Chuyến đò tình năm ấy chương 51
Tác giả : AnYên
Thiên Vũ nhíu mày suy nghĩ. Cẩm Ly thật biết cách chọn dịp phù hợp. Đúng lúc gia đình anh đang rối ren, mẹ anh đột quỵ, em gáι anh mới sinh non được mấy tháng, vợ anh đang mang thai… ra tay thật đúng lúc. Bấy lâu nay, Thiên Vũ đã cho Huy theo dõi mọi hành động của Cẩm Ly. Chỉ là vài tháng nay, anh bận lo việc gia đình và nhất là tìm Thục Trinh nên Thiên Vũ không cập nhật tình hình mỗi ngày nhưng các trợ lý của anh dù chạy ngược chạy xuôi vẫn không dám lơ là nhiệm vụ. Chỉ là, việc Cẩm Ly đột nhiên yêu cầu họp Hội đồng quản trị khẩn cấp chứng tỏ cô ta theo dõi rất sát mọi diễn biến trong gia đình anh. Anh không ngờ hai gia đình đã từng rất thân thiết, đến giờ đây, ngoài việc anh không chấp nhận tình cảm của Ly thì chẳng có gì bất hòa cả, vậy mà cô ta cạn tàu ráo máng đến mức đó.
Suy tính trong giây lát, Thiên Vũ nói:
– Mẹ tôi vừa bị đột quỵ, nhưng cậu giữ bí mật chuyện này kẻo các cổ đông dễ lung lay. Cậu cứ thông báo chín giờ sáng mai họp Hội đồng quản trị. Trong tối nay, các cậu cần điều tra xem Cẩm Ly đã mua lại cổ phần của những cổ đông nào trong Tập đoàn. Tôi nghĩ rằng chắc chắn cô ta phải nắm giữ một số cổ phần đủ để lật đổ tôi nên mới dám làm như thế.
Đã bao lần Cẩm Ly nói không quan tâm đến kinh doanh ô tô mà chỉ chú tâm tới Công ty Trương Thị cùng mảng thời trang mà cô ta theo học, nhưng chưa một lần Thiên Vũ tin điều đó. Ngay từ tấm bé, anh đã chứng kiến sự ích kỉ, hẹp hòi và cao ngạo của Cẩm Ly. Một con người nuôi dưỡng sự vị kỉ từ nhỏ mà không có sự ngăn cản quyết liệt thì dần dần sẽ hình thành Ϯộι ác. Ly cũng gần như mẹ anh vậy và bà đang bị trả giá. Sự trả giá đó nhìn thấy ngay bằng mắt khi con gáι bà bị bạn thân và chồng phản bội, stress đến mức sinh non, cháu ngoại bà yếu ớt và bản thân bà giờ cũng chỉ nằm một chỗ nhìn cuộc đời thay đổi.
Dù trước giờ mẹ anh làm mọi thứ để khẳng định mình giàu sang quyền quý, cũng may trong gia đình anh không ai cổ vũ hành động của bà. Còn Thiên Anh thực ra quá khờ khạo nên bị mẹ gieo rắc những tư tưởng không sạch sẽ vào đầu. Nhưng Cẩm Ly lại khác, khi bố mẹ cô ta ҳάc định mất Cẩm Đan thì lại dành tất cả tình yêu thương cho Cẩm Ly. Chính điều đó đã nuôi dưỡng sự ích kỉ, chiếm đoạt trong tâm hồn Cẩm Ly, khiến cô ta có những suy nghĩ và hành động mà chính những bậc sinh thành cũng không kiểm soát nổi. Lần này Cẩm Ly còn dám đòi lật đổ cả anh, chứng tỏ cô ta đã chuẩn bị rất kĩ càng .
Sáng hôm sau…
Cuộc họp Hội đồng quản trị bất thường và khẩn cấp nên khá căng thẳng. Các cổ đông không vui vẻ như những lần họp thường niên mà trông nghiêm trang lạ lùng. Thiên Vũ một thân tây lịch lãm bước vào, theo sau là trợ lý quen thuộc Minh Huy. Vũ quét ánh mắt một lượt rồi ngồi xuống và nói:
– Tôi nghe nói có người muốn cách chức tôi?
