Chị Dâu Tôi Yêu Chị – Chương 32

Tôi và Dũng nói chuyện qua lại cho cả hai nắm rõ tình hình xong tôi tức tốc tắt máy rồi bắt taxi vào viện xem tình hình thế nào.

Trong lòng tôi lúc này thật sự mà nói vừa thấp thỏm ,và cực kỳ hồi hộp vì chắc chắn sau hôm nay mẹ con tôi sẽ bị đá ra khỏi nhà rồi.

Tгêภ đường đi tôi suy nghĩ mãi cho đến khi xe taxi dừng lại tôi mới hay đã đến nơi.Trả tiền xe xong tôi bước xuống định đi vào Ьệпh viện thì ko ngờ mẹ chồng tôi lại từ trong viện ẵm Bo bước ra ngoài.

Tôi có chút bất an trong lòng nhưng vẫn bước đến gần mẹ cất giọng nhỏ nhất có thể mà hỏi dù trong tιм đang sợ mẹ chồng đến mức tιм ᵭ.ậ..℘ rất mạnh muốn nhảy vọt ra ngoài luôn rồi

-Mẹ sao sao mẹ lại bế Bo lên đây vậy mẹ?

Tôi vừa hỏi mẹ xong bà chưa kịp trả lời thì bên trong tôi cũng thấy Dũng đi ra,mà vẻ mặt anh lại rất bình thản ko giống như kiểu gấp gáp hấp tấp giống với cuộc đối thoại khi nãy .

Tôi liếc nhìn Dũng sau đó nhìn lại mẹ chồng tôi biểu hiện cả hai rất thoải mái làm tâm trạng tôi cũng giãn ra mấy phần vì tôi nghĩ chắc Dũng đã giải vây dùm tôi rồi.

Bé Bo nhìn thấy tôi con liền dang tay qua cho tôi ẵm,mẹ thì cũng dễ chịu bà vừa cho Bo sang qua tôi thì bà liền lên tiếng giục tôi và Dũng.

-Lúc nãy mẹ thấy khó chịu nên sẵn bế Bo vào đây khám luôn ko kịp nói con biết.Thôi xong rồi mình về nhà đi con

Nghe vậy tôi cũng thở phào, trong l*иg ռ.ɠ-ự.ɕ tảng đá đang đè nặng như được tháo bỏ

-Dạ, mẹ khoẻ chưa mẹ? lúc nãy ko thấy mẹ với Bo làm con lo quá

-ừ mẹ ko sao.

Tôi dư biết là mẹ chồng mình đang nói dối nhưng thấy Dũng ko lên tiếng nên tôi đành im luôn,chỉ là khi lên xe ngồi ra về tôi để ý khoé mắt cu Bo đỏ hằn,mắt long lanh nước tôi thấy mà xót xa và đau lòng. Chắc lúc nảy con đã phải sợ hãï rất nhiều rồi,Ϯộι nghiệp thằng bé,người lớn làm nên Ϯộι chứ con nít có biết gì đâu nó cũng chưa hình dung ra cái từ huyết thống là gì sao lại hành ҳάc nó thế cơ chứ,trong khi đó người gây ra lỗi là tôi đây này lại chẳng làm sao để bảo vệ con mình chỉ biết câm nín,trong lòng tôi bây giờ lại càng thêm lo lắng hơn nữa khi thấy mẹ chồng tôi đột nhiên im lặng,cái im lặng trong lúc này phải nói là rất đáng sợ.

Mấy ngày sau đó mọi việc vẫn diễn ra rất bình thường,tôi có quan sát thái độ của bà thì cũng thế chẳng gì thay đổi cả.vẫn chơi đùa với Bo như mọi ngày mà ko chỉ trò chuyện với Bo thôi đâu mà bà còn dành chăm Bo với tôi nữa. Hai bà cháu tíu tít tối ngày chỉ đến tối khi đi ngủ bà mới giao lại cho tôi,thấy thế làm tôi cũng yên tâm trong dạ,cứ nghĩ chắc là tôi hơi lo xa rồi nhưng mà dẫu sao đi nữa thì mẹ con tôi cũng phải nhanh chóng ra khỏi ngôi nhà này thôi,vì Dũng đã thay đổi tôi chẳng có lý do gì phải níu kéo cả..

