Đoạt ” Cháu Dâu ” : Chương 21

TÁC GIẢ : HOÀNG CHI

Đoạn 21.

Tôi theo dì Mạnh vào đến nhà, tôi đi lên phòng của bà ngoại Cao.Tôi đứng trước cửa rồi đưa tay lên gõ.

” Cốc…cốc…cốc ”

Bên trong phòng vọng ra tiếng của bà.

– Vào đi

Tôi mở cửa đi vào, trong phòng bà đang ngồi ở chỗ ghế tách trà đặt tгêภ bàn đã nguội và vơi đi gần hết.Tôi đi đến.

– Dạ con xin lỗi vì bận chút việc nên về hơi muộn

Bà nhìn tôi không hề có chút gì la trách bà nói rất nhẹ nhàng.

– Con ngồi xuống đi

Dù như vậy nhưng trong lòng tôi vẫn hồi hộp không yên.Tôi ngồi xuống đối diện với bà nhưng do căng thẳng mà tôi hai tay tôi nắm chặt lại với nhau, tôi cảm nhận rõ mồ hôi ướt lạnh đang toát ra trong lòng bàn tay của mình.Tôi nhìn bà hỏi :

– Bà gọi con có việc gì căn dặn ạ ?

Bà nhìn tôi, cái ánh nhìn dù bình thường nhưng tôi cảm thấy lo lắng cứ như sắp xảy ra chuyện gì vậy.

– Con nói cho bà biết đi, chuyện con với Tuấn Vỹ là sao ?

Tôi sửng sốt nhìn bà, tại sao bà lại hỏi tôi như vậy.

– Dạ con với cậu đâu có chuyện gì đâu bà

Khi tôi vừa nói xong bất ngờ bà quăng xuống bàn xấp hình rồi nói lớn.

– Vậy đây là gì ? Con ʇ⚡︎ự xem đi

Tôi cầm lấy những tấm hình lên xem, đó là ảnh chụp của tôi với cậu đi ra từ khách sạn, nhìn vào ảnh sẽ thấy rõ quαп Һệ của chúng tôi, nhìn bà tôi run sợ đến nói lắp bắp nói không bên lời.

– Bà…chuyện này…

– Từ bao giờ

– Dạ…

Tôi không biết phải mở lời thế nào và không biết nói từ đâu.Bà nhìn tôi với gương mặt hiện vẻ thất vọng.

– Tại sao con lại làm vậy ? Con cũng biết bà tin tưởng đặt kỳ vọng vào con rất nhiều mà, bà biết bắt con đến với Gia Khiêm là điều thiệt thòi nhưng bà cũng đã cố gắng bù đắp cho con rồi, từ nhỏ hai đứa đã lớn lên bên nhau, Gia Khiêm cũng rât mến con nên bà mới muốn con chăm sóc thằng bé vì nó đã chịu khổ rất nhiều.

Tôi đứng lên đi đến bên cạnh bà qùγ xuống khóc mà nói.

– Con xin lỗi bà, con biết là bà rất thất vọng về con nhưng bà ơi đối với anh Gia Khiêm con chỉ xem như người anh trai mà thôi, con có thể chăm sóc cho anh ấy nhưng nếu bắt con lấy người mình không yêu thì con không làm được, con biết bà có ơn lớn với con nhưng bà bắt con làm gì cũng được trừ điều đó, con xin bà

Tôi gục lên đầu gối của bà mà khóc, tôi cứ tưởng bà sẽ trách cứ hay la mắng tôi nhưng không, bà đặt tay lên đầu tôi rồi thở dài.

– Tại sao không phải với ai mà lại là Tuấn Vỹ

Tôi ngước mắt nhìn bà, mặt tôi bây giờ đã ướt nhòa vì nước mắt.

