Chị Dâu Tôi Yêu Chị – Chương 31
Tác Gỉa : Ngọc Thơ
Tôi sững sờ, nhìn Dũng hỏi lại
-Tại sao lại ly hôn,anh nói gì vậy Dũng.?.
Tôi bất ngờ trước lời đề nghị của Dũng còn anh anh vẫn bình thản không một chút lăn tăn
-Em khoan hãy trả lời mà nghe anh nói hết được ko?
-Không? Dũng tại sao ngay lúc này anh lại nói ly hôn chứ, chẳng phải ngày trước anh nói anh thương em,hứa chăm lo cho em và con đến suốt đời hay sao?Có chuyện gì đã xảy ra với anh hả Dũng,hay là con Ngọc nó nói gì với anh rồi nên anh mới thay đổi ,đúng ko anh,anh nói đi?
Tôi lúc này giống kiểu như bị sốc ko kiểm soát được mà nắm lấy tay anh gào lên. Tôi nhìn anh, đôi mắt hằn lên từng tia đau đớn lẫn giận dữ,mới gần hai năm thôi ko dài ko ngắn tại sao có thể biến con người ta mau thay đổi đến như thế chứ,mới ngày nào anh còn hứa yêu thương đùm bọc mẹ con tôi suốt đời vậy mà giờ đây chưa gì đã đòi ly dị, ly dị là thế nào đây..? Hôn nhân đâu phải trò chơi. Ngày trước tôi không đồng ý lấy anh anh lại là người không ngại khó khăn luôn tìm cách bên tôi để tôi đồng ý, thế mà đến khi tôi đồng ý, muốn bên anh thì anh lại là người muốn cắt đứt cuộc hôn nhân này?
Dũng thấy tôj phản ứng mạnh anh sợ tôi bị sốc nên liền đưa tay anh ra kéo người tôi vào lòng anh nhưng tôi gạt phăng ra rồi tiếp tục lên tiếng hỏi.
-Anh nói đi tại sao lại đòi ly hôn.?
-Cô ấy về rồi !!!
Dũng trả lời tôi vỏn vẹn chỉ bốn từ,nhưng đôi mắt anh lại ko dám nhìn đối diện với tôi mà cứ nhìn ra khoảng không như có ý né tránh .Tôi nghe anh trả lời cũng chưa hiểu ra chuyện quái gì liền bực dọc mà lớn tiếng với anh
-Cô ấy là ai?là con nào? anh nói rõ ra cho em,có phải là con Ngọc ko?
– Không không liên quan gì đến Ngọc cả, là bạn gáι cũ của anh,lúc trước vì mẹ ko thích cô ấy nên anh và cô ấy xa nhau.Bây giờ vợ chồng họ ly dị rồi,anh gặp lại cô ấy rồi,lần này anh ko thể buông tay cô ấy lần nào nữa. Lam anh xin em, chúng ta ly đi được ko,anh xin lỗi thời gian qua anh ngộ nhận tình cảm với em,một bên ba mẹ lại hối thúc anh lấy vợ,anh lúc đó cứ nghĩ bên em anh sẽ dần quên được cô ấy nhưng đến bây giờ anh vẫn ko làm được..Chúng ta ly hôn đi bao nhiêu tài sản anh đều để lại cho mẹ con em hết ,anh ko để e và cuBo phải chịu thiệt thòi đâu.!
Dũng vừa dứt câu liền nhận ngay một cái tát tгêภ mặt từ tay tôi. Dũng ko né nên cứ thế lãnh trọn anh ko phản kháng hay thái độ gì chỉ cười rồi đưa tay lên xoa xoa mặt chỗ bị tôi tát thôi
Tôi lúc này vừa giận,vừa hận đôi mắt rưng rưng nhìn anh ,khốn пα̣п mà ,cuộc đời này khố.n nạ.n với tôi quá mà. Cứ ngỡ anh thương tôi thật lòng mới cưới tôi về,cứ ngỡ sau tất cả tôi sẽ có một gia đình trọn vẹn,nào ngờ đâu ngôn tình chỉ có tгêภ phim ,nữ chính sau tất cả sẽ được hạnh phúc. Còn tôi sau cùng nhìn lại, họ chỉ xem tôi là con rối để họ lợi dụng tôi thôi..
Tôi cười lạnh, cay đắng nhìn Dũng nói trong nước mắt
-Được, anh viết đơn đi rồi tôj ký..
Tôi trả lời xong ko đợi Dũng nói thêm câu nào nữa liền bước qua phòng cu Bo rồi khoá chặt cửa lại,sau cùng liền ngồi thụp xuống khóc nức nở…Tôi ko biết khóc đến bao lâu chỉ là đến lúc nghe cu Bo khóc đòi mẹ, tôi mới mở mắt ra thì trời đã sáng ánh nắng cũng đã hắt vào phòng, tôi mệt mỏi ngồi dậy với đôi mắt sưng húp ẵm con dậy rửa mặt vệ sinh cho con xong hai mẹ con đi xuống nhà thì chưa gì đã thấy con Ngọc ngồi bên bàn ăn cạnh mẹ chồng tôi.
