Hai lần cập bến chương 28
Cho Moon ngủ xong thì anh đưa tôi về . Tгêภ xe anh bảo :
– Anh mong ngày được cùng em về chung một nhà !
– Còn nhiều việc chúng ta cần giải quyết lắm ! Đợi em một thời gian nữa nhé ?
– Anh sắp già rồi nè !
– Đâu có già đâu chỉ như chú thôi !
– Em … em dám chê anh à ?
Vũ dừng xe sát lề đường không đi nữa thì tôi kháng nghị :
– Anh sao không đi tiếp ?
– Chê anh già thì không đi nữa .
– Thì em phải sống thật với lòng mình chứ ?
Nghe Chi nói mà thái độ thật lòng thế thì Vũ có chút mất ʇ⚡︎ự tin . Rõ là ai cũng khen mình đẹp trai phong độ mà . Có nhiều tuổi hơn Chi chút thôi nhưng vẫn trẻ so với tuổi mà sao cô ấy lại nói mình già …
Nhìn mặt Vũ nghệt ra khiến Chi muốn cười lắm mà vẫn nhịn . Cô cứ lặng im như thế càng khiến Vũ sầu thê thảm , mất hết cả dũng khí . Chi nhịn không được thì nhoài người sang bẹo má Vũ rồi hôn nhẹ lên trán Vũ rồi nói :
– Có già một chút nhưng với em chẳng quan trọng gì ! Là em yêu con người anh chứ không phải hình thức . Mà với em anh là soái ca rồi Vũ ạ !
Vũ nhìn tôi say đắm rồi đặt lên môi tôi nụ hôn dài ngọt ngào , tôi cũng đáp trả anh nhiệt tình . Hãy quên hết những thứ đau khổ vây bám mình bấy lâu nay . Hãy tận hưởng và sống cho mình thôi …
Người nào đó thỏa mãn mới lái xe đi tiếp . Đưa tôi lên phòng còn lưu luyến mãi mới chịu đi về . Tôi vào phòng tắm rửa xong thì thấy mẹ sang , cũng muốn nói chuyện với mẹ về mình nên ôm mẹ ngồi xuống giường :
– Mẹ ! Con có chuyện muốn nói với mẹ ạ !
– Ừ !
– Con đã nhận lời yêu anh Vũ rồi mẹ thấy sao ạ ?
– Ừ ! Mẹ ủng hộ con . Hoàn cảnh không quan trọng con ạ ! Quan trọng là người đó tâm đầu ý hợp với mình thôi .
– Vâng ! Con cảm ơn mẹ ! Với có chuyện này nữa ạ !
– Sao con ?
– Con xin lỗi mẹ đã ʇ⚡︎ự quyết định . Con biết con với anh Vũ mới nhận lời yêu nhau nhưng con đã nhận lời làm mẹ Moon rồi ! Con thương …
– Mẹ hiểu , con không cần nói nữa nếu là mẹ mẹ cũng sẽ làm như con . Mẹ hiểu con gáι mẹ sẽ không hẳn là vì yêu Vũ mà con mới yêu con bé . Mà từ sâu thẳm trái tιм con đã có tình cảm với nó . Mẹ ủng hộ con . Hãy cho đi yêu thương để nhận được yêu thương con ạ !
– Vâng ! Cảm ơn mẹ đã hiểu cho con !
– Ngày mai bảo ba con nó sang nhà ăn cơm .
– Vâng !
– Thôi ngủ đi ! Mẹ cũng về phòng ngủ đây !
– Vâng ! Mẹ ngủ ngon !
Lên giường nằm một lúc thì thấy Vũ nhắn tin :
– Em ! Em ngủ chưa ?
– Em chuẩn bị ạ !
– Anh nhớ em !
– Vừa mới về mà ?
– Nhưng vẫn nhớ !
– Đừng có nịnh em !
– Thật mà ! Không tin em mở cửa đi ?
– Đừng có đùa dai , anh ngủ đi mai còn đi làm nữa đó ?
– Em ra cửa đi ?
– Không , em ngủ đây !
– Không ra anh cứ ở đó đấy !
– Kệ anh !
– Không thương anh à ?
– Không !
– …
– …
Không nhắn càng tốt , ngủ đi cho đỡ mệt . Nhưng bảo ngủ mà có ngủ được đâu . Nằm lăn lộn mãi mà không vào giấc được . Đi ra phòng lấy nước uống , nghĩ ngần như thế nào lại tiện tay mở cửa thì giật mình là Vũ đứng ở cửa thật . Tôi vừa thương vừa bực :
– Sao anh không về ngủ với con mai còn đi làm nữa ?
– Moon ngủ với bác Nụ rồi ! Anh nhớ em không ngủ được lại quay lại .
– Không ngủ cũng phải cố . Anh về đi !
– Anh nói chuyện với em một chút thôi !
– Giờ khuya lắm rồi đấy , mẹ tỉnh dậy bây giờ ?
Vừa nói xong thì mẹ đi ra , thấy hai đứa thì thầm ở cửa thì mẹ bảo :
Mẹ : Hai đứa vào nhà chứ đứng ngoài đấy định không cho hàng xóm ngủ à ?
