Hai lần cập bến chương 15

Đầu giờ chiều tôi với anh Trường đi gặp bên công ty S để ký hợp đồng . Sau khi hai bên trao đổi lần cuối không có gì thay đổi thì chúng tôi đi đến ký kết thành công . Tôi và anh Trường vui vẻ vì ký được hợp đồng khá lớn . Bên tôi có mời bên S tối nay dùng bữa tối tại nhà hàng .

Đúng 6h chúng tôi có mặt cùng nhau ăn tối . Vừa ăn vừa nói chuyện rôm rả . Hai bên cũng uống khá nhiều . Đang ăn thì anh Trường giật tay tôi bảo :

– Này Chi ! Kia chẳng phải chồng em sao ? Sao lại đi với bà bầu nào thế ? Mà đỡ nhau tình cảm thế kia ?
– Vợ anh ấy !
– Cái gì ?
– Anh nói bé thôi ! Em và anh ấy chuẩn bị ly hôn rồi !
– Cái gì ? Chuẩn bị ly hôn mà thế kia là như nào ?
– Thôi mình tập trung vào công việc đi! Các anh ấy mời kìa . Chuyện của em nói sau !
– Ừ ! Không nói rõ anh ᵭ.ậ..℘ đấy !
– Vâng !

Tôi ngoài mặt không sao chứ trong lòng thì như ngàn mũi kim đâm. Tôi uống khá nhiều , sao không đau cho được . Chồng của mình ʇ⚡︎ự nhiên giờ là chồng của người khác , tôi thất bại thật thảm …bữa tối kết thúc thì tôi cũng ngà say . Mọi người thấy tôi say như thế thì hẹn lần khác sẽ đi tăng hai , giờ để Trường đưa tôi về . Nhưng vừa ra khỏi bàn thì lại gặp hai người đó . Tại tôi đi không nổi nên anh Trường đỡ tôi, Hùng nhìn thấy vậy thì buông lời khó nghe:

– Anh vẫn còn áy náy về chuyện của mình , nhưng xem ra anh không cần phải nghĩ nữa rồi . Em vội ly hôn anh là vì anh ta à ? Chưa ký đơn mà em đã công khai rồi ư ?
– Đúng ! Nhưng em chưa nhanh bằng anh đâu ! Thôi em về nhé ! Hai người cứ từ từ về sau !
– Em …

Trường thấy tôi nói thế thì cũng dìu tôi ra xe . Trường gửi xe tôi ở quán còn anh chở tôi về nhà . Tгêภ đường về dù mệt nhưng tôi vẫn kể cho anh nghe .

Ở công ty tôi và anh Trường với chị Hiền cũng thân , làm việc rất ăn ý nên tình cảm anh em cũng thoải mái . Anh nghe xong thì tức giận bảo :

– Vừa nãy anh mà biết chuyện trước thì anh cho thằng đó một trận luôn .
– Thôi bỏ đi anh ! Em cũng không để bụng chuyện đó đâu !
– Nhớ là không được để bụng đó nhé ? Sống cứ vui vẻ em ạ ! Ai làm chuyện xấu thì sẽ bị quả báo thôi .
– Vâng !
– Đến nhà rồi , để anh đưa lên !
– Phiền anh nhá ?
– Người bé con con mà sao nặng thế nhở ? Dìu em lên đến nơi anh cũng hết calo .
– Mai đi làm em mua cafe đền nhá ?
– Ừ ! Hai cốc luôn !
– Ok !
– Thôi vào ngủ một giấc ngon , đừng nghĩ ngợi gì nhé ?
– Vâng ! Bye anh !
– Ok ! Bye!

Tôi say quá ! Vân đưa vào phòng , tôi chả thay quần áo nữa mà ngủ luôn một mạch đến sáng .

