Thế thân – Chương 151

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77

“Bố xem đi!”

Hồng Diễm ngập ngừng đưa ra một tấm ảnh trước mặt ông Bảo, có vẻ cũng không muốn người khác nhìn thấy tấm ảnh này. Ông Bảo định liếc mắt trông qua nhưng có điều gì đó khiến ông ta ngừng lại giữa tấm ảnh. Gương mặt ông ta bỗng chốc biến sắc. Tay chộp vội bức ảnh cầm lên nhìn cho rõ.

“Khốn kiếp”. Ông ta thét lên 1 tiếng rồi cầm tấm ảnh xé nát.

“Thằng nhãi đó dám dụ dỗ người của ta sao?”

“Bố nói chưa đúng rồi. Chính con hồ ly đó đã quyến rũ anh ấy. Con đã nói rồi mà, sớm muộn gì ả ta cũng sẽ lộ cái đuôi cáo đó ra. Con nhất định sẽ vạch mặt cô ta mới hả dạ”

“Mày còn dám bênh cái thằng nhãi nhép đó hay sao? Nếu không phải là mày cản tao thì nó đã tan xương nát ϮhịϮ từ đời nào rồi”. Ông Bảo ném cái nhìn tức giận về phía con gáι mình. “Để xem, tao sẽ xử lý mày như thế nào? Thằng khốn”. Ông ta lầm bầm trong miệng, đôi mắt đục ngầu giận dữ.

“Bố định làm gì anh ấy? Bố không được đụng vào anh ấy”

“Câm miệng”

“Con không im. Nếu kẻ nào đáng phải trả giá thì chính là ả hồ ly đó chứ không phải Đức Tuấn. Bố hồ đồ rồi sao? Người đáng ૮.ɦ.ế.ƭ chính là ả ta. Nếu ả ta yêu bố thật lòng thì có lòng tơ tưởng đến người đàn ông khác nữa sao? Ả ta đã đính hôn với bố, còn sắp đám cưới, thế mà vẫn dám gian díu với người đàn ông khác, lại còn ngang nhiên ôm hôn nhau giữa đường thế kia. Ả ta đúng là không coi bố ra gì. Bố trong mắt ả chỉ là con rối mà thôi”

“Im mồm!”

Ông Bảo tức giận đến tím tái người định dang taγ tάt cho Hồng Diễm một phát thì cô ta đã ghé mặt lại cho ông ta.

“Bố còn muốn ᵭάпҺ con nữa thì cứ ᵭάпҺ đi! Con nói đúng quá đúng không? Nói trúng điểm yếu của bố rồi. Con không ngờ người đàn ông con thường ngưỡng mộ bấy lâu nay chỉ là một con rối để một ả đàn bà tầm thường giật dây”.

Hồng Diễm cố tình khích bác ông Bảo. Cô ta biết một điểm yếu của bố mình rằng chỉ cần động đến lòng ʇ⚡︎ự trọng của ông ta là ngay lập tức ông ta sẽ như con hổ bị chọc. Diệp Chi có thể làm gì cũng được nhưng chuyện cô cặp kè với người đàn ông khác sau lưng ông ta thì không thể chấp nhận được. Nỗi ทɦụ☪ bị đàn bà cắm sừng 30 năm trước bỗng trỗi dậy. Diệp Chi cũng giống như người đàn bà năm ấy, chỉ lợi dụng tình yêu của ông ta.

“Im mồm đi! Tao đã nói mày im mồm ngay lập tức”. Ông Bảo gào lên, bàn tay bất lực cũng không dám tát vào mặt con mình. Bởi vì những lời nói của cô ta không phải là không có lý. Diệp Chi chính là đang cắm sừng ông ta rồi. Bức ảnh kia rõ ràng là một minh chứng ҳάc thực nhất. Ông ta đau khổ ngồi bịch xuống ghế.

Hồng Diễm thấy bố mình nổi cơn thịnh nộ liền không dám nói gì thêm nữa. Cô ta quan sát ông Bảo dò ý. Cũng không dám ho he gì, để mặc ông ta một chút yên lặng.

