Hai lần cập bến chương 29

Hạ với anh Trường chuẩn bị cưới vì Hạ có bầu 2 tháng rồi . Hạ bị nghén nặng lắm nên đi làm không được thường xuyên . Anh Trường sợ ảnh hưởng tới công việc nên chuyển Hạ xuống phòng hành chính làm công việc nhẹ nhàng ít áp lực hơn và tuyển cho Sếp Vũ một thư ký mới .

Hôm nay có lịch phỏng vấn thư ký thì chọn ra được một người đó là Nhung . Xem hồ sơ thì Nhung có kinh nghiệm hơn một năm làm thư ký bên công ty H rồi . Và cũng từng học trường đại học nổi tiếng , ngoại giao tốt, hình thức ưa nhìn có vẻ nhanh nhẹn . Trường đích thân phỏng vấn và hẹn ngày mai 8h sáng bắt đầu làm việc .

Hôm sau Vũ chở tôi đi làm vừa đi vào thang máy thì cũng gặp Nhung đi cùng nhưng lúc này chúng tôi không biết nhau , chỉ thấy Vũ đơ ra khi nhìn thấy Nhung . Từ lúc Nhung bước vào thang máy cho đến khi Nhung qua phòng hành chính nhân sự để báo cáo mình có mặt làm buổi đầu tiên thì Vũ như con người khác . Đang nắm tay tôi thì từ từ bỏ ra và không nhìn tôi lấy một lần , không tạm biệt tôi khi tôi ra trước , mà cứ như suy nghĩ điều gì ấy .

Lúc đó tôi cứ nghĩ chắc anh có việc gì thôi , vào phòng tôi vẫn làm việc bình thường và cũng quên luôn chuyện vừa rồi .

Còn Vũ , sau khi lên phòng Vũ để cặp xuống thì không vào xem máy tính luôn mà ngồi ghế
nghĩ gì đó . Trong lòng Vũ không ổn định : Rõ ràng là cô ấy đã không còn nữa rồi mà , nhưng hình dáng ấy , mái tóc ấy , mùi nước hoa ấy thì rất giống … Cứ ngồi đó thật lâu Vũ mới bắt đầu làm . Đang làm thì anh Trường gõ cửa đi vào :

Trường : Sếp ! Đây là Nhυпg Ϯhư ký mới sẽ thay Hạ làm việc cho Sếp từ hôm nay ạ !
Nhung : Dạ em chào Sếp ! Em là Nhung ạ !
Vũ : Chào cô ! Cậu Trường hướng dẫn qua cho cô ấy công việc đi . Có gì tôi sẽ gọi sau !
Trường : Vâng !
Nhung : Em xin phép Sếp ạ !
Vũ : Ừ !

Sau khi Nhung ra ngoài , Vũ tiếp tục làm việc . Trưa đến Vũ nhắn tin cho Chi :

– Em ơi đi ra ngoài ăn cơm nhé ?

Tôi nhìn đồng hồ đã điểm gần 12h trưa , lại nghĩ đến chuyện lúc sáng trong thang máy thì nhắn lại :

– Anh ʇ⚡︎ự đi ăn đi !

– Em sao thế ? Em mệt à ?

– Không !

– Trả lời anh kiểu gì đó ?

– Em thích thế !

Vũ không nhắn nữa mà chạy xuống phòng làm việc của Chi , giờ này mọi người vừa đi ăn trưa hết rồi chỉ còn mình Chi thôi :

– Em ! Em có chuyện gì nói anh nghe đi ?

– Anh không quan tâm em giờ còn hỏi làm gì ?

– Anh không quan tâm lúc nào ?

– Anh nhớ lại xem ?

– Anh không biết , em nói cho anh đi ?

– Thật không nhớ ?

– Thật !

– Lúc sáng trong thang máy đó , em ra anh cũng không biết , còn không nhìn em lấy một cái . Đang nắm tay em ʇ⚡︎ự nhiên lại bỏ ra …

Vũ nhớ ra là lúc đó gặp Nhung cô thư ký mới , Vũ nói với Chi :

– Anh xin lỗi ! Là anh không để ý , thôi đừng giận anh nữa . Anh chỉ quan tâm em thôi , anh khó khăn lắm mới được em đồng ý mà . Đi ăn nhé không đói ?