Một vị cổ đông tuổi khá lớn đứng dậy nói:
– Trong thời gian qua, Tập đoàn vẫn hoạt động bình thường, nhưng theo như cô Cẩm Ly nắm được thì hơn hai tháng này, lượng hợp đồng có giảm và Chủ tịch không chăm lo cho Tập đoàn mà chỉ lo cho những việc cá nhân, ảnh hưởng đến lợi ích chung!
Cẩm Ly hôm nay ăn mặc rất lịch thiệp với thời trang công sở, khác hẳn gu thẩm mĩ gợi cảm, phóng khoáng trước đây. Cô ta cầm một tập giấy rồi yêu cầu nhân viên phát cho các cổ đông và nói:
– Thực ra, tôi vốn không theo mảng kinh doanh ô tô mà học thời trang. Tuy nhiên, bố mẹ tôi có cổ phần tại Trịnh Gia, giờ tôi là người kế nghiệp nên cũng kế thừa cả số cổ phần đó. Điều đó đồng nghĩa với việc tôi phải có trách nhiệm về việc đồng tiền của chúng tôi được tiêu hợp lý và sinh lãi thường xuyên. Hơn hai tháng qua, Chủ tịch Thiên Vũ bỏ bê tập đoàn, đi lại nhiều để phục vụ mục đích cá nhân. Tôi thiết nghĩ, mình cũng có tiếng nói trong tập đoàn nên yêu cầu triệu tập cuộc họp này để xem xét lại tư cách Chủ tịch của Thiên Vũ. Nếu anh không thể đảm đương được nhiệm vụ đó thì nên bàn giao lại cho ngưòi khác xứng đáng hơn. Chúng tôi đổ tiền vào đây không phải để anh muốn làm gì thì làm . Chúng tôi cần phải điều chỉnh trước khi mọi việc quá muộn.
Cô ta vừa dứt lời thì một nửa số cổ đông xì xào:
– Đúng rồi!
– Tôi đã bảo từ lâu rồi, anh ta trẻ thế điều hành sao được!
– Trẻ mà có tài cũng được nhưng đây lại mê mẩn chuyện riêng!
– Haizzz, không khéo rồi có ngày nát cả!….
Những tiếng thì thào bàn tán ngày một nhiều, Thiên Vũ nhíu mày rồi đanh giọng:
– Các vị nói xong cả chưa?
Nghe giọng lạnh như băng của Vũ, mọi người đều im bặt. Anh nói tiếp:
– Bây giờ tôi yêu cầu các vị trả lời cho tôi ba câu hỏi. Nếu đủ thuyết phục, tôi sẽ ʇ⚡︎ự từ chức!
Một vị cổ đông gật đầu:
– Được!
Thiên Vũ nhìn tất cả cổ đông Tập đoàn một lượt rồi nói:
– Câu thứ nhất, các vị cho tôi biết chỉ số tăng trưởng của Tập đoàn trong ʋòпg sáu tháng qua có giảm không? Một tập đoàn kinh tế vững mạnh khi sự phát triển của nó tiếp diễn đều đặn. Trịnh Gia có đạt được điều đó không?
-…..
Thiên Vũ chờ đến giây thứ mười thì nói tiếp:
– Câu hỏi thứ hai, Nền kinh tế thế giới đang có nhiều biến động vì tính cạnh tranh cao, vì ᴅịcҺ Ьệпh và nhiều yếu tố khác, trong khi nhiều Tập đoàn khác phá sản hoặc lao đao thì Trịnh Gia vẫn có hợp đồng đều cả trong và ngoài nước. Đời sống của nhân viên đều đảm bảo ấm no, tiền trong tài khoản của các vị vẫn tăng và lãi suất cũng thế. Vậy, một Chủ tịch như tôi đã sai điều gì?
– …..