– Con xin lỗi, tình cảm là điều khó nói nên con không biết bản thân đã yêu cậu từ lúc nào, con vốn đã chôn chặt phần tình cảm này vào sâu tận đáy lòng mình nhưng con không ngờ cậu cũng yêu con, dù con đã cố trốn chạy nhưng cậu lại cứ bắt con phải đối diện, lý trí của con đã thua, bà ơi con biết mình là người mang Ϯộι nhưng con không thể sống thiếu cậu, nên bà đừng bắt con phải rời xa cậu nha bà

– Bà nói bắt con phải xa Tuấn Vỹ lúc nào chứ ?

Tôi nhìn bà thoáng không dám tin vào điều mình vừa nghe mà hỏi :

– Ý bà là…

– Con ngồi lên đi rồi nói

Bà cầm lấy tay tôi đỡ lên, tôi đứng dậy ngồi xuống cạnh bên bà, lúc này bà mới nói :

– Thôi thì chuyện đã như vậy bà cũng không muốn chia uyên rẽ thúy, ép dầu ép mỡ ai nỡ ép duyên, có thể số Gia Khiêm đã định như vậy

Thấy bà nhắc đến anh Gia Khiêm bằng giọng nặng nề, tôi cũng không biết phải nói gì ngoài động viên bà.

– Con tin anh Gia Khiêm sẽ sớm bình phục thôi bà

– Bà cũng đã từng hy vọng như vậy nhưng bao nhiêu năm trôi qua bà đã dần không trông đợi nữa, có thể nó như vậy cũng là điều tốt, vô lo vô nghĩ mà an yên sống hết đời, bà chỉ sợ khi mình không còn thì không ai lo cho thằng bé

– Con sẽ chăm sóc anh ấy

– Từ đầu bà có hơi ích kỷ khi bắt con làm vợ Gia Khiêm để giao con trọng trách chăm sóc nó, nhưng người tính đâu bằng trời tính

– Con xin lỗi

– Con không có lỗi gì cả, mọi chuyện cứ để nó theo ʇ⚡︎ự nhiên đi

– Con sẽ trả lại số cổ phần bà đã cho con vì con không xứng đáng để có, và con cũng giao lại bà phần của anh Gia Khiêm luôn

– Con cứ cất đi

– Nhưng…

– Không nhưng nhị gì nữa, số phận con không có duyên làm cháu dâu của bà nhưng lại đưa đẩy con làm con dâu nên đó vẫn là món quà bà dành tặng con

Tôi nhìn bà mà vui mừng cuối cùng bà cũng đã chấp nhận chuyện của tôi và cậu, tôi ôm chầm lấy bà mà khóc, khóc vì vui vì hạnh phúc.

– Con cảm ơn bà

Lúc này sực nhớ lại nên tôi hỏi :

– Ở đâu bà có những tấm hình này vậy bà

– Thật ra bà không muốn cho người theo dõi con đâu, nhưng vì bà sợ có người khác theo đuổi con vì con xinh đẹp nên làm gì không có người yêu thích, cho nên từ lúc con đi làm bà đã cho người theo và báo lại tất cả mọi việc của con, để có gì bà kịp thời xử lý

– Nói vậy bà đã biết trước đó rồi đúng không ?

– Ừm

Tôi khó hiểu sao đã biết mà bà lại không nói gì mà lại để đến hôm nay mới nói nên tôi hỏi :

– Vậy sao đến hôm nay bà mới nói

– Vì lúc đó bà không tin hai đứa lại như vậy, chắc do có việc thôi chứ bà không nghĩ đến mức đó, tiếp đó bà vẫn cho người tiếp tục theo dõi thì mới chứng thực mọi chuyện

Tôi nghe xong lòng lại mang nhiều Ϯộι lỗi vì bà đã tin tưởng tôi nhiều đến thế, không biết bà có nhận ra suy nghĩ của tôi không mà bà bảo.

– Chuyện đã vậy rồi nên con đừng suy nghĩ, chờ Tuấn Vỹ về bà sẽ nói chuyện của hai đứa

Tôi gật đầu.

