Chị Dâu Tôi Yêu Chị – Chương 19
Sau cái ngày Dũng tới nhà tôi thì thời gian đó anh ấy càng ngày lui tới càng nhiều, ban đầu tôi cũng không thích sự xuất hiện dày đặc của anh ta ở nhà tôi lắm nhưng nghĩ lại dù sao Dũng cũng là đối tác của ba tôi nếu tôi từ chối thẳng thừng có khi ba tôi lại bị mất mặt rồi ảnh hưởng đến chuyện làm ăn nghĩ vậy nên tôi cũng cư xử khôn khéo lắm với lại càng tiếp xúc với Dũng càng lâu tôi thấy anh cũng đàng hoàng không gạ gẫm không vồ vập,lâu lâu chỉ mời tôi đơn thuần là đi ăn uống thôi..
Từ đó Tôi cũng mở lòng không từ chối anh, dần dần lâu ngày tôi và anh càng thân thiết hơn ba tôi thấy vậy ông cũng vui mừng.. tôi thì chưa có tình cảm gì với Dũng lắm chỉ là cho đến một ngày Dũng rủ tôi đêm đó ra biển Vũng Tàu chơi Tôi nghĩ đơn giản lắm coi như xem là bạn bè lâu lâu đi xả stress cũng được…
Lúc mà tôi gật đầu nhận lời đi chơi cùng anh,tôi Thấy Dũng cũng chẳng tỏ ra vẻ gì hết nhưng gương mặt anh lại thể hiện vui vẻ lắm
…..Thế là chiều chủ nhật đấy Dũng lái xe đưa tôi ra Vũng Tàu với con mui trần đen bóng loáng .Sài Gòn về đêm đẹp bao nhiêu thì cũng không phủ nhận ra đến biển cảnh càng đẹp hơn bấy nhiêu, những ánh đèn sáng hòa với không gian đêm yên tĩnh, mặt biển xanh biết lại lăn tăn gợn sóng tạo cho tôi cảm giác yên bình….Nếu Sài Gòn ồn ào náo nhiệt thì biển lại êm đềm tạo cảm giác thoải mái rất nhiều ….
Đến nơi tôi đi bộ ra biển trước còn Dũng thì lái xe đổ vào bãi đậu …Tôi tháo đôi giày cao gót đang mang ra để lộ đôi chân trần trắng nõn rồi bước đi tгêภ bãi cát cảm giác lành lạnh của gió biển thổi vào người , cảm giác bờ cái trắng mịn màng dưới lòng chân,càng làm cho tôi thêm thoải mái
Tôi bước đi vô định như thế dọc theo bãi biển, lại nhìn theo những cặp đôi tình nhân phía trước lòng cũng có cảm giác chùng xuống. Mớ suy nghĩ hỗn độn dấy lên tạo chi tôi có cảm giác buồn buồn khó tả,trong đầu đột nhiên có suy nghĩ tôi qua một đời chồng rồi sau này chẳng biết tôi có hạnh phúc được không? có ai đủ lòng vị tha để giang tay che chở tôi vào lòng một lần nữa không? Vì tôi biết tгêภ đời này sẽ chẳng có ai đủ dũng cảm đó đâu?Hay là thôi đi, tôi sẽ cứ ở vậy một mình đến suốt đời,suy nghĩ đến thế chợt tôi bật cười lạnh. (Thôi thì đã là cái số của mình,nó đã vồ lấy cái thân thì tôi biết trách ai cho được?)
