Thế thân – Chương 193

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77

“Ông đến đây đón tôi đi! Con nhỏ đó nhất định không chịu buông tha cho Đức Tuấn”

Bà Ngô hớp một ngụm nước để dằn cơn tức giận rồi gọi điện ngay cho chồng mình.

“Được rồi! Tôi sẽ đến ngay”, Ông Ngô nghe điện thoại của vợ xong thì lập tức kêu người chở mình đến đón. Ông biết bà ta đang lên cơn bốc hỏa, nếu không đến kịp thời thể nào cũng xảy ra chuyện.

Bà Ngô bực bội khi thấy thái độ thờ ơ lãnh đạm của Uyên Linh trước những lời cầu xin của mình. Trước đó bà có nghe qua chuyện của Uyên Linh rồi. Từ nhỏ cũng đã bị đối xử không ra gì nhưng cuối cùng vẫn tha thứ cho mẹ và chị mình. Cô ta rất dễ bị dắt mũi. Thế nhưng bà không ngờ bây giờ Uyên Linh lại cứng rắn và dứt khoát như vậy. Nhất định không chịu thỏa hiệp, không chịu nhượng bộ cho dù đã hết lời kể khổ về Ý Lan. Uyên Linh trong mắt bà ta bây giờ thật xấu xí và ghê gớm, không phải là một cô gáι thiện lương và giàu tình cảm như bà từng nghe nói.

“Ông làm gì mà đến lâu vậy?”

Bà Ngô vừa thấy chồng mình đến đã lớn tiếng mắng nhiếc.

“Bà nói cái gì vậy? Bà vừa gọi điện thì tôi đã vội vã đến ngay còn gì” Vừa nói ông vừa nhìn đồng hồ “Mới có mười lăm phút chứ mấy”

“Đến ông mà cũng cãi lời tôi sao?” Bà Ngô bực mình.

“Có phải bà làm không được việc nên giận lây sang tôi không? Tôi đã nói trước với bà rồi. Chuyện này sao mà được”

“Con bé đó quả là ghê gớm. Nó không nể tôi một chút nào. Nhất định không là không” Bà Ngô lại uống một ly nước rồi ᵭ.ậ..℘ xuống bàn như đang dằn mặt Uyên Linh.

“Có phải bà cũng hồ đồ giống Ý Lan rồi không? Chuyện tình cảm như vậy làm sao có thể nói nhường là nhường được”

“Ông đừng có mà ở đó chọc tức tôi nữa. Rốt cuộc ai mới là vợ ông hả?”

Bà Ngô quả thực đã biến thành một người khác rồi. Bà ta cũng như Ý Lan, vì mục đích cá nhân mà trở nên hung hãn, thay đổi thật rồi. Ông Ngô lắc đầu ái ngại.

“Rượu mời không uống lại muốn uống ɾượu phạt. Được lắm! Nếu như đã cầu xin mà cô cũng không chịu nhượng bộ thì tôi cũng sẽ bắt cô ʇ⚡︎ự nhả Đức Tuấn ra. Đừng có xem thường bà già này”

Bà Ngô nghiến răng lẩm bẩm một mình, trong đầu đang nhen nhóm những âm mưu xấu xa.

“Bà định làm cái trò gì nữa đây?” Ông Ngô cảm thấy rất lo lắng khi bà vợ mình bỗng trở nên thâm hiểm kỳ lạ.

“Mặc kệ tôi. Vì Ý Lan, chuyện gì tôi cũng dám làm”

“Bà làm sao vậy hả? Đừng có mà nghĩ đến những trò bẩn thỉu trước kia hòng hãm hại bọn trẻ”

“Bọn trẻ nào? Ông có Ьệпh rồi hả? Ai mới là cháu của ông? Là Ý Lan đó. Ông nghe rõ chưa? Ý Lan, cháu gáι duy nhất của chúng ta đang nằm trong Ьệпh viện đòi sống ૮.ɦ.ế.ƭ với cậu ta. Chẳng nhẽ ông không có chút xót thương nào?”

“Đằng rằng là thế. Nhưng bà cũng không cảm thấy Ý Lan vô lý sao? Bây giờ bà cũng vậy rồi”

“Ông im đi! Không cần ông phải lo, ông cũng không phải nhúng tay vào chuyện này. Tôi sẽ ʇ⚡︎ự mình làm tất cả. Không cần ông động tay vào. Tôi cũng không muốn tranh cãi với ông nữa, chỉ Ϯộι rước thêm bực mình”

Nói xong bà ta hậm hực đẩy ông Ngô ra rồi đi qua người ông. Mặt hầm hầm vô cùng khó chịu.

