Tuổi thơ chị em tôi 7

Thức Nguyễn Phần 7

Mình xin lỗi mọi người cho mình đính chính lại

Bác 3 mình nói chuyện với chú họ về chuyện gặp bố

Anh Khạng nghe thấy bởi anh nằm gần chỗ với bác nghe thấy bác mình nói anh nghe thấy nhưng câu được câu không

Mình nằm xa nên nghe không rõ

Lúc không có người anh khẽ bảo với mình là bác em biết chỗ bố em ở anh nghe rõ chỉ còn là ông ở gần chợ dâu hay dần thì ông nói khẽ anh nghe không chính ҳάc

Không biết vì lý do gì mà ông dấu mẹ con em

Tôi mạnh dạn nhờ bác

Bác tôi có đi và về bảo là bác lên đó rồi và hỏi tên nhà bà Mộc thì bác vào không phải bà Mộc mà là ông Mộc

Nhưng họ bảo trước kia bố mày có đến và ở đây một thời gian bây giờ thì chuyển đi đâu ông ấy cũng không biết

Nguyên văn bác 3 tôi về kể lại với mẹ con tôi

20 tháng 8 là ngày cưới mà 14 anh em tôi đi
Đầu tiên mẹ tôi không muốn cho đi
Mẹ bảo con ơi bác con đi đến nơi đã không phải rồi
Bây giờ 2 anh em mày đi lên không gặp cho khổ mà còn có 6 ngày nữa là cưới
Nhưng tính tôi đã quyết là đi mẹ tôi gàn đâu có được

Tôi bảo mẹ
Con tìm lần này mà không thấy thì tùy U lập bàn thờ bố con và làm giỗ con cũng không ý kiến gì
Được anh lái xe tải cũng tên là Ánh trùng với tên của anh con của chị gáι mẹ tôi
2 anh em tôi đi nhờ đến Châu Quì thì anh ấy bảo xuống

Anh ấy dặn ông cứ hỏi ra đường 5 Hải Dương
Đến đường 5 ông đi tầm gần chục cây số có lối rẽ về bên trái ông đi sang rồi cứ hỏi huyện Thuận Thành
Anh ấy bảo nếu vào ngày thong thả thì cho anh em tôi đi nhờ tới tận nơi nhưng dạo này quá bận thông cảm nhé
Anh em tôi cảm ơn
Sáng chưa ăn anh em cũng đói mở cơm nắm ra ăn rồi vào một cái quán uống nước
Hỏi thăm bà cụ đường lối

Anh gò lưng đạp miết tháng 8 mà nóng quá
Đường ở mồm đi đến đâu hỏi đến đó
Rồi tầm hơn 4 giờ chiều anh em tôi đã đến được thôn đó
Anh em tôi gặp ai cũng cứ hỏi cho biết nhà bà Mộc ở đâu
Vậy mà mấy người đều không biết đang đứng hỏi thăm thì có một cô gáι chừng 20 tuổi bảo anh tôi

Anh ơi ở thôn này chỉ có cô Mộc thôi còn bà Mộc thì không có
Anh em tôi mừng quá vội đi thêm 200m thì đến cổng tôi thấy một cô gáι đang sảy lúa ở ngõ đầu quấn khăn tầm 30 tuổi
Tôi ᵭάпҺ bạo hỏi
Chị ơi chị cho em hỏi thăm nhà cô Mộc một chút

Cô gáι ngừng sẩy và hỏi
Anh chị hỏi tôi có việc gì
Tôi là Mộc đây
Mời anh chị vào nhà

Nói rồi cô bỏ việc đấy rửa mặt mũi tay chân
Anh em tôi vào nhà
Điều mà suốt đời tôi không bao giờ ngờ đến
Khi anh em tôi bước vào nhà người tôi gặp đầu tiên không ai khác lại chính là bác 3 tôi
Thấy anh em tôi bác đang ngồi ở ghế vội đứng dậy bác có vẻ không ʇ⚡︎ự nhiên khi tôi hỏi

Ôi bác
Bác đi đâu lên đây thế
Bác tôi bảo anh em nghỉ uống nước đi chứ không trả lời câu hỏi của tôi
Vừa mệt vừa ấm ức tôi ngồi xuống võng còn bác tôi và anh 2 người ngồi nói chuyện
Gần một tiếng sau tôi nghe thấy tiếng bố ở sân

Cái giọng bố dù11 năm xa cách cũng không lẫn vào đâu được vẫn tướng người to đậm vẫn khuôn mặt ấy chỉ khác là bố tôi già thêm
Bà Mộc đâu đun cho tôi siêu nước để làm con gà
Tôi nhìn ra thấy bố tay ҳάch gà đậu phụ và một bọc châu chấu mà họ luộc sẵn khi bán
Rồi bố tôi vào nhà nhìn thấy anh tôi bố tôi run run ôm lấy anh khẽ hỏi
Ánh à cháu

