Thế thân – Chương 45

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77
Thế thân – Chương 76

“Anh nói đi! Ai kêu anh làm chuyện này?”

Đức Tùng lạnh lùng, một chân gác lên ghế. Tên Văn có vẻ như đang rất lo sợ, miệng lắp bắp.

“Không có ai cả. Chỉ là tôi có mối thù riêng với cậu ấy. Tôi…”

“Tôi cho anh cơ hội lại lần nữa, nói thật cho tôi biết. Nếu không tôi nhất định sẽ không nương tay”

“Tôi không có gì để nói cả. Tôi làm thì ʇ⚡︎ự tôi chịu”

“Được! Để tôi coi anh gan lớn đến đâu”

Đức Tùng ra hiệu cho một tên đàn em đưa cho tên Văn xem một đoạn video trong điện thoại.

“Anh nhận ra người phụ nữ này chứ?”

“Không! Các người không được động đến cô ấy”

“Nhưng anh cũng phải biết điều mới được. Đức Tuấn đã làm gì anh mà đến nỗi anh phải làm ba cái chuyện bỉ ổi này?”

“Cậu ấy… Cậu ấy…”

“Không nghĩ ra được lý do nào hợp lý chứ gì?”

“Tôi…”

“Tôi đã điều tra rõ hoàn cảnh của anh. Người phụ nữ đó là gì của anh? Tại sao lại phải cần một số tiền lớn thế?”

“Người phụ nữ đó. Cô ấy rất Ϯộι nghiệp. Cô ấy không có nhà cửa, không có anh em gì. Con cô ấy lại mắc một căn Ьệпh hιểм пghèc пα̃σ úng thủy cần một số tiền lớn để phẫu thuật”

“Cô ta không phải là vợ anh sao?”

“Tôi gặp cô ấy khi tгêภ đường đi làm về. Cô ấy ngất xỉu vì quá đói khát. Tôi đã đưa cô ấy về nhà mình. Tôi cũng sống chỉ có một mình, từ ngày có mẹ con cô ấy tôi thấy cuộc đời mình có ý nghĩa hơn hẳn. Tôi rất thương cô ấy. Xin các anh đừng làm gì cô ấy. Cô ấy không có liên quan đến chuyện này. Xin hãy trừng phạt tôi. Tôi xin chịu mọi trách nhiệm”

“Tôi biết anh không ʇ⚡︎ự dưng lại đi hại chính chén cơm của mình. Hãy khai thật đi”

“Tôi… Thật sự không thể nói”

“Vậy thì tôi cũng không còn cách nào khác”

“Xin các người”. Người đàn ông vẻ mặt khắc khổ qùγ xuống cầu xin.

“Là tôi đang cho anh một cơ hội cuối cùng”

“Bà ấy… Chính bà ấy đã muốn tôi làm như vậy. Bà ấy biết hoàn cảnh của tôi và đưa cho tôi một số tiền lớn”

“Anh nói rõ hơn đi!”

“Chính là… Chính là mẹ anh. Tôi cũng không hiểu sao bà ấy lại làm như vậy”

Đức Tùng có một chút thất vọng của. Dù biết trước kết quả nhưng khi nghe hắn nói cậu cũng không tránh khỏi cái cảm giác này. Tại sao chứ? Tại sao bà ấy lại làm như vậy chứ?

Đức Tùng cúi xuống, vẻ mặt đầy đau khổ.

“Chuyện này anh không được tiết lộ với bất kỳ ai khác. Tôi ʇ⚡︎ự biết cách xử lý. Anh về đi”

Đức Tùng ra hiệu cho mấy tên đàn ông mở cửa để anh ta cho ra về.

***

Ông Nhân được xuất viện đưa về nhà. Bác sĩ dặn ông chỉ cần cho ông uống tђยốς đúng giờ là được. Không có gì đáng lo ngại. Về nhà có thể tiếp xúc với khung cảnh quen thuộc, trí nhớ ông có cơ hội phục hồi nhanh hơn.

Uyên Linh và Đức Tuấn ở hẳn lại bên nhà để tiện chăm sóc cho ông. Bà Cẩm Thu không hài lòng lắm. Việc có mặt của Uyên Linh thường xuyên ở trong nhà này khiến bà khó chịu. Với lại, chuyện ông Nhân phục hồi trí nhớ sẽ gây bất lợi cho bà. Cộng với chuyện của Đức Tùng luôn tìm cách chống đối bà cũng khiến bà ta vô cùng đau đầu. Nhưng cũng chẳng còn cách nào khác. Bà không phải là chủ nhân ngôi nhà này.

“Mẹ! Mẹ xem đi!”

