Tìm được đường về – Sự lương thiện là cái “cốt” để làm nên con người cao thượng

Từ xưa sa mạc Sahara được mệnh danh là vùng đất chất, hễ người nào tiến vào đều không thoát được vận mệnh: Có đi không có về.

Nhưng vào năm 1814, một đoàn khảo cổ đã phá vỡ “lời nguyền” này. Khi đó, ở bất cứ nơi nào trong sa mạc cũng có thể nhìn thấy xương người. Trưởng đoàn đã yêu cầu mọi người dừng lại, chọn nơi đất cao để đào hố chôn những bộ hài cốt này và dùng thân cây hoặc đá để làm bia mộ đơn giản.

Tuy nhiên, xương người trong sa mạc quá nhiều, việc chôn cất đã chiếm một khoảng thời gian dài của đoàn. Nên các thành viên trong đoàn bắt đầu phàn nàn: “Chúng ta đến đây để nghiên cứu khảo cổ chứ đâu phải đến để thu dọn xương người”.

 

 

Vị đội trưởng kiên trì nói: “Mỗi bộ hài cốt đều từng là đồng nghiệp của chúng ta, mọi người làm sao có thể nhẫn tâm để họ phơi sương nơi hoang dã như thế này?”.

Một tuần sau, đoàn khảo cổ phát hiện được rất nhiều di tích của người cổ đại, lần phát hiện này đủ gây chấn động trên toàn thế giới. Nhưng lúc họ rời đi, bão cát đột nhiên nổi lên, mấy ngày liền không thể nhìn thấy mặt trời.

La bàn cũng vì bão cát mà mất tác dụng. Đoàn khảo cổ hoàn toàn bị mất phương hướng, lương thực và nước uống cũng cạn dần. Lúc này họ mới hiểu tại sao những người đồng nghiệp kia không thể trở về.

Trong lúc nguy nan, vị trưởng đoàn đột nhiên nói: “Đừng vội tuyệt vọng, mọi người có nhớ không, khi đến đây chúng ta đã để dấu hiệu dọc đường đi!”.

Thế là họ men theo những bia mộc đã lập khi chôn cất hài cốt, cuối cùng tìm được đường ra khỏi vùng đất chết. Về sau, khi trả lời phỏng vấn của báo chí, các thành viên trong đoàn khảo cổ bùi ngùi nói: “Lương thiện chính là thứ giúp chúng tôi thoát khỏi sa mạc, tìm được đường về”.

Thật vậy, trong sa mạc mênh mông, chính sự tử tế đã thôi thúc họ làm một việc nhân văn. Và chính hành động đó cũng đã giúp cả đoàn tìm được đường về, thoát ra từ cõi chết.

Trên con đường nhân sinh dài đăng đẳng, lương thiện chính là kim chỉ nam trong lòng mỗi người. Nó giúp chúng ta nhìn thấy rõ nội tâm của mình, giúp ta không lầm đường lạc lối.

Tôi vẫn luôn cho rằng, thiện là một loại phẩm tính mềm mại nhất, nhưng cũng giàu sức mạnh nhất tiềm ẩn trong nhân tính của con người. Bất kể gian nan thế nào, chúng ta cũng nên giữ vững tấm lòng lương thiện. Mặc kệ cô độc ra sao, ta cũng phải suy trì nhất cách cao thượng của mình.

Trên thế giới này, ai cũng có những khó khăn riêng, mong rằng mỗi trường hợp bi thương đều sẽ nhận được ấm áp tình người, mong rằng tất cả mọi người có thể đối đãi với nhau thật hòa nhã.

So với thông minh, lòng lương thiện còn khó có được hơn. Bởi thông minh là thiên phú, mà lương thiện lại là lựa chọn. Vậy nên, nếu có lúc cuộc sống bắt chúng ta lựa chọn, đừng ngần ngại chọn trở thành người thiện lương.

Sưu tầm.

Bài viết khác

Thαnh thản đón hoàng hôn – Bài thơ ý nghĩα sâu sắc ở tuổi xế chiều

Ai cũng ρhải về với cát bụi thôi, Để tɾả cuộc đời lại cho nhân thế Nên những ước mong từ khi còn tɾẻ Thực hiện ngαy đi, kẻo tɾễ bây giờ! *** Đến vùng đất mà tα vẫn hằng mơ Muα những món đồ tα từng khαo khát Cười với những người mà tα […]

Tìm chút bình an – Câu chuyện ý nghĩa về suộc sống và tình người cao cả

“Bà già khó chịu”. Đó là biệt danh hàng xóm đặt cho bà. Bà biết hết chớ. Nhưng họ chỉ dám gọi sau lưng bà, nên bà cũng miễn chấp. Nguyên tắc sống của bà vẫn không thay đổi. Bà không muốn động chạm đến ai, và cũng không muốn ai động chạm đến mình. […]

Làm đĩ – Câu chuyện đầy nhân văn và xúc động đáng suy ngẫm

Chị đã chọn cái nghề hạ lưu nhất mà người đời đều khinh bỉ: “LÀM ĐĨ”. Trong một buổi chiều mưα gió, khi con đαng sốt cαo mà chị không có nổi một đồng xu trong túi. Sαu khi để người tα vày vò, thoã mãn, chị lαo vào trong cơn mưα xối xả, chị […]