Thế thân – Chương 20

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77
Thế thân – Chương 76

Đức Tùng nãy giờ đứng ngoài cửa phòng ông Nhân đã nghe hết câu chuyện. Cậu ta vô cùng tức giận, hai tay nắm chặt cố nén cơn giận dữ.

“Anh lên tầng thượng, tôi có chuyện muốn nói”. Đức Tùng không chờ được đành nhắn tin cho Đức Tuấn để hỏi cho ra nhẽ.

“Không nói được dưới này sao? Tôi sắp phải đi bây giờ”

“Không được! Chuyện gấp phải nói rõ ngay bây giờ”

“Vậy được! Chờ tí tôi sẽ lên”

Đức Tuấn vội vã đi lên tầng thì vô tình vấp phải bà Cẩm Thu. Thấy dáng điệu vội vã của Đức Tuấn, bà ta có vẻ nghi ngờ đã xảy ra việc gì đó liền đi theo.

“Bốp”

Vừa thấy mặt Đức Tuấn, Đức Tùng đã đấm thẳng vào mặt anh.

“Anh là đồ khốn”

“Cậu…”

Đức Tuấn ngã chạng vạng vì cú ᵭάпҺ bất ngờ. Bà Cẩm Thu nấp sau tường cũng ngạc nhiên không kém, định kêu lên nhưng may cũng kìm nén được để theo dõi câu chuyện tiếp theo.

“Sao anh lại đối xử với cô ấy như vậy?”

“Cậu biết rồi à? Chuyện không phải như cậu nghĩ đâu?”

“Không phải như tôi nghĩ? Nghĩa là sao? Anh dám ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ với chị gáι của cô ấy. Anh có còn là con người không vậy? Ai cũng nói anh là tấm gương tốt. Cả ông nội và mẹ đều muốn tôi học tập anh. Là học tập như thế này đây sao?”

Đức Tùng nói giọng như sắp khóc. Có lẽ anh ta quá sốc khi nghe được sự thật. Bà Cẩm Thu lại càng sốc hơn. Bà ta cố bịt miệng mình lại để không phát ra tiếng động.

“Cậu cũng biết tôi không ưa gì Thu Vân”

“Không ưa sao còn có con với cô ta?”

“Là do tôi bị cô ta giăng bẫy. Tôi say quá không biết gì”

Đức Tuấn biết Đức Tùng cũng có cảm tình với Uyên Linh. Phàm là những chuyện gì liên quan đến Uyên Linh khiến cô bị thiệt thòi, cậu đều ra mặt để bênh vực, không hề kiêng nể gì. Điều này nhiều lúc khiến ông nội cậu khó xử, còn mẹ cậu thì lại bực mình. Chuyện gì cũng có thể nhượng bộ Đức Tuấn, riêng chuyện về Uyên Linh nhất định cậu ta sẽ không nhượng bộ.
“Khốn kiếp! Đến chồng em gáι mình cũng không buông tha”

Đức Tùng lẩm bẩm “Tôi sẽ cho cô ta biết tay”

“Cậu định làm gì cô ta?”

“Không cần anh phải lo” Đức Tùng hất tay Đức Tuấn

“Cậu đừng manh động! Đứa trẻ…”

“Anh không cần phải lo lắng. Tôi biết phải làm gì”

Gương mặt Đức Tùng đỏ bừng, ánh mắt căm phẫn, đùng đùng sát khí đi như chạy xuống lầu. Bà Cẩm Thu biết ý đã đi trước một bước, đứng đợi sẵn ở chân cầu thang. Thấy Đức Tùng đi vội vã, bà giả vờ như không biết chuyện gì liền lên tiếng can ngăn:

“Con đi đâu mà vội vã vậy?”

“Con đi ra ngoài có chút việc”

“Mẹ định nhờ con chở đi có việc quan trọng”

“Mẹ gọi chú Linh tài xế đi! Con có việc gấp không thể trì hoãn được”

Bà Cẩm Thu biết Đức Tùng đi gặp Thu Vân, sợ cậu ta nóng giận làm ra chuyện gì sẽ làm mất lòng ông Nhân nên vô cùng lo, bà không muốn cậu ta đi nhưng cũng không thể ngăn cản được. Bản tính của Đức Tùng vốn bướng bỉnh xưa nay, một khi đã muốn làm chuyện gì thì không ai có thể ngăn cản được. Nhất là việc lại liên quan đến Uyên Linh.

***

“Cô cần bao nhiêu tiền?”

“Ý cậu là sao?”

“Cần bao nhiêu để biến mất khỏi gia đình tôi?”