…. Đang miên man suy nghĩ chợt trước mặt tôi ʇ⚡︎ự nhiên đèn phát sáng lấp lánh rồi bong bóng bay khắp một vùng trời
“”” Đẹp quá””” Tôi không ʇ⚡︎ự chủ được mà thốt lên, ʇ⚡︎ự dưng nổi muộn phiền cũng tan biến ,tôi chậm rãi bước đến một bước đèn sáng theo chân tôi một bước. Cứ thế tôi đi được một quãng đường ,tôi ngơ ngác đến hào hứng cũng chưa biết chuyện gì đang xảy ra nhưng lý trí cứ mách bảo thôi cứ theo con đường ấy mà đi đến……Và trước mặt tôi bây giờ là một hình trái tιм đầy hoa hồng xung quanh những cây pháo hoa được phát sáng tôi đứng chôn chân tại chỗ trong lòng lâng lâng vì chưa bao giờ tôi chứng kiến được cảnh tượng nào đẹp đến như thế …
Rồi… tôi thấy từ phía xa Dũng xuất hiện anh đi từng bước thật chậm rãi tiến đến về phía tôi tгêภ tay anh ôm một bó hoa …vì khoảng cách khá xa nên tôi không thấy rõ là hoa gì nhưng phải nói bó hoa rất lớn mà còn đẹp nữa
Tình huống này tôi chưa bao giờ nghĩ tới nên cũng hơi bối rối chẳng biết làm gì,cứ đứng ngây người ra nhìn Dũng? Cho đến khi Dũng bước tới gần tôi anh chìa bó hoa cho tôi anh mỉm cười nói
“Happy birthday em. Chúc em tuổi mới thật nhiều vui vẻ hạnh phúc và luôn luôn nở nụ cười …Anh chúc em tất cả?
Lòng tôi rộn lên cảm giác khó tả,tôi đón nhận bó hoa tгêภ tay Dũng mà người tôi vừa run lên vừa ngượng ngùng, còn cả bất ngờ nữa… Hóa ra hôm nay là sinh nhật của tôi mà tôi không nhớ không hay biết gì tới cả ,đúng hơn là 27 năm qua chưa bao giờ giờ tôi tổ chức sinh nhật cho bản thân mình cả ngay cả lúc tôi có chồng, cũng vì cuộc sống mưu sinh và khó khăn nên….vô tình cũng chẳng còn nhớ đến cái ngày gọi là sinh nhật nữa…. Tự dưng nhớ tới khoảng thời gian ấy tôi lại đau lòng .Thôi thì cố đè nén vào sâu tận đáy lòng, mình tôi e thẹn mắt tôi rưng rưng đáp lại lời Dũng
” Em cảm ơn anh..thật sự anh khiến em bất ngờ quá…
Lúc này đây đứng đối diện với nhau .Tôi thấy Dũng nở nụ cười lộ ra chiếc răng khểnh.Anh mặc chiếc áo sơ mi màu trắng quần jean trông đơn giản nhưng không khỏi khiến tôi phải thầm khen trong lòng,bởi vì không khỏi phủ nhận gương mặt anh đã đẹp sẵn rồi, tướng anh lại còn chuẩn nữa ,phút chốc tôi lại phải ngẩn ngơ vì anh lúc này.
Chưa đợi tôi hết bất ngờ anh liền thò tay vào túi quần moi ra một chiếc hộp nhung màu đỏ, tôi bỡ ngỡ lỡ , lúng túng hẳn ra vì chẳng biết anh đang làm gì ,càng bất ngờ hơn Dũng liền qùγ xuống như kiểu người ta qùγ cầu hôn trong các bộ phim .Tay anh mở chiếc hộp bên trong là chiếc nhẫn trắng
Giọng anh trầm ấm nghiêm chỉnh nhìn tôi rồi nói
“Lam..em đồng ý làm bạn gáι anh nhé..thật sự ngay từ lần đầu tiên anh anh gặp em anh thấy em rất ấn tượng một cô gáι nhỏ nhắn với đôi mắt u buồn em không hay cười nhưng mỗi lần em cười nụ cười em rất cuốn và hút tạo cho người đối diện cảm giác gần gũi rồi ,Mỗi lần tiếp xúc với em Anh thật sự rất thích tính tình của em nếu em không chê có thể đồng ý cho anh làm người yêu của em được không Lam…?