Tôi dạo này cũng sống bất cần lắm cơ . Đi sớm về khuya . Mẹ với Vân có nói nhưng tôi cứ cười hề hề cho qua . Tôi đã đón mẹ lên đây ở cùng chị em tôi rồi , Và tôi với Hùng cũng đã chính thức ký đơn ly hôn . Chúng tôi bây giờ đã là người xa lạ . Tôi bề ngoài tỏ vẻ mạnh mẽ , bất cần chứ sâu thẳm trong lòng vẫn còn đau lắm …

Hôm nay đi làm về chị Lan gọi điện . Vừa bắt máy thì chị ấy đã mắng luôn :

– Mày có coi chị là Chị không ?
– Em …
– Em gì ? Con ranh ! Lấy chồng đến ngày cưới mới báo . Giờ hai vợ chồng ly hôn cả tháng mà chị giờ mới biết . Cậu Trường không nói cho chị biết thì em định giấu chị đến khi nào ?
– Em ! Em làm gì còn mặt mũi mà nói với anh chị . Anh Dũng với chị An cũng vừa mới cҺửι em một trận . Chị thương em thì đừng mắng mỏ nữa . Tối nay nấu gì mời em đi ?
– Ừ ! Đến đi ! Thôi người chồng như thế cũng đừng tiếc với buồn nữa ?
– Vâng !
– Mà lát qua siêu thị mua chị ít bột chiên nhé ?
– Vâng !

Tôi về nhà tắm rửa thay quần áo rồi bảo mẹ với Vân ăn cơm trước còn mình qua nhà chị Lan ăn cơm .

Đến nơi tôi thấy xe của Sếp cũng ở đây , chắc Moon cũng ở đây rồi . Tôi mang đồ vào thấy Sếp với anh Quân đang nói chuyện , tôi chào rồi đi vào bếp. Chị Lan bảo :

– Chị bảo mua bột chiên thôi mà còn mua thêm gì thế ?
– Em thấy sườn non ngon thì mua một ít thôi mà ! Em làm món sườn chua ngọt cho bọn trẻ .
– Chị chiên đùi với cάпh gà rồi đây . Hôm nay cuối tuần cho bọn trẻ liên hoan .
– Vâng ! Mà Bông thi học sinh giỏi toán đỗ không ?
– Được giải nhất trường đấy ! Con bé được chọn vào đội tuyển để dự thi cấp thành phố ! Cảm ơn em với Vân nhé !
– Chị này ! Ơn huệ gì !
– Moon năm nay vào lớp 3 kiến thức bắt đầu khó rồi đấy ! Không biết con bé theo thế nào ?
– Chị thấy Vân bảo tốt lắm mỗi anh Bin là lười thôi !
– Bin thì phải từ từ rồi cho vào khuôn khổ chị ạ !
– Ừ ! Mà chuyện của em , em cũng đừng buồn nữa ? Người như thế không đáng phải suy nghĩ đâu , hãy sống lạc quan lên vì còn nhiều người tốt lắm !
– Vâng ! Em biết rồi !

Hai chị em đang nói chuyện thì bọn trẻ chạy ào xuống hét lên cô Chi … cô Chi . Tôi phải bảo mấy đứa cứ ra ngoài chơi trước lát tôi ra sau chứ trong bếp toàn mùi thức ăn thôi . Moon thấy tôi nói thế thì bảo :

– Con đợi cô !
– Nhưng trong này hơi lắm con! Các con tắm rồi thì ra ngoài cho sạch .
– Con chưa tắm ạ ! Con có quần áo ở đây ạ !
– Ơ … Moon về ở với ba lâu rồi mà , chứ có ở đây đâu mà có quần áo .
– Con để vài bộ ở đây phòng khi cần ạ !

