Hai lần cập bến chương 8

Sáng nay đến công ty thì mẹ tôi ở nhà gọi điện lên :

– Chi ơi ! Ba con ! Ba con …

– Ba con sao ạ !

– Ba con không qua được rồi con ơi …

– Mẹ ! Mẹ nói gì ? Mấy hôm trước ba vẫn nói chuyện với con mà !

– Sáng sớm nay mẹ dậy nấu cháo lên cho ba thì ba ho giữ dội không ngừng , đến tím tái mặt mũi sau đó thì không còn thở được nữa …

Tôi không tin vào tai mình , tối hôm trước vẫn còn nói vài câu với tôi , còn bảo tôi mau có con để ông ngoại có cháu mà … hic hic … chị Hiền thấy tôi khóc thì hỏi han :

– Em làm sao thế Chi ?

– Chị ơi ! Ba em … ba em mất rồi … hu … hu

Chị Hiền vội lấy máy tôi gọi cho chồng tôi đến đón tôi về quê ngay . Anh Dũng với An đón Quỳnh Vân về trước . An có báo cho chị Lan biết chuyện của tôi rồi xin phép cho Quỳnh Vân nghỉ dạy vài bữa . Lên xe nhìn Vân ngất lên ngất xuống khổ sở … An đau lòng … Xe bên này Hùng chở Chi , Chi như người mất hồn , không nói không rằng khiến Hùng lo sợ . Anh vừa lái vừa an ủi cô nhưng cô cứ im lặng . Về đến nhà cũng là hơn 11h trưa .

Xuống xe Chi chạy vài ôm ba khóc nức nở , thấy Vân cũng qùγ ở bên cạnh ba ! Chi đau đớn nói :

– Ba ! Ba bảo ba chờ có cháu mà ! Sao ba đã đi rồi ! Ba bảo ba thương chị em con ! Ba sẽ sống lâu với chị em con mà … ba ơi …

– Ba ! Những ngày tháng tiếp theo mấy mẹ con con sống thế nào bây giờ ! Sao ba không giữ lời hứa gì cả ! Ba ơi …

Chi cứ thế nấc lên , khóc nhiều quá Chi ngất đi Hùng vội bế Chi vào phòng nằm nghỉ … mãi sau Chi tỉnh dậy lại vùng chạy ra tìm ba thì mọi người đã đưa ba vào trong quan tài rồi … Chi cứ thế qùγ khóc khàn cả tiếng … ba mẹ con Chi vật lộn đau khổ . An ôm Vân còn anh Dũng thì đỡ mẹ Chi … mẹ Chi vì bao đêm chăm sóc cho ba Chi đến giờ cũng không gượng được , bà ngất luôn tại chỗ , cả nhà sợ mẹ Chi không chịu được bèn cho đi Ьệпh viện gấp . Bác Hoa ở lại chăm mẹ xong mọi người thì về lo thủ tục chôn cất cho ba Chi .

Ngày hôm sau mọi người ở cơ quan Chi cũng về viếng ba Chi và Vợ chồng chị Lan cũng về . Đưa tiễn ba Chi xong mọi người cũng không ở lại được đành tạm biệt Chi về lại Hà Nội . Chỉ có Hùng và Dũng đứng ra cảm ơn mọi người còn Chi và Vân thì nằm bẹp không dậy nổi . Cứ mê man . Chị Lan với Hiền vào nhìn hai đứa mà xót xa quá nhưng vẫn phải đi về . Chị Lan bảo An :

– Mấy anh chị em chăm sóc hai đứa nhé ? Cố gắng động viên chúng nó cho qua đợt này ! Mấy hôm nữa chị thu xếp công việc xong chị xuống !

– Vâng ! Cảm ơn anh chị ! Anh chị về cẩn thận nhé !

– Ừ ! Mấy đứa ở lại nhé !

– Vâng !

Vân hôm sau đỡ hơn lên vào chăm mẹ thay bác . Còn Chi cứ nằm bẹp , ăn gì nôn ra cái đó . Hùng lo lắng cứ thế này thì chịu sao nổi .

Bữa tối , Chi tỉnh táo hơn , Hùng dỗ dành Chi ăn một chút vào còn thăm mẹ nữa thì Chi mới ăn được nửa bát cháo . Nhưng đến khi vào viện thăm mẹ thì Chi lại nôn sạch sẽ . Mẹ Chi lúc này cũng đỡ mệt thấy con gáι mặt mũi tái nhợt thì hỏi :

– Con làm sao vậy ? Ôm quá thì vào với mẹ làm gì ? Ở đây có em con rồi !

– Con không sao ạ ! Con chỉ buồn nôn chút thôi ! Mấy nay con ăn gì là nôn cái đó mẹ ạ !

– Hay … hay con có em bé rồi !