Lại là sự im lặng. Thiên Vũ lại tiếp tục:
– Câu hỏi thứ ba, quý vị có gia đình không? Nếu người thân của các vị gặp chuyện, các vị sẽ chọn phương án vừa quản lý công việc từ xa lại vừa có mặt kịp thời bên người thân hay lao vào kiếm tiền, bất chấp bỏ mặc người thân? Tôi nghĩ các vị đều là những bậc cao niên, đủ thông minh để hiểu điều đó. Con người ta có hai bộ phận không thể ngừng hoạt động là bộ пα̃σ để điều hành ς.-ơ τ.ɧ.ể và trái tιм để cảm nhận tình yêu thương. Đừng nên để bộ пα̃σ của mình bị chi phối bởi người khác quá nhiều đến mức trái tιм không còn biết cảm nhận.
Không gian bao trùm một sự căng thẳng đến mức có thể nghe được cả tiếng thở của mọi người. Một số người lấm lét nhìn nhau như để thăm dò ý kiến. Rồi một người giọng mỉa mai:
– Vậy ý cậu chúng tôi không có пα̃σ hay không có trái tιм? Cậu nên nhớ chúng tôi ở lại đây phần lớn là do ba của câu xây dựng nên cơ ngơi này và điều hành nó tất tốt. Nể ông ấy nên chúng tôi ᵭάпҺ liều tiếp tục đầu tư. Nếu biết cậu thiếu tôn trọng người lớn và kiêu ngạo như thế này thì chúng tôi không thèm.
Mọi người lại nhao nhao tán đồng. Thiên Vũ lạnh giọng:
– Thưa chú, cháu chưa từng nói các cổ đông không có пα̃σ hay trái tιм, là cháu nói con người chung chung thôi. Ai có tật thì ʇ⚡︎ự giật mình ạ! Còn nữa, một người làm kinh doanh mà bỏ ra một số vốn để đầu tư chỉ vì nể tình thân thì chú nên xem lại mục đích đầu tư. Còn cháu lại quá rõ mọi người còn ở đây là vì cái gì. Bởi Tập đoàn đem lại nhiều lợi nhuận cho mọi người. Nếu nó chỉ là cái chỗ cho các chú” nể tình” thì người ta cũng chả phải nỗ lực ngày đêm đâm sau lưng cháu để ςư-ớ.ק lấy nó đâu ạ! Tập đoàn Trịnh Gia do ba mẹ cháu gây dựng nên và cháu là người kế nghiệp. Cháu cũng đã nỗ lực không ngừng cho sự đi lên của Tập đoàn nên sẽ không dễ dàng buông bỏ. Không phải vì cháu hiếu thắng mà vì cháu không muốn công sức của mọi người lại bị đạp đổ vì những kẻ mưu mô. Bây giờ nếu ai muốn rút cổ phần cứ việc, cháu không ép. Cháu không tin sự ra đi của một số cổ đông thiếu trung thành lại có thể gây thiệt hại cho Trịnh Gia!
Lời anh vừa dứt, Cẩm Ly đứng lên mỉa mai:
– Thiên Vũ, anh có ʇ⚡︎ự tin quá không mà yêu cầu điều đó? Đành rằng gia đình anh có công gây dựng và phát triển nhưng để có được một Trịnh Gia bề thế như hôm nay là công lao của tất cả mọi người. Giờ khi anh có dấu hiệu lơ là, chức chủ tịch tập đòan nên dành cho người có tài và có trách nhiệm.
Thiên Vũ nhìn Cẩm Ly:
– Nguyên tắc của người giữ chức Chủ tịch trước hết vẫn phụ thuộc vào số cổ phần!
Cẩm Ly bật cười:
– Tôi đang có số cổ phần ngang anh!
Vũ gật đầu:
– Tôi biết, vậy nếu số cổ phần của ba tôi và vợ chồng em gáι tôi đều chuyển cho tôi thì sao?
Cẩm Ly cười lớn:
– Thiên Vũ, anh có đang nằm mơ không đấy? Cổ phần của em rể anh là do tôi tặng!