– Dạ

Lúc này tôi đang do dự không biết là có nên nói chuyện của ông Triết không nữa.

– Con có việc gì nữa à ?

Tiếng bà nói làm tôi bừng tỉnh, nhìn bà tôi nói :

– Thật ra con có chuyện muốn nói với bà, nhưng bà phải tin con

– Có gì thì con nói đi sao cứ rào trước đón sau như vậy

Tôi hít một hơi sâu rồi nói :

– Đó là chuyện của dượng Triết đó bà

– Thằng Triết nó sao ?

– Dượng Triết đang ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ không những vậy còn có cả con riêng

Bà nghe xong tôi không thấy biểu cảm nào cho thấy bà bất ngờ cả, bà bình thản cứ như đã biết từ lâu vậy.

– Con đã nhiều lần bắt gặp dượng Triết cùng chị Liên trưởng phòng kinh doanh có mờ ám, sau đó con mới biết họ qua lại với nhau, hôm nay ở Ьệпh viện con đã vô tình phát hiện dượng Triết đưa chị ta đi khám thai.

Bà thở dài mặt buồn bã.

– Bà cũng đã biết từ lâu nhưng mà con hai nó mù quáng quá nên không nghe, nó chỉ nghe mỗi thằng Triết thôi, trước đó bà đã nói để nó đề phòng vậy mà nó quay qua giận bà, bảo bà nói xấu cho chồng nó

– Con cũng không hiểu sao cô lại mê muội ông ta đến thế, mà còn việc này nữa bà ?

– Việc gì con cứ nói đi

– Con phát hiện ông ta cho cô uống tђยốς gì đó, ông ta bảo đó là tђยốς giữ gìn tuổi thanh xuân con cảm thấy có vấn đề nên lén đi xét nghiệm và được biết đó là tђยốς cấm cực kỳ пguγ Һιểм, dùng lâu có thể ૮.ɦ.ế.ƭ đó bà

Bà nghe xong bàng hoàng, bàn tay run cả lên.

– Bà không ngờ không những bội bạc mà thằng Triết còn ᵭộc ác như vậy.Ngay từ đầu bà đã không đồng ý chuyện con hai và nó, nhưng con hai đã quá si mê mà mù quáng nhất quyết muốn lấy nó cho bằng được, còn bà bị đặt vào hoàn cảnh đã rồi nên bà biết làm gì ngoài chấp nhận

– Vậy giờ mình phải làm sao hả bà ? Không thể để ông ta muốn làm gì thì làm nhất là lại còn hại cô nữa.Mà ông ta đang âm mưu gì đó liên quan đến tập đoàn nữa đó bà

– Tên Triết có tham vọng quá lớn, ngay từ đầu khi nhìn thì bà đã biết nên bà ngăn cản, chuyện thằng Thành hôm nay nói bà cũng nghĩ do tên Triết giật dây

– Hay mình đi nói cho cô Lệ nghe đi bà để cô biết bộ mặt thật của ông ta

– Không được

Bà dứt khoát nói, tôi thấy lạ nên hỏi :

– Sao vậy bà ?

– Bởi vì nó sẽ không tin rồi lại đi nói với tên Triết thì hắn ta sẽ thủ tiêu diệt tích

– Không lẽ đứng nhìn ông ta hại cô sao bà ?

– Không hẳn, bây giờ phải cần có chứng cứ ҳάc thực thì họa may con hai mới nghe

– Bà yên tâm con đã nhờ bạn xét nghiệm tђยốς đó rồi còn cả xin Ьệпh án mang thai của chị ta nữa đến đó ông ta sẽ hết đường chối

– Vậy thì quá tốt, con thật giỏi

Tôi cười nói :

– Đâu có đâu bà

– Con suy tính thật thấu đáo, tạm thời mình cứ làm vẻ bình thường để tên Triết không nghi ngờ, song song đó bà sẽ tìm cách tráo tђยốς ᵭộc kia đi

Tôi thấy điều bà nói là đúng nên gật đầu.

