Nắm tay rồi buông tay – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Có một câu chuyện kể rằng : những năm 60 của thế kỷ trước, có một người đàn ông và một người phụ nữ đều là những trí thức trẻ . Qua sự giới thiệu của người khác, họ quen và kết hôn với nhau.

Những năm tháng đó, tuổi trẻ lại bồng bột họ kết hôn rồi sinh con ,sinh liền ba người con, lúc nào cũng cãi cọ lúc nào cũng ồn ào, không ít lần đòi ly hôn, cũng không ít lần tách ra sống riêng . Sau đó một người con bức xúc tuyên bố :” Nếu bố mẹ còn cãi nhau nữa con sẽ đi tự tử “.

Họ đình chiến . khi đó người đàn ông vừa bước qua tuổi 30 , vì thế họ giao hẹn với nhau , đợi đến khi hai người 60 tuổi, đều đã về hưu, con cái thì đã lớn khôn, trưởng thành, thì sẽ đi tìm tình yêu và xây dựng cuộc sống cho riêng mình.

 

 

Đây là bí mật của hai người, không tiết lộ với bất kỳ ai. Người đàn ông thích kiểu phụ nữ chín chắn , điềm tĩnh có thể dành thời gian cùng xem phim , nghe nhạc, cùng nói chuyện với anh. Anh không thích kiểu phụ nữ bộc trực thẳng thắn.

Người phụ nữ lại thích náo nhiệt, nên cô cảm thấy nếu như sống như anh cả đời sẽ rất tẻ nhạt, bản thân phải chịu nhiều ấm ức. Tóm lại anh không phải ý trung nhân trong lòng cô.

Năm 60 tuổi, họ đều đã nghỉ hưu, bắt đầu tiến hành thủ tục li hôn . lúc này con cái đều đã định cư ở nước ngoài. Rất nhiều người cười chê họ :” Đã 60 tuổi rồi còn đòi li hôn , chắc bị thần kinh rồi.”

Họ chia tay một cách yên bình. Tất cả tài sản đều được chia đôi. Người đàn ông về quê bắt đầu cuộc sống mới. Từ lâu ông đã mơ ước được thả mình trong không gian sơn thủy hữu tình với một mái nhà nho nhỏ, trồng rau , trồng hoa, nuôi chó nuôi gà.

Mỗi bữa ăn nhâm nhi đôi chén rượu nhạt hàng ngày vui với làn điệu dân ca quê nhà . Đó là cuộc sống điền viên yên ả mà ông hằng ao ước. Nếu bên cạnh có một người phụ nữ dịu dàng thì càng tốt. Yêu cầu của ông xem ra không nhiều cũng chẳng khó.

Người phụ nữ không muốn sống ở ngoại ô nên đã chuyển vào nội thành, nơi đông đúc ,ồn ào , tấp nập bởi hàng loạt những âm thanh bà cho là vui tai. Nơi bà ở chỉ cách siêu thị 5 phút đi bộ rất tiện lợi, cách quảng trường vừa tròn 3 phút, rất thuận tiện cách công viên khoảng 10 phút , cực dễ chịu.

Một năm sau họ đều tìm thấy bạn già của mình.

Bạn già của người đàn ông là một phụ nữ thôn quê , không quá đẹp, trình độ học vấn cũng chẳng cao, chồng mất hai năm trước nên bà sống một mình.Bà cũng thích trồng hoa , nuôi mèo.

Một thời gian sau hai người kết hôn rồi ngày ngày cùng nhau chăm sóc vườn tược, cùng nhau xem phim , nghe hát . Bà là người ít nói, nhưng vô cùng dịu dàng, ông nói gì là như thế.

Khi đi dạo bà luôn đi đằng sau ông , ông nói gì thì bà cũng ừ nhẹ nhàng. Người đàn ông nghĩ cả đời này ông chỉ mong được gặp người phụ nữ như thế này , thật may mắn !.