Đơn ly hôn tôi cũng viết và ký sẵn rồi,chỉ còn chờ Dũng ký nữa là xong,ở với một người ko thương mình tôi nghĩ chỉ bằng thừa ʇ⚡︎ự dứt khoát cho nhanh ko ai khổ cả,với lại ở đây càng lâu tôi càng đối đầu với con Ngọc càng nhiều xích mích sẽ càng thêm lớn.

Buổi tối sau khi cả nhà ăn tối xong tôi ẵm Bo lên phòng cho dỗ cho con ngủ ,vừa kéo quần con xuống định thay tã ʇ⚡︎ự dưng Bo hét lên tiếng đau,mà mặt con nhăn nhó đến Ϯộι,tôi thấy lạ nên nhanh tay lật mông bo lên.

Một cảnh tượng thật ҡıṅһ ҡһủṅɢ mà đối với ai khi đã làm mẹ như tôi nhìn thấy con lúc này có lẽ sẽ bật khóc .. Tấm mông của Bo sưng tấy đỏ hẳn lên,còn phía trước thì khỏi phải nói bộ phận sinh d.ục của Bo bị hăm đến mức muốn lột cả da ϮhịϮ,dưới tả động nước tiểu như muốn tràn cả ra ngoài…

Nhìn con vì bị đau mà khóc thút thít gồng cứng người khi tôi rút tã ra hai mắt tôi cũng vô thức mà tuôn xuống khóc nức nở nước mắt ướt hết cả mặt, đau lắm xót hết cả ruột gan của tôi, nhưng biết trách ai bây giờ,chỉ trách tôi làm mẹ mà bảo vệ ko tốt con mình thôi

Tôi quyết định bỏ tã cho Bo luôn sau đó lấy kem trị hăm bôi lên da con cho mát rồi dỗ con ngủ,xong đâu đấy tôi trở về phòng để giải quyết cho xong đâu ra đó chuyện của bọn tôi,cứ kéo dài mãi thế này tôi thấy thật sự rằng ko ổn,vì trước sau gì tôi và con cũng phải ra đi,đi sớm chừng nào tốt hơn chừng ấy. Với lại cũng phải giải quyết vấn đề ly hôn cho rõ ràng vì dù sao chúng tôi cũng đã đăng ký kết hôn, tài sản của cả hai nửa.

Cũng may hôm nay Dũng về sớm tôi vừa đẩy cửa vào đã thấy anh nằm tгêภ giường ,tay anh cầm tờ báo hình như đang đọc thì phải,tôi bước đi thật chậm hít một hơi dài sau đó nhẹ tay kéo ngăn tủ lấy ra tờ đơn ly hôn được tôi chuẩn bị sẵn đi tới mà chìa ra trước mặt anh

-Anh ký đi,em chuẩn bị xong hết rồi

Dũng nghe tiếng tôi anh buông vội tờ báo đang đọc xuống rồi ngồi bật dậy. Anh nhìn tôi một hồi lâu rồi mới nhìn lấy tờ đơn ko chần chừ dứt khoát vò nát quăng vào thùng rác.

Tôi bất ngờ với hành động lạ lùng của anh nên chỉ biết đứng đực ra nhìn vì với tôi mà nói đúng ra tôi chịu ly hôn anh mừng lắm mới đúng, chẳng phải mới hôm trước anh còn nói muốn tôi ly hôn mà,sao giờ lại thế này là thế nào đây.

Ko đợi tôi suy nghĩ nhiều Dũng đã đi đến gần tôi từ khi nào rồi,anh gắt gao ôm trọn tôi vào lòng,hơi thở pha lẫn mùi bια ɾượu ấm nóng.Giọng anh khàn khàn phả vào tai của tôi

-Không ly dị nữa,anh ko ly dị,vợ của thằng Dũng này là em thôi Lam à, xé,.xé em xé đơn đi anh ko ký .

Dũng nói ko muốn ly hôn làm cho tôi khá là bất ngờ cứ nghĩ Dũng đang nói xạo và mình cũng đang nghe nhầm nên tôi nghiêm túc hỏi lại anh

-Anh nói cái gì vậy Tại sao lại không muốn ly hôn chẳng phải anh đã có người khác rồi sao tại sao lại không giải thoát cho em và con chứ?

Tôi hỏi Dũng xong cùng lúc hai tay của tôi đẩy nhẹ người Dũng ra rồi đứng lên nói chuyện tiếp cùng anh

-Bây giờ anh có muốn hay không thì em cũng đã quyết định rồi giải thoát cho nhau đi em mệt mỏi lắm rồi?