– Con thấy như bà nói là đúng ạ

– Thôi tạm thời vậy đi, muộn rồi con về phòng nghỉ đi chờ có được bằng chứng rồi bà với con bàn tính tiếp

– Dạ bà, mà mai bà cho con đưa anh Gia Khiêm ra ngoài chơi nha bà, con thấy để anh ấy ở trong phòng suốt cũng không được

– Ừm vậy con đưa nó đi đi, chắc thằng bé vui lắm, mà con có hỏi ý con hai chưa, bà sợ nó không đồng ý đó

– Con đã xin cô rồi ạ, nên bà yên tâm

– Con nhớ phải trông chừng kỉ thằng bé nha

– Dạ bà, vậy con xin phép về phòng

Sau đó tôi từ phòng bà đi ra rồi trở lên phòng mình, giờ đã khuya tôi cho là mọi người đã ngủ nhưng khi tôi vừa khuất khỏi cầu thang đã có bóng người núp ở gần đó đi ra.

Trở về phòng tôi tắm rửa thay đồ rồi ℓêп gιườпg nằm, định gọi cho cậu nhưng rồi tôi nghĩ lại, cậu đã mệt rồi nên nếu tôi gọi sẽ lại phiền cậu nghĩ ngơi nên thôi, tôi cứ nằm suy nghĩ mãi về những việc đã nói về bà, được bà đồng ý tôi như đã trút được gánh nặng trong lòng mình, nhưng nghĩ đến việc ông Triết tôi lại thấy đáng sợ, vì tôi không nghĩ con người mà lại ác ᵭộc đến thế nhất là đối với người tгêภ danh nghĩa là vợ mình…

Sáng hôm sau tôi vẫn như thường ngày mà dậy sớm, hôm nay chủ nhật nên tôi không phải đi làm, không vội vã tôi đứng bên cạnh cửa sổ để chào đón bình minh của buổi sớm mai, lúc này tiếng chuông điện thoại của tôi reo lên.Tôi đi đến xem thấy là số của cậu, tôi khẽ mỉm cười rồi bắt máy.

– Alo, em nghe đây

– Em đã thức rồi à ? Nay ngày nghĩ sao em không ngủ thêm

– Cậu nói em mà cậu cũng thế đó thôi

Cậu cười đáp lại.

– Nếu tôi ở bên cạnh em lúc này thì tôi đâu cần dậy, có lẽ phải vận động cùng em vào ʋòпg

Sao mỗi lần nói chuyện cậu cứ nhắc đến chuyện đó mới được cơ chứ

– Cậu lại thế

– Tôi nhớ em lắm

Tôi cười hạnh phúc.

– Em cũng nhớ cậu lắm, mà cậu sắp về chưa ?

– Nếu hôm nay không gì thay đổi thì có lẽ mai tôi sẽ về

Tôi nghe thế không kìm được vui mừng mà nói :

– Đến lúc cậu về em có tin vui nói cậu biết

– Tin gì hả ? Hay em có thai

Tôi thật không ngờ cậu giỏi suy diễn như vậy, nhưng mà khi tôi với cậu bên nhau lại không có phòng ngừa nên khả năng đó cũng không phải là không có, nhưng hiện tại vẫn còn sớm để nói đến vấn đề đó.

– Có thật à ?

Bên kia cậu lại nói tiếp, giọng nói cậu như mong đợi lắm, tôi vội nói :

– Không phải

– Thế là việc gì ? Em làm tôi tò mò muốn bay về gặp em để nghe liền đấy

Tôi cảm nhận hình như cậu có hơi thất vọng khi nghe tôi nói không phải, đã vậy cậu lại còn nôn nóng muốn biết nữa đến mức như vậy luôn, biết thế tôi đã không nói rồi.

– Thôi cậu cứ lo công việc cho xong đi, về rồi em nói cho cậu nghe sau

– Ừm vậy cũng được, tôi sẽ tranh thủ về sớm nhất.Nay nghĩ em có định đi đâu không ?