…. Tôi sao một giây bất ngờ và kích động trước những lời của Dũng nói liền lấy lại vẻ bình tĩnh. Tôi lấy tay đẩy nắp chiếc hộp lại bàn tay kéo Dũng đứng lên đáy mắt tôi hiện lên vẻ đau thương trả lời anh
“Em cảm ơn những tình cảm của anh đã dành cho em nhưng em xin lỗi chắc em không thể nào đồng ý với anh được?
Nghe câu trả lời của tôi..Gương mặt Dũng tỏ ra hơi buồn..anh hỏi tôi
” Em chê anh không xứng với em à?
Tôi vội lắc đầu vì sợ anh hiểu lầm
“Dạ không đâu ?anh Dũng rất tốt chỉ là em thật sự không xứng đáng với anh
” Tại sao em lại nói vậy? Nói rõ anh nghe được không..hay là em đã có bạn trai..nếu vậy anh sẽ rút lui ko ép em gì đâu
“Không đâu anh ….vì…vì….em….là gáι đã một đời chồng rồi…em….em thấy mình ko xứng với anh …anh là một người tài giỏi, lại thành đạt…anh xứng đáng gặp được người bạn gáι ,một người vợ tốt hơn em nhiều mà… em bây giờ cũng chưa đủ ʇ⚡︎ự tin để mở lòng đón nhận ai cả?
Tôi nói xong cũng vừa hay một giọt nước mắt rơi xuống. Dũng quá tốt dù tôi có tình cảm với anh hay không thì tôi biết tôi cũng không nên chấp nhận.. Chẳng phải người đời thường nói gáι một đời chồng làm gì có hạnh phúc sao,với lại anh cao sang quá..tôi ko muốn người ta nói tôi là đũa mốc mà đeo chân hạc..
Nghe tôi nói ra lý do trong giây lát tôi thấy gương mặt anh giãn ra ,anh lại cười nụ cười anh nhẹ nhàng. Dũng đưa tay mở chiếc hộp lần nữa..anh rút chiếc nhẫn ra ʇ⚡︎ự động đeo vào tay tôi mặc tôi từ chối anh cũng cứ mặc cứ thế đeo vào..Giọng anh bỗng chốc nghiêm túc
“Em có một đời chồng hay hai ba bốn đời chồng anh cũng ko quan trọng..anh đã nghe chú kể về em rồi,anh ko khinh thường gì em mà thật sự càng thương em…em cứ cởi mở lòng mình một lần nữa rồi cho anh một cơ hội nữa có được không em.. Anh hứa sẽ luôn cho em cảm giác vui vẻ không làm em rơi nước mắt một lần nào nữa đâu?
Tôi ҳúc ᵭộпg,ʇ⚡︎ự dưng òa khóc rồi ʇ⚡︎ự chủ khẽ gật đầu vì trong lời nói và cách thể hiện của Dũng lúc này tôi cảm nhận được sự chân thành của anh..với lại tiếp xúc một thời gian tôi thấy được anh là người có thể tin tưởng được,vì tôi cũng muốn mình mở lòng hơn…Cuộc sống mà…không thể cứ ôm quá khứ hoài được…nếu có thể buông được…ta nên buông cho nhẹ lòng…
Cứ thế đêm ấy chúng tôi ngồi ngoài biển đến gần sáng mới về..ko quá thân thiết cũng chẳng bài xích..chỉ ngồi kế bên..anh ôm ngang eo tôi cùng ngắm biển…
