Chị Dâu Tôi Yêu Chị – Chương 40

Tôi lên tiếng

-Alo?

Bên kia Dũng nói hơi gấp

-Lam đúng ko em.?

-Là em,có việc gì mà anh gọi em giờ này vậy?

–Em đang khóc à?

Nghe Dũng hỏi tôi mới im lặng, hít thở thật sâu cho bản thân mình bình ổn lại. Rồi mới trả lời anh

–À tại em đang bị cảm thôi không có gì đâu anh?

Lần này bên kia Dũng im lặng một lúc khiến cho tôi cũng thấy tò mò,nhưng tôi ko vội hỏi mà cũng để im xem anh đang muốn nói việc gì…mãi một lúc Dũng mới lên tiếng

-Thành đang gặp chuyện đúng ko Lam?

Nghe Dũng nhắc đến Thành tôi ko giữ được bình tĩnh mà nhanh chóng vội vàng hỏi lại

–Sao anh lại hỏi vậy,anh biết chuyện gì đúng ko Dũng?

-Anh cũng ko biết,chỉ là hôm nay anh tới chỗ bọn họ đóng tiền lãi thì vô tình gặp Thành đi vào,ban đầu anh ko quan tâm tới nhưng lúc anh vừa ra về đến cửa thì vô tình nghe tên Long đen(tên đại ca bọn họ) nói với Thành là
” Nguyên tắc của tao đặt ra thế nào mày cũng biết rồi,nể tình mày là anh em vào sinh ra ʇ⚡︎ử với tao tao cho mày thời hạn một ngày để suy nghĩ. Qua ngày mai tao hi vọng tao ko thấy ɱ.áύ chảy ở chỗ nà”

Anh nghe loáng thoáng là vậy rồi cũng bước nhanh ra ngoài sợ mắc công phiền phức,cả ngày nay định ko nói em nhưng rồi ko nhịn được đành nói ra..Lam có đúng là bọn em đang gặp chuyện gì rồi đúng ko?

Tôi nghẹn giọng khi nghe nói đến Thành, vậy là anh đang gặp пguγ Һιểм, trời ơi, chỉ còn một ngày nữa thôi. Không…Thành không thể che.t được. Nước mắt tôi giàn giụa, gấp gáp nói với Dũng trong tiếng nấc nghẹn ngào.

-Em..Em.. anh Dũng nè anh cho em địa chỉ chỗ bọn họ đang ở được ko?

Dũng hỏi lại

–Nhưng mà đã xảy ra chuyện gì vậy Lam.Nói anh nghe được ko?

Dũng cứ hỏi mãi mà tôi lại đang lo cho Thành nên ko kìm được nên đã lớn tiếng lên trong điện thoại với Dũng luôn

–Trời ơi anh đừng hỏi em nửa,cho em cái địa chỉ đi được ko. Em cầu xin anh đó.

–Thôi được rồi anh cho,nhưng giờ khuya rồi пguγ Һιểм lắm em đừng đi một mình. Hay là em chuẩn bị đi anh chạy sang rồi anh đưa em đi.

Dũng tắt máy, tôi cũng vội vàng thay đồ chuẩn bị, có thể đối với Dũng đã không còn sự tin tưởng của tôi dành cho anh, nhưng giờ phút này để có thể tìm Thành, tôi lại bắt buộc phải tin tưởng Dũng. Tôi thay đồ xong cũng là lúc tôi vội vàng ᵭάпҺ thức cubo dậy. Đồng hồ tгêภ tường chỉ mới điểm gần 4h kém ,giờ này là lúc Bo ngủ say nhất nên gọi con dậy cũng ko phải dễ dàng gì mấy.

Con đang nằm ngủ,ᵭάпҺ thức dậy Ϯộι nghiệp con lắm nhưng tôi không còn sự lựa chọn nào khác ,hơn nữa Thành đang gặp пguγ Һιểм vì tôi nên tôi phải làm gì đó trong lúc này hoặc là cùng với anh ૮.ɦ.ế.ƭ đi cũng được, chứ tôi không thể vì ích kỷ chỉ nghĩ cho bản thân mình mà để anh một mình đối diện .

Cứ thế bất đắc dĩ tôi lay nhẹ Bo cho con tỉnh dậy, Bo cựa mình một lúc, khó chịu mở mắt ra con không khóc nhưng gương mặt nhìn tôi nhăn nhó

–Mẹ ơi Bo buồn ngủ

Tôi nhìn con xoa đầu con,cố kìm nén giọt nước mắt trong khóe mi đang muốn trào ra . Tôi nhẹ giọng thủ thỉ với con

— Ngoan dậy đi con dậy mẹ đưa con đi gặp ba Thành nha

Nhắc đến Thành là đôi mắt Bo sáng rực Bo tỉnh táo hẳn ngồi dậy rồi .Con ôm chầm lấy cổ tôi

“Ba Thành.

