Chị Dâu Tôi Yêu Chị – Chương 16

Tác Giả : Ngọc Thơ

Nghe câu này của Thành nói tôi như bị chấn động tâm lý cứ trố mắt nhìn Thành mãi không nói được lời gì. Thành bây giờ cũng vậy tôi thấy chú nói ra xong cơ mặt cũng giản ra nhưng đáy mắt không giấu được vẻ bi thương cùng cực, xen vào đó là sự ngượng ngùng đang đè nén tâm tư.

Ngưng lại một lúc Thành lại tiếp tục nói

_Những năm tôi và anh hai còn đi làm phụ hồ lúc ấy chị đang làm công nhân,mỗi lần chị đi về ngang chỗ tôi làm,chị hay cười giỡn với anh Tuấn,chị có biết chỉ vì nụ cười hồn nhiên đó của chị mà đã ςư-ớ.ק mất hồn của 2 anh em tôi rồi ko,rồi mỗi ngày trôi qua,lúc thì nắm xôi,lúc lại ổ bánh mì chị đem cho anh Tuấn ăn đỡ đói, tuy tôi đứng ở xa nhìn và quan sát tình cảm mà hai người dành cho nhau nhưng dần dần không hiểu sao tôi lại là người đem lòng cảm mến chị. Thế nhưng vì anh hai thương chị nên cuối cùng tôi đành phải đứng một góc nhìn và kiềm nén lại tình cảm trong lòng.

Cho đến khi anh hai nói với tôi dự định sẽ cưới chị,đúng lúc thằng bạn tôi rủ sang Đài xuất khẩu lao động kiếm một mớ vốn về sau này đổi đời,tôi liền xin anh 2 cho tôi đi cùng, một phần muốn quên đi chị, một phần muốn giúp anh em tôi thoát khỏi cảnh nghèo đói…. Ngày tôi lên đường qua xứ người cũng là ngày anh 2 hỏi cưới chị và anh 2 tháng nữa sẽ đám cưới…Chị có biết 1 thằng con trai mới lớn,mang mối tình đơn phương chạy trốn nó khó khăn với tôi lắm không?ngày ngày cực khổ nơi xứ người làm lụng vất vã,đêm đêm lại mang nỗi nhớ nhà,nhớ anh 2 rồi lại nhớ cả chị,có lúc tôi chịu ko nỗi định bỏ tất cả mà đi về,nhưng khi nghĩ lại về nước lại đối diện với chị nữa tôi phải sống như thế nào nên đành quyết tâm cố gắng kiềm lòng mà ở lại,cho đến khi nghe tin anh 2 mất,ở nhà người ta nói xấu chị,xa lánh chị thì tôi đã biết đến lúc tôi phải trở về rồi…

Một giọt, hai giọt rồi liên tiếp những giọt nước mắt của tôi rơi xuống,tôi ko ngờ Thành lại thương tôi từ lâu như thế…Lúc trước vì thương Tuấn, tôi đâu để ý đến những người xung quanh, ngày nào cũng qua công trình với a Tuấn nhưng hầu như tôi chưa hề để ý đến Thành lần nào, và cũng không biết Thành là em của Tuấn luôn cho đến khi tôi được Tuấn cưới về và Thành đi nước ngoài tôi mới nghe Tuấn nói anh có một đứa e., Nhưng..nhưng dù sao bây giờ Thành nói ra cũng chẳng được gì vì tôi ko có tình cảm gì với chú ấy, với lại tôi cũng ko muốn người đời phỉ nhổ rằng tôi loạn luân với em chồng,nên tôi nhanh chóng đẩy Thành ra, nói rõ ràng với chú ấy rồi vội đi vào phòng chốt cửa lại

_Chú xỉn rồi đừng nói bậy bạ nữa,về phòng nghỉ đi,tôi cũng buồn ngủ rồi.