“Hóa ra anh đã biết chuyện này. Anh ta cũng nhanh mồm nhanh miệng đấy”

Đức Tùng ném cho cô ta một cọc tiền:

“Nhiêu đây đã đủ chưa?”

Thu Vân cầm cục tiền lên ngắm nghía một lúc rồi bật cười ha hả:

“Cậu nghĩ nhiêu đây có thể bịt miệng được tôi sao?”

Thu Vân ghé sát tai Đức Tùng nói nhỏ:

“Nói cho cậu biết. Tôi không có thiếu tiền, cái tôi cần là cái địa vị phu nhân tổng giám đốc tập đoàn Hoàng Phát kìa”

Đức Tuấn tức giận đẩy cô ta ra. Lực mạnh của chàng trai trẻ khiến Thu Vân hơi loạng choạng.

“Cậu dám động chân động tay với tôi sao? Đứa bé này có mệnh hệ nào cậu là người ૮.ɦ.ế.ƭ trước đó”

Thu Vân vờ ôm bụng mình cảnh cáo Đức Tùng.

“Cô đừng có mà dọa tôi. Cô chỉ qua mắt được ông nội và anh ta chứ không qua mắt được tôi. Thứ rác rưởi như cô đừng mong vào làm dâu nhà tôi. Một lần nữa, tôi cảnh cáo cô, hãy tránh xa Uyên Linh ra”

“Uyên Linh? Ồ! Có vẻ như cậu thích cô ta thì phải?”

Ánh mắt Thu Vân sáng lên như vừa phát hiện ra một điều gì đó thú vị.

“Đó không phải việc của cô”

Với kinh nghiệm và con mắt ϮιпҺ đời của mình, chỉ nhìn qua sắc mặt và vài câu nói khích bác, cô ta đã nhận ra ngay Đức Tùng đối với Uyên Linh không chỉ là quαп Һệ chị em dâu bình thường.

“Hay đấy! Chị em dâu có mối quαп Һệ mờ mờ ám ám chi đây? Chuyện gia đình anh cũng thật thú vị đấy”

“Cô đừng có ngậm ɱ.á.-ύ phun người. Uyên Linh không phải là hạng người xấu xa như cô?”

“Một câu Uyên Linh, hai câu cũng là Uyên Linh. Cô ta rõ ràng là chị dâu của cậu, thế mà cậu lại dám xưng ngang. Không phải có tình ý thì còn là gì? Còn nữa, nếu không quan tâm đến cô ta, tại sao lại đến gặp tôi để đòi quyền lợi cho nó?”

Thu Vân lại giở trò dẫn dắt câu chuyện khiến Đức Tùng sập bẫy vì một phút nóng giận có thể lỡ lời nói sự thật. Nhưng lần này nghĩ đến câu nói cảnh báo của Đức Tuấn, cậu cố kìm hãm cơn nóng giận.

“Tôi vẫn nhắc lại cho cô biết, nếu còn dám động đến Uyên Linh tôi sẽ không tha cho cô. Cô dám làm gì, tôi sẽ làm gấp đôi để trả lại.

Tôi không giống Đức Tuấn, cần phải nghĩ ngợi nhiều thứ, giữ danh tiếng cho công ty. Tôi chỉ là một đứa cháu bị cho ra rìa, làm chuyện gì cũng không sợ ảnh hưởng”

Thu Vân có vẻ e dè trước lời cảnh cáo này của Đức Tùng. “Không thể đùa được với cậu ta. Nếu cậu ta phát hiện ra được cái thai của mình không phải của Đức Tuấn thì mình ૮.ɦ.ế.ƭ chắc”.

“Cậu đang dọa tôi?”

“Tôi không dọa, nhưng chắc chắn sẽ làm nếu như chị không biết điều. Đừng có trách tôi không báo trước”.

Đức Tùng hùng hổ chỉ tay thẳng vào mặt Thu Vân. “Quả thực, không thể coi thường cậu ta được”

Đức Tùng vừa đi khỏi thì bà Cẩm Thu cũng vừa đi đến. Bà đã đi theo xe của Đức Tùng nên mới biết cậu đến nhà Thu Vân. Bà ta cũng đã nghe hết cuộc nói chuyện của hai người.

” Bà đến đây làm gì? Không phải cũng để giáo huấn tôi như con trai bà đấy chứ?”

“Đương nhiên là không”

Bà Cẩm Thu bình thản nói như đã biết thủng câu chuyện.