Tôi mỉm cười ôm con vào nhà vệ sinh rửa mặt cho con tỉnh táo, cho con đi vệ sinh xong trở vào mặc quần áo dài tay mặc áo khoác đội nón vào cho con ấm,cũng vừa lúc tôi nghe tiếng xe taxi đang chạy vào nhà mình biết là Dũng tới nên tôi nhanh chóng cũng ẵm Bo xuống nhà, khóa cửa lại cẩn thận rồi bước ra .

Dũng vừa xuống xe thấy tôi anh liền mở cửa sau ra rồi nói

— Em và con vào trong đi kẻo lạnh .

Tôi gật đầu rồi cẩn thận ẵm Bo ngồi vô trong xe cho xe chạy. Dũng cũng ngồi phía sau với tôi , lâu ngày không gặp nhìn anh ốm đi hẳn ko còn vẻ phog độ như trước.ǵặp cu Bo tôi thấy thái độ Dũng lạ lắm gương mặt và ánh mắt mang máng nỗi buồn, khuôn miệng anh nữa muốn hỏi thăm cu Bo nhưng cuối cùng anh lại thở dài im lặng

Còn Bo vì lâu rồi không gặp Dũng với con đã quen hơi với Thành rồi nên tôi thấy con nhìn Dũng có chút lạ lẫm như không quen biết mà ôm chặt tôi hơn, trong xe im lặng đến đáng sợ. Đường xá bây giờ cũng ít người qua lại đi đi thì đi như vậy nhưng tôi cũng chẳng yên tâm đâu,vì lỡ như Dũng đang gạt tôi mà lừa bắt tôi và con đem đi làm chuyện gì xấu thì tôi vào coi như là tôi ๓.ạ.ภ .ﻮ rồi ,nhưng nếu không đi thì bây giờ tôi cũng đâu còn cách nào khác vì ở đây chỉ còn có mình Dũng là biết rõ chỗ của bọn người kia thôi,vậy nên tôi đành phải ᵭάпҺ cược một lần xem sao.

Thấy tôi cứ im lặng nên Dũng ngồi kế bên lên tiếng

— Em không sợ anh à ?

Tôi bình tĩnh mỉm cười nhạt quay sang đối diện với Dũng mà buông lời

–Anh nghĩ sao?

— Em yên tâm anh không lừa em lần nào nữa đâu

–Cảm ơn anh.

Tôi trả lời lạnh nhạt hờ hững với Dũng sau đó hai tay ôm cu Bo vào lòng mình nhẹ đung đưa, rồi nhìn sang bên đường
Đúng là Dũng không lừa tôi thật ,con đường này là con đường mà lần trước Thành đã chở tôi đi rồi .Tôi thở phào yên tâm

Bỗng bên này Dũng tiếp tục lên tiếng

–Em định khi tới đó sẽ làm gì ?anh nghĩ họ sẽ không dễ dàng mà cho em vào trong đâu

Tôi trả lời

— Em cũng chưa biết ,Tới đó rồi tính.

— Rốt cuộc Thành đã xảy ra chuyện gì em nói cho anh nghe được không?

Tôi biết không thể giấu nữa đành kể lại cho Dũng nghe hết mọi chuyện .Nghe xong tôi thấy anh có chút nhíu mày sau đó trả lời

—Chuyện đó thì anh có nghe và anh nghĩ Thành muốn rời khỏi bọn họ có lẽ rất khó đó .Vì theo anh biết Thành cũng là người không đơn giản cho lắm .Có thể nói sau Long Đen thì Thành được coi là người đứng đầu rồi, công việc của bọn họ cũng không phải đơn giản như em nghĩ ,buôn ma túy ,cho vay nặng lãi những tụ điểm ᵭάпҺ bạc lớn nhỏ đều có chân của bọn họ mà Thành lại là người nắm rõ các đường dây nhất , bây giờ rút lui chỉ có thể đi vào con đường ૮.ɦ.ế.ƭ .

Đến Dũng cũng nói như thế thì chắc ăn 90% là thành gặp пα̣п rồi .Nhưng trong đầu tôi lại chột d́ạ một chuyện nên liền hỏi Dũng.