Ông Ngô đứng ngẩn ra nhìn theo vợ mình một lúc. Không biết bà ta sẽ nghĩ ra trò gì nữa. Hai za! Mọi chuyện bắt đầu trở nên rắc rối rồi. Có khuyên thế nào đi nữa thì bà ta cũng nhất định không nghe. Ông lo lắng nghĩ đến những chuyện tồi tệ sẽ xảy ra. Với Uyên Linh, Đức Tuấn hay chính Ý Lan, cháu gáι ông sẽ phải gánh chịu.

***

“Uyên Linh! Đức Tuấn đâu?”

Thu Vân thấy Uyên Linh lững thững đi về một mình, người vô cùng mệt mỏi nên lo lắng hỏi.

Uyên Linh im lặng, mặt trắng bệch.

“Uyên Linh! Em sao thế?”

Thu Vân chưa nói dứt lời thì Uyên Linh đã loạng choạng ngã xuống.

“Văn Thành mau ra đưa Uyên Linh vào nhà”

Thu Vân đỡ lấy Uyên Linh rồi kêu lớn.

Cả Đức Tuấn và ông Bình, bà Kim Chung và Văn Thành đều chạy ra.

“Có chuyện gì vậy? Uyên Linh bị sao vậy?”

Ông Bình lo lắng nhìn Thu Vân đang tгêภ tay Duy Thắng, cô đã lịm đi.

“Con cũng không biết nữa. Vừa về đến nhà Uyên Linh đã ngã quỵ ra rồi”

“Mau đưa nó vào nhà đi hãy nói chuyện sau” Bà Kim Chung hối thúc.

Văn Thành bế Uyên Linh tгêภ tay nhanh chóng đưa cô vào phòng.

Thăm khám xong một lúc, Văn Thành trở ra ngoài nói với mọi người “Yên tâm, cô ấy không sao đâu. Chỉ là quá mệt rồi ngất đi thôi. Một lát nữa sẽ tỉnh”

“Quá mệt sao?” Ông Bình ngạc nhiên “Không phải nó đi cùng Đức Tuấn sao?” Ông quay sang nhìn Thu Vân chờ đợi câu trả lời.

Thu Vân cúi mặt xuống đất cảm giác như người có lỗi. Chuyện của Đức Tuấn và Ý Lan mới chỉ có mình Thu Vân biết thôi. Cô cũng chưa nói cho ai biết cả, chờ Uyên Linh đi gặp Đức Tuấn về rồi ʇ⚡︎ự giải quyết luôn cũng được. Không ngờ Uyên Linh lại quay về nhà một mình thế này, lại còn trong tình trạng quá sức mệt mỏi mà ngất đi. Ngay cả Thu Vân cũng không hiểu được chuyện gì vừa xảy ra với cô ấy.

“Thu Vân! Con cũng biết chuyện này phải không?” Ông Bình lại hỏi Thu Vân một lần nữa. Ông biết Uyên Linh từ ngày trở về đến giờ luôn con Thu Vân là tâm giao của mình. Chuyện gì cũng tâm sự với cô. Chuyện này chắc chắn Thu Vân không thể không biết.

“Đức Tuấn và Uyên Linh vẫn chưa đăng ký kết hôn được. Có một chút trở ngại”

Thu Vân nói khẽ, cô buộc phải nói thật trong hoàn cảnh này. Nếu không mọi người cũng sẽ hỏi mãi. Uyên Linh không phải ʇ⚡︎ự dưng mà lâm vào tình cảnh này.

“Chưa đăng ký được? Có nghĩa là sao? Chẳng phải chúng nó đi cùng nhau từ sáng sớm đến bây giờ sao? Còn Đức Tuấn đâu? Sao không đi cùng Uyên Linh?” Ông Bình sốt ruột lắm. Từ sáng sớm Đức Tuấn đã mò đến đây xin phép được đưa Uyên Linh đi. Vậy mà đến chiều tối lại để con gáι ông trở về trong tình trạng tiều tụy thế này.