Thế là chúng tôi chính thức hẹn hò từ hôm đó..ba tôi nghe tin ông mừng lắm..cứ gặp Dũng là luôn tươi cười vỗ vỗ vai rồi cứ dặn đi dặn lại anh rằng ko được làm khổ con gáι của ông..nghe ba dặn mãi mà tôi và Dũng cũng phải phì cười,tôi lớn rồi, ông cứ xem tôi như là con nít không bằng, thật sự từ hôm đồng ý nhận chiếc nhẫn của anh,Dũng luôn tạo cho tôi cảm giác bình yên và hạnh phúc lắm anh đã chứng minh được cho tôi thấy rằng anh không có nói suông.Ban ngày anh đi làm thì thôi còn buổi tối là hôm nào cũng lái xe sang nhà tôi,nhiều khi ăn tối cùng hoặc chở ba và tôi ra ngoài ăn,có khi lại đưa tôi đi xem phim, đi dạo..Dần dần anh cũng chiếm lấy trái tιм tôi từ lúc nào,và tôi từ giờ vô tình đã xem anh là một phần trong cuộc sống của mình…
Một tháng sau đó hai bên gia đình bước tới,định ngày mùng 9 tháng này chúng tôi sẽ kết hôn..gia đình Dũng ba mẹ anh đã về hưu..nhà chỉ có mình anh thôi..tôi cũng đã gặp mặt hai bác thấy hai người cũng hiền lành lắm tạo tôi thoải mái thêm vài phần .Về ba tôi thì khỏi nói ông vui lắm cứ cười suốt..ông nói lúc trước ông có lỗi với tôi,bây giờ tôi có gia đình ông sẽ bù đắp lại tất cả…Còn riêng tôi, tôi chẳng vui cũng chẳng buồn…nhiều lúc cũng cảm thấy mình có quá vội hay không khi nhận lời đồng ý Dũng trong khi chồng tôi vừa mới mất cách đây không lâu, nhưng khi nhìn thấy nét mặt ba tôi mong mỏi lại thấy Dũng cũng tốt gả cho anh tôi thấy an tâm nên tôi đành chấp nhận vậy thôi.
Đêm nay sau khi vừa đi ăn với Dũng về , tôi liền leo ℓêп gιườпg łầɲ ɱò mở chiếc máy tính ra online..thiệt là dạo này lo nghĩ đến đám cưới nhiều quá tôi cũng ít khi nào online cả.Giờ thấy chiếc máy tính trong đầu chợt nhớ ra một việc..tôi nhanh chóng truy cập facebook rồi vào thanh tìm kiếm gõ vào 2 chữ quen thuộc… face Người dưng hiện ra..tôi lần nữa nhấn vào..
Facebook vừa online cách đây 5 tiếng..mấy tháng nay cũng chỉ có duy nhất một cái stt..
“Chỉ là lời hứa…tôi còn nhớ…còn em thì sao?
Trong đầu tôi liền có suy nghĩ chắc hẳn chàng trai ấy và bạn gáι vẫn chưa quay lại..cũng tiếc thật ….Tôi lại nhớ đến tôi cũng sắp đám cưới,nếu tôi gặp một người đàn ông chug tình như vậy chắc tôi sẽ trân trọng anh lắm đây..tôi chần chừ một lúc..cứ nhìn cái tus mà tiếc nuối..ʇ⚡︎ự dưng trong đầu xuất hiện một ý nghĩ táo bạo liền hí hửng ib
“Anh gì ơi…? Gần tháng nữa em lấy chồng rồi..nếu có thể hôm nào cho em gặp anh.anh em mình cafe nha anh..em ở Sài Gòn ..địa chỉ là….chủ nhật tuần này em rảnh..hi vọng anh đồng ý nhé….
