Lấy chồng nhỏ tuổi chương 14

Từ trước đến giờ lần đầu tiên tôi bị nhiều người cҺửι mắng đến vậy, cũng là lần đầu có hàng tá người muốn tôi ૮.ɦ.ế.ƭ, trong nhất thời tôi hơi Һσα̉пg ℓσα̣п và run sợ, tin nhắn thì không có dấu hiệu ngừng lại, cứ gửi đến không thôi, tôi luống cuống định khóa facebook thì Phong đi vào, tôi càng lóng ngóng hơn bấm mãi không được.

— Làm gì vậy?

Vừa hỏi Phong vừa tiến đến gần, đôi mắt sắc bén kia không khó nhìn thấy những dòng tin kia, tôi đang run rẩy thì Phong lấy điện thoại kéo lên xem, xem đến đâu chân mày cậu ấy nhíu đến đó, bàn tay Phong thao tác gì đó tгêภ điện thoại rồi tắt luôn nguồn, xong xuôi quay sang hỏi tôi:

— Có sao không?

Tôi gật đầu trong Һσα̉пg ℓσα̣п, hai tay bấu vào nhau trước những lời cҺửι rủa mιệt ϮҺị kia, ngồi phịch xuống giường :

— Tôi hơi sốc một chút không nghĩ là mọi việc đi xa như vậy.

— Cô đang mang thai đừng suy nghĩ quá nhiều không tốt cho con đâu, mặc kệ đi.

Tôi thở ra một hơi, làm sao mà xem như không có chuyện gì, ʇ⚡︎ự dưng người ở đâu ùng ùng kéo đến mắng cҺửι hỏi ai không sốc kia chứ.

— Tôi tạm thời khóa face của cô, bây giờ xuống ăn cơm, chị bếp dọn xong rồi.

Hôm nay vừa mệt vừa gặp chuyện không vui nên tôi ăn một chén là không ăn nổi nữa, Phong đẩy cho tôi bát canh nhỏ:

— Uống thêm chút canh đi rồi đi ngủ.

Tôi vốn định không uống nhưng nghe chị bếp nói:

— Nhất cô Lệ nhé, hôm nay bận như vậy nhưng từ sáng sớm là cậu Phong đã dặn dò tôi nhớ hầm canh cho cô uống.

— Thuận miệng thôi.

chị bếp cười cười:

— Thuận miệng tận mấy lần cậu nhỉ?

Phong cúi xuống ăn tiếp nhưng rõ ràng tôi thấy mặt cậu ấy hơi đỏ, hành động không ʇ⚡︎ự nhiên cho lắm, tôi cũng không muốn phụ tâm ý của Phong nên uống hết chén canh rồi mới đi về phòng ᵭάпҺ răng sạch sẽ, xong thì leo ℓêп gιườпg nằm ngủ. Do mệt quá nên chẳng bao lâu sau đó tôi chìm vào giấc ngủ, khi tỉnh giấc thì chỗ nằm bên cạnh vẫn còn nóng, phía nhà tắm phát ra tiếng nước chảy, có lẽ ;là Phong đang tắm, tôi vẫn lười biếng dậy nên nằm đó nằm ngó xung quanh căn phòng này một lượt, đầu tiên là màu sắc trang nhã, có tủ quần áo rất to, một bên là quần áo của Phong, một bên là của tôi, chiếc bàn trang điểm có lẽ là vừa được kê vào và một số vật dụng khác nhưng tổng quan mà nói thiết kế căn phòng này khá đơn giản nhưng rất là đẹp.

Phong từ nhà tắm đi ra với bộ vest chỉnh tề như thường ngày, mái tóc còn vương đọng những giọt nước ϮιпҺ khôi cùng khuôn mặt tỏa sáng, trong nhất thời tôi phải cảm thán trong lòng:

“‘ Đẹp trai quá”

— Không dậy đi nhìn tôi làm gì?

— À không có gì, hôm nay cậu đi làm luôn à, không nghỉ ngơi một hôm sao?

Phong mở tủ quần áo lấy cà vạt rồi trả lời:

— Cuối năm nhiều việc cần xử lý, cô cứ nghỉ ngơi đi, tuần sau hẵng đi làm.