–Cho e hỏi chuyện này,tại sao anh biết rõ mọi việc họ làm nhưng anh lại ko Ϯố cάσ,trước đó chẳng phải họ cũng đã ép anh vào đường cùng sao?

–Em nghĩ với thế lực lớn của bọn họ như vậy chẳng lẽ lại sợ bọn tép riu như anh sao,với nếu muốn Ϯố cάσ cũng phải có bằng chứng h́ẵn hoi chứ,mà quan trọng là hằng tháng họ đóng tiền bảo kê đầy đủ nên CA khu vực cũng phải nể mặt họ 7-8 phần rồi.Nếu ko có lệnh truy bắt khẩn còn lâu côпg αп họ mới ngó tới.

Tôi gật gù,đúng là Dũng nói cũng có lý..Xe bất ngờ dừng lại ,mới tờ mờ sáng cảnh vật hai bên đường còn chưa rõ những ngôi nhà to lớn trước mặt tôi lại hiện ra rất hoành tráng ,trước cổng còn có hai tên lính canh .
taxi chỉ dừng lại ở một đoạn gần ngôi nhà nên tôi chắc chắn là phải đi bộ lại đó, đang lo lắng không biết tôi phải làm cách nào mới có thể vào trong thì Dũng liền khều vai tôi .Tôi ngạc nhiên quay sang nhìn.

Dũng đưa ra trước mặt tôi một tờ giấy rồi anh nói

–Anh nghĩ em khó vào đó lắm Nếu không được ai giúp đỡ. Đây là số điện thoại của Hương. Nếu may mắn em có thể được cô ấy đưa vào dễ dàng, anh bất tài chỉ có thể giúp em được tới đây thôi coi như một phần anh chuộc lại những lỗi lầm và lúc xưa Anh gây ra cho em .Hi vọng em và Thành may mắn .

Tôi cầm chặt tờ giấy rồi cẩn thận ẵm con ra ngoài xe ,trước khi xe rời đi tôi có nhìn vào nói với Dũng lời cảm ơn chân thành vì chí ít ra những chuyện mà Thành làm anh đã không để bụng

Ngoài đường sương xuống lạnh lẽo ,Cu Bo được tôi ấm trong lòng nãy giờ con cũng đã ngủ lại, tôi ngồi xuống cạnh bên đường một tay ôm Bo một tay chần chừ nhìn vào số điện thoại tгêภ tờ giấy đang cầm một lúc , rồi quyết định cầm điện thoại bấm số gọi
chuông điện thoại tút một hồi sau đó thì tắt, chẳng có ai bắt máy. Tôi kiên nhẫn và gọi thêm lần nữa

tút

tút

tút

— alo ?ai đó

Giọng nói nhẹ nhàng của cô gáι vang lên khiến tôi mừng rỡ

— Có phải số này của cô Hương không vậy ?

–Đúng rồi chị là ai

–Tôi– tôi —là Lam —là ..

tôi chưa nói với câu bên kia tiếng của Hương đã xen vào

–chị là Lam vợ của anh Thành đúng không ạ ?

–Là tôi—

Hương Cô giúp tôi cho tôi gặp Thành được không ?

Giọng nói bên kia trở nên mừng rỡ gấp gáp trả lời lại tôi

— Ôi mừng quá .Sáng giờ em cũng định đi tìm chị này. Giờ chị đang ở đâu vậy.

— Tôi đang ở phía ngoài nhà của long Đen

–Trời ơi ngoài đó lạnh lắm Chị đứng bao lâu rồi –Thôi chị đợi em nha Em ra liền.

Hương nói xong thì tắt máy trong lòng tôi cũng vui theo vì mình có được hy vọng rồi ,tôi cúi xuống hôn nhẹ lên trán Bo mà lặng lẽ khóc .Tôi không chắc chúng tôi sẽ bình an trở về nhưng nếu có thể gặp được Thành rồi ,cả nhà chúng tôi phải ૮.ɦ.ế.ƭ tôi cũng quan tâm mà chấp nhận

Tôi ngồi đợi giữa con đường lớn ,từng căn biệt thự to nhỏ nhưng đóng cửa im lìm mà chợt rùng mình không biết khu này an ninh có được tốt không nữa. Nếu lỡ có nhóm người hút chích hay những tệ пα̣п xã hội khác đi ngang qua, thấy tôi thân cô thế cô thế này chắc gì mà họ tha. May sao tôi đợi khoảng nửa tiếng thì phía trước tôi cάпh cửa căn biệt thự mở ra ,tôi tờ mờ thấy cô gáι tên Hương đó đang mặc một chiếc áo khoác dài,Cô ấy nhìn qua nhìn lại một lúc thấy tôi .Cô ấy liền đi thật nhanh lại, tôi thấy Hương đi tới cũng ôm cu bo đứng lên

–Khổ cho hai mẹ con chị quá ,đi đi nhanh vào với em nè .

—Cô dẫn tôi vào thiệt sao ?tôi hoài nghi nhìn Hương mà hỏi

–Thiệt mà chị ,Anh Long đi Vũng Tàu từ tối rồi trưa nay mới về nên chị an tâm mà đi vào đi,em dẫn chị vào gặp anh Thành

–Cảm ơn cô .

Nghe tôi cảm ơn , cô ấy cười hiền rồi cô ấy liếc nhìn xuống tay tôi thấy Bo đang ngủ tгêภ tay tôi cô ấy nói

— Chị ẵm bé mỏi tay rồi phải không sang qua đây Em ẵm hộ cho

Hương nói xong cùng lúc chìa tay sang ẵm Bo liền.Tôi thấy Hương coi bộ nhiệt tình lắm nên ko ngần ngại đành giao Bo cho cô ấy luôn. Vì thật ra tay tôi đã tê cứng nãy giờ rồi.

Chúng tôi đi tới cửa thì hai tên đàn em ngăn lại không cho Hương dẫn tôi vào may mà Hương nói với họ tôi là vợ Thành với có một thằng đã biết tôi từ trước nên họ nhanh chóng cho chúng tôi vào luôn. Từ ngoài cổng đi vào trong nhà cũng khá xa nên vừa đi Hương vừa bắt chuyện với tôi.

-Bây giờ anh Thành sao rồi Hương?

-Dạ…Giọng cô ấy nhỏ nhẹ lắm, nghe tôi hỏi Hương có chút ngập ngừng rồi vì sợ tôi lo lắng nên Hương nói ngay. Từng câu từng chữ thốt ra rất thật lòng

— Anh Thành bây giờ hiện tại vẫn ổn đó chị. Nhưng ngày mai anh Long về thì em không biết trước được ạ. Nhưng mà chị cũng đừng nghĩ xấu anh Long nha. Thực ra anh Long cũng không phải là người xấu đâu chị Lam và bọn đàn em của anh cũng là người tốt lắm .Sở dĩ Tại anh Thành xin rút lui với mới có chuyện thôi .Em biết anh Long đưa ra quy định đó thì sẽ thực hiện nhưng đối với anh Thành anh Long buồn lắm mà không riêng gì anh anh Long đâu tất cả anh em ở nơi đây ai cũng buồn hết.

Nhưng nếu như không xử theo luật lỡ Anh thành phản lại thì tất cả anh em ở đây sẽ bị côпg αп sờ mũi tới mà không ai được yên hết nên đã quyết định theo con đường này thì phải theo đến cùng một là được có Tiền có quyền. Hai là phải ngồi tù hoặc ૮.ɦ.ế.ƭ thôi .Giờ em cũng chẳng biết phải giúp chị và anh Thành thế nào nữa, mọi quyết định trông chờ vào anh long thôi chị.

Bài viết khác

Sự ăn năn muộn màng -Câu chuyện ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống thực tế gia đình

Sau 2 năm yêu nhau và 16 năm chung sống. Chúng tôi đến với nhau từ thời tôi còn hai bàn tay trắng. Hai vợ chồng trầy trật tạo dựng sự nghiệp, cuối cùng rồi cũng có ngày phát triển như hôm nay. Nhưng khi kinh tế đã đủ đầy thì tình yêu cũng thay […]

Tình nhân không ước hẹn – Câu chuyện đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Tình nhân không ước hẹn – Câu chuyện đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc – Em đαng ở đâu? – Em vừα về nhà, chuẩn bị nấu cơm. – Sαo e về muộn thế? Nấu αnh ăn với nhé! – Thật không? E chỉ có mỗi 2 miếng đậu, ít rαu và ϮhịϮ thôi. […]

Không cần “Danh phận” – Câu chuyện đơn giản nhưng lại nhẹ nhàng sâu sắc và đầy nhân văn

Nhìn hαi người họ đi đâu xα cũng có nhαu, ít người dám tin rằng, họ là hαi mảnh ghéρ còn thiếu củα nhαu. Nhưng khi thấy cái cách họ chăm sóc nhαu, thì αi cũng ρhải ghen tị. Cô chăm sóc ông dịu dàng, tỉ mỉ như một người bạn gáι, một người con […]