Người phụ nữ cũng kết hôn. Đó là một ông lão bà quen khi tham gia lớp khiêu vũ buổi sáng. Ông từng là du học sinh, phong cách rất tây.

Vừa nhìn thấy bà , ông đã bị hớp hồn bởi phong cách tự do tự tại cùng thái độ nhiệt tình, cởi mở của bà, cuộc sống của hai người đều rất náo nhiệt. Ông sống một mình nhiều năm nên lúc nào cũng thích được vui vẻ bên bạn bè. Mỗi chiều ông đều cùng vài người bạn đánh cờ , cuộc sống mới càng ý nghĩa.

Hai người đều cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Nhiều người chê trách, người đàn ông sao chẳng có con mắt nhìn người mà lại đi chọn một bà lão quê mùa như thế ?

Ông không giải thích, bởi bà không đẹp, cũng không hấp dẫn nhưng bà là bến đỗ của tâm hồn ông bà rất hiểu ông. Vậy trên đời cần gì hơn một người hiểu mình nữa ? Họ gắn bó với nhau như những người bạn tâm giao .

Người phụ nữ nói :” thật may chúng ta đã li hôn. Giờ ai cũng sống hạnh phúc, nếu không chúng ta sẽ mãi là địa ngục của đời nhau .”

Người đàn ông nói :” li hôn xong , tôi mới biết thì ra bà cần một cuộc sống như thế.”

Đây là một kiểu tình yêu khác, vì họ hiểu buông tay mới là yêu người kia. Buông tay mới là con đường để người kia hạnh phúc. Yêu một người thì hãy để người đó tự do. Điều này quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác .

Buông tay là biểu hiện của thất vọng , bất lực và đau khổ đến tận cùng.

Nắm chặt tay, nói một lời chân thành :” tạm biệt , bảo trọng nhé “. Quay đầu bước đi một cách thoải mái, để hình bóng mình mãi khắc ghi trong tâm trí người kia. Khi bạn có thể nhớ lại từng li từng tí những gì đã qua của hai người bằng một thái độ cởi mở thì bạn hoàn toàn có thể cảm nhận được cuộc sống tốt đẹp sau khi chia tay.

Sưu tầm

Bài viết khác

Tɾịnh Công Sơn với Văn Cαo – Câu chuyện ý nghĩα sâu sắc, chân tình giản dị

NS Văn Cαo, Tɾịnh Công Sơn, hαi nhạc sĩ, hαi thế hệ. Nhạc sĩ Văn Cαo sinh năm 1923, còn nhạc sĩ Tɾịnh Công Sơn sinh năm 1939. Hơn Tɾịnh Công Sơn 16 tuổi, Văn Cαo coi Sơn như một người bạn ʋσпg niên, bạn nghề, bạn ɾượu, bạn đời. Họ tҺươпg nhαu, họ yêu […]

Lá thư 10 câu cụ già viết gửi con, dù các con bạn đã lớn thế nào cũng nên cho chúng đọc

Có một cụ già viết thư cho các con củα mình. Bức thư chỉ vỏn vẹn 10 câᴜ nhưng ᵭáng ᵭể tất cả chúng tα cùng ᵭọc và ngẫm. Nội dᴜng вức thư 1. Các con, tɾách nhiệm củα Ьố mẹ là nᴜôi các con thành người, cho con tất cả sự qᴜαn ᴛâм mà […]

Nỗi buồn lớn nhất của tuổi già là phải thận trọng với con – Câu chuγện đầγ ý nghĩa nhân văn

Con lớn lên, nhiều kiến thức hơn, dần thiếu kiên nhẫn và xem thường cha mẹ, khiến họ trở thành một “con nhím” thận trọng. Một ᵭộc giả kể lại : “Tôi mua cho mẹ một chiếc điện thoại thông minh. Mẹ nhờ tôi dạγ cách sử dụng. Tôi đã chỉ cho bà cách tải […]