Thế thân – Chương 28

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77

Thu Vân sau lần hãm hại Uyên Linh không thành, lại bị Đức Tuấn cự tuyệt và sỉ ทɦụ☪ đuổi ra khỏi nhà thì đem lòng oán hận, quyết định đến gặp ông Nhân để đòi quyền lợi.

Đức Tuấn và ông Nhân đang nói chuyện về Uyên Linh thì có tiếng chuông cửa.

“Có một cô gáι tên Thu Vân xin gặp ông chủ ạ”. Bà Mai đi vào báo.

“Kêu cô ta về ngay cho tôi”. Đức Tuấn có vẻ khó chịu.

“Để cô ta vào”. Trái lại với Đức Tuấn, ông Nhân có vẻ điềm tĩnh.

Bà Mai nhìn Đức Tuấn một lúc xong lại nhìn ông Nhân dò ý một lần nữa. Ông Nhân gật đầu bà mới yên tâm đi ra mở cửa cho Thu Vân vào.

“Anh cũng ở đây sao?”. Thu Vân hơi ngạc nhiên.

Đức Tuấn không trả lời mà ngoảnh mặt đi một cách khinh bỉ.

“Cũng tốt! Để anh nghe luôn một thể”

“Cô muốn gặp tôi có chuyện gì?”

Thu Vân nhìn sang ông Nhân, mặt vẻ câng câng không chút lễ độ với người lớn. Cùng là chị em nhưng cách hành xử lại khác hoàn toàn so với Uyên Linh. Đôi mắt sắc sảo hơi xếch lên phía ở phần đuôi khi giận dữ khiến người đối diện có phần ghê sợ.

“Chuyện của tôi với Đức Tuấn chắc ông đã nghe nói”

“Đã nghe”

“Vậy ông tính sao?”

“Không phải Đức Tuấn đã nói với cô rồi sao? Sinh đứa bé ra, nếu xét nghiệm ADN nó mang dòng ɱ.á.-ύ nhà họ Nguyễn thì chúng tôi sẽ có trách nhiệm với đứa trẻ”

“Chỉ thế thôi sao? Các người muốn chịu trách nhiệm bằng cách nào”

“Cô có thể nuôi nó và chúng tôi chu cấp hàng hoặc cô đưa đứa bé cho chúng tôi nuôi dưỡng”

“Các người đang giỡn mặt với tôi sao? Đưa cho các người nuôi dưỡng? Vậy tôi được gì? Ha ha! Thật buồn cười”

“Vậy cô muốn gì?” Đức Tuấn ngồi nãy giờ nghe cuộc đối thoại của Thu Vân với ông nội mình mà điên tiết không chịu nổi.

“Làm gì ư? Không phải tôi đã nói với anh rồi sao? Lập tức ly dị với Uyên Linh và cưới tôi làm vợ”. Thu Vân ghé sát tai Đức Tuấn nói chẳng chút kiêng nể về ông Nhân đang ngồi đó.

“Nếu chúng tôi không đồng ý với điều kiện của cô thì sao?” Ông Nhân vẫn rất điềm tĩnh.

“Tôi sẽ cho cả đất nước này biết tổng giám đốc tập đoàn Hùng Phát có con rơi mà không chịu nhận. Để xem gia đình ông còn mặt mũi nào nhìn thiên hạ”.

“Còn gì nữa không?”

Ông nhân chậm rãi hớp một ngụm trà.

“Có bấy nhiêu thôi mà cô cũng muốn đối đầu với chúng tôi sao? Tôi tưởng cô còn chiêu gì ᵭộc hơn nữa chứ? Mấy trò này ấu trĩ quá rồi. Không cần cô đồng ý chúng tôi cũng có cách xét nghiệm ADN của cái thai trong bụng cô là con ai. Nếu nó không phải con của Đức Tuấn thì lúc đó chắc cô sẽ hiểu mình sẽ lãnh hậu quả gì rồi chứ?”

“Ông dám?”

“Cô nghĩ tôi là trẻ con giống mấy cô mấy cậu sao? Nể tình cô là chị gáι của Uyên Linh, tôi muốn cho cô thời gian để cô có thể suy nghĩ lại mà thay đổi. Không ngờ cô lại càng ngày càng làm quá lên. Tôi cũng không còn cách nào khác”

“Ông…”

Thu Vân giận tím mặt, mồ hôi túa ra, tay run run có một chút sợ hãï. Phàm những người làm việc xấu dù bên ngoài có tỏ ra bình tĩnh đến đâu cũng có chút sơ hở. “Có tật thì giật mình”. Những điều này không thể qua được con mắt của ông Nhân.