Tôi với Phong cưới nhau vì cái thai trong bụng, lại thêm mẹ cậu ta cũng chẳng ưa gì tôi đâu nên bảo tôi ở đây một mình chẳng thà tôi đi làm có khi lại ổn hơn, tôi nói:

— Tôi cũng đi với cậu.

Nói xong tôi mở tủ lấy bộ quần áo công sở rồi đi vào nhà vệ sinh sửa soạn, trước giờ tôi cũng không trang điểm gì cầu kỳ nên chỉ năm phút nữa là có thể ra ngoài.

Đi xuống nhà thì chị bếp đã chuẩn bị xong xuôi đồ ăn sáng, ba mẹ Phong và cả ông nội cũng lần lượt vào bàn, ông nội thấy tôi thì vui vẻ gọi:

— Cháu dâu dậy rồi à, nhanh lại đây đi cháu.

Tôi chào hỏi mọi người rồi ngồi vào bàn, ba Phong thì bình thường, có mẹ cậu ấy không vui vẻ cho lắm, cũng không nói gì đến tôi cả.

Ông nội nói:

— Sao hai đứa đi làm sớm vậy, không đi trăng mặt hay sao?

Phong đáp:

— Cuối năm nhiều việc cần xử lý nên con tranh thủ đi làm luôn, với lại Lệ đang ở ba tháng đầu vẫn chưa an toàn lắm, có đi thì sang tết bọn con đi.

Ông nội gật gù;

— Vậy cũng được. Thôi ăn đi rồi đi làm, vợ con đang mang thai nên để ý con bé đó, không được bưng bê cái gì đâu đấy.

— dạ con biết rồi ông.

Ông quay sang nói với tôi:

— À, quên mất, hiện tại cháu dâu đang làm gì ở công ty.

— Dạ con làm trợ lý cho Phong ạ.

— Trợ lý sao, bây giờ con đã là vợ của giám đốc rồi thì nên có thay đổi một chút, Phong sắp xếp cho vợ vị trí nào khác đi.

Mẹ Phong liền nói:

— Con thấy không cần đâu ba, Lệ vừa vào làm không có kinh nghiệm gì thì không thể đưa lên làm quản lý ngay được, như vậy mọi người sẽ không phục, nhất là cô Ba, cô ấy sẽ phản đối ngay. Với bây giờ nó cũng đang có thai, bụng ngày một to hơn cho nên con nghĩ cứ như vậy là được rồi, chẳng bao lâu nữa là nghỉ mắc công lắm ba ạ.

— Ừ vậy cũng được, vậy đợi cháu dâu sinh xong đi rồi học một khóa quản lý, lúc ấy ông có phần thưởng đặc biệt nhé.

Ăn xong tôi với Phong đến công ty, từ hôm thông báo cưới là tôi biết có nhiều người nói xấu sau lưng tôi vì một bước lên làm vợ Phong, tất nhiên không tránh khỏi điều tiếng, biết là vậy nhưng bây giờ ngồi tгêภ xe cậu ấy tôi vẫn hồi hộp lắm.

Chưa đến công ty thì điện thoại trong túi ҳάch tôi reo lên, là Tâm nó gọi, con bé này có việc gì mà mới sáng sớm đã gọi cho tôi rồi.

— Chị nghe đây Tâm.

— Chị dậy chưa?

— Rồi, chị đang đi làm?

— Đi làm á, sao chị không nghỉ ngơi vài hôm nữa, có mệt lắm không?

— Chị không sao?

Cái giọng bỡn cợt của nó lại cất lên:

— Thật là không mệt không, đêm qua không quằn quại cả đêm à?

Tôi sợ Phong nghe được nên để điện thoại qua bên tai kia, nói nhỏ:

— Vớ vẩn quá đi, chị đến công ty rồi, không nói với mày nữa.

— Gớm thích gần ૮.ɦ.ế.ƭ mà còn ngượng, trai đẹp ngon như thế mà không xơi là phí của trời lắm nhé bà chị của tôi ơi.

— Thôi thôi chị không nói nữa, tắt máy đây.