Ông Bảo sau cơn cuồng phong vật vã cũng có chút bình tĩnh. Ông ta bất ngờ cúi xuống nhặt những mảnh vụn của tấm ảnh mà chính bàn tay mình vừa xé tan, gắn lại thành một bức hình rồi nhìn thật kỹ. Diệp Chi đang hôn Đức Tuấn, gương mặt không có vẻ gì bị gượng ép. Nụ hôn ςย.ồภ.ﻮ ภђ.เệ.t giữa hai người giống như một cặp tình nhân lâu ngày gặp lại. Hoàn toàn không phải bị ép hôn. Ông Bảo từng có ý nghĩ chính Đức Tuấn đã dụ dỗ cưỡng ép cô. Nhưng bằng chứng trước mắt ông ta đã nói lên sự thật. Nụ hôn đắm say ςย.ồภ.ﻮ ภђ.เệ.t đó, chỉ thông qua bức ảnh chụp lén thôi người ta cũng có thể cảm nhận được rồi.

Ông Bảo nắm chặt bàn tay. Những ngón tay bị ép chặt đến mức trắng bệch ra. Ông ta tức tối nghĩ đến khoảnh khắc thân mật giữa hai người bọn họ. Ánh mắt này, nụ hôn này, sự ςย.ồภ.ﻮ ภђ.เệ.t này… Diệp Chi chưa từng dành cho ông at dù chỉ một chút thân thiện. Diệp Chi là vị hôn thê của ông ta cơ mà. Nỗi thất vọng dâng lên kèm theo nôi chua xót ทɦụ☪ nhã của gã đàn ông yêu tha thiết mà không được đáp lại. Đó lại là vị hôn thê của mình, người vợ chưa cưới của mình. Cứ ngỡ Diệp Chi vẫn còn giữ nét truyền thống, không muốn gần gũi quá mức trước hôn nhân. Hóa ra tất cả chỉ là giả dối.

Hồng Diễm quan sát một lúc thấy bố mình có vẻ rất đau khổ rồi. Cô ta cũng không muốn đổ thêm dầu vào lửa nữa. Dù sao thì sự việc này xảy ra cả cô và ông Bảo đều không muốn chút nào. Đức Tuấn là người cô ta yêu nhất. Diệp Chi cũng là người ông Bảo yêu nhất. Đứng nhìn người mình yêu nhất gần gũi một người khác ai mà không đau lòng chứ! Hơn ai hết cô ta có lẽ cũng thấu cảm nỗi đau này của chính bản thân cũng như bố mình.

“Bố! Bố đừng buồn nữa. Việc cần làm bây giờ là bố phải thử lòng cô ta”

“Thử lòng?”. Ông Bảo ngạc nhiên nhìn Hồng Diễm “Thử bằng cách nào?”

“Rất đơn giản. Bố chỉ cần muốn ân ái với cô ta. Nếu cô ta yêu bố thật lòng tất nhiên sẽ không từ chối. Còn nếu không thì chắc chắn là cô ta đang giở trò lừa gạt bố. Không có người phụ nữ nào lại không muốn ℓêп gιườпg với người mình yêu cả”

“Nhưng cô ấy đã nói là muốn giữ đến khi kết hôn”

“Thời đại nào rồi mà bố còn nghĩ có người phụ nữ cổ hủ như vậy chứ? Chẳng qua đó chỉ là cái cớ để cô ta qua mặt bố mà thôi. Nếu cô ta có ý giữ mình như vậy tại sao lại còn gần gũi với một người đàn ông khác trong khi đã đính hôn với bố chứ?”

Ông Bảo nghe xong cũng thấy Hồng Diễm nói rất có lý. Diệp Chi luôn tỏ ra đề phòng giữ mình trước ông ta. Mỗi khi ông ta muốn gần gũi là cô lại tìm cớ đẩy ông ta ra. Lúc nào cũng có lý do chính đáng cả.

“Bố! Bố phải ҳάc định được cô ta có yêu bố hay không? Nếu cô ta không yêu bố mà lại có ý định muốn kết hôn thì chắc chắn sẽ có ý đồ xấu. Bố không được để mình mắc bẫy cô ta. Còn một chuyện nữa con cũng đang nghi ngờ nhưng chưa ҳάc minh chính ҳάc được”

“Lại còn chuyện gì nữa?”. Ông Bảo có chút thất vọng. “Có phải chuyện cũng liên quan đến cô ấy?”

“Tạm thời con chưa nói ra được. Mắc công bố lại đổ thừa cho con ghen ghét vợ chưa cưới của bố”. Hồng Diễm thấy ông Bảo có vẻ như đã chịu với ý kiến của mình nên chưa muốn tiết lộ thêm sự thật về Diệp Chi. Cô ta đoán chắc rằng mình sẽ thắng trong cuộc cá cược này. Nếu Diệp Chi là Uyên Linh thì chắc chắn cô ta sẽ cự tuyệt ông Bảo, không đời nào cô ta lại cho kẻ thù của mình làm ô uế bản thân mình. Hồng Diễm quá rõ bản tính này của Uyên Linh khi còn là đồng nghiệp của nhau.