“Ý Lan cô ta xảy ra chuyện nên Đức Tuấn đã phải đến đó xem sao. Uyên Linh cũng đi theo ngay sau đó. Con đã khuyên em như vậy. Nhưng không biết đã xảy ra chuyện gì mà Uyên Linh lại vẫn trở về một mình”

Thu Vân kể lại toàn bộ sự việc mà mình biết được. Còn đoạn sau đó cô cũng chưa đoán ra tại sao Uyên Linh lại trở về một mình. Với những gì cô hiểu về Đức Tuấn thì chắc chắn khi gặp Uyên Linh, cậu ta sẽ phải bám lấy cô chứ. Thật khó hiểu.

Văn Thành nãy giờ vẫn chăm chú nghe Thu Vân kể chuyện vừa xảy ra với Uyên Linh. Anh cũng nghe ông Bình và bà Kim Chung nói về việc Đức Tuấn và Uyên Linh đi đăng ký kết hôn sáng nay. Chuyện này Uyên Linh sơ suất hay ngại ngùng lại không tiện nói với Văn Thành. Anh hiểu nhưng khi nghe đến chuyện Đức Tuấn và Ý Lan lại khiến anh nổi giận. Anh không giữ được sự điềm tĩnh như bình thường nữa, vội nói:

“Có phải Ý Lan lại giở trò gì đó không?”

Thu Vân nhìn Văn Thành ngạc nhiên. Cô không nghĩ là Văn Thành cũng có cùng suy nghĩ với mình.

“Anh cũng nghĩ là Ý Lan cố tình giở trò đúng không?”

“Đương nhiên rồi. Chuyện cô ta cố tình tung tin đồn kết hôn với Đức Tuấn tôi cũng đã được nghe Hải Hằng kể rồi. Chuyện này nhất định là do cô ta giở trò”

“Còn Đức Tuấn? Sao nó lại hồ đồ như vậy?” Ông Bình nghe xong dường như đã hiểu vấn đề.

“Cậu ta dám phụ bạc Uyên Linh lần nữa thì con nhất định sẽ xé ҳάc cậu ta ra”

Văn Thành bị kích động mạnh thành ra nói những lời khó nghe, không giống với vẻ điềm đạm, chững chạc của anh trước đây. Máu nóng trong người anh đang nổi lên ầng ậc. Uyên Linh đã phải chịu biết bao nhiêu tổn thương do Đức Tuấn gây nên rồi. Cô ấy đã phải ૮.ɦ.ế.ƭ đi sống lại, khó khăn lắm mới có thể trở về yên ổn như ngày hôm nay.Vậy mà cậu ta lại không biết trân trọng bảo vệ, lại còn làm cô phải chịu thiệt thòi như thế này. Người phụ nữ mà Văn Thành nâng niu, che chở lại bị Đức Tuấn hết lần này đến lần khác làm tổn thương. Anh thật sự không thể nhịn được nữa rồi. Dù là vô tình hay cố ý thì cậu ta cũng phải trả giá cho sự sai lầm này.

Chân mày Văn Thành cau lại, người như bốc hỏa ngùn ngục. Bà Kim Chung thấy con trai mình đang không được cảm xúc liền kéo tay anh, níu lại.

“Văn Thành” Bà nhìn con trai mình lắc đầu “Không nên lỗ mãng. Chuyện này chúng ta còn chưa biết trắng đen thế nào mà”

Lời bà Kim Chung cộng với cái siết tay của bà tạm thời khiến cơn giận đang bốc lên ngùn ngụt của Văn Thành lắng xuống. Anh thả lỏng người, nhìn mẹ mình “Vâng! Con hiểu rồi”

“Chuyện này tạm thời không nói nữa. Chúng ta chờ Uyên Linh tỉnh lại hãy hay”

Bà Kim Chung thấy không khí có vẻ như căng thẳng quá liền lên tiếng khuyên giải. Dù sao thì Uyên Linh vẫn còn mê man, chưa biết chuyện gì đang xảy ra. Quan trọng nhất vẫn là sức khỏe của cô.

Thấy bà Kim Chung nói có lý, mọi người không ai bảo ai cũng ʇ⚡︎ự tản ra đi làm chuyện của mình. Bà Kim Chung và ông Bình ra phòng khách chờ đợi. Thu Vân xuống bếp nấu cháo cho Uyên Linh. Còn Văn Thành thì vào trong phòng thăm khám cho cô. Dù sao anh cũng là bác sĩ, có anh bên cạnh Uyên Linh sẽ yên tâm hơn.

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77