Đức Tùng vất một xấp ảnh lên bàn để trước mặt bà Cẩm Thu.

“Đây là cái gì?”. Bà vẫn còn giận Đức Tùng vì chuyện hôm trước.

“Mẹ xem đi cho kĩ”

Trong xấp hành kia à các tấm hình của một người phụ nữ đang bế con. Một số tấm còn có mặt một người đàn ông quen thuộc. Đó chính là tên Văn.

“Thì sao?”

Bà Cẩm Thu đã hiểu ra vấn đề.

“Tại sao mẹ có thể làm ra những việc ti tiện này. Nhân lúc người ta lâm vào đường cùng ép họ làm việc xấu. Chính mẹ là người đằng sau giật dây cho anh ta đúng không?”

“Là chính mẹ đang giúp anh ta có một số tiền lớn để chữa Ьệпh cho con mình đấy thôi”

“Mẹ không nhận ra đây là ai sao? Người phụ nữ đó?”

“Là ai?”

“Là Thu Vân. Cô ta chính là Thu Vân, là chị của Uyên Linh chứ không phải là vợ hắn”

“Hả? Cô ta đây sao?”

Bà Cẩm Thu cầm tấm ảnh có hình Thu Vân không tin nổi vào mắt mình nữa. Một người phụ nữ ăn mặc lôi thôi, đầu tóc rối bù, gầy đét kia là Thu Vân sao? Không thể nào.

Bà Cẩm Thu cố dụi mắt nhìn thật kỹ.

“Mẹ thử nghĩ xem, cô ta mất tích 1 năm rồi, trong lúc đang mang thai. Đứa trẻ này cũng khoảng 1 tuổi. Không phải sao?”

Bà Cẩm Thu nhìn thật kỹ, từng đường nét tгêภ gương mặt người phụ nữ này đúng là hao hao giống Thu Vân thật. Nhưng cô ta già nua thế này thì khó mà tin được.

“Hắn vì muốn cứu cô ta, một người xa lạ nên đã nhận làm việc này. Giờ hắn ta đã nhận Ϯộι rồi. Chính hắn đã thú nhận với con là mẹ đã cho tiền hắn làm như vậy”

“Nó dám?”

“Tại sao không chứ! Nhưng xét cho đến cùng anh ta cũng có động cơ tốt. Chỉ vì cứu muốn cứu người xa lạ mà bằng lòng gánh chịu mọi rủi ro, hất đi chén cơm của mình thậm chí vào là có thể ngồi tù để bồi thường những tổn thất cho công ty cũng không màng. Vậy mà mẹ lại vì lợi ích cá nhân, vì để thỏa mãn lòng ích kỷ của mình mà hãm hại chính những người thân của mình. Mẹ không thấy mình quá đáng rồi hay sao?”

“Ông ta chưa bao giờ là người thân của mẹ. Đức Tuấn lại càng không”

“Nhưng họ là người thân ruột ϮhịϮ của con. Mẹ không thương con sao mẹ”

Đức Tùng ҳúc ᵭộпg rưng rưng chỉ muốn khuyên can mẹ quay đầu.

“Giờ mày muốn sao? Muốn Ϯố cάσ mẹ mày ư?”

“Tất nhiên mẹ cũng là người thân của con. Là người sinh ra con. Con không thể nào đâm sau lưng mẹ được. Nhưng nếu mẹ còn một lần nữa giở trò xấu xa này, con thề sẽ vì đại nghĩa diệt thân”

Đức Tùng khóc, những giọt nước mắt đã rơi xuống vì bất lực trước mẹ mình.

“Mẹ có thể cҺửι con, mắng con, ᵭάпҺ ᵭ.ậ..℘ con nhưng con sẽ không cho phép mẹ tổn thương đến ông nội một lần nào nữa”.

Đức Tùng nói xong liền lập tức đi ra ngoài, cάпh cửa phòng bà Cẩm Thu đóng sầm. Bà chỉ biết đứng ngây ra nhìn con trai bà.

“Nó đang đe dọa mình đấy ư? Mình đã mất công làm những chuyện này là vì ai chứ? Nó điên mất rồi. Nó thật sự điên mất rồi”

Bà Cẩm Thu lên cơn điên đẩy hết tất cả những thứ tгêภ bàn xuống. Cốc chén rơi tung tóe kêu lẻng xẻng làm bà Mai bên ngoài cũng nghe thấy hoảng hồn, tưởng có chuyện gì xảy ra nên chạy vào phòng bà ta.

“Có chuyện gì vậy bà chủ?”