Quan sát Thu Vân một lúc, ông Nhân đã có thể nhận ra ý đồ của cô ta. Ông đoán cái thai của Thu Vân có đến chín phần là ʇ⚡︎ự cô ta sắp đặt để lừa Đức Tuấn. Đứa cháu trai này của ông việc gì cũng thông minh nhưng trong chuyện tình cảm thì lại ngờ nghệch quá. Ông Nhân cười hỏi lại Thu Vân một lần nữa:

“Thế nào? Cô đồng ý thỏa thuận với chúng tôi hay để chúng tôi giải quyết”

“Các người được lắm! Cậy mạnh để ăn hϊếp một người phụ nữ yếu đuối như tôi. Rồi xem! các người sẽ phải hối hận vì đã đối xử với tôi như thế này”

Thu Vân giận dữ giật chiếc túi ҳάch tгêภ bàn rồi đi thẳng như đang chạy trốn, sợ người khác nhìn thấy được sơ hở của mình.

Đức Tuấn ngạc nhiên nhìn ông nội mình:

“Ông! Sao ông lại có thể đảm bảo đứa trẻ không phải con của cháu”

“Cháu nhìn thái độ của cô ta đi! Rõ ràng đang run sợ. Nếu đứa trẻ là con của cháu thật thì tại sao lại không dám để chúng ta cùng đi xét nghiệm. Chỉ có những người làm điều xấu xa mới không dám để cho người thứ 2 biết. Huống hồ, cháu đã từng nói với ta, cháu say bí tỉ không có một chút ấn tượng gì khi làm chuyện đó với cô ta”

Đức Tuấn nghe ông Nhân ρhâп tích một hồi thì thở phào nhẹ nhõm. Rõ ràng, anh không có một kí ức nào liên quan đến Thu Vân cả. Những lần nằm ngủ, ngay cả trong giấc mơ anh cũng chỉ nghĩ đến Uyên Linh mà thôi.

“Ông đúng là lợi hại”

Đức Tuấn giơ ngón tay cái lên tán thưởng ông Nhân.

“Thôi được rồi! Giờ đến lượt ta hỏi Ϯộι cháu đây. Chuyện của cháu với Uyên Linh giải quyết đến đâu rồi?”

“Cô ấy… Cô ấy đang trong Ьệпh viện?”

“Bệnh viện? Sao nó lại trong Ьệпh viện?” Ông Nhân có vẻ lo lắng.

“Mẹ cô ấy gặp tai пα̣п, cô ấy cũng gặp chút chuyện trong khi chăm sóc mẹ. Nhưng ông yên tâm cô ấy không sao cả”

“Con bé này! Toàn gặp những chuyện xui xẻo. Tội nghiệp. Thôi con thu xếp vào với nó”

“Con suýt quên mất. Định qua ông xong sẽ đến viện mà lại gặp cô ta…”

“Chuyện Thu Vân con không cần lo lắng. Mau vào với Uyên Linh! Mau đi đi”

“Dạ! Con đi liền”

Ông Nhân lắc đầu nhìn bộ dạng luống cuống của Đức Tuấn. “Đứa trẻ này thật là ngốc mà”. Ông Nhân nhớ lại. Từ ngày mẹ mất, Đức Tuấn tỏ ra lạnh nhạt không quan tâm ai trong gia đình. Lúc nào cũng tỏ ra kiêu ngạo, xa cách. Kể cả với bố mình. Với bà Cẩm Thu và Đức Tùng thì mối quαп Һệ lại càng tệ hơn. Chỉ có ông là người thân duy nhất anh thường quan tâm thăm hỏi.

Nhưng cũng chỉ là trách nhiệm của một đứa cháu với ông mình. Từ ngày cưới Uyên Linh xong, tâm trạng của Đức Tuấn khác hẳn. Cậu thường tỏ ra đùa cợt, thỉnh thoảng châm chọc và có chút ngây ngốc mỗi khi hai đứa có chuyện. Ông biết, đứa cháu này của ông đã thật sự tìm được người mang lại ý nghĩa cho cuộc đời của mình. Chính vì vậy, nên ông luôn muốn giữa Uyên Linh lại bằng mọi cách. Uyên Linh chính là người có khả năng thay ông chăm sóc, làm bạn với Đức Tuấn sau khi ông, người thân duy nhất của Đức Tuấn không còn nữa. Ông không thể ᵭάпҺ mất một người quan trọng như vậy đối với Đức Tuấn.

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77