……Tôi nhắn cái tin ấy xong đợi một lúc nữa không thấy bên kia trả lời đành tắt điện rồi tắt máy tính đi ngủ ,tôi nằm xuống giường kéo chiếc chăn lên ngang ռ.ɠ-ự.ɕ đang lim dim buồn ngủ ʇ⚡︎ự dưng cάпh cửa sổ phòng tôi mở ra hơi ,gió lạnh ùa vào làm tôi thoáng rùng mình……
Bên ngoài đột nhiên có con mèo hoang ở đâu xuất hiện nhảy qua bên cửa sổ vô phòng rồi cất tiếng kêu ngao ngao ,tôi giật mình nhìn nó, con mèo trắng muốt đôi mắt của nó xanh lè nhìn trực tiếp tôi làm tôi hoảng hồn,người tôi run lên tιм ᵭ.ậ..℘ thình thịch con mèo cứ đi lòng ʋòпg quanh khu vực giường ngủ của tôi..Nó muốn nhảy lên cào cấu tôi nhưng hình như nó bất lực cứ kêu in ỗi rồi nhảy lên nhảy xuống
…..Tôi sợ lắm cứ định mở miệng la lên cho ba tôi vào cứu nhưng miệng tôi cứng lại mà chẳng thể nào thốt ra lời được tôi ú ớ run cầm cập quơ cái chăn quấn chặt lên người Con mèo nhảy lên nhảy xuống một lúc mà ko nhảy lên được hình như nó cũng bất lực , đột nhiên nó phóng qua cửa sổ rồi đi mất
…Tôi vừa thở phào nhẹ nhõm chưa kịp lấy ϮιпҺ thần lại liền ngay lúc này ,Cánh cửa chính phòng tôi mở ra. tôi nheo mắt nhìn dưới lớp khói mờ ảo ..Tuấn đang từ xa đi lại lơ lửng đi về phía tôi ,thấy anh tôi không còn sợ nữa, nhanh chóng leo xuống giường định chạy đến ôm anh nhưng vừa chạm vào tôi cứ xuyên thẳng qua bên kia không chạm vào người của Tuấn được, tôi điếng người quay lại liền Thấy Tuấn đang đứng trước mặt tôi ,đôi mắt anh ưu buồn.Anh nhìn tôi một lúc giọng nói âm u cất lên
“Em quên anh rồi à ?Em thay lòng nhanh vậy sao Lam?
Tôi nghe anh nói bao nhiêu nỗi nhớ liền ùa về tôi bật khóc. Giọng nói bi thương nghèn nghẹn nơi cổ họng
“Em không quên anh.Em không có, Em xin lỗi do nhất thời bồng bột em không suy nghĩ tới. Tuấn ….Anh ở lại với em đi nhớ anh lắm!!!
Tự dưng tôi thấy đôi mắt của Tuấn đục ngầu đỏ lên lên gương mặt anh hung dữ anh quát
” Cô nhớ tôi à ?cô nhớ tôi mà tôi ૮.ɦ.ế.ƭ chưa yên mồ cô đã theo người khác..cô là đồ phản bội?
Tôi nghe anh cҺửι liền run sợ qùγ xuống dập đầu van xin Tuấn
“Em không….anh ơi em sai rồi….em …em không lấy chồng nữa,anh về với em đi…em ko sống ở đây nữa…chúng ta…chúng ta về quê nha anh
Tôi vừa nói xong gương mặt Tuấn liền thay đổi , đôi mắt anh long sòng sọc nhìn lấy tôi rồi cất giọng cười man rợ vang lên trong đêm khuya làm da gà óc ác tôi nổi lên.tôi sợ hãï hσảпg hốϮ nhìn anh
“Ha..ha…ha…cô là đồ dối trá, tôi hận cô, cô đi ૮.ɦ.ế.ƭ đi…..૮.ɦ.ế.ƭ đi…vừa nói Tuấn vừa đi đến gương mặt anh hằn lên giận dữ tay anh ấn vào cổ tôi, bàn tay lạnh ngắt..Tuấn dùng lực siết đến nỗi tôi cảm giác như cổ tôi như muốn đứt lìa, tôi khó thở trợn tròn mắt nhìn lấy Tuấn run rẩy cố gắng mở lời
“Tuấn….đừng mà…em….thở ko nổi rồi….đừng….đừng ﻮ.เ.+ế+..Ŧ em…mà…khụ….khụ….anh…buông….em ra….khụ …khụ…
Tôi càng cầu xin lực tay Tuấn càng gồng lên..đôi mắt anh đỏ ngầu siết chặt cổ tôi lại…tôi thở ko nổi bất lực đôi mắt nhắm nghiền nước mắt cứ thế tuôn xuống….Rồi bỗng nhiên phòng tôi sáng đèn, tôi giật mình tỉnh lại…ba tôi ngồi bên cạnh tôi từ lúc nào, ông khẽ lay người tôi,vừa lay tôi, ông vừa gọi
“Lam… dậy đi con…ba đây nè?
