt:
– Đừng gọi cho Mai, không phải Mai nói mà là Ba Việt…
– Ông già này bực bội quá…- cô lẩm nhẩm trong miệng tỏ vẻ bực bội…
– Cô vừa nói cái gì? Ông ấy là Ba tôi đó…
– Nhưng ông ấy mê em…anh còn nhớ hôm em làm rơi điện thoại không? ông ấy đuổi theo em đó…
– Tôi có nghe hai người nói chuyện mà…
– Thấy anh đi đến gần nên ông ấy cố ý nói to để anh nghe…
Nam sửng sốt bán tín bán nghi, lời cô ta nói là sao chứ? Anh không tin là như vậy, nhưng tại sao Ba lại theo dõi cô ta nên mới biết hàng ngày cô ta mang cơm lên cho anh, nhưng chẳng nhẽ lời cô ta nói là đúng, trời ơi…
– Thôi cô về đi, tôi không muốn nghe nữa…- anh ôm đầu tỏ vẻ đau khổ…
– Nếu anh không tin em thì ngày mai em nộp đơn xin nghỉ việc để anh vừa lòng…huhu
– Sao thế? Tôi có nói gì đâu?
Ngân khóc huhu rồi chạy ra khỏi phòng, Nam vội vàng chạy theo nhưng thấy cô chạy đã xa nên anh không chạy theo nữa mà quay vào phòng ăn cơm, trong đầu anh luôn biết bao câu hỏi, giờ anh tin Ba hay tin cô ta? hôm đó trong lúc anh đang ҳúc ᵭộпg, cô ta chạy ra ngoài rồi Ba cũng chạy theo lúc nào mà anh không hề biết, mãi cho tới khi anh đi sang phòng Ba Khải thì mới nghe thấy tiếng Ba nói chuyện với cô ta? Tại sao hai người phải lén lút gặp nhau như thế? Nếu Ba muốn cảnh cáo cô ta thì Ba có thể nói trước mặt anh, nếu đúng như cô ta nói, khi phát hiện ra Nam đang đi đến gần thì Ba cố ý nói to để anh nghe? Như vậy là sao đây?
Ra khỏi phòng tổng giám đốc, Ngân kéo tay áo lau nước mắt, hai mắt ráo hoảnh thật sắc xảo, cô thấy mình cần phải gấp rút hành động, không thể chủ quan kéo dài được nữa, như vậy cha già Việt đã nghi ngờ, hôm trước ông ta đã cảnh cáo cô không được bén mảng đến phòng Nam rồi, nhưng Nam vẫn tin cô thì không có lý do gì ông ta có quyền ngăn cấm cô được…
Trưa nay Ngân vẫn như thường lệ mang hộp cơm lên cho Nam, nhưng có một điểm khác là ngoài hộp cơm, cô còn mang theo lá đơn xin nghỉ việc để trình cho Nam Ký, gõ cửa bước vào phòng, cô thấy Nam đang nói chuyện điện thoại với ai đó, ngồi chờ một lúc thì anh bước ra ngoài, vừa nhìn thấy Ngân, anh sửng sốt:
– Sao đã nói hôm qua rồi mà hôm nay cô vẫn đến là sao?
– Em muốn gặp anh…huhu…- cô ta khóc nức nở…
– Không, cô mang hộp cơm về đi…
– Hộp cơm này là hộp cơm cuối cùng, em muốn ăn cùng với anh…
– Cô nói vậy là nghĩa làm sao?
– Sau bữa nay em sẽ xin nghỉ việc…- nói rồi cô ta chìa tờ đơn xin nghỉ việc ra trước mặt Nam…
– Sao cô phải làm thế? Chuyện cô mang hộp cơm cho tôi mà quan trọng đến thế sao?
– Em yêu anh, sau cái buổi anh đưa em đi Ьệпh viện, trong đầu em lúc nào cũng nghĩ đến anh…
– Tôi có vợ có con rồi, cô đừng nói thế…
– Hay anh muốn em lấy ông già kia?
– Tôi không tin đâu, cô không được ăn nói hồ đồ như thế…
– Anh uống với em ly nước chia tay, từ nay em không làm phiền anh nữa…huhu – Ngân đưa cho Nam ly nước ép còn mình cũng uống một ly…
– Thôi được rồi, tôi uống ly nước này còn hộp cơm thì cô mang về đi…- anh nói rồi cầm ly nước lên uống một hơi…
– Em yêu anh mà không được anh chấp nhận, em cũng không muốn sống nữa…
Tiếng cô ta cứ lải nhải những lời yêu đương, còn Nam bỗng cảm thấy chóng mặt, anh định đứng lên đi ra ngoài nhưng người mềm nhũn, nóng bừng, bỗng anh thấy Mai đang cười rất tươi ôm lấy anh, Nam khẽ gọi:
– Mai, anh yêu em…