“Vậy ta phải làm thế nào?”. Ông Bảo hỏi Hồng Diễm. Ông ta vốn là một lão cáo già nhưng trong chuyện yêu đương này thì đúng là ngơ ngốc như một đứa trẻ. Ông ta dù không muốn tin Diệp Chi là kẻ đã lừa dối mình nhưng những bằng chứng đang bày ra trước mắt thế kia, ông ta cũng không có cách nào biện minh cho ý muốn chủ quan của mình.

“Bố cứ hẹn cô ta đến nhà mình”

“Không được. Cô ấy chắc chắn không đến đâu”

“Sao lại không? Cô ta sắp làm vợ bố rồi, tại sao đến nhà chồng tương lai lại chối từ chứ? Chẳng phải đây cũng là một điều quá bất thường hay sao?”

“Cô ấy và con từng có hiềm khích. Cô ấy không muốn đối mặt với con, cũng là một cách để tránh khó xử cho cả hai”. Ông Bảo có vẻ như vẫn còn muốn bênh vực cho Diệp Chi. Điều này đã ăn sâu vào tiềm thức của ông ta rồi thì phải. Cứ có ai hay ý kiến gì muốn phản bác cô thì y như rằng ông cũng tìm ra được một lý do hợp lý nào đó bao biện cho cô. Hồng Diễm cũng nhận ra điều này, là con gáι của ông ta một thời gian rồi, tính cách của ông ta thế nào cũng không phải là quá khó để nhận ra. Cô ta cũng không muốn tranh cãi với bố mình về vấn đề này nữa. Đằng nào ông ta cũng sẽ bảo thủ không chấp nhận.

“Nếu không đến được nhà thì bố có thể hẹn cô ta vào khách sạn hay nhà hàng gì đó rồi tìm cơ hội để tiếp cận gần gũi với cô. Nhưng bố nên nhớ, nhất định phải để cô ta tỉnh táo, không được chuốc tђยốς mê cô ta. Có như vậy mới có thể biết được ý định của cô ta là như thế nào”

Hồng Diễm là một kẻ chuyên giở những trò hèn hạ như thế này. Những mánh khóe này cô ta rất giỏi. Ông Bảo lúc này cũng không còn nhiều minh mẫn. Ông ta đồng ý mọi sự sắp đặt của con gáι mình. Dù muốn hay không, ông ta cũng phải ҳάc định được cho rõ ràng, Diệp Chi là ai và tiếp cận ông ta có mục đích gì?

“Ngày mai bố có thể hẹn cô ta được rồi”. Hồng Diễm đề nghị. Cô ta muốn nhân cơ hội Diệp Chi vừa nối lại mối quαп Һệ với Đức Tuấn sẽ còn nhiều cảm xúc, cơ hội thành công sẽ cao hơn.

“Có nhanh quá không?”. Ông Bảo có chút băn khoăn. Thực ra thì trong lòng ông ta vẫn có chút lo sợ nếu Diệp Chi thực sự cự tuyệt ông ta, Diệp Chi lừa dối ông ta thì phải đối mặt như thế nào? Căn bản là ông ta chưa sẵn sàng tâm lý để đối diện với chuyện này. Đuổi cô ta đi hay xử lý cô ta như một kẻ phản bội? Thả cô ta đi hay coi như chưa biết gì về chuyện lừa dối của cô… Tất cả cách này ông ta đều không nỡ ra tay.

“Bố càng để lâu cô ta sẽ càng có nhiều cơ hội để lấp £.¡.ế.ლ. Hơn nữa, nếu cô ta thực sự có mục đích xấu thì có phải càng để lâu mọi chuyện càng bất lợi đối với chúng ta sao? Mong bố suy xét cho kỹ, đừng để một phút hồ đồ sẽ phá hủy tất cả công sức của bố hơn 30 năm qua”. Hồng Diễm có vẻ như rất rành tâm lý của ông Bảo thì phải. Cô ta càng nói thì ông Bảo càng thấy rất có lý.

“Thôi được rồi! Ta sẽ làm theo cách của con”. Ông Bảo tặc lưỡi, lòng có chút hoang mang.

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77