Moon đúng là có để vài bộ ở đây vì con bé biết thỉnh thoảng Chi hay qua đây chơi . Và con bé mỗi lần đến đây cùng ba đều không tắm từ ở nhà vì nó hi vọng đến đây được gặp Chi rồi được Chi tắm cho . Con bé vì thiếu tình thương của mẹ mà khi gặp Chi không hiểu sao nó cứ thích rồi quấn Chi lắm ! Thấy Chi nấu xong con bé mon men lại gần nói nhỏ :

– Cô Chi ơi cô tắm cho con nhé ?
– Ừ ! Lần sau con muốn tắm thì cứ bảo cô !
– Thật ạ ?
– Ừ ! Nếu cô ở đây !
– Vâng !

Nó thích thú vì được tôi đồng ý. Tôi biết con bé mất mẹ từ nhỏ xíu , không biết hơi ấm của mẹ là gì nên thương con bé lắm . Thôi giúp được gì cho con bé thấy ấm lòng thì tôi sẵn sàng giúp luôn . Hai cô cháu dắt nhau lên phòng của Bông tắm . Trong nhà tắm tiếng Moon véo von :

– Cô Chi … chỗ này ạ … chỗ này nữa ạ …
– Ừ ! Hết ngứa chưa !
– Rồi ạ ! Thích thế …
– Nào cô gội đầu đã nhé … rồi … xong rồi . Giờ ngồi lại đây cô tắm người cho nào ! Chỗ này này … phải rửa sạch sẽ con nhé ?
– Vâng ! Con biết rồi ạ !
– Nếu ở nhà con tắm một mình phải rửa nhiều lần thật kĩ nhé , không thì sẽ bị ngứa đó nghe chưa con ?
– Vâng !
– Rồi , ra đây quàng khăn vào không lạnh . Để cô sấy tóc cho nào … rồi xong rồi !
– Cô ơi ? Thoải mái lắm luôn !
– Ừ ! Mặc bộ này xinh như công chúa Moon nhỉ ?
– Hi hi … Công chúa tuyết cô nhỉ ?
– Ừ

Hai cô cháu đang định tung tăng xuống nhà thì Vũ lên tới , thấy con gáι cười toe toét với Chi thì hỏi :

– Con có gì vui thế ?
– Cô vừa tắm cho con xong ạ ?
– Sao con không ʇ⚡︎ự tắm như chị Bông mà cứ phiền cô thế ?
– Không sao đâu ạ ! Tôi cũng thích thế mà ( tôi nói với Vũ )
– Nhưng con bé sẽ có tính ỷ lại !

Thấy con bé mặt buồn buồn tôi không nỡ nên nói :

– Tôi thỉnh thoảng mới đến đây thôi , cứ để tôi giúp con bé , miễn nó vui là được . Chuyện này cũng không có gì , Sếp đừng làm quá kẻo con bé sợ .
– Đây không phải ở cơ quan nên không cần dùng kính ngữ với tôi . Hai cô cháu xuống ăn cơm thôi !
– Vâng !

Tôi dắt con bé xuống nhà , Vũ cũng không nói gì nữa . Ngồi vào bàn ăn Moon cứ bám lấy tôi , Moon nay ăn nhiều lắm , con bé bảo :

– Chị Bông ! Món này hôm nay ngon nhất nhỉ ?

– Ừ ! Món này cô Chi làm đỉnh của đỉnh luôn ! Mấy chị em mình ăn hết đi!

– Vâng ! Phần em hai miếng này , Bin ăn một miếng thôi nhé ? Chị Bông một miếng !

– Em hai miếng cơ , em bé nhất nhà mà ( tiếng Bin vang lên )

– Nhưng chị cũng thích ăn ( Moon nói )

Vũ thấy Moon lớn mà không nhường em thì lên tiếng dạy bảo :

– Moon ! Con lớn hơn em , con phải nhường em chứ ?

– Dạ !

Mặt buồn lắm nhưng vẫn phải gắp cho Bin hai miếng . Bông thấy Moon buồn thì gắp miếng của mình cho Moon :

– Em ăn miếng của chị này ! Chị no rồi !

– Thôi chị ăn đi ! Cô em dạy như thế là ăn tham đấy !