– Em định đưa anh Gia Khiêm ra ngoài chơi

– Sao lại đi chung với thằng nhóc đó chứ ?

Cậu nói bằng giọng đậm mùi giấm chua nên tôi nói :

– Cậu đừng nói cậu ghen đó nha

Tôi tưởng với tính của cậu sẽ phũ nhận, nhưng tôi hoàn toàn sai khi cậu nói :

– Tôi ghen thì sao ? Tôi hoàn toàn có quyền đó mà

Người đàn ông của tôi đã nhận mình ghen rồi, tôi thật muốn nhìn thấy bộ dạng lúc này của cậu ghê, chắc sẽ đáng yêu lắm.Nghĩ vậy mà tôi tủm tỉm cười, bên kia cậu đã nghe nên nói :

– Em cười gì chứ ?

– Em đâu có cười đâu, cậu nghe nhầm đấy

– Em đừng tưởng tôi không ở gần rồi em dối tôi à ?

– Có bao giờ em giấu được cậu gì đâu mà cậu nói thế

– Đi với thằng nhóc đấy em không được quá thân mật đó biết không ? Mà đi ra ngoài em sẽ vất vả khi phải trông nó đấy

Dù ghen nhưng cậu vẫn không quên quan tâm lo lắng cho tôi, có chút ấm lòng nên tôi cũng muốn dỗ người đàn ông của mình chút.

– Em biết mà, nhưng cứ để anh ấy trong phòng suốt tù túng lắm, em chỉ xem anh ấy như người anh trai thôi cậu cũng hiểu mà đúng không, trong tιм em chỉ có mỗi mình cậu thôi.Em yêu cậu, chỉ mỗi mình cậu thôi

Bên kia cậu cười rồi nói :

– Em đang dỗ tôi đấy à ?

– Thế cậu có thích không ?

– Đương nhiên là thích rồi, ước gì giờ tôi được ăn em

– Về đi rồi em cho ăn

Lần đầu tôi không né tránh khi cậu nói đến vấn đề ռ-ɦ-ạ-.ყ ɕ.-ả.ɷ đó, dù tôi cũng ngại lắm vì lúc này mặt tôi đã ửng đỏ cả lên, nhất là cậu vẫn không dừng lại mà còn nói :

– Hiếm khi em chủ động động như thế, nên tôi sẽ thay đổi tý

Tôi khó hiểu.

– Thay đổi gì chứ ?

– Thì cho em nằm tгêภ

Da mặt tôi đã không thể dày hơn cậu được nên tôi đành tránh thôi chứ tiếp tục đã định tôi bị người đàn ông này trêu chọc mãi thôi.

– Không nói với cậu nữa em phải đi tắm đây, còn tranh thủ đưa anh Gia Khiêm đi chơi

Bên kia cậu cười rồi nói :

– Xấu hổ rồi à ? Em đó không có tiến bộ gì cả, vậy em coi tắm đi nhớ ăn sáng rồi hả đi, mà em nhớ cẩn thận nha

– Em biết rồi cậu cũng nhớ ăn sáng rồi hả làm việc nha.Vậy em tắt máy nha

– Khoan đã

– Cậu còn gì nữa hả ?

– Em chưa hôn tôi đấy

Nói gì nói cậu cũng không quên đi lợi ích của mình hết, đúng là người kinh doanh có khác mà.Tôi kề môi vào điện thoại.

” chụt…chụt…”

– Em tắt máy được chưa ?

Bên kia giọng nói cậu vô cùng vui vẻ.

– Được rồi em tắt đi

Sau khi tắt máy xong tôi liền đặt điện thoại lên bàn để đèn ngủ, nhớ lại cuộc nói chuyện vừa nãy mà tôi bất giác mỉm cười, sau đó đi vào phòng tắm để làm vệ sinh cá nhân

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *