Hai lần cập bến chương 2

Hôm nay là ngày tôi nhận bằng tốt nghiệp . Cầm tấm bằng giỏi trong tay tôi sung sướиɠ , cuối cùng thì mình cũng làm được rồi . An được bằng khá . Anh Dũng với Vân đến chúc mừng hai chúng tôi . Bốn anh em đi ra nhà hàng ăn uống no nê mới về nhà .

Dạo này anh Dũng với An có tiến triển tốt , hai người cũng có ý với nhau nên chị em tôi để cho hai người có thời gian riêng tư . Ăn xong tôi trở em gáι về nhà , đang đi thì có điện thoại của chị Lan :

– Em đây chị ơi ?
– Hôm nay nhận bằng tốt nghiệp hả ?
– Vâng ạ !
– Chúc mừng em nhé ? Tối nay qua nhà chị ăn cơm nhé ? Bông với Bin nhắc em suốt bảo dạo này cô Chi không đến nhà mình gì cả ! Hay cô Chi quên chúng con rồi !
– Vâng ! Tối em qua ạ ! Mấy đợt này em cũng bận quá ! Hai đứa em không kèm thường xuyên được thì em bảo em gáι em qua kèm cho nhé ? Buổi tối nó cũng rảnh chị ạ !
– Được thế thì tốt quá ! Hai đứa nó đang học em khá lên rất nhiều nhất là Bông từ ngày em dậy năm nào cũng học sinh giỏi . Đợt này để em gáι em kèm cu Bin luôn .
– Vâng có gì tối em qua ạ !
– Ừ ,đưa cả Em gáι đến ra mắt luôn anh chị nhé ?
– Vâng ! Em chào chị !

Về nhà tôi có nói chuyện với Quỳnh Vân thì con bé cũng đồng ý dạy ba buổi một tuần cũng không ảnh hưởng gì đến việc học tập , thôi coi như cho nó va chạm chút .

Tối đến tôi bảo An là hai chị em không ăn cơm nhà mà đến nhà chị Lan với anh Quân ăn cơm . Dù sao anh chị ấy cũng đã giúp đỡ tôi , với anh chị ấy cũng rất nhiệt tình .

Đến nhà Bông và Bin chạy ra ôm lấy tôi cười vui vẻ . Anh chị thấy chúng tôi đến thì ra đón .

Chị Lan : Chắc đây là Quỳnh Vân nhỉ ? Giống chị rất xinh gáι !
Vân : Vâng ! Em chào anh chị ạ !
Chị Lan : Ừ ! Thôi vào nhà đi mấy đứa ?
Anh Quân : Ừ ! Chào hai đứa !
Anh Quân : Lan ơi ? Ba con Vũ bảo mấy giờ đến vậy em ?
Chị Lan : Em gọi thì bảo đến luôn mà giờ chưa thấy nhỉ ? Thôi để mấy cô cháu nó nói chuyện, mình đợi ba con anh ấy chút !
Anh Quân : Ừ !

Bông : con nhớ cô Chi lắm !
Bin : Con cũng nhớ cô Chi , hôm nay cô phải ở đây chơi lâu với chúng con nhé ?
Tôi : Ừ ! Thế hai đứa dạo này học có ngoan không ?
Bông : Con vẫn đứng đầu lớp môn Toán luôn cô ạ !
Bin : Dạ con chỉ được top 3 thôi ( lí nhí )
Tôi : Hai con giỏi lắm ! Bin của cô cũng giỏi lắm rồi nhưng lần sau mình sẽ cố gắng thêm nhé ? À từ giờ cô Quỳnh Vân sẽ thay cô dạy các con . Cô chắc chắn đợt này Bin sẽ đứng nhất lớp luôn . Cô Quỳnh Vân còn giỏi hơn cô Chi nữa đó .
Bin : Thế cô Quỳnh Vân có biết chơi trò chơi với tụi con không ạ ?
Vân : Bông với Bin chơi gì cô sẽ chơi cùng các con luôn nha ? Cô rất thích trẻ con đặc biệt là những đứa trẻ đáng yêu như Bông và Bin đây …
Bin : Vậy thì được ạ ! Nhưng cô Chi hứa phải qua chơi với tụi con thường xuyên nhé ?
Tôi : Ừ ! Cô Chi hứa ! Rảnh là cô qua liền !

Đang nói chuyện thì chị Lan gọi : Mấy cô cháu ra ăn cơm đi em ơi ? Bốn cô cháu đi ra thì thấy nhà có thêm khách . Tôi cũng gật đầu chào vị
khách kia . Bọn trẻ con thì nhao nhao :

Bông : Moon ! Lâu lắm rồi em không bảo ba Vũ đưa qua nhà chị chơi gì cả ! Nhớ ૮.ɦ.ế.ƭ đi !
Moon : Em cũng nhớ chị với Bin lắm nhưng ba Vũ bận việc ! Em toàn ở nhà với cô giúp việc chán lắm !
Bin : Thế tối nay chị bảo ba Vũ cho ngủ ở đây nhé ? Tối nay có hai cô của em ở đây chơi vui ơi là vui luôn !
Chị Lan : Được rồi ! Các con mau lại đây ngồi đi , ăn xong thì chơi nhé !

– Vâng ! ( đồng thanh )

Cả nhà ngồi quây quần bên mâm cơm . Cô bé kia không muốn ngồi với ba mà qua chỗ tôi ngồi với Bông , còn Bin xí ngồi cạnh Vân , không hiểu sao từ lúc gặp Vân thằng bé quý mến cứ đi một bước theo một bước …

Chị Lan giới thiệu :

– Đây là anh Vũ bạn vợ chồng chị !
– Còn giới thiệu với anh Vũ đây là Quỳnh Chi và Quỳnh Vân hai chị em . Quỳnh Chi mà em hay kể với anh dạy cho hai bé nhà em đấy ! Hay đợt này anh cho Moon đến học cùng luôn đi !

Tôi nghe chị giới thiệu thì lên tiếng chào lại anh ấy :

Tôi : Em chào anh ! Em là Quỳnh Chi !
Vân : Em chào anh ạ ! Em là Quỳnh Vân!
Vũ : Chào 2 em !

Chào hỏi xã giao xong thì mọi người cũng tập trung ăn uống rồi trò chuyện . Hai anh thì chủ yếu nói về công việc , còn mấy chị em cô cháu thì toàn nói chuyện linh ϮιпҺ thôi . Đang ăn thì Moon lên tiếng :

Moon : Cô Chi ơi ? Con muốn ăn cái này … cái này ạ ! Cô lấy cho con được không ạ ?
Tôi : Ừ ! Để cô lấy cho ! Cái này ngon này con ăn nhiều vào nhé ?
Moon : Vâng ạ ! Cô đút cho con nhé ? Con … muốn cô đút cho con ăn …

Tôi nhìn Moon có gì đó lạ lắm , thấy con bé lí nhí nói thế thì cũng đồng ý ! Là trẻ con làm nũng tí không sao ! Nhưng tôi chưa kịp lấy thì thấy ba con bé nói :

Vũ : Moon ! Con lớn rồi ! Ba không đồng ý với kiểu ỷ lại như thế đâu nhé ! Con ʇ⚡︎ự lấy đồ và ăn đi !
Moon : Vâng !

Con bé trả lời giọng nghẹn lại! Nhưng vẫn nghe lời ba ! Mắt rơm rớm nhìn tôi xong cúi xuống ăn phần ăn của mình ! Tôi thương quá mà không dám nói vì nhìn ánh mắt lạnh lùng của anh ta mà không muốn gần luôn . Như những người làm trong ҳα̃ Һộι ᵭeп ấy ! Với tôi là người lạ tham gia cũng không tiện . Tôi nhẹ nhàng vỗ vỗ vai con bé như an ủi , rồi gắp cho con bé mấy miếng thức ăn nó thích . Lấy khăn lau mấy giọt nước mắt tủi hờn cho con bé thì con bé ngẩng mặt lên nhìn tôi có chút giãn ra . Tôi gật đầu với con bé ý bảo nó ăn hết đi cho ba vui . Con bé mỉm cười nhẹ rồi ăn tiếp .

Ăn xong mấy cô cháu ra ngoài chơi . Lúc này trong nhà chị Lan nói với Vũ :

– Anh cũng không nên khắt khe quá với con bé . Nó còn quá nhỏ lại thiệt thòi !
– Anh biết ! Nhưng cũng cần cho nó vào khuôn khổ dần đi ! Đợt tới này anh đi sang đó hai năm , nó cần thích hợp với hoàn cảnh mới .
– Thế anh định đưa con bé đi cùng à ? Chưa chắc , có lẽ ở với ông bà nội .
– Anh Vũ ! Em thấy không được đâu ! Ở đó cô ta vẫn đến , với mẹ anh thì thích cô ta mà lại không để ý con bé , rồi dùng con bé ép anh thì khổ cho nó đấy !
– Đành vậy thôi ! Dù thế nào thì bà ấy cũng là bà nội bé Moon! Với còn có ba anh nữa mà !
– Em vẫn lo lắm !
– Không sao ! Anh có cách của anh ! Anh không để con bé chịu thiệt đâu !
– Được rồi ! Nếu khó quá cứ để con bé ở đây vợ chồng tôi chăm nó cho ! Hai năm thôi mà !( tiếng anh Quân vang lên ) là bạn bè ông cũng đừng ngại . Tôi với ông như nào thì ông biết rồi đấy . Vợ chồng tôi thương con bé như con cái trong nhà !
– Tôi cảm ơn! Trước mắt cứ để tôi tính đã !

Bài viết khác

Món nợ của cha – Mấy ai hiểu được cha mẹ khi còn sống, câu chuyện mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc đáng để suy ngẫm

“Cả đời chα làm lụng, trước khi cҺếϮ lại không có một đồng tiền tiết kiệm nào. Chα xấu hổ với các con. Dưới gối có một giấy ghi nợ, 5 năm trước vì muốn muα nhà cho Khαng nên chα đã mượn tiền củα bạn. Chờ chα đi rồi, số tiền đó các con […]

Một nụ cười – Câu chuyện tình yêu vượt đại dương đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Vào dịρ cuối năm 1984, một buổi họρ mặt các cựu tù nhân chính trị được tổ chức ở Sαn Diego. Xướng ngôn viên củα buổi lễ cho biết : “Khi tôi xướng tên trại nào, nếu quý αnh là trại viên củα trại đó, xin đứng dậy và tự giới thiệu tên củα mình […]

Học sinh cá biệt – Câu chuyện ý nghĩα đáng suy ngẫm cho những αi làm giáo viên trong cách giảng và dạy học

Tôi là một học sinh… không dạy nổi. Tất cả các thầy cô giáo đã dạy tôi đều nhận xét như vậy với bα mẹ tôi. Chưα có lớρ học nào chịu thu nhận tôi quá một tháng. Mẹ tôi khóc. Bố thở dài: thằng này vậy là coi như xong… Chuyển quα trường mới. […]