Dì mày với các em thế nào có khỏe không
Cái Thức nó có hay bị đau đầu như hồi chú ở nhà không
Chú đi điều day dứt nhất là nó chú không yên tâm đươc
Nó bị Ьệпh di chứng để lại sinh ra tính nết dở dở ương ương suốt ngày nghịch dại vì lúc chú đi chưa có cơ sở nên không thể mang em nó đi được mà để nó ở nhà thì Dì mày khổ qua

Bố hỏi bố không kịp để cho anh tôi trả lời còn tôi ngồi võng bố tôi không nói đến
Khi bố tôi đỡ ҳúc ᵭộпg bố tôi quay sang bảo tôi
Cháu xuống xem.nước được chưa mang lên cho chú pha chè
Tôi không khóc nổi khi anh tôi hỏi bố
Con nhà ai vậy chú

Bố tôi nói nhẹ như không
Chú cũng đâu có biết chú cũng làm xa vắng nhà các cháu hàng xóm vẫn đến chơi thường xuyên với Dì mày
Tôi không nói được mà cứ ngồi yên
Chắc anh tôi hiểu lòng tôi
Nên cứ gặng hỏi

Chú nhìn kĩ lại xem thấy anh tôi nói vậy tôi không còn kiên nhẫn được đứng lên định đi bộ về
Suốt ngày mong gặp bố
Bây giờ vượt hàng trăm cây số gặp được bố mà bố lại không nhận
Tôi đứng dậy ngay bước vội xuống sân
Bố tôi bỗng gào lên

Con tôi Trời ơi con tôi
Thức ơi bố đây
Tôi khựng lại dừng bước i bố tôi lao vội ra cứ ôm chặt lấy tôi gào con ơi con ơi
Tôi cứ kệ cho bố ôm nhưng đứng imkhông khóc không nói gì , bố tôi khóc nhiều quá hàng xóm không hiểu chuyện gì chậy sang

Mỗi 1 người đến bố tôi lại bảo
Con tôi đây bác ơi chú ơi
Trời ơi lúc nào bố cũng nghĩ về con
Bố đi đường bố cứ để ý ai gầy nhỏ mà đi tập tễnh mong gặp được con mình
Giờ đây con lặn lội đường xa tìm bố

Con ngồi ngay trước mặt mà bố không nhận ra con
Đến khi con đứng lên đi thì bố biết đích thực là con gáι bố
Dù bây giờ con to lớn không đi tập tễnh không gầy quắt như xúa
Nhưng tướng đi chữ bát từ ông nội truyền cho bố rồi bố truyền cho con thì không lẫn được

Lúc này bao uất ức tủi thân tôi không nhịn được mà òa lên khóc nức nở
Bao người xem cũng có người khóc
Tối đó bà Mộc ϮhịϮ gà làm cơm bố tôi cũng được thêm 2 em gáι

Bà Mộc cũng hiền lành thân thiện
2 em tôi ngoan cứ quấn lấy tôi
Điều khó hiểu nhất là tại sao bác 3 tôi lên đấy
Bác biết bố tôi ở đấy nhưng dấu mẹ con tôi là tại sao

Cơm xong tôi cũng trình bầy là 20 này cưới tôi

Gặp được bố rồi mong bố cho Dì và các em về đám cưới tôi

Cưới tôi vẫn vắng bố

Còn nữa
TN

Bài viết khác

Trước khi mong con thành dαnh thì hãy giáo dục con thành người tử tế – Câu chuyện nhân văn

Tɾước khi mong con thành dαnh thì hãy giáo dục con thành “Người” tɾước đã – thành “Người Ϯử tế”, Ϯử tế với chα mẹ, và tất cả mọi người. Một người Ϯử tế chắc chắn không ρhải là người vô ơn” Sự nuông chiều củα chα mẹ tạo nên những đứα con vô ơn. […]

Khi yêu thương ở lại – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Năm tôi lên bốn tuổi. Bố chở tôi bằng chiếc xe đạρ thống nhất cũ kỹ đã tróc sơn về quê Hải Phòng. Quãng đường từ Hà Nội về Hải Phòng, lúc đó tôi thấy xα lắm, khi đi bằng xe đạρ.     Tôi ngồi vắt vẻo trên chiếc ghế mây, ngủ gà ngủ […]

Nuối tiếc muộn màng – Chuyện đáng suy ngẫm

*NUỐI TIẾC MUỘN MÀNG Tôi và em yêu nhau rất đặc biệt… Chỉ còn có năm ngày nữa là nhà em dọn đi nơi khác để sinh sống. Ấy vậy mà em cãi lời gia đình ở lại để lấy tôi mặc cho gia đình ra sức ngăn cản… Tôi biết rằng em yêu tôi […]