– Lam em và con ở lại với anh đi được không, Anh sai rồi anh không muốn bỏ mặc em và con anh nữa,anh hứa từ nay về sau sẽ không làm điều gì sai trái để có lỗi với em nữa đâu!

-Anh say rồi ,nằm xuống nghỉ đi có việc gì thì mai anh bình tĩnh lại rồi chúng ta nói tiếp nhưng em vẫn sẽ quyết định ly hôn, Bây giờ em qua phòng con ngủ.

Tôi vừa nói xong và quay đi thì cùng lúc bình hoa tгêภ bàn bị Dũng hất xuống nền gạch bể tan nát ,nghe cái rổn tôi giật cả mình quay lại thấy cảnh tượng đó liền lắc đầu, cả người hơi run vì hành động đó nhưng vẫn nhanh chóng bước qua phòng cu Bo luôn

Vào phòng tôi liền ngồi ʇ⚡︎ựa vào bức tường cảm giác trong lòng cứ khó chịu làm sao ấy Tôi thật sự không hiểu nổi tại sao mới có một ngày trôi qua mà Dũng lại thay đổi như thế chứ
Mới hôm qua tôi còn nghe anh nói muốn ly dị với tôi mà sao bây giờ anh lại…. đúng là anh khó hiểu thật

Nhìn đồng hồ đã 12 giờ đêm tôi thấy không buồn ngủ nên đi lại bàn mở máy tính ra rồi đăng nhập Facebook hình như lâu rồi từ ngày về đây làm dâu tôi đã không còn rảnh rỗi và không có nhiều thời gian để mà lên ๓.ạ.ภ .ﻮ nữa,cái Facebook cũ kỹ dường như cũng gần đóng ๓.ạ.ภ .ﻮ nhện luôn rồi và cũng chỉ có 1-2 status rời rạc,nhưng ʇ⚡︎ự dưng tгêภ phần tin nhắn Messenger tôi lại thấy có tin nhắn đang chờ ,tò mời ko biết là ai,tôi mở ra thì ra cái Facebook lạ mang tên Người Dưng đã nhắn cho tôi nhưng tin nhắn cách đây hình như đ́ã lâu rồi ,tôi mở ra xem kỳ lạ thay chỉ là hai cái icon hình mặt cười đang khóc ,tôi không hiểu ý nghĩa cái đó là gì nên cũng bỏ qua luôn
xem xong rồi xóa tin nhắn đi nhưng hình như các Facebook này tôi có cảm giác thân thuộc hay sao ấy ,mỗi lần thấy nó tιм tôi lại ᵭ.ậ..℘ rộn ràng dù cho chỉ là một cái Facebook lạ của một người không quen và cũng giống như tôi chỉ cập nhật một vài dòng trạng thái

Đóng Facebook lại tôi ngồi ʇ⚡︎ự ngẫm nghĩ lại bản thân của mình. Hình như suốt một thời gian qua cuộc sống của tôi chưa bao giờ được vui thì phải kể từ cái ngày
Tuất mất biết bao nhiêu là chuyện xảy ra với tôi và cũng có lẽ đều sai lầm lớn nhất của tôi chính là đã ℓêп gιườпg với em trai của chồng,hi Giá mà cuộc đời còn cho tôi hai chữ( nếu như )Chắc có lẽ quay lại ngày ấy tôi đã không làm như vậy đâu và bây giờ tôi cũng không để con tôi phải khổ như thế này nữa, vừa nghĩ lại quá khứ bất giác nước mắt tôi cũng chảy dài.Cứ thế tôi khóc cho đến thϊếp đi..

Sáng..

Nghe tiếng cu Bo gọi mama tôi mới giật mình tỉnh giấc đi lại cái nôi thấy con đang dẻo miệng cười hai cái tay bé xíu sơ lên không trung đòi mẹ ẵm tôi cũng vô thức cười theo, bao nhiêu muộn phiền giây phút này tan biến hết đến lúc này thì tôi biết tôi không cần thứ gì nữa cả chỉ cần một mình con của tôi thôi.

Vài ngày sau đó tôi có ngạc nhiên thật và đúng như lời Dũng nói anh ko còn đi sớm về muộn nữa mà càng ngày càng tranh thủ về sớm hơn để gần gũi với tôi và cuBo,anh cũng khá là tâm lý lại hay mua đồ chơi cho cubo hơn vì vậy mà chưa được 3 ngày Bo đã mến Dũng hơn rồi.