Cả nhà nghe Moon nói thì phì cười , đúng là trẻ con mà ! Tôi thấy thương quá thì bảo :

– Thôi mấy con hôm nay ăn vậy đủ rồi . Cuối tuần sau cô làm nhiều hơn nha ? Chịu không ?

– Vâng ( đồng thanh )

Thế là mấy nhóc lại tiếp tục bữa ăn . Ăn xong chúng rủ nhau ra ngoài chơi chốn tìm . Trong này còn bốn người lớn không khí không còn rôm rả như trước …

Thấy không khí trầm hẳn chị Lan gợi chuyện :

Lan : Chồng ơi xem ở cơ quan anh có anh nào giới thiệu cho Chi đi!
Quân : Cũng có vài anh đấy để anh giới thiệu cho Chi làm quen .
Tôi : Em xin anh chị ! Một lần đủ rồi !
Lan : À mấy hôm trước gặp cậu Trường , cậu ấy kể anh giám đốc bên công ty S thích em lắm hả ?
Tôi : Chị nghe gì anh Trường . Anh ấy trêu đó !
Lan : Hay tìm hiểu anh đó đi biết đâu được ! Anh Vũ ! Anh quen giám đốc bên đó anh nói xem có được không ?
Vũ : Anh không quen !
Lan : Ơ …
Tôi : Thôi ! Thôi chị ơi! Bỏ qua chuyện của em đi !
Quân : Anh có biết giám đốc bên đó ! Để anh tìm hiểu cho !
Tôi : Không cần đâu ạ ! Em có để ý người ta đâu . Mà em không lấy chồng nữa đâu , đừng có mà đem em ra giới thiệu mất công !
Lan : Ơ con này còn trẻ thế kia định làm bà cô à ?
Vũ : Người ta không thích mà hai người rảnh nhỉ ?
Lan : Kệ bọn em ! Muốn ăn cỗ thì phải nhiệt tình !
Tôi : Thôi đừng trêu em nữa ! Mình ăn cơm đi ạ !

Hai vợ chồng nhà đó trêu tôi mãi mới chịu thôi . Ăn uống xong ngồi chơi một lát với mấy đứa trẻ sau đó tôi xin phép ra về . Hai ba con Vũ cũng về luôn sau đó .

Bài viết khác

Cậu bé lương thiện mồ côi đi tìm mẹ – Câu chuyện cảm động khiến hàng triệu người dân Đức rơi lệ

Tháng 2/1994, khi tuyết trắng ρhủ dầy đặc cả miền bắc nước Đức, trại trẻ mồ côi Yite Luo nằm bên sông Rhine, tĩnh lặng trong gió tuyết. Sáng hôm ấy, nữ tu sĩ Terri rα ngoài làm việc và nghe thấy tiếng trẻ con khóc. Bà ρhát hiện một bé trαi tóc vàng được […]

Bài học thấm thíα từ bữα ăn củα người xα lạ : Đã muốn cho đi, hãy cho đi điều tuyệt vời nhất – Câu chuyện nhân văn

Cho đi là một nghĩα cử cαo đẹρ nhưng nó sẽ còn có ý nghĩα hơn nếu bạn cho đi những gì tuyệt vời nhất củα mình. 5 tuổi, tôi cùng mẹ tới bờ biển sống. Mẹ nói ɾằng mình cần làm lại từ đầu. Một khởi đầu mới, không hành lý, không đồ chơi, […]

Tấm vé lên thiên đường và người mua ρhéρ màu, câu chuγện ấm áρ tình người

Cuộc sống đôi khi chỉ với nụ cười hồn nhiên, ngâγ thơ của em bé cũng khiến lòng ta nhẹ nhõm và bất giác nở nụ cười theo. Để dù qua bao nhiêu sóng gió cuộc đời vẫn mong giữ được tâm hồn trẻ thơ như ngàγ nào. Quá trình trưởng thành của chúng ta […]