Tôi mở mắt thấy ba liền sực tỉnh táo lại hẳn.Tôi thở phào hoá ra tôi chỉ là mơ thôi…tôi vẫn còn sống…tôi nhìn ba tôi rồi hít một hơi thật sâu cho tâm trạng ổn định lại..tôi nhẹ giọng gọi lên một tiếng
“Ba!,,,
Ba tôi xoa xoa đầu tôi, giọng ông khàn khàn nhưng ấm áp
“Con mơ thấy gì mà hét lên vậy? Ba bên phòng nghe tiếng con nên vội đi qua nè…sao vậy con?
“Dạ con ko sao ba? Thôi ba về phòng nghỉ đi ba..khuya rồi
“Ừ con gáι ngủ đi con.
….Ba đi ra khỏi phòng tôi liền ngồi bật dậy..thật sự giấc mơ vừa rồi rợn cả người ,đúng hơn là tôi dù mơ nhưng cảnh tượng nó cứ chân thật lắm đến giờ tôi còn rùng mình..Tại sao lần này gặp Tuấn tôi lại thấy anh hug hăng lắm ko giống như mấy lần trước tôi gặp..hay anh ấy biết tôi sắp lấy chồng nên không đồng ý mới làm như thế……
Nguyên một đêm tôi ko ngủ, vừa lo sợ vừa suy nghĩ nhiều chuyện mà cứ thế qua hết ngày này đến ngày khác tôi giống như kiểu bị trầm cảm vậy đó..Đến nỗi Dũng qua chơi tôi cũng tránh không dám tiếp xúc với anh..Suốt ngày tôi ở lì trong phòng chẳng thiết tha ăn uống gì cả..Ba tôi thấy vậy thì lo lắng năn nỉ tôi ra ngoài tôi cũng chẳng nghe..tôi lầm lì ʇ⚡︎ự kỷ đến nổi ba tôi thấy ko ổn liền đích thân sang nhà Dũng để hoãn lại đám cưới
Tôi bị như thế đến khoảng gần 2 tháng sau tôi mới bình tĩnh lại được..
Nhớ thời gian ấy đêm nào tôi cũng mơ thấy Tuấn hiện về có đêm anh ôm tôi ngủ nhẹ nhàng gần gủi tôi lắm,có đêm Tuấn lại giận dữ gầm rú ầm ỉ, suốt bao nhiêu ngày qua tôi khủng hoảng ϮιпҺ thần bởi cứ sống trong lo sợ mà ko thoát ra được…Khi tôi tỉnh lại cũng là nhờ vào nhìn thấy cuốn sổ tiết kiệm của Thành đưa cho tôi ngày trước,.lúc tôi vừa rời khỏi quê lên thành phố….
….Tôi mở ra cuốn sổ tiết kiệm trị giá 500 triệu tiền mặt là tên của tôi với một dòng nhắn
“Số tiền này là của tôi mấy năm sang xứ người tôi tiết kiệm được..Ngôi nhà chị để lại tôi xin nhận nên số tiền này chị cứ cầm lấy..coi như sau này nếu chị có bước tiếp..nó sẽ là quà cưới của tôi tặng chị…
….cuối cùng…tôi vẫn sẽ đợi chị…ngôi nhà này vẫn là của chị…
…..
Tôi đọc xong dòng chữ ấy xong lặng người một lúc ,cầm chặt vật mà Thành giao ʇ⚡︎ự nhiên nước mắt rơi xuống..Nhưng rồi gói lại cẩn thận..cuốn sổ tiết kiệm này bây giờ tôi cũng chưa cần dùng đến..với lại tôi cũng ko định sẽ nhận…vài tháng nữa là đám mãn tang chồng tôi,tôi quyết định năm nay sẽ về quê một lần..để đối diện với tất cả..