“Không phải việc của bà! Mau ra ngoài”

Bà Cẩm Thu quát lớn, mắt long lên trông vô cùng dữ tợn.

“Tại tôi nghe thấy tiếng cốc chén vỡ, tưởng đã xảy chuyện gì rồi. Xin lỗi bà”

Bà Mai định quay đi, vừa đóng cảnh cửa lại thì bị gọi giật lại.

“Khoan đã! Quét dọn hết chỗ này cho tôi. Quẳng tất cả vào thùng rác”

Bà Cẩm Thu ra lệnh. Giọng bà ta chua ngoa rất khó nghe. Tuy là người giúp việc trong gia đình thật. Nhưng bà Mai cũng đã làm việc ở đây nhiều năm, mọi người ai trong gia đình cũng quý trọng bà, coi bà là một thành viên của gia đình. Riêng bà Cẩm Thu thì không. Bà ta luôn nhìn bà Mai với ánh mắt khinh thường, “giúp việc thì cả đời này chỉ là giúp việc. Làm sao có thể sánh vai với chủ ʇ⚡︎ử được”

Bà Mai biết thừa tình các của bà cẩm Thu nên cũng không cần để ý. Ngoan ngoãn vâng lời như quan mối hệ chủ tớ bình thường.

“Vâng”

“Nhanh lên”

Bà Mai nhặt hết đám mảnh vỡ của hai chiếc lý nước vào túi rác rồi cẩn thận vơ cả xấp ảnh vào túi đem đi.

“Ồ! Người phụ nữ này có vẻ quen quen”

Bà Mai cầm một tấm ảnh có người phụ nữ đang bế một đứa trẻ lên xem. Sau đó liền lựa một tấm cận mặt nhất.

“Trời đất! Không lẽ nào là cô ta sao? Thu Vân! Không thể tin được”. Bà Mai thốt lên rồi vội vàng đem tất cả những tấm ảnh đó giấu vào một chiếc túi nilon màu đen bí mật cất xuống đầu giường của mình.
***

“Cô Linh!”

Bà Mai kéo tay Uyên Linh ngó nghiêng xung quanh.

“Có chuyện gì sao ạ?”

Quan sát một lúc không thấy bà Cẩm Thu, bà Mai mới kéo Uyên Linh đi vào phòng của mình.

“Cô theo tôi vào đây tôi bảo cái này”

Uyên Linh ngơ ngác không hiểu chuyện gì nhưng cũng ngoan ngoãn đi theo bà.

Bà Mai cẩn thận lật chiếc đệm. mò tay vào luồn xuống dưới móc ra một bịch màu đen rồi giở ra đưa cho Uyên Linh.

“Cô xem”

Uyên Linh cầm xấp ảnh nhìn một lúc. Cô hơi nhíu màu rồi chợt hσảпg hốϮ.

“Không thể nào! Là Thu Vân đây sao? Chị ấy…”

Uyên Linh lật hết tấm ảnh này đến tấm ảnh khác dường như để chắc chắn hơn với nhận định của mình. :Sao chị ấy ra nông nổi này chứ:. Mắt cô bắt đầu đỏ lên.

“Bà! Tại sao bà lại có những tấm ảnh này?”

Uyên Linh cầm tay bà Mai giục giã.

“Tôi cũng vô tình thôi. Nó ở trong phòng bà chủ. Hình như bà chủ và cậu Đức Tùng vừa cãi nhau một trận rất to thì phải. Cậu ấy tức giận bỏ đi còn bà chủ thì nổi giận ᵭ.ậ..℘ phá đồ đạc trong phòng. Sau đó kêu tôi vào quét dọn và tôi đã nhặt được những tấm ảnh này. Tôi nghĩ là cô đang cần nó”

“Vậy Đức Tùng đâu rồi”

“Cậu ấy bỏ đi từ trưa rồi. Cũng không thấy về nhà ăn cơm. Có lẽ sẽ không về đêm nay nữa đâu. cậu ta thường vậy mà. Giận lên là bỏ nhà đi bụi không biết chừng nào mới về”

“Được rồi! Cháu cảm ơn bà nhiều lắm”

Uyên Linh gói tất cả những tấm ảnh này cất gọn gàng vào túi ҳάch.

“Khi nào Đức Tuấn về, bà nhắn giùm cháu là có chuyện gấp có thể về muộn. Anh ấy cứ ăn cơm trước đừng chờ cháu nhé”

“Sao cô không gọi cho cậu ấy?”

“Anh ấy đang bận giải quyết chuyện rắc rối ở công ty, gọi bây giờ không tiện. Cháu sợ sẽ quên mất. Nhắn giùm cháu nhé”

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77
Thế thân – Chương 76