“Tôi đến đây là để giúp cô”

“Giúp tôi? Người nhà bà kể cũng lạ thật. Một người vừa đến đe dọa tôi thì ngay lập tức có một người khác đến để an ủi tôi. Các người vừa đấm vừa xoa tôi đấy à? Tôi không cần. Bà về cho”

Bà Cẩm Thu nhấp một ngụm trà rồi từ từ nói:

“Cô bình tĩnh đi. Tôi không giống bọn họ. Chắc cô không biết, Uyên Linh là cái gai trong mắt tôi muốn nhổ từ lâu mà chưa có cơ hội. Nay gặp được đồng minh, lẽ nào lại bỏ qua cơ hội tốt thế này chứ?”

Thu Vân nghe qua có vẻ xuôi tai nhưng vẫn còn băn khoăn về chuyện của Đức Tùng.

“Nhưng Đức Tùng, cậu ta rõ ràng đang bênh vực Uyên Linh”

“Đừng quan tâm thằng ngốc đấy, nó có lớn mà không có khôn”

“Vậy bà lấy gì để tôi tin bà?”.Thu Vân tỏ vẻ nghi ngờ.

“Chắc cô biết trong nhà tôi, ông Nhân chính là người đưa ra ý kiến bắt Đức Tuấn phải kết hôn với Uyên Linh đúng không? Ông ta quả thật rất yêu thương Uyên Linh, có khi còn hơn cả Đức Tuấn. Chỉ cần cô ta lên tiếng, chuyện gì ông ta cũng chiều theo. Tôi đã thấy chướng tai về chuyện này lâu lắm rồi nhưng chưa thể làm gì được. Nay gặp cô thế này, cùng chung một kẻ thù là cô ta, sao chúng ta lại không thể hợp tác nhỉ?”

“Có cách gì?”

“Tôi biết cô muốn bước chân vào nhà họ Nguyễn làm dâu nhưng khó qua vì cả ông Nhân và Đức Tuấn đều yêu quý Uyên Linh. Chỉ cần tôi làm cho họ ghét cô ta thì cô sẽ có cơ hội nắm phần thắng cao hơn. Hai chúng ta trong ứng ngoại hợp thì lo gì không thắng được cô ta?”

Nghe bà Cẩm Thu nói có vẻ như rất có lý, Thu Vân đồng ý gật đầu nhưng còn hơi lưỡng lự về việc của Đức Tùng. “Rõ ràng họ là hai mẹ con nhưng lại không giống nhau chút nào. Có nên tin bà ta không đây?”

“Cô không cần phải đắn đo nhiều như vậy. Nếu còn chưa tin tôi thì chúng ta cứ tạm hợp tác một thời gian ngắn trước đã. Không cần nói tất cả những bí mật của cô cho tôi biết nếu cô không muốn”

Bà Cẩm Thu dường như cũng đoán được ý nghĩ của Thu Vân nên đề nghị:

“Chuyện của Đức Tùng, cô không cần phải lo. Nếu có chuyện gì tôi sẽ lập tức báo cho cô biết”

Dù sao trong hoàn cảnh này, thêm một đồng minh là một chuyện tốt, sẽ bớt đi một kẻ thù. Huống hồ đây còn là người có địa vị trong gia đình Đức Tuấn. Nếu muốn lọt vào nhà ấy, không thể không có sự giúp đỡ của bà ta. Chuyện sau này cứ để sau này tính tiếp. Trước mắt cứ bước chân vào nhà họ Nguyễn trước đã.

“Được, tôi đồng ý với bà”

“Như vậy có phải tốt hơn không? Đâu cần tôi phải giải thích nhiều. Tôi tin cô là người thông minh sẽ tính toán được thiệt hơn thế nào. Hợp tác với tôi chỉ có lợi chứ không có hại cho cô”

“Vậy đi! Khi nào hành động tôi sẽ báo với bà”

Tuy miệng nói là hợp tác nhưng Thu Vân hoàn toàn không tin tưởng bà Cẩm Thu. “Người đàn bà này gian trá có thừa, mình không thể không đề phòng”.

“Cô ta quả thật gian xảo. Luôn đề phòng mình. Không dám tiết lộ nửa lời. Không sao, trước hết cứ loại bỏ Uyên Linh trước. Loại người tham lam, ích kỷ như cô ta thể nào cũng có điểm yếu”.

Hai người đàn bà đều mưu mô thâm hiểm gặp nhau, không khó để họ nhìn thấu ruột gan của nhau. Nhưng vì có chung một kẻ thù, họ sẵn sàng tạm bỏ tham vọng riêng đạt được mục đích trước mắt.

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77
Thế thân – Chương 76