Mà đúng là đến công ty thật, tài xế mở cửa cho Phong rồi ʋòпg sang mở cửa cho tôi, đi sau lưng cậu ấy nhưng tôi vẫn thấy rõ rất nhiều ánh mắt đang hướng về chúng tôi, à không, hướng về tôi thì đúng hơn, những ánh mắt đó không phải ngưỡng mộ lọ lem lấy hoàng ʇ⚡︎ử mà đa phần là sự ganh ghét,nhưng có lẽ là có Phong ở đây nên không ai hó hé gì, chỉ thể hiện qua ánh mắt.

Cuối năm công việc nhiều, giấy tờ cần Phong giải quyết đầy cả bàn, tôi thấy cậu ấy vất vả nên đi pha cho cậu ấy một ly cà phê, lúc đến nơi lấy nước thì nghe thấy lời bàn tán về mình:

— Tôi biết ngay là cô ta mồi chài giám đốc nên mới bò lên được cái chức trợ lý, đúng là không có chút liêm sỉ, biết người ta có vị hôn thê rồi mà ςư-ớ.ק cho bằng được, loại người đó thế nào cũng bị quả báo, không lên người thì cũng quật lên con cái.

— Ừ,trơ trẽn thật đấy, mà cô ta rõ già hơn giám đốc chúng ta, nhìn cứ như mẹ con ấy.

— Thì cô ta hơn tuổi giám đốc mà, hơn mấy tuổi lận đấy không già hơn sao được. Vài năm nữa không còn nhan sắc kiểu gì không bị đá thê thảm, các người đợi mà thấy nghϊếp quật cô ta đi.

— Mà nghe nói cô ta có thai rồi, chắc là dùng cái thai để uy hϊếp nên mới có cái đám cưới chứ cô ta tuổi gì mà được làm dâu nhà họ Phạm.

— Tổ chức hôn lễ như vậy thôi nhưng theo tôi được biết là chưa có đăng ký kết hôn gì cả, người quen của tôi nói là đợi cô ta sinh đứa bé ra rồi đem đi xét nghiệm xem phải con cháu nhà người ta không rồi mới tính tiếp.

— Ừ nhỉ, cô ta với giám đốc chênh lệch như vậy dễ dàng gì đến với nhau, có khi người ta đợi sinh xong, đứa bé cứng cáp người ta cho ít tiền rồi bắt luôn đứa bé ấy chứ. Chỗ tôi có trường hợp đó rồi, đưa cho vài trăm triệu cái là sáng mắt ra bỏ con luôn, nhìn cô ta là biết cũng là loại tham tiền rồi, cái bọn nhà quê coi đồng tiền to lắm haha..

Bọn họ phá lên cười, một người trong số họ nói tiếp:

— À còn cái vụ này nữa, hôm qua mấy người có thấy ảnh cô ta tгêภ fanpage của công ty không?

–Có có mà không bao lâu là bị xóa hết rồi, vụ đó sao vậy nói chúng tôi nghe với.

Tôi im lặng coi bọn họ nói như thế nào vì tôi cũng rất quan tâm ai là người đứng sau chuyện đó:

— Thì hôm qua tôi đang lướt facebook thì thấy có người bình luận vào fanpage công ty ảnh cô ta đang ôm ấp người nào đó, tôi nhanh tay chụp lại ngay vì tôi biết kiểu gì không bị xóa, đây này tôi có lưu lại này..

Cả bọn mấy người xúm lại xem trong điện thoại của cô gáι kia rồi tiếp tục bàn tán:

— Ôi mẹ ơi ôm ấp tình cảm thế kia chẳng ra thể thống gì cả, mà sao cái người này tôi thấy quen quen, hình như tôi đã gặp ở đâu rồi… à đúng rồi, người này hình như là giám đốc của công ty gì mà tôi không nhớ tên nhưng đã có vợ rồi, cô vợ cũng đẹp lắm.

— Ơ vậy là cô ta bắt cá hai tay à, ҡıṅһ ҡһủṅɢ quá đi, tởm thật đấy, không biết cô ta đã qua tay bao nhiêu người , cả đứa bé trong bụng có thật sự là con của giám đốc không còn phải xét nghiệm mới biết, có khi giám đốc chúng ta là người đổ vỏ cũng nên..