Vũ : Con xin lỗi bác ạ !
Tôi : Con bảo anh ấy về ngay ạ !
Mẹ : Muộn thế này thì để nó ngủ ở đây đi , bắt đi đi về về làm gì khổ nó ra .
Tôi : Mẹ ! Không được đâu ?
Mẹ : Anh chị còn bé bỏng gì đâu mà phải giữ ý
như trẻ mới lớn . Mẹ không có ý dễ dãi nhưng nếu đã thật lòng thì anh chị ʇ⚡︎ự giữ cho nhau thôi . Mẹ bảo vào phòng ngủ chứ có bảo anh chị làm gì đâu mà cuống lên .
Tôi : Mẹ …
Vũ : Con cảm ơn bác ạ ! Con hứa không làm gì quá đáng đâu ạ !
Mẹ : Thôi ngủ đi mẹ cũng mệt rồi !
Tôi lườm nguýt Vũ nhưng mà anh được mẹ cho phép nên không coi tôi ra gì , mặt dày vào phòng tôi ngủ . Mà rõ lúc đưa tôi về thấy bộ quần áo lịch sự mà quay lại đã thấy bộ mặc ở nhà . Rõ là có ý đồ rồi . Đã vậy còn lâu nhé . Tôi lấy thêm cái chăn ngăn ở giữa giường ngủ thì Vũ cũng vô tư không ý kiến cứ nằm xuống ngủ bình thường . Tôi ôm gối ngủ bên này , bên kia Vũ vẫn bỏ điện thoại ra đọc tin tức gì đó . Sẵn vẫn còn tức tôi quát :
– Anh không ngủ thì ra ngoài phòng khách nhé ! Anh đọc ánh điện thoại sáng thế ai mà ngủ được .
– Ơ ! Em quay lưng về phía anh rồi còn nhìn thấy gì đâu mà lại mắng anh ?
– Thế anh có ngủ không ?
– Em làm gì mà quát anh thế ? Mà giờ anh mới biết em cũng gớm ghê như vậy đó !
– Ở lâu anh còn biết nhiều thứ về em lắm nên cứ từ từ đi !
– Anh sẽ chờ …
– Đồ hâm …
Trọc tôi đến bực thì thôi , Vũ cứ cười cười còn
tôi thì đầy bụng tức . Nằm lăn lộn mãi rồi cũng ngủ được . Nhưng sáng dậy thì nằm gọn trong lòng Vũ , chăn gối thì bị quăng sang một bên . Vũ lúc này cũng tỉnh . Tôi còn cố tham lam hít mùi hương nam tính của anh thêm chút nữa nhưng vì sĩ nên vẫn làm mặt tỉnh bơ rồi bảo :
– Sao anh lại ôm em , đã bảo nằm cách xa ra rồi mà ?
– Em xem là anh hay em ôm ?
– Em rõ ràng ôm gối , ngăn chăn rồi sao giờ lại không có ?
– Em nhớ lại xem , là em ʇ⚡︎ự vứt ra rồi ôm anh đấy nhé ?
– Anh biết thừa là ngủ say rồi thì nhớ làm sao được mà hỏi em kiểu đó . Là anh cố tình làm vậy đúng không ?
– Em làm gì thì cũng phải nhìn bằng chứng chứ . Là em vẫn còn đang nằm trong lòng anh , vẫn ôm anh đó vợ ạ !
– Ai … ai thèm làm mà vợ ?
– Ừ không thèm thì thôi , cứ thế này cũng được .
– Anh biến đi đồ cơ hội . Từ nay mà còn thế nữa thì em bấm nút Enter đấy !
– Mẹ chào đón anh là được .
– Anh đúng là ngày càng mặt dày rồi đó !
– Muốn có vợ thì phải mặt dày ba tấc …
– Em không nghĩ tổng giám đốc Vũ lại có dáng vẻ này đấy !
– Giờ thì em thấy rồi đó !
– Trời … thôi tốt nhất là không nói với anh nữa , anh dậy đi ?
– Em cũng dậy đi , anh đưa đi ăn sáng luôn !
– Không thèm !
– Thôi mà anh chỉ ôm thôi có làm gì đâu , nhanh không con muộn học kìa ?
– Vậy anh dậy đi còn nằm đó ?
– Thì em cứ ôm như này anh không lỡ bỏ !
– Em …
Vũ hôn lên trán tôi rồi bế tôi khỏi giường , tôi ôm cổ anh nói :
– Hôm nay mẹ bảo hai ba con qua ăn cơm đấy ?
– Ừ ! Anh biết rồi ! Mẹ vợ là nhất !
– Thế em là gì ?
– Là …
– Là gì mà không nói được ?
– Là đặc biệt …
Nói xong Vũ hôn tôi , hai đứa hôn nhau đến lúc cần không khí để thở thì quần áo hai đứa cũng xộc xệch hết cả :
– Anh buông em ra nhanh còn về đưa con đi học ?
– Tại em đấy ?
– Thôi nhanh lên !
– Ừ ! Lúc khác bắt đền em …