Giọng nó lanh lảnh nói với mẹ nhưng mắt thì liếc sang tôi kiểu đâm chọt
– Mẹ! con công nhận là mẹ tốt với chị hai ghê nha,lớn tuổi rồi mà sáng phải dậy sớm nấu đồ ăn sáng còn chị hai thì ngủ tới giờ mới dậy.
Mẹ chồng tôi nghe nó nói vậy,bà liền nhìn về phía tôi, ánh mắt có phần ko hài lòng nhưng vẫn trả lời rất từ tốn
-Thôi , chị bây bận con nhỏ mà mẹ còn khỏe làm cho giãn gân cốt mà đừng nói vậy kẻo chị em phiền lòng,Lam con ẵm cu Bo ngồi xuống ăn luôn đi con. Thằng Dũng nó đi làm sớm rồi. .
Mẹ chồng tôi lên tiếng nên con Ngọc nó cũng im lại, mà thật ra ko phải tôi làm biếng như lời nó nói chỉ là từ trước giờ mẹ đã dành nấu rồi ko cho tôi phụ nên tôi quen giờ ko dậy sớm nữa thôi..Còn riêng Dũng thì khỏi phải nói tôi biết tổng tại sao mới sáng anh đã ra khỏi nhà rồi . Ch́ẳng phải đi tìm nhân tình sao,?bày đặt lấy lý do đi làm sớm nửa.
Nghĩ tới mà tôi thở dài nhớ lại cuộc nói chuyện với anh lúc tối mà lòng còn đau âm ĩ .Thêm khó chịu với sự xuất hiện của con Ngọc nửa nhưng mẹ chồng đã ra miệng nói vậy rồi tôi cũng ko muốn đôi co với nó làm chi cho mệt liền đi lại kéo chiếc ghế ra cho cu Bo ngồi xuống ăn với tôi luôn.
Bo cũng gần 2 tuổi rồi tập cho con ăn cơm luôn dần cho quen dạ. Ấy vậy mà khi tôi và Bo vừa ngồi xuống con Ngọc nó cứ nhìn cuBo chằm chằm kiểu dò xét làm tôi hơi chột dạ liền ôm Bo trong lòng mà khó chịu nói với nó
-Cô ko ăn đi nhìn cháu hoài vậy.Thằng nhỏ ít tiếp xúc người lạ nên cô nhìn như thế nó sợ Ϯộι nghiệp.
Tôi vừa dứt lời cứ nghĩ con Ngọc nó biết điều mà không nói gì thêm, cũng sẽ không nhìn Bo nữa,nhưng không,sau khi nghe hết lời tôi thì bên đó con Ngọc liền nhìn tôi nó cười nửa miệng trông cực kỳ пguγ Һιểм rồi lên tiếng
-Chị hai nói xem ai trong nhà này mới là người lạ vậy chị hai ? à mà chị nói em mới để ý nha. Sao thằng bé này nhìn đi nhìn lại em ko thấy nét gì giống với anh hai của em vậy chị?
Con Ngọc thốt ra lời nói đó tôi lập tức trừng mắt lại với nó định quát lên nhưng chưa kịp thì đã nghe tiếng mẹ chồng tôi cҺửι nó trước rồi
-Ngọc sao con lại ăn nói như vậy hả.Mẹ là ko bênh con được rồi đó. cu Bo là cháu của mẹ con ko được nói bậy nghe chưa?
-Mẹ,con ko nói bậy đâu mẹ nhìn kỹ đi thằng bé nó…
-Thôi im đi..
Mẹ cắt ngang lời con Ngọc đang nói sau đó bà liền đứng lên bế cuBo ra ngoài sân trước sự ngỡ ngàng của tôi và sự hậm hực của con Ngọc..
Lúc này đây tôi ko rõ thái độ đó của mẹ là gì nhưng trong thâm tâm tôi mà nói thật sự tôi rất cảm kích bà.
Nếu như mà là người khác chắc chắn họ sẽ theo phe con họ mà chì chiết tôi rồi còn mẹ thì lại khác bà chọn cách im lặng, có lẽ sau thời gian chung sống bà đã hiểu phần nào tính tình tôi ra sao rồi nên mới tin tôi đây mà. Dù thật ra cuBo ko phải cháu bà nhưng tôi muốn trước khi tôi và Bo rời đi bà ko bị sốc. Mọi chuyện sẽ để cho Dũng giải quyết sau. Tôi thì cũng ko muốn đôi co với con Ngọc nên liền đứng dậy định đi theo với cu Bo nào ngờ trong lúc chân tôi vừa bước một bước thì con Ngọc đã đứng lên nhanh chóng chìa bàn chân nó ra cản đường tôi. Tôi vì ko kịp né và cũng có lẽ vì ko ngờ nó dám làm như vậy nên tôi bị vấp và ngã nhào xuống nền nhà.