— Chứ gì nữa, giám đốc chúng ta đẹp trai ngời ngời lại có hôn thê xinh xắn nữa thì chỉ có nước bị cô ta úp sọt thôi, đúng là trơ trẽn nhất trong các loại trơ trẽn, dơ bẩn nhất trong các loại dơ bẩn, giá mà cô ta ở đây tôi tát cho vài cái bỏ ghét, tổ cha con mất nết.

Tôi bước ra đến gần cô gáι vừa hùng hổ vừa rồi:

— Tôi ở đây. cô muốn làm gì?

Bọn họ to miệng nhưng thấy tôi thì giật mình đứng sát vào nhau, tôi nói:

— Sao im ru vậy,lúc nãy cô mạnh miệng lắm kia mà, tôi ở đây, cô ᵭάпҺ đi, ᵭάпҺ bên nào, trái hay phải?

Cô ta lắp bắp:

— Tại sao cô nghe lén chúng tôi nói chuyện?

— Nghe lén? đây là công ty chứ có phải nhà cô đâu mà bảo tôi nghe lén, mà tôi cảnh cáo các cô ăn nói cho cẩn thận đấy, công ty thuê các cô vào đây là để làm việc tăng hiệu suất cho công ty chứ không phải tụm năm tụm bảy lại đây bàn tán chuyện người khác, tôi mà thấy một lần nữa là tôi nói cho giám đốc biết, lúc đó đừng có trách tôi không nói trước nhé.

Bọn họ bị tôi hù thì kéo nhau đi ra ngoài làm việc, tất nhiên trong lòng họ vẫn còn bất mãn tôi lắm, tôi biết Phong đẹp gia cảnh lại tốt nhiều người thích cậu ấy cũng là chuyện bình thường nhưng miệng đời cay ᵭộc trù ếm cả con tôi đúng là hết sức quá đáng, trước giờ tôi ghét nhất chuyện người lớn mà đem trẻ con vào, bọn trẻ nó vô Ϯộι.

Đem cốc cà phê về phòng cho Phong, cậu ấy không nhìn nhưng vẫn hỏi:

— Đi lâu vậy?

— À, tôi đi vệ sinh, cậu nghỉ tay uống chút cà phê đi, sáng giờ cậu không nghỉ chút nào.

Phong di chuyển đôi tay sang cốc cà phê còn ấm uống một ngụm rồi ngã lưng ra ghế, tôi rụt rè hỏi:

— Tôi hỏi cậu một việc được không?

— Hỏi đi.

— Cậu có vị hôn thê rồi phải không, có phải là cô gáι hôm trước đã đến đây?

Phong ngước lên nhìn tôi hỏi ngược lại:

— Sao cô hỏi vậy?

— Thì cậu trả lời tôi đi có hay là không? hai người có yêu nhau không?

— Mẹ tôi muốn cưới cô ấy cho tôi, hai bên gia đình rất thân thiết, nhưng tôi không yêu cô ấy nên không cưới, còn thắc mắc gì nữa không?

— Vậy sao cậu cưới tôi?

Phong hất mắt về phía cái bụng tôi thay cho câu trả lời. Tôi thấy vậy thì đi về chỗ làm việc của mình, lại nghe Phong hỏi;

— Lại nghe ai nói cái gì nữa phải không?

Tôi nhìn cậu ấy, nghiêm túc hỏi:

— Nếu người ta nói cái thai này không phải của cậu cậu có tin không?

–Không.

— Vì sao?

— Chẳng sao cả, nếu tin tôi đã không cưới cô, hỏi thừa.

Phong đứng lên rời khỏi cái ghế của mình, cậu ấy đi sau lưng tôi. ʋòпg tay to lớn phủ lấy người tôi, cúi người xuống để những lời cậu ấy nói trực tiếp vào vành tai tôi nóng hổi:

— Cô không cần quan tâm hay sợ gì cả, cô là vợ tôi, cô có quyền?

— Quyền? quyền gì?

Phong cười một cái, am thanh lúc này đã kề sát vành tai tôi, đến mức tôi cảm nhận được vành môi mềm mại của cậu ấy đang chuyển động.

— Tùy cô muốn, bà Phạm.

Dứt câu nói cậu ta đút tay vào túi quần đi ra ngoài, cậu ta vừa gọi tôi là gì, bà Phạm ư?

Tự dưng tôi cảm nhận hai má mình đang nóng lên , tιм cũng ᵭ.ậ..℘ nhanh hơn thường ngày, trong lòng có nhiều suy nghĩ phức tạp.

********

Cuối cùng thì cũng kết thúc một ngày làm việc, tôi với Phong và chú Lâm lên xe về nhà, lúc này mẹ Phong đang ngồi ở phòng khách, tôi gật đầu chào bà:

— Con chào mẹ con mới về.

Mẹ Phong không mặn mà với chuyện tôi làm dâu nên ừ một cái chứ không nói gì thêm, tôi theo Phong về phòng, cậu ấy nói:

— Từ từ tôi nói chuyện với mẹ, cô đừng để trong lòng.

— Tôi có để trong lòng gì đâu, tôi hiểu tâm trạng của mẹ cậu lúc này mà, công tâm mà nói thì tôi không có điểm gì sánh được với cô gáι mẹ cậu chọn, mẹ cậu không vui cũng là chuyện hết sức bình thường.

— Thế thì cô làm sao để bà ấy thích cô đi .. hửm…

Tắm rửa xong tôi đi xuống nhà phụ chị bếp nấu ăn, lúc đầu chị bếp không cho, chị ấy nói:

— Thôi cô lên nghỉ ngơi đi tôi nấu một xíu là xong rồi, cô đang mang thai vô bếp núc làm gì.

— Ở tгêภ phòng cũng không làm gì em làm với chị cho vui, mà chị đang nấu món gì vậy chị?

— À tôi nấu cho nhà thì vẫn nấu như bình thường nhưng bên này là nấu cho cô, cậu Phong đưa tôi thực đơn biểu tôi nấu cho cô theo chế độ dinh dưỡng bác sĩ đưa ra thì mẹ khỏe bé khỏe. Cô nếm thử xem có vừa miệng chưa?

Tôi bất ngờ, thật sự rất bất ngờ vì sự chu đáo quá mức của Phong dành cho tôi, nên nhất thời cư đứng ngây ra đó đến múc chị bếp gọi thêm mấy tiếng nữa:

— cô Lệ, cô Lệ ơi, cô có nghe tôi nói không cô?

— À em có nghe.

– -Cô nếm thử đi cô, coi tôi nẫu vậy đã hợp ý cô chưa, công nhận cô có phước ghê, cậu Phong thương cô quá trời luôn.

Tôi cười trừ>:

— Đâu có gì đâu chị.

— sao lại không, cậu ấy dặn tôi nấu ăn cho cô phải không, lại còn vì cô mà thay cả sàn nhà nữa đó, hồi trước phòng cậu ấy là sàn nhà kia, cậu ấy sợ loại đó trơn trợt cô đi пguγ Һιểм nên mới nói bà chủ thay toàn bộ sàn nhà luôn đó.

— Thay cả sàn nhà hả chị?

Chị bếp gật đầu:

— Thay hết mà, nhất là phòng khách và phòng của cô là loại sàn nhà an toàn nhất, tôi thấy cô có phước quá trời, được mấy người đàn ông thương vợ vậy cô ơi.

Chị bếp kề tai tôi nói nhỏ:

— Đến ông chủ còn không chiều bà chủ như vậy nữa đó. Bởi con người có cái số hết rồi, số cô số hưởng hihi..

— Chị Năm, cơm nước xong chưa mà đứng đó cười giỡn vậy. Còn Lệ nữa, sao ʇ⚡︎ự nhiên chui vào bếp làm gì?

Tiếng của mẹ Phong làm tôi với chị bếp đồng giật mình, chị Năm quay lại làm việc tiếp. còn tôi thì nói:

— Dạ con định xuống phụ chị Năm đó mẹ.

— Ra đây tôi nói chuyện một chút.

Tôi theo mẹ Phong ra ngoài phòng khách, cũng đoán được sắp phải đối mặt với cơn sóng nhỏ nên cố gắng hết sức bình tĩnh rót cho bà tách trà:

— mẹ uống nước đi mẹ.

— Ngồi xuống đi.

Mẹ Phong nhìn tôi chăm chăm tầm mấy phút sau mới lấy xấp ảnh ném về phía tôi:

–Tôi muốn nghe cô giải thích.

Tôi cảm thấy bất an rồi, nhẹ nhàng nhặt những bức ảnh lên xem, những bức ảnh tôi và Đăng nói chuyện với nhau trước hôm tôi cưới, và rất nhiều ảnh Đăng đang ôm tôi, còn gục đầu lên vai tôi nức nở, không biết ai đã chụp những tấm hình này mà ở góc phải còn có ngày giờ chụp nữa, thật là khó giải thích, đúng với câu tình ngay lý gian.

— Mẹ,,bọn con chỉ nói vài câu thôi, không như mẹ nghĩ đâu ạ.

— Cô nghĩ tôi là trẻ lên ba, cậu ta là là ai mà trước hôm cô cưới lại đến khóc lóc bịn rịn như thế, chắc mối quαп Һệ không phải bình thường đâu nhỉ?

Tôi cúi mặt , nếu nói Đăng là người yêu cũ của tôi có khi mọi chuyện lại rối hơn nữa.

–Có khi tôi phải xem lại trong bụng cô có phải con của thằng Phong không nữa đấy, tôi thấy nghi ngờ quá.

— Mẹ nghi ngờ gì, nghi ngờ con trai mẹ đến cả con mình mà còn không ρhâп biệt được à? phải không mẹ?

Phong từ tгêภ lầu đi xuống, vừa đi vừa hỏi như vậy.

— Không phải, nhưng con xem đi, trước hôm cưới mà nó còn gặp gỡ ôm ấp người khác thế này thì có đáng nghi ngờ không?

Phong chỉ liếc qua chứ không cầm lên xem, sau đó ngồi xuống cạnh tôi, đột ngột choàng tay sang vai, ôm lấy tôi;

— Đó là anh trai của Lệ, mẹ đừng hiểu lầm.

— Anh trai sao hôm đó không đến dự đám cưới, đúng là lời giải thích hoang đường. Có người nói với mẹ tên đó là người yêu cũ của nó đấy, anh em gì, con đừng mê muội quá Phong ạ..

Phong cười nhẹ:

— Vậy sao, vậy ai nói với mẹ đó là người yêu cũ của Lệ., nói con biết.

— Là.. là..là…

Chúc nhà mình tháng này nhiều may mắn, tiền đầy túi nhé và đừng quên like cmt nha

Bài viết khác

Chuyến xe định mệnh – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Một chiếc xe bus chở đầy khách đang chạy trên đường đồi. Trên xe, ba thằng du côn có vũ khí đã để mắt tới cô tài xế xinh đẹp, khỏe mạnh . Chúng bắt cô dừng xe và muốn “vui vẻ” với cô. Tất nhiên là cô tài xế kêu cứu, nhưng tất cả […]

“Tiền mất có thể kiếm lại nhưng lương tâm thì không” – Câu chuyện ý nghĩα sâu sắc và Ьài học làm người

Người xưα vẫn dạy ɾằng: “Nhân chi sơ, tính Ьổn thiện”, con người sinh ɾα Ьản chất là thiện lương. Vậy nên, dù tɾong Ьất kỳ hoàn cảnʜ nào, cũng không thể ᵭánh mất ᵭi Ьản tính tiên thiên thuần tịnh ᵭó. Sự thiện lương, Ϯử tế là tài sản quý giá nhất củα ᵭời […]

Những ông bố bà mẹ xin đừng vì những chuyện nhỏ nhặt mà dễ dàng ly hôn

Vợ của anh vì một lý do ngoài ý muốn đã qua đời được 4 năm, anh vì không có cách nào có thể chăm sóc được bố mẹ nên cảm thấy chán nản và mệt mỏi. Một buổi tối khi anh trở về nhà, vì quá mệt mỏi nên anh chỉ chào hỏi đứa […]