…Suốt đêm ấy tôi ko ngủ được,từng lời nói của Thành cứ nhảy loạn xạ trong lòng tôi,mà bên kia hình như Thành cũng ko khác gì mấy,tôi nghe Thành trở mình liên tục…tôi bên này thật sự mà nói trong lòng dâng lên nhiều cảm xúc lắm,nhưng quan trọng chỉ là rất rất khó xử lúc này,lại ở chung nhà sau này ko biết phải đối diện sau với chú nữa…Bất chợt trong đầu tôi liền nảy sinh một ý định…mong rằng nhanh chóng tìm ra người hại Tuấn rồi tôi sẽ thực hiện…

Trong ʋòпg nửa tháng sau ấy tôi và Thành ít chạm mặt nhau hẳn,có lúc chú vì muốn tránh mặt tôi mà mấy đêm chẳng chịu về nhà,cứ đi đi về về miết…Có lúc vô tình chạm mặt chú cũng ko nói chuyện với tôi làm tôi muốn hỏi vụ liên quan tới Tuấn cũng chẳng được…

Chỉ đến một hôm ʇ⚡︎ự dưng buổi chiều chú về sớm,tôi đang ở phía sau nấu cơm ,nghe tiếng xe chú về liền ngó lên,thấy chú đang ngồi ngoài ghế,…

Tính ra hôm nay cũng là lần đầu tiên chú về nhà giờ chiều sau cái lần chú say xỉn ấy…bây giờ tôi mới nhìn kỹ thật ra mà nói,Thành rất đẹp, lại còn chuẩn chạc nam tính nữa,ưu tiên vượt trội góp phần cái đẹp ấy là cái tính lạnh lùng ít nói,mà nói đàn ông càng ít nói phụ nữ càng thích…Với tôi cũng ko ngoại lệ,chỉ là….nếu như tôi chưa có chồng,chưa một lần dang dở,chắc chắn khi Thành tỏ tình tôi sẽ sẵn sàng chấp nhận,còn bây giờ đối với tôi, một người đàn bà với trái tιм nhiều vết xướt, tôi không cho phép mình yêu thêm ai một lần nữa

Tôi ngó ra nhìn lúc rồi cũng liền quay vào trong bếp nấu thêm thức ăn..bữa nay Thành về giờ này chắc cũng chưa ăn gì vào bụng, định bụng nấu xong rồi mới ra hỏi chú có ăn luôn không để tôi dọn.

Tôi tiếp tục trong bếp cho đến khi ngoài nhà nghe tiếng người om sòm,liền tò mò với tay tắt bếp rồi đi ra ngoài…Lần này tôi thấy cô Sáu ʇ⚡︎ự dưng đang qùγ dưới nền nhà trước mặt Thành,giọng cô run run cầu xin

_Thành con tha thứ cho cô đi,thật sự cô hối hận lắm rồi…cô…cô xin lỗi con.

Cô Sáu vừa nói,gương mặt cô vừa tỏ vẻ sợ hãï , cứ ấp a ấp úng mãi mới được thành lời,còn Thành thì dửng dưng ngồi đó im lặng,tôi chẳng biết chuyện gì đang diễn ra liền đứng nép sau cây cột nghe tiếp ,lần này là Thành lên tiếng

_Cô xin tôi tha thứ,cô Sáu cô tưởng cô làm việc gì thì ko ai biết à,cô nói đi,tại sao cô ra tay ác ᵭộc với anh tôi như vậy hả?

_Cô…cô…

Đúng như tôi dự đoán là cô Sáu làm nhưng khi nghe chính miệng cô thừa nhận thật sự tôi không tránh khỏi bị sốc.

À tôi nhớ ra rồi,chắc cái lần chú Thành cứ kéo tay tôi ngoài đường là ý cho tôi biết ai là hung thủ vậy mà tôi ko biết cứ sợ sệt lung tung sợ mọi người thấy rồi hiểu lầm….lần này cô Sáu nói xong tôi thấy Thành biểu hiện tгêภ mặt sự tức giận tột độ,tay chú ấy dùng lực ᵭ.ậ..℘ mạnh lên bàn rồi quá lên

_Cô có nói thiệt ra không? Hay để tôi dứt tình dứt nghĩa với cô luôn,nếu cô muốn ngày mai gia đình cô dọn ra khỏi nhà là vừa rồi đó?

