Giời đày chương 9
Tg Nguyễn Thơ
Anh Hoàng đã về đến nơi, lặng lẽ đứng ngắm dãy chuồng lợn nằm cạnh bờ ao, ngắm từng đàn cá nổi lên mặt nước đớp mồi. Rồi vườn cây cằn cỗi ngày nào, giờ được anh chăm bón đang đâm chồi nảy lộc… Và đây hệ thống điện, máy bơm, đồ dùng… Bao nhiêu công sức tiền của đổ vào, lẽ nào trắng tay?
Anh thở dài quay vào trong nhà, lòng dạ như ôm một mớ hỗn độn không đầu đuôi. Bỗng anh nhớ lại thời vàng son của mình. Bất cứ ai nhìn thấy anh cũng phải nể. Nhưng anh không thích quαп Һệ rộng rãi, tránh bị hỏi nhờ vả mượn tiền. Kết quả là giờ đây khi xảy ra chuyện, anh cô đơn đến nỗi không một lời động viên, không một cú điện thoại gọi đến!
Đã mấy ngày chạy đi chạy lại ăn uống không ra gì, và mấy đêm anh thức trắng vì suy nghĩ quá nhiều. Nay anh ngấm mệt, nằm tҺιếρ đi trên chiếc giường bề bộn như ổ lợn. Ngoài kia gió thổi ào ào đưa những đám mây đen sì bay mỗi lúc một nhanh. Chắc là sắp mưa to rồi!
Đang ngủ say, anh Hoàng nằm mơ thấy ai dội nước khắp người mình ướt sũng. Anh vùng bật dậy, trời mưa to quá hắt vào tận nơi anh nằm.
Anh vội vàng đóng của, một mình ngồi trong gian nhà nhỏ kín mít. Tiếng mưa dội xuống mái tôn xối xả nghe nhức tận óc! Anh cảm giác như mình đang bị giam lỏng, bị đày giữa một nơi không có bóng người.
Rồi trời cũng đã tạnh. Anh Hoàng lóp ngóp chui ra khỏi gian nhà, anh dắt xe và định sẽ về nhà để gặp Nhung.
Mấy hôm nay khách đến cắt tóc gội đầu cũng đông nhưng cô chủ lại đóng cửa. Nhung không thể đeo hai con mắt gấu trúc với đôi môi sưng như quả chuối hột ra cho các thượng đế nhìn thấy được!
Nhung cay cú lắm! Trước giờ đã có ai dám ᵭάпҺ ghen với cô? Vợ lão Hoàng kia, mất bạc tỷ mà mụ có ho he gì đâu? Bà phải moi tiền của lão nuôi chồng mày đấy! Thế mà còn đến đây gây sự với bà!
Khi lên Hà Nội để học nghề, cô đã ở cùng một thanh niên trẻ hơn mình, ngọt ngào lãng mạn, chuẩn men chứ không như lão Hoàng già chỉ biết dùng tiền để làm cô vui. Và bây giờ lão cũng chả còn giá trị lợi dụng đối với cô.
Nhung say sưa giữa biển trời hạnh phúc. Vừa hoc nghề vừa ăn chơi gần hết số tiền mang theo, cô đưa phi công trẻ về nhà nói là đồng nghiệp!
Biết anh Hoàng tối ngày bận bịu với đàn lợn, cô để tình nhân ở luôn nhà mình và cùng làm nghề suốt thời gian qua.
Hôm nay anh Hoàng về nhà, định rằng sẽ giải quyết dứt điểm với cô vợ trẻ mất nết.
Thấy hai chiếc xe ở cửa quán, anh nghĩ rằng đó là của khách tới cắt tóc làm đẹp.
Vừa bước vào nhà, anh thấy một người phụ nữ trạc tuổi anh cùng với một cô gáι trẻ đang ngồi. Nhung bịt khẩu trang kín mít xoã tóc che gần hết mặt.
Chắc họ nghĩ anh là khách nên vẫn tiếp tục nói
— Tôi hạn cho cô 3 ngày! Phải rời khỏi chỗ này ngay! Những gì của cô yêu cầu không để lại!
— Tôi hỏi chị gáι tôi rồi, khi nào anh chị ấy về tôi sẽ trả! — Nhung nói giọng không còn đanh thép như mọi ngày nữa.
— Chị gáι cô, nhưng nó là con dâu tôi! Con trai và con dâu tôi đã quyết, nếu cô trái lời tôi sẽ có biện pháp.