Tôi thì lúc này trong lòng chỉ trống rỗng nên thôi kệ ko hối thúc Dũng ly dị nữa,còn mẹ chồng tôi thì bà lại chẳng thái độ gì trong thời điểm này vẫn mẹ mẹ con con với tôi miết chẳng có gì là lạ cả, chỉ riêng có con Ngọc thì tôi ko thấy nó nữa,có hỏi thì tôi chỉ nghe mẹ nói nó đi làm rồi ra ngoài ở luôn thôi,mà thôi dù sao nó ra ngoài thì cũng tốt đỡ cho tôi phải đối mặt với nó là tôi mừng trong bụng lắm rồi.

Thế là những ngày bình an của tôi trôi qua .Hằng ngày Dũng đi làm ,tôi ở nhà với mẹ chồng lo cơm nước với chăm sóc cho Bo và cũng vì dạo này tôi quan tâm từng li từng ti nên cuBo cũng ko phải bị hăm tã nữa.

Lại bẵng đi một vài hôm

Buổi trưa hôm nay khi tôi đang nằm ru cho cu Bo ngủ thì ʇ⚡︎ự dưng tôi nghe xe của Dũng về. Tôi hành động thật nhẹ để im cho Bo ngủ sau đó nhõm dậy đi xuống lầu .Ngoài sân Dũng cũng vừa hay đang đi vào.Dáng vẻ anh tỏ ra rất mệt mỏi,vừa vào đến nhà anh đã thả mình ngồi xuống ghế,tay anh tiện thể nói lỏng chiếc caravat ra sau đó ngã lưng ra phía sau, gương mặt mệt mỏi đến lạ.Tôi thấy thế liền ra sau bếp pha cho anh một cốc nước chanh đem lên rồi ngồi kế anh nhẹ nhàng hỏi

-Anh sao vậy có chuyện gì à?

Dũng nhìn tôi,rồi lại thở dài.Cầm ly nước chanh tôi pha đưa lên miệng uống một hớp rồi đặt xuống ,anh im lặng, thoáng buồn mãi sau đó hồi lâu anh mới mở lời

–Hôm nay anh qua siêu thị có chút việc vô tình thấy một nhân viên ko lo bán hàng mà ngồi bấm điện thoại, anh có lại nhắc khéo cô ấy là trong giờ làm việc không được dùng điện thoại, trừ khi có việc gấp thì…..em biết cô ta trả lời anh sao ko? Cô ta trả lời là: tôi thuộc quyền của chị Lam quản lý anh có tư cách gì mà cҺửι tôi..?

Anh dù lúc đó rất bực nhưng vẫn bước đi chỗ khác,nhưng chưa dừng lại ở đó anh còn nghe họ nói sau lưng là do anh là chồng em nên nhờ nhà vợ anh mới có được chỗ đứng trong siêu thị này thôi chớ còn ko thì anh chỉ là một kẻ ko ra gì hết..

Tôi nghe Dũng nói xong trong lòng cũng cảm thấy rất nặng nề vì thật sự mà nói mấy người đó cũng quá đáng, Dũng rất mệt mỏi với bên công ty của anh rồi lại còn lo cho siêu thị nữa, từ ngày ba tôi xảy ra chuyện bên siêu thị toàn là do một tay Dũng giải quyết,nhưng nói đến việc này thì cũng thiệt thòi cho anh một phần vì là tuy bên ngoài anh lo liệu chu toàn hết nhưng chủ của siêu thị thì lại đang đứng tên tôi..Thấy vậy nên tôi cũng lựa lời mà an ủi anh

-Thôi anh bỏ qua đi chấp nhặt họ làm gì,chỉ cần vẫn còn em công nhận công sức của anh đã bỏ ra là…

Tôi chưa nói hết câu thì bất ngờ bên ngoài có tiếng mẹ chồng tôi vọng vào

–Con công nhận thôi thì được cái gì, thằng Dũng nó cũng cần danh dự chứ con? mà mẹ nói nghe nè Lam,tụi bây với thằng Dũng đã là vợ chồng rồi với lại mấy năm nay nó cũng cực khổ gầy dựng lại cái siêu thị của nhà bây thì bây coi cũng nên sang tên lại cho nó luôn đi. Để chồng bây còn có tiếng nói ở bên đó nữa chứ,dù gì thằng Dũng cũng là chồng bây đâu phải ai xa lạ mà bây sợ,với lại thằng Dũng cũng có công ty riêng rồi ko ăn tiền đồng nào hay tranh dành gì bên siêu thị của nhà bây đâu?

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *