Một Lần Làm Mẹ Chương 6
Tác giả: Tâm Tửng
Sau một tháng tôi dạy con bằng phương pháp của tôi kể cả Nguyễn Nam cũng không thể ngăn tôi được thì con gáι tôi đã chịu khó học và ý thức tự giác hơn , tới giờ đã biết lấy sách vở ra ngồi học.
Đó là chuyện học hành thì có tiến triển tốt nhưng tính tình của con bé vẫn ương bướng lắm
..
Cuối tuần Tôi và Nam đưa con gáι đi chơi biển .. chúng tôi tới khách sạn và đặt 2 phòng ,, tôi và Tuệ Mẫn ở một phòng còn Nam ở một phòng.. chúng tôi tranh thủ đi chơi cho thoải mái đầu óc 3 ngày cuối tuần vì con gáι tôi đã phải học cả tuần không được nghỉ rồi.
Sau khi ăn tối ở khách sạn chúng tôi chuẩn bị đi dạo thì Tuệ Mẫn nói với Nam
– Bố ơi con muốn ra khu vui chơi ngoài kia chơi.
– Được vậy chúng ta ra đó chơi.
– Nhưng con không thích đi cùng cô Vân , hai bố con mình đi thôi nhé.
– Nhưng mà…
– Con không biết đâu.. con muốn đi cùng bố thôi..
Tôi biết con bé không muốn đi cùng tôi nên tôi bảo Nam
– Anh đưa con đi chơi đi.. em lên phòng đây.. em hơi váng đầu ạ.
– Em váng đầu hả.. trong phòng anh có Ϯhυốc đó .. em lấy rồi uống vào nhé.
– Vâng .. hai bố con đi chơi đi..
Tôi đi vội lên phòng.. để Nam đưa Tuệ Mẫn đi chơi.. tôi thấy buồn lòng nhưng mà tôi đâu thể trách con bé được vì nó không biết tôi là mẹ của nó mà.. đối với con bé thì tôi chỉ là một người bảo mẫu của nó mà thôi..
Tôi ra ban công ngồi thì tôi gặp một người đàn ông đang đứng hút Ϯhυốc.. tôi định đi vào thì anh ta Ьắt chuyện với tôi
– Chào cô..
-Dạ chào anh..
– Sao cô lại ra đây một mình vậy chồng và con cô đâu rồi?
– À .. hai bố con anh ấy đi chơi rồi,, tôi không phải vợ anh ấy.
– Vậy hả..thế mà tôi tưởng.. thế cô là??
– Tôi chỉ là bảo mẫu của con gáι anh ấy thôi ạ.
– À ra vậy..
– Anh đi du lịch một mình à?
– Ừm tôi đi một mình cũng tiện giải quết công việc luôn..cô tên gì vậy?
– Tôi tên vân còn anh?
– Tôi lên Thế.. rất vui được biết cô..
Tôi và Thế đứng nói chuyện với nhau một lúc.. sau đó Thế rủ tôi
– Thời tiết hôm nay dễ chịu quá chúng ta đi bộ một ʋòпg hóng gió đi.
Về phòng bây giờ chỉ có một mình nên tôi gật đầu
– Được chúng ta đi thôi..
Tôi và Thế đi dạo trên bờ biển ., Thế rất cởi mở nên chúng tôi nói chuyện với nhau khá là hợp.. Thế năm nay 29 tuổi anh là Kiến trúc sư anh còn làm thiết kế thuê nên thu nhập cũng tạm ổn do cứ mải mê làm việc kiếm tiền nên năm nay 29 tuổi rồi nhưng Thế vẫn chưa có bạn gáι.. chúng tôi nói chuyện với nhau rất thoải mái tôi còn hẹn với anh khi nào về thành phố tôi sẽ giới thiệu bạn gáι của tôi cho anh ấy làm quen nữa.. hai người đang cô đơn gặp nhau nơi đất khách tự nhiên mang lại cảm giác rất vui vẻ.
..
Nguyễn Nam và con gáι về tới phòng ..
– Ủa Vân đi đâu rồi nhỉ??
Tuệ mẫn liền nói
– Chắc cô ấy đi chơi một mình rồi ..bố ở đây với con nhé con không thích ngủ cùng cô Vân đâu.
Nam thấy con gáι mình có vẻ không thích Vân nên anh hỏi
– Con không thích cô Vân à?
– Vâng ,, con rất ghét cô ấy,
– Lí do tại sao vậy?
– Suốt ngày cô ấy Ьắt con phải học,, rồi Ьắt con phải thế nọ thế kia.. con ghét.
– Cô ấy vì muốn con nên người nên mới vậy đó,,con thử nghĩ mà xem,, con học giỏi thì cô giáo với các bạn mới nể phục con, còn nếu con học kém thì các bạn sẽ chê cười con, vậy con muốn mình được khen hay bị chê nào?
– Tất nhiên là con muốn được khen rồi.
– Thế thì con phải chịu khó học và nghe lời cô Vân..
Tuệ Mẫn dỗi và ℓêп gιườпg nằm,, Nam lại dỗ dành con gáι
– Con gáι ngoan của bố , nếu thời gian tới con đạt kết quả cao trong học tập bố sẽ thưởng cho con một món quà lớn.. con có muốn nhận món quà đặc biệt đó không?
– Quà gì vậy bố???
– Bí mật,, con cứ học thật giỏi đi đã ,,
Tuệ Mẫn thấy tò mò về món quà đặc biệt của bố nó nên nó gật đầu đồng ý,, nó sẽ chăm học và đạt kết quả tốt nhất để nhận món quà đặc biệt mà bố nó nói..
Nguyễn Nam đi ra ngoài ban công để ngóng xem Vân về chưa anh khó chịu
” Không biết cô ấy đi đâu nữa,, ”
” đi đâu mà 10 giờ đêm rồi còn chưa thèm về”
Nam nhìn xuống dưới cổng khách sạn thì anh thấy Vân đi cùng một người đàn ông lạ mặt,, hai người vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ nữa chứ,, Nam cau mày lại khó chịu
” Cái gì đây”
” Cô ấy đi chơi với người đàn ông khác sao,, được lắm Vân ạ”
…
Tôi chia tay Thế
– Chúc anh ngủ ngon nhé.
– Em cũng vậy nhé, mai rảnh chúng ta đi ăn nhé.
– Vâng ạ.
,,,
Tôi đi thẳng về phòng thì thấy Nam đang đứng hút Ϯhυốc ở ngoài cửa
– Anh và con gáι đi chơi về rồi à?
– Em đi đâu về đấy?
– Em đi dạo.
– Đi dạo với ai??
– Một người bạn mới quen..
– Được lắm ,, mới vào đây một ngày mà em đã quen với người khác rồi,, nhanh hơn anh tưởng đấy.
– Anh nói vậy là có ý gì đây?
– Đi du lịch cùng chồng con nhưng em lại đi chơi cùng người đàn ông khác,, em không thấy mình quá đáng sao?
Tôi bật cười và nói
– Anh vừa nói cái gì vậy? Sao em nghe cứ bùng nhùng ở lỗ tai vậy,, anh coi em là vợ anh từ khi nào vậy ạ, đến thân phận của em anh còn Ьắt em phải giấu không cho Tuệ Mẫn biết, em là mẹ của Tuệ Mẫn mà em không được phép nhận con mình, em cố tình tới xin làm bảo mẫu để được gần con thì anh Ьắt em phải giấu thật kỹ thân phận của mình,, giờ thấy em đi chơi cùng người đàn ông khác thì anh lại nói em,, em không hiểu anh nghĩ cái gì trong đầu nữa,,
– Chuyện đó,,, không phải là anh không thừa nhận em mà chỉ là chưa tới lúc anh thừa nhận thôi,, rồi sẽ có một ngày anh nói tất cả mọi chuyện với con gáι,, anh sẽ nói mà..
– Giờ con gáι ghét em như vậy,, anh thấy em có vui không??
– Anh xin lỗi,, anh sẽ nói với con gáι tất cả mọi chuyện vào một ngày gần nhất.
– Không cần,,giờ em không cần nữa, thôi em về phòng ngủ đây.
– Đứng lại đã anh có chuyện muốn nói với em,
– Em không có gì để nói nữa,,
Nam kéo tay tôi lại và nói
– Thế em coi anh là gì của em..??
– Ngày trước thì đối với em anh là một người rất quan trọng và không thể thiếu được , nhưng nhờ sự lạnh lùng vô tâm của anh mà bây giờ em thấy anh không còn quan trọng nữa rồi,, bỏ tay ra em còn đi ngủ.
Tôi gạt tay Nam ra và đi về phòng,, Tuệ Mẫn đã ngủ rồi tôi lại gần và ngắm con gáι ngủ
” Mình làm mẹ mà không thể ôm con vào lòng ,, sao cái số của mình nó lận đận vậy trời”
…
Nguyễn Nam đi về phòng nhưng anh trằn trọc không ngủ được
” Rõ ràng lúc Vân mới về cô ấy rất quan tâm tới mình mà”
” Thế mà bây giờ cô ấy lại không cần mình nữa là sao,, người gì lật mặt như bánh tráng vậy”
Nam ngồi dậy và đi ra ban công ngồi.,anh thở dài và nghĩ trong đầu
” Không phải mình không tҺươпg cô ấy chỉ vì mình muốn chờ qua 3 năm chịu tang vợ rồi mình sẽ nói tất cả với con gáι,, mình sẽ nói với con gáι rồi mình sẽ cầu hôn Vân,, chỉ còn hơn một năm nữa thôi mà”
” Rồi mình và Vân sẽ kết hôn và sống hạnh phúc bên con gáι,, và không bao giờ xa nhau nữa”
…
Sáng ngày hôm sau ,, Tuệ Mẫn tỉnh dậy là nó chạy sang phòng bố nó ngay ,
– Bố ơi,, bố ơi???
– Bố đây con dậy rồi à?
– Con đói bụng quá chúng ta đi ăn sáng đi bố.
– Được thế cô Vân đâu con?
– Cô Vân vẫn đang ngủ bố ạ,
– Thế để bố sang gọi cô ấy.
– Không phải gọi đâu bố, hai bố con mình đi thôi ạ, con không thích đi ăn sáng cùng cô ấy đâu.