Cái cảm giác bị bất ngờ sau đó là đau tê tái truyền đến, tôi gượng ngồi dậy với đôi đầu gối bầm tím,cάпh tay vì bị va vào chân ghế mà trầy một đường rỉ ɱ.á.-ύ. Còn nó,thấy tôi bị vậy chắc hả hê lắm ,đứng đối diện với tôi nó chống пα̣пh nhếch môi
-Đau ko? nhưng chắc mày ko đau bằng nỗi đau của tao ngày xưa đâu..Con ngọc này còn sống ngày nào sẽ ko để mày sống yên ngày đó đâu Lam à.
-Tại sao? tao làm gì mày mà mày hết lần này đến lần khác hại tao chứ?
-Tại vì người Thành yêu là mày chứ ko phải tao. Bao nhiêu đó thôi đủ để tao ﻮ.เ.+ế+..Ŧ mày rồi đó Lam..Mày có biết chỉ vì mày mà Thành tuyệt tình với tao?còn cho Һγ siпh bắt tao hằng đêm phải đi làm gáι ko hả.Nó bắt tao sống những ngày còn thua con chó nữa mày hiểu ko? cũng may ông trời còn thương để tao tìm lại được mẹ ruột của tao và cũng may mày cũng đang ở đây,ha..ha..đúng là ông trời giúp tao rồi, tao thề tao ko cho mẹ con mày sống thê thảm tao ko làm con người,nhất là cái thằng con hoang của mày đó.
Nó nói tôi như thế nào tôi cũng nhịn được, nhưng nó động đến con trai tôi thì tôi nhất định không bỏ qua cho nó được nữa. Không thể để nó nói tiếp tôi đứng phắt dậy mà nhào vô túm cổ áo nó lại,hai tay tôi dùng hết sức lực sau đó tát mấy phát vào mặt nó chan chát. Nó đối xử với tôi ra sao tôi cũng có thể nhịn,nhưng đụng đến cu Bo thì coi như nó tới số rồi. Tay tôi ᵭάпҺ nó liên tiếp ko để cho nó có cơ hội phản kháng ,đồng thời tôi cũng nhìn thẳng mặt nó mà gào lên cảnh cáo
-Mày nói gì nói lại tao nghe xem ,ai là con hoang hả? tao nói cho mày biết nha Ngọc,mày đối xử với tao như thế nào tao cũng ko chấp mày nhưng nếu mày có ý hại con tao dù một suy nghĩ xẹt qua thôi thì tao ko để yên cho mày đâu.Con Lam này ko có hiền mày hiểu chưa?
-Mày…Á
-Câm miệng!
Tôi ᵭάпҺ nó đến khi hả dạ xong mới buông nó ra cũng là lúc gương mặt trắng trẻo của nó sưng đỏ lên,mà giờ nó thấy tôi điên nên sợ hay sao đó chỉ lo ôm mặt nhìn tôi căm phẫn chứ chẳng dám lên mặt cҺửι như lúc nãy nữa.
Tôi ᵭάпҺ đã tay xong rồi đi thẳng một mạch ra ngoài tìm mẹ và Bo luôn để thôi trong này nhìn bản mặt nó tôi lại ngứa mắt mà ᵭάпҺ nó nữa mắc công lại có chuyện.
Tôi đi dọc con đường, hai mắt nhìn qua lại liên tục nhưng bóng mẹ và cubo đâu tôi không thấy.
Tôi hơi chột dạ nên nhanh chóng đi tiếp nhìn ngó xung quanh sau đó cất tiếng gọi mẹ chồng, gọi điện thoại mẹ cũng ko bắt máy,linh cảm có chuyện chẳng lành vì khu nhà chồng tôi ở toàn là khu nhà chung cư nên nhà nào nhà nấy sống ít ai qua lại với ai. Vã lại nếu bước ra cổng nhà là đường lớn rồi ,mà mẹ thì ít khi nào đi đâu mà ko báo cả.
Hôm nay lại bế thêm cu Bo, xe thì ở nhà tôi sợ mẹ và con mình bị ๒.ắ.t ς-.ó.ς hay gặp chuyện gì chẳng lành,nghĩ vậy tôi thêm run rẩy liền bấm máy gọi cho Dũng thì bất ngờ đúng lúc số điện thoại anh hiện ra trong điện thoại của tôi báo có cuộc gọi đến của anh . Tôi bắt máy, không kịp để anh nói gì liền tranh nói trước
-Anh Dũng mẹ và cuBo…
Tôi gấp gáp nói với anh nhưng chưa hết câu, bên kia giọng anh cũng gấp gáp chen ngang lời của tôi
-Lam em đã nói gì về chuyện của vợ chồng mình cho mẹ nghe rồi à?
-Đâu có,sao anh hỏi như vậy?
-Vậy thì rắc rối đến nơi rồi. Mẹ ẵm cuBo vào Ьệпh viện yêu cầu xét nghiệm ADN của Bo và anh rồi. Mẹ mới gọi anh vào đây. Anh cứ nghĩ em đã nói gì rồi đấy chứ.Bây giờ phải làm sao đây?Mẹ mà biết Bo ko phải cháu ruột của bà chắt mẹ ko sống nổi mất