Cô đã làm khổ bao người như gia đình tôi? Cô có biết sau khi ở nhà cô về, hai đứa con tôi nó đã nộp đơn ly dị không? Còn con cái chúng nó sẽ ra sao khi một đứa mới đi học, một đứa còn đang ẵm ngửa? Loại đàn bà như cô không ai tҺươпg được!
Anh Hoàng thấy chối cái tai quá đành hỏi
— Tôi là chủ nhà này, hai người có chuyện gì nói tôi chưa hiểu?
— À ra thế! Anh nghe cho thủng đây!
Phi công trẻ chính là con trai út của bà
Chị gáι Nhung là con dâu lớn của bà.
Trước khi gặp anh Hoàng, Nhung là nhân viên trong một quán mát xa. Phi công trẻ thường lui tới và hai người đã cặp kè với nhau. Khi bị gia đình phát hiện và đe dọa , cô bỏ đi làm lang thang và bất ngờ gặp anh.
Lúc anh đang say cô đến mu muội, Nhung nảy ra ý định mượn đám đất của anh chị. Bảo để dựng gian quán bán hàng.
Và cô đã lừa mất bạc tỷ của anh.
— Cô nói mua đám đất của chị gáι cô kia mà? Còn bảo với tôi xây nhà lên để ở? Bây giờ lại nói mượn đất thôi là sao ?
Anh hét to lạc cả giọng. Thế số tiền tôi đưa cô để trả mua đất đâu? Cô nói đã chuyển khoản cho chị gáι cô cơ mà? Đúng không?
Nhung ngồi im, anh nhào tới giật khẩu trang trên mặt cô ném xuống đất
— Nói!
Chỉ là đất mượn, chứ giả sử có mua rồi thật thì anh cũng có tên tuổi gì! Trời ơi còn tiền làm cái nhà to chềnh ềnh đây nữa chứ!
— Đất không phải của tao, cũng không phải của mày, thế tiền mày đã mang đi đâu?
Người phụ nữ vẫn rất bình tĩnh — Không có ai mua bán ở đây cả! Mà chỉ là cho mượn thôi! Con tôi nó gọi về nói rõ ràng rồi. Ba ngày nữa chúng tôi quay lại, cô phải chuyển hết khỏi đây! Trả lại đất cho con trai và con dâu tôi.
Anh Hoàng như người bị điên loạn. Vớ được cái gì ᵭậρ phá cái ấy. Hai mẹ con bà kia thấy thế vội vàng ra ngoài.
Nhung sợ xanh mặt hét lên
— Ai cứu với!…
Anh dừng lại, đôi mắt long sòng sọc trợn lên hết cỡ. Ai cứu được mày đây? Con quỷ cái kia? Rồi anh quay ngoắt bước nhanh ra ngoài!
Nhung luống cuống vào trong vơ mấy bộ quần áo. Tay run rẩy lấy điện thoại gọi taxi.
Cũng là phụ nữ đấy, nhưng mà nó lạ lắm! Người thì ăn đói nhịn khát vì chồng vì con. Cả cuộc đời hy sinh vun vén cho gia đình! Thậm chí có người còn xa bố mẹ bao năm không về được cũng chỉ vì mải lo cho chồng và con!
Nhưng tại sao cũng là phụ nữ, Nhung chỉ nhăm nhe phá hạnh phúc của người khác? Không chịu đổ mồ hôi công sức mà cứ thích đi lọc lừa lấy tiền! Lúc thỏa mãn tiền rồi lại tìm cách đi lừa tình là sao?
Gọi xe đấy nhưng mà cô chưa biết đi đâu. Hình ảnh cô bị ᵭάпҺ ghen đã có mặt ở khắp nơi. Tin cô cặp bồ với em chồng của chị gáι đã lan truyền đến tận tổ chấy rồi!
Về quê ư? Làm gì ra mà sống đây? Thói ăn sẵn lười lao động, chuyên dụ dỗ đàn ông quen rồi. Bây giờ cho cô vào công ty bỏ sức ra nhặt từng đồng chắc cҺết!
Nhẵn mặt rồi! Giờ muốn cũng không thể lừa ai được nữa!
Cô lên gác kéo hai bà cháu xuống và lủi nhanh ra xe để về quê. Bỏ lại tất cả những gì hào hoa bóng nhoáng mà cô đã một thời gian vùng vẫy lặn ngụp.
Chưa biết là sống hay cҺết, cứ về quê cái đã!
N. T
(Còn nữa )