– Lần này em bỏ qua đó ?

– Vâng ! Thưa bà xã !

– Cấm nói linh ϮιпҺ !

– Ừ ! Không nói linh ϮιпҺ nữa vợ nhỉ ?

– Anh đi một mình đi !

– Thôi anh đùa mà !

– Từ bao giờ trở lên cợt nhả thế không biết ( lẩm bẩm )

– Em nói gì đó ?

– Em đói !

– Vậy nhanh lên !

Anh đưa tôi đi ăn trưa vừa vào thang máy thì thấy Nhung ở trong đó . Tôi mỉm cười nhẹ vì sáng nay Nhung được dẫn đi chào hỏi các phòng ban một lượt . Nhung lên tiếng chào Vũ :

– Dạ ! Sếp đi ăn trưa ạ ?

– Ừ !

– Dạ ! Sếp ăn ở căng tin hay ngoài ạ ?

– Sao vậy ?

– Dạ vì đầu giờ chiều Sếp có lịch gặp bên Hoa Lợi ạ !

– Tôi biết rồi !

– Vâng ! Sếp ăn về nhớ nghỉ ngơi cho đỡ mệt ạ ! Em đã ủ sẵn trà cho Sếp ở phòng rồi đấy ạ !

– Cảm ơn !

– Dạ ! Em Chào Sếp em đi trước !

Nhung ra trước còn lại tôi với Vũ thì tôi nói với anh :

– Thư ký mới của anh chu đáo nhỉ ? Biết anh thích uống trà nữa !

– Công việc của người ta mình để ý làm gì , miễn làm tốt là được .

– Vâng !

Nói xong cũng ra đến xe tôi lên xe không nói năng gì nữa . Tự nhiên thấy lòng bất an , cái đồ nhà anh từ khi nào lại có cảm giác với người khác rồi , trước đây lạnh nhạt vô cảm với mọi người lắm mà …

Vũ thấy tôi không nói nữa tưởng mệt với đói nên đi nhanh đến quán ăn . Gọi toàn món tôi thích nhưng thấy tức trong bụng lại không thấy ngon nữa . Mà nhìn cái mặt ai kia lại ăn ngon lành mới ghét chứ . Người gì mà vô tâm , cua được cái là hết xoắn xít ngay … Đã thế chuyện kia đừng hòng nhé , còn lâu mới đụng được vào tôi .

Tôi cứ ngồi ngâm thỉnh thoảng gắp vài miếng nhưng nhai như trút giận lên thức ăn . Bữa ăn cũng kết thúc . Ra về tôi lên ghế nhắm mắt vờ ngủ để đỡ phải nói với tên đáng ghét mà ngủ lúc nào không hay . Vũ dừng xe ở gốc cây gần công ty chỉnh điều hoà vừa phải cho tôi ngủ .

Lúc tỉnh là 1h15 , tôi giật mình vì đã đến giờ vào làm . Thấy anh chăm chú đọc gì đó tгêภ điện thoại thì bảo :

– Sao không gọi em dậy ,tí nữa là muộn giờ làm rồi !

– Em đang ngủ ngon mà !

– Chết ! Anh cũng đến giờ đi gặp bên Hoa Lợi rồi , anh mau đi đi !

– Ừ ! Em vào rửa mặt cho tỉnh đi , nước cam này lát nhớ uống đấy nhé ? anh đi đây !

– Dạ ! Anh đi cẩn thận đấy !

Tôi vừa ra thì Nhung cũng đến , cô ấy gật đầu chào tôi rồi bước lên phía ghế Phụ thì Vũ nói :

– Cô xuống ghế sau ngồi đi !

– Vâng ! Em xin lỗi Sếp ạ !

– Cô chuẩn bị hết giấy tờ chưa ?

– Dạ rồi ạ !

Tôi đi vào làm một mạch đến 4h thì chợt nhớ ra là chuẩn bị đến giờ đi đón Moon . Tôi làm nốt việc đến 4h30’ đi đón con bé . Thấy tôi hôm nay về sớm mọi người trong phòng trêu : Dạo này có tình yêu hay sao mà về sớm thế ! Thì tôi chỉ cười thôi . Chị Hiền bảo thì các cô các cậu cũng phải để cho nó có bồ chứ không già đến nơi rồi.Tôi sợ muộn giờ nên chào mọi người bảo mai tán gẫu tiếp . Tôi về thì chỉ có chị Hiền biết là về làm gì thôi .

Lái xe đến nới thì Moon cũng vừa ra , con bé chạy lại :

– Mẹ ! Moon đói quá ạ !

– Vậy mẹ đưa con đi ăn chút gì nhé ?

– Vâng ạ !

Tôi chở con qua quán chè gần chỗ công viên thì lại gặp Hùng và Nhi đưa con đi chơi . Tôi dắt Moon đi qua coi như không biết họ nhưng Nhi , cô ta không bỏ qua :

– Ai đây ! Lại gặp nhau nhỉ ?

Tôi vẫn lơ đi coi như không nghe thấy .

– Sao thế ? Không kiếm được con mà phải đi nuôi hộ con người à ?

– Chị quên những gì tôi nói rồi à ?

– Tao thách mày đó . Mày cũng thật kém cỏi .

– Chị im đi !

– Tao không im thì mày làm gì tao ?

– Cô kia ! Cô không được nói mẹ cháu như thế . Cô là người xấu . ( Moon nói )

– Mẹ ! Mẹ cơ à ! Đúng là loại mặt dày vô xỉ , loại đàn bà không biết đẻ giờ phải đi nhận một đứa không ɱ.á.-ύ mủ làm con .

– Thôi đi Nhi ( Hùng nói )

– Anh còn dám bênh cô ta à ? Anh vẫn còn vương vấn cô ta đúng không ?

– Em đúng là điên rồi !

Hùng bế thằng bé con đi về mặc kệ cô ta đứng đó gào thét . Tôi cũng dắt Moon đi thì cô ta nói :

– Mày đừng có vương vấn chồng tao không có ngày tao ᵭ.ậ..℘ vỡ mặt mày ra !

– Thứ tôi đã vứt đi thì không bao giờ dùng lại nữa . Tôi đã bố thí lại cho chị rồi thì cố mà hưởng thụ đi .

– Mày !

– Chị bớt khẩu nghiệp lại đi để tạo phúc cho con .

Bài viết khác

Bữa ăn cuối cùng, câu chuγện nhân văn cách cư xử với mẹ chồng thật ấm lòng

Sau 21 năm chung sống, một ngàγ, tự nhiên vợ của Peter nói với ông: “Anh hãγ mời một ρhụ nữ khác đi ăn tối, xem ρhim. Em γêu anh, nhưng em biết người đó cũng γêu tҺươпg anh và muốn dành thời gian ở bên cạnh anh”. Peter thật bất ngờ khi nghe vợ […]

“Định luật соn cuα” trіết lý nhân ѕіnh ѕâu ѕắс, thấu tỏ ѕẽ hưởnɡ lợі muôn рhần

Nếu không thể chấρ nhậɴ người khάс có cuộc sống tốt đẹρ, thì người chịu thiệt thòi đầu tiên luôn là chính mình. Người thật lòng muốn tốt cho người khάс, cuối cùng sẽ nhậɴ được sự Ьαn thưởng củα vận mệnh. Những người từng đi mò cuα вắᴛ ốc đều Ьiết rằng, nếu như […]

Chiếc bánh mì chα không kịρ ăn – Câu chuyện ҳúc ᵭộпg là một bài học ý nghĩα sâu sắc

Tôi là con út tɾong giα đình có bα αnh em. Từ nhỏ tôi đã là cô bé ngoαn ngoãn, chịu khó học hành. Có lẽ vì hαi điều này mà bố mẹ ɾất chiều chuộng và tự hào về tôi. Hình minh hoạ Hết lớρ 12, dù ɾất mong muốn theo ước mơ ɾiêng, […]