Cô Sáu có vẻ hết đường lui rồi,dù tôi chẳng biết vì lý do gì mà Thành có thể triệt đường của cô,nhưng tôi đủ biết Thành nói được sẽ làm được..giọng cô Sáu lúc này khàn đi,khóc ngất lên liên tục dập đầu xin Thành tha thứ

_Cô xin con Thành ơi,cô sai rồi…con tha cho cô đi Thành..con lấy nhà cô rồi ,cô biết sống sau đây,con cô tháng sau là lấy chồng rồi con ơi….cô lạy con đó Thành….

_Tôi cho cô một cơ hội nữa.mau khai ra đi,tôi sẽ suy nghĩ lại

1

2

_ khoan cô khai…

Cô Sáu vội ngắt lời Thành rồi nói

_Cô khai mà con ….cô khai..con nhớ lúc thằng Tuấn mất ở đây người ta đồn con Lam có chữa oan ko,cô lúc đó vì ngu muội cũng tin là sự thật nên hùa theo đám người đó nói xấu con Lam rồi cҺửι mắng nó..ai ngờ..mấy hôm sau con gáι cô nó nói nó thấy thằng Tuấn hiện về Ϧóþ cổ nó rồi sau vài bữa nó chẳng nói được,cô có đưa nó đi khám Ьệпh nhưng bác sĩ khám không ra Ьệпh rồi sau đó cô có hỏi thăm thằng út,nó nói con cô bị ma ám…cô hồ đồ nghĩ là thằng Tuấn ám con cô nên sinh lòng ghen ghét đi tìm thầy bùa để ám nó lại..Chuyện sảy ra sau nữa thì con biết rồi đó,cô vừa yểm xong là con cô đã khỏi…Thành cô xin con,là lỗi của cô,cô lỡ dại con bỏ qua cho cô được ko Thành…

Lần này chính tôi cũng ko thể bỏ qua được cho cô Sáu. Cuối cùng bao nhiêu rắc rối, bao nhiêu tiếng oan đổ cho tôi cũng vì do cô,tất cả mọi việc đều do cô gây ra…

Tôi tức giận không nhịn được đi thẳng lại thẳng taγ tάt vô mặt cô thật mạnh làm cô bật ɱ.á.-ύ đưa tay ôm vội lấy mặt rồi sững sờ đưa mắt nhìn tôi,còn tôi tôi cố gắng gằn từng tiếng mãi mới thốt ra lời,mặc cho Thành đứng bên đang khoanh tay nhìn

_Cô…tại sao cô ác vậy chứ,có chắc anh Tuấn hại con cô hay nó bị Ьệпh gì khác,cô có biết anh ấy mất đã rất đau đớn rồi ko? Giờ khi anh ấy mất cô cũng chẳng tha..cô là con người hay có thú hả?

Cô Sáu khóc lóc nắm tay tôi van xin

_Cô xin lỗi,cô xin con Lam. Là cô dại, cô già đầu mà cô không biết. Lam con nói thằng Thành tha cho cô được ko con?

_Tha cho cô hả,chính tôi còn đang muốn giet cô đó cô Sáu…

Nói rồi tôi bỏ vào trong ko muốn tiếp tục nghe nữa ,vì tôi sợ mình càng nghe lại chỉ càng đau lòng thêm thôi..

Tôi vào phòng mặc cho bên ngoài Thành xử sao thì xử…thiệt tình trong thâm tâm tôi cũng ko muốn triệt cô đến đường cùng đâu,nhưng nếu tha thứ thì tôi cũng ko muốn chút nào…thôi thì để Thành xử lý cũng được

Cũng không biết Thành đã làm gì mà sau đó vài ngày tôi đã thấy gia đình cô 6 dời đi,nghe đồn là cô chơi £ô đッề ς.ờ .๒.ạ.ς thiếu nợ Һγ siпh mấy trăm triệu gì đó,bây giờ người ta tới siếc nhà,do có giấy nợ hẳn hoi nên khi thưa ra cũng chẳng ai xử…tôi nghe xong ban đầu cũng thấy kinh ngạc lắm vì không nghĩ cô Sáu lại chơi bời dữ vậy nhưng rồi chỉ biết thở dài,bởi tгêภ đời này nhìn người cũng chẳng biết đâu mà lần,bấy lâu nay nhìn nhà cô cũng thuộc hàng khá giả ai ngờ đến phút cuối mới lòi ra mọi chuyện…mà nhắc mới nhớ tôi ko nghĩ trong chuyện này ko có bàn tay của Thành nhúng vô đâu..chỉ là giờ đây tôi ko biết phải hỏi chú ấy thế nào nữa…vì càng ngày thấy khoảng cách chúng tôi đã đi xa quá rồi không còn cái khoảng cách chị dâu em chồng để dễ dàng đối diện nữa.

…..

……cuối cùng đã đến ngày tôi thực hiện kế hoạch tôi đã vạch ra, từ đầu do tôi cứ nghĩ sẽ ở lại để con tôi sinh ra còn có nguồn cội nên nghĩ mình sẽ ở đây luôn,nhưng giờ chồng mất,con mất,tôi ko muốn ở lại nữa mà quyết định đi xa tìm chỗ khác sống,nhường lại ngôi nhà này cho Thành,vì dù sao Tuấn mất cũng còn em anh,chú ấy ở lại thờ cúng cha mẹ luôn là hợp lý, với lại bây giờ mọi chuyện đã qua cũng xem như linh hồn Tuấn đã được yên nghỉ rồi ,tôi chẳng có lý do nào ở lại nữa…nên tôi quyết định tối hôm nay sau khi dọn đồ xong,tôi đợi Thành về sẽ nói với chú ấy một tiếng rồi mai sáng sẽ lên đường….tôi quyết định ko lấy thứ gì cả,chỉ có trong mình hơn 50 triệu là tôi lấy vì này là tiền tiết kiệm của riêng tôi , nhà cửa,đất đai ở đây là tài sản chung tôi để lại cho Thành hết…

Dọn dẹp xong xuôi tôi đi lên nhà trước thắp nhang cho cha mẹ,cho anh xem như là từ biệt..tôi có đứng nói chuyện với Tuấn một lúc đến khoảng 11h khuya thì nghe tiếng Thành mở cửa đi vào..Tôi thấy vậy nên đi xuống,Thành vẫn mang bộ mặt lạnh lùng như vậy khi đối diện với tôi, đi ngang qua tôi cũng chẳng thèm nói gì cả,đúng lúc đó tôi liền lên tiếng,bước chân Thành cũng khựng lại theo

_Chú út ngồi đây nói chuyện với chị một chút được không?

Thành nghe tôi gọi liền quay lại nhìn tôi,tôi ngại nên đi lại ghế ngồi trước,rồi chỉ tay ý bảo chú ngồi theo..sau khi thấy Thành ngồi xong tôi mới tiếp tục nói

_Tôi dự định mai sẽ vào sài gòn kiếm việc mà làm,đồ tôi đã chuẩn bị sẳn rồi mai là lên đường,chú ở nhà nhớ chăm sóc tốt bản thân mình nha???

Tôi nói xong câu đó trong lòng như gỡ được tảng đá đang đè nặng trong lòng,hít một hơi vào rồi thở ra,mới để ý đến mặt Thành đang đen lại,tay chú nắm chặt..ánh mắt nhìn tôi ko rời…Tôi thấy chú ấy biểu cảm như vậy nên cũng không dám nhìn thẳng chú mà vội quay mặt đi hướng khác…
Bên đó tôi nghe tiếng Thành cười, kiểu giọng cười như bất lực, một lúc sau Thành đứng lên đi ra ngoài hành lang trước cửa,lạnh lùng buông ra một câu hỏi khiến cho tôi không khỏi bàng hoàng

_Đã bao gjờ chị thích tôi chưa?

_Tôi…

_Thôi ko cần nói!!

Lúc này Thành quay lại,dáng vẻ có chút bi thương chú nhìn tôi

-Đúng là do tôi cố chấp

_Thành…tôi xin lỗi

_Tại sao chị ko thích tôi hả,hay vì thằng này nghèo ko đủ tiền nuôi chị…chị còn trẻ chị có chắc sẽ ở vậy suốt đời ko..tại sao người khác thì được,còn tôi lại ko hả Lam?

Tôi nhìn Thành cảm giác như đang mất mát đi chuyện gì rất quan trọng nhưng ko nghĩ ra đó là chuyện gì tôi chỉ nghĩ bây giờ với Thành tôi nên thẳng thắng một lần với chú thì sẽ tốt hơn. Tôi dứt khoác nói

_Là ai cũng được nhưng là chuyện của sao này,nhưng đối với chú thì tôi ko thể?

_Được vậy chị cứ đi,nhưg nên nhớ một khi đã ra đi thì đừng về lại căn nhà này nữa

…..vẻ mặt Thành buồn hiu khi nghe tôi thốt ra câu nói đó rồi nhanh chóng chuyển sang nghiêm nghị ko nói ko rằng chỉ buông một câu lạnh lùng rồi bỏ ra ngoài,trái tιм tôi đồng thời cũng nhói lên…

Cả 1 đêm Thành cứ ngồi bên ngoài rút từng điếu tђยốς ra hút dù đã gần sáng cũng chẳng chịu vào nhà,khói bay khắp cả khoảng sân,còn tôi ngồi mãi trong nhà nhìn ra,trong lòng trống rỗng….thầm nghĩ chỉ có cách ra đi mới vẹn toàn cho hai đứa thôi vì nếu còn sống chung nhà lâu ngày thế nào cũng có chuyện, miệng đời họ dị nghị lắm, họ sẽ không thể nào buông tha khi thấy tôi và Thành, và tôi cũng sẽ không thể nào tha thứ cho mình khi mình phản bội Tuấn để ở với Thành. Thế nên, dù trong lòng tôi bây giờ như tơ rối, tôi cũng tiếc nuối lắm khi phải rời đi, bỏ lại tất cả, bỏ lại cả Tuấn thế nhưng cuối cùng rồi tôi vẫn chỉ muốn ích kỷ chọn cách dứt khoác ra đi để tìm lại cho mình được sự bình yên…

Bài viết khác

Khôn rồi – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Hồi mới cưới nhau, chị chiều anh lắm. Cơm bưng nước rót. Ăn cơm xong , chị dù ăn chưa no cũng vội vàng bỏ bát , chạy đi lấy tăm cho anh. Đưa 2 tay hẳn hoi.. Con trai còn nhỏ ,lẫm chẫm tập đi,sợ anh vứt tăm ra nền nhà con đi dẫm […]

Trước khi mong con thành dαnh thì hãy giáo dục con thành người tử tế – Câu chuyện nhân văn

Tɾước khi mong con thành dαnh thì hãy giáo dục con thành “Người” tɾước đã – thành “Người Ϯử tế”, Ϯử tế với chα mẹ, và tất cả mọi người. Một người Ϯử tế chắc chắn không ρhải là người vô ơn” Sự nuông chiều củα chα mẹ tạo nên những đứα con vô ơn. […]

Làm nɡườі, đừnɡ ᴠì сhút lợі nhỏ nhоі mà mất đі nhân сáсh – Một câu сhᴜуện nhân ᴠăn

Sống ở đời, dù đáɴʜ мấᴛ tất cả cũng đừng để мấᴛ ɴʜâɴ cáсh. Câu chuyện dưới đây chính là bài học sâu sắc cho những αi muốn đáɴʜ đổi bản thân mình…   Hình minh hoạ. Làm người, đừng vì chút lợi nhỏ nhoi mà đáɴʜ мấᴛ đi ɴʜâɴ cáсh Tại một thị trấn […]