Thiên Vũ nhìn cô ta:
– Ai tặng không quan trọng, tôi có giấy tờ của luật sư ba tôi và em gáι đã chuyển cổ phần sang cho tôi. Còn em rể tôi thì…
Thiên Vũ vừa nói đến đó, Phan Dũng cũng mỉm cười:
– Xin lỗi anh vợ, cổ phần của em là do chị Cẩm Ly cho, năng lực của em được khẳng định cũng là nhờ chị ấy, vậy nên món quà quý đó, em xin tặng lại chị ấy trong lúc chị ấy cần nó ạ!
Mấy cổ đông lại nhao nhao:
– Đấy, đến em rể cũng không nhường cổ phần, chắc ông Trịnh Thiên và cô Thiên Anh bị ép thôi!
Mọi người không biết rằng chính ba của Thiên Vũ cả đêm qua đã gọi luật sư làm thủ tục chuyển nhượng cổ phần của ông và Thiên Anh sang cho Vũ vì ông biết cơ sự này có thể xảy ra. Chỉ có Phan Dũng tối qua thoái thác với lí do cần hỏi ý kiến Cẩm Ly bởi cổ phần của anh ta do Cẩm Ly chuyển. Và giờ đây, ngay trong cuộc họp Hội đồng quản trị, trước mặt tất cả các cổ đông, anh ta đã lật con bài cuối cùng, sẵn sàng đứng về phía kẻ đã phản bội cả gia đình vợ – cái gia tộc đã cho anh ta cuộc sống ngày hôm nay.
Thiên Vũ không quá bất ngờ trước hành động của Dũng, anh mỉm cười:
– Tôi biết cậu sẽ làm vậy vì ngay từ ngày đầu gặp cậu, tôi đã thấy hai chữ ” đào mỏ” to tướng tгêภ trán cậu. Được, cậu đã vô tâm thì chớ trách tôi vô tình!
Rồi anh quay sang Minh Huy:
– Huy, phát tài liệu cho các cổ đông!
Trong khi Huy đưa những xếp giấy mỏng cho các cổ đông thì Vũ tiếp tục nói:
– Trong thời gian ngắn làm trưởng phòng kinh doanh, Phan Dũng đã cùng kế toán và một số thành viên khác biển thủ công quỹ nhằm vào mục đích chơi bời cho cá nhân, thậm chí chơi cả chất ミƙ.í.ℭ.ɦ ζ.ɦ.í.ℭ.ɦ, ma túy đá. Số tiền đó không phải nhỏ và con số cụ thể đang ở trước mặt quý vị. Dĩ nhiên là anh ta có người giật dây nên tôi xin tuyên bố bãi bỏ tư cách cổ đông của Phan Dũng theo quy định của Tập đoàn . Cổ phần của cậu ấy được chia đều cho các cổ đông còn lại. Đây là quy định riêng của Trịnh Gia được đặt ra từ thời ba tôi để tránh thiệt thòi cho cổ đông vì những kẻ phản bội. Phan Dũng có hai con đường, một là trở về làm nhân viên văn phòng bình thường, hai là chịu trách nhiệm trước pháp luật. Chọn đi!
Dũng tái mét mặt, lắp bắp:
– Anh… dám…
Cẩm Ly cũng khựng người lại:
– Anh có tình người không Vũ? Em rể mà cũng không tha sao?
Thiên Vũ nhếch môi:
– Tôi đã bảo con người có bộ óc và trái tιм. Sống gian dối, nghĩ gian dối thì cũng nhận lại những thứ đó mà thôi. Quả ngọt hay quả đắng mà chúng ta có được là do hạt mầm tốt hay xấu mà chúng ta đã gieo xuống. Vậy bây giờ, tôi và cô Cẩm Ly lại có cơ hội ngang nhau, để cho công bằng, chúng ta sẽ bỏ phiếu được không?
Trong khi các thành viên trong Hội đồng quản trị đều gật đầu với quyết định đó thì Cẩm Ly chợt nhận được một tin nhắn báo đến. Cô ta đọc xong thì khựng người lại rồi vội soạn tin nhắn trả lời:
– Hành động đi!
Bấm gửi xong, Cẩm Ly mím chặt môi, hai hàm răng nghiến lại:
– Cẩm Đan, hóa ra mày vẫn còn sống!