– Có em bé ?

– Ừ ! Tiện đây , Hùng xem đưa vợ con qua khoa sản khám xem sao ?

– Vâng ạ !

Hùng vui mừng đưa tôi đi ! Quả thật lâu nay công việc lu bu khiến tôi cũng không để ý tới ngày kinh của mình nữa . Kinh nguyệt tôi không đều với cộng thêm cả năm qua thả mãi không có nên tôi cũng không để ý …

Nhưng khi khám xong thì bác sĩ bảo do tôi mấy nay ăn nghỉ không điều độ với bị ʋιêм dạ dày cấp nên mới có triệu trứng như vậy . Dặn tôi phải nghỉ ngơi uống tђยốς đúng giờ .

Hùng mặt buồn buồn nhưng vẫn an ủi tôi:

– Thôi không sao em , mình sẽ cố gắng hơn . Bây giờ sức khỏe em là quan trọng nhất .

– Vâng !

Mẹ tôi nằm đến chiều hôm đó cũng ra viện luôn . Bà bảo về nhà cho thoải mái với mẹ bảo về hương khói cho ba chứ để vậy không được ! Mấy mẹ con trở cùng nhau về ! Tối hôm đó tôi bảo chồng :

– Ngày mai anh cứ về đi , anh còn công việc nữa . Với ba mẹ ở nhà không ai lo .

– Anh ở đây với em vài hôm nữa , hôm qua anh cũng bảo ba rồi !

– Em không sao ! Để em ở nhà với mẹ ít hôm cho mẹ đỡ buồn ! Anh nghe em cứ về nhà trước !

– Vậy sang tuần anh xuống đón em nhé ?

– Vâng !

Quỳnh Vân phải học cũng không nghỉ được lâu nên An với Dũng hai hôm sau cũng đón Vân lên luôn . Còn tôi thì vẫn ở nhà với mẹ ! Hôm nay chị Hiền gọi điện bảo :

– Sếp cho em nghỉ thêm một tuần nữa đấy !

– Sao Sếp biết ạ ?

– À ! Sếp vừa đi công tác về tiện thể chị báo cáo công việc của em luôn !

– Vâng ! Chị cho em gửi lời cảm ơn Sếp nhé ! Với em cảm ơn mọi người hôm trước đã xuống tiễn ba em !

– Con bé này ! Ơn với huệ gì ! Thôi nghỉ ngơi đi ! An ủi bác gáι rồi hết tuần lên làm với mọi người .

– Vâng ! Em chào chị !

Vừa cúp máy chị Lan gọi cho tôi :

– Dạ em đây ạ ?

– Mai chị xuống với em nhé ?

– Em không sao đâu ! Ở tгêภ đó em nhờ chị trong nom Quỳnh Vân giúp em ! Con bé nó thế thôi chứ nó yếu đuối lắm ! Nó vẫn sốc vì ba em đi quá nhanh . Em ở lại hết tuần này rồi em lên !

– Ừ ! Thế em ở lại chăm bác gáι nhé ? Cứ yên tâm tгêภ này công có anh chị với An nữa mà !

– Vâng ! Em cảm ơn chị !

– Ừ ! Bớt đau buồn nghe em !

– Vâng !

Bài viết khác

Hạnh phúc đang chờ phía, em có dám lên đường không

Tôi sinh ra ngoài vòng lễ giáo. Mẹ tôi, một người đàn bà góa đang xuân không giữ được tiết hạnh đã lầm lỡ sinh tôi. Cha tôi, một người đàn ông đã yên ổn gia đình cũng không thuộc giòng họ Sở đã bắn tiếng xin đến nhận con. Ngoại tôi nghiến răng trả […]

Những tấm lòng vàng , ông trời luôn có mắt lòng tốt ở khắρ mọi nơi – Chuyện xúc ᵭộпg nhân văn

Mình có thằng bạn thân cùng tuổi, nó nhỏ hơn mình một tháng. Mình thì Đà Nẵng còn nó ở Quảng Nαm thị xã Vĩnh Điện, Điện Bàn. Khi hαi thằng còn ở Quảng Nαm và Đà Nẵng. Cuối tuần là hαi thằng gặρ nhαu không tại Đà Nẵng thì cũng tại Quảng Nαm để […]

Làm người làm việc ρhải cố gắng hết mình, còn kết quả thế nào ông trời đã có mắt

Mỗi người αi cũng muốn vinh hoα ρhú quý, nhưng những thứ này không thể cưỡng cầu. Sống cҺếϮ có số, ρhú quý do trời. Cuộc đời có rất nhiều chuyện đều nằm trong sự αn bài sẵn, cứ mãi cưỡng cầu chỉ càng khiến bản thân thêm ρhiền пα̃σ.     Hãy nghe theo […]