Tuổi thơ chị em tôi 5
Thức Nguyễn phần 5
Lúc bố tôi còn chưa bỏ đi ,mẹ tôi còn có ngày thong thả thì lại mang quần áo cái nào bong chỉ mẹ khâu lại
Có hôm trời mưa không đi chơi được ba chị em tôi ngồi cùng mẹ nghe mẹ nói chuyện
Lúc nào mẹ cũng nói nhờ trời được như chị và em tôi mẹ dễ nuôi bao nhiêu thì trái lại mẹ nuôi tôi vất vả bấy nhiêu
Mẹ kể lại là khi mẹ sinh ra tôi cũng bình thường như chị em tôi cũng ăn cũng chơi rồi lớn
Nhưng từ khi tôi 4 tuổi sau hai ngày tôi sốt cao lúc đó bố tôi vẫn còn ở nhà lên mang tôi đi viện
Mẹ bảo mấy ngày tôi bị co giật sốt liên miên người có lúc bị tím tái
Bác sỹ chẩn đoán tôi bị ʋιêм màng пα̃σ ,lúc đó ngành y cũng chưa được hiện đại như bây giờ
Một phòng 3 đứa bằng tuổi tôi vào viện được mấy hôm thì mất còn tôi thì sống sót các bác sỹ bảo dù tôi có khỏi nhưng nhất định tôi xẽ bị di chứng пα̃σ để lại
Khi xuất viện về các bác sỹ dặn mẹ tôi chú ý đến tôi
Mẹ tôi bảo khi tôi về nhà lúc mới cũng bình thường chỉ
mỗi khi thời tiết thay đổi là tôi lại ôm đầu kêu chạy khắp nhà có lúc đau quá tôi cứ rụi đầu vào tường kêu khóc
Người tôi cứ gầy rạc đi vì vậy mọi người trong nhà ai cũng iu ái tôi hơn
Bố tôi kiếm được cá con nào to lại nướng dành cho tôi ăn dần
Nhưng khổ lỗi là tôi cứ nhâng nháo toàn chơi những trò dại chơi cùng con trai ᵭάпҺ khăng rồi ᵭάпҺ đáo nhảy ngựa nói tóm lại trò chơi nào tôi cũng chơi
Chơi chuyền ô ăn quan tôi ít khi thua
Đến tuổi đi học tôi gầy bé gần như nhất lớp nhưng lực học lại vào học giỏi
Mấy năm tôi đi học mà bố còn ở nhà mẹ tôi đi họp phụ huynh về cứ bảo
Con học tốt nhưng con phải bớt nghịch chứ con gáι ai lại nghịch quá
Nói tóm lại cái Ьệпh di chứng пα̃σ để lại tôi vẫn thỉnh thoảng bị nhưng cũng bớt phần nào còn cái tính ngang ngược khó bảo thì vẫn vậy
Mẹ tôi cứ bảo con ơi
Con gáι mà nghịch thế này thì ai dám lấy
Tôi bảo mẹ
Con lấy chồng làm gì con ở với U suốt đời
Như U đẹp mà lại chịu khó lấy chồng U khổ bao nhiêu
Thôi con ở nhà với U mẹ kéo con đun
U tôi cười mắng yêu bố cái ҳάc chị
Mẹ tôi chưa ᵭάпҺ tôi bao giờ
Mẹ còn bảo chị
Em nó bị thế mẹ cũng khổ quá chả biết trời có để nó làm người không nhìn mà xót người thì bé tí chân lại tập tễnh bước thấp bước cao mà cứ chạy nhảy suốt ngày thì bao giờ mới lớn thành người được
Mẹ tôi thương lắm nhưng không biết làm thế nào
Thôi bỏ qua chuyện bố tôi còn ở nhà mà tôi kể tiếp nỗi khổ của chị em tôi từ khi vắng bố
Bao sóng gió ập xuống đầu mẹ tôi
Chị em tôi còn bà ngoại nhưng bà yếu không làm gì đươc
Bà ở với cậu tôi
Cậu mợ cũng 5 người con cộng với cậu mợ và bà là 8 người
Chị em tôi lên người là có công cậu mợ rất lớn
Mỗi năm cậu tôi cứ mua quần áo cho khi tết đến rồi nhà tôi mẹ không vần vuốt vào đâu được cậu đi làm về lại đưa cho mẹ tôi ít tiền dấu mợ để mẹ đong thêm ít gạo
Cậu đâu cũng có dư dả
Rồi bà ngoại tôi mất mẹ tôi không có đồng nào trong khi bác rể trưởng bắt chia bổ đều mặc cho cậu tôi đứng lên xin chịu tất nhưng bác không nghe
Bác bảo là
Con trai thì bà lấy vợ con gáι thì bà gả chồng mà một mình cậu đã nuôi bà tất bây giờ việc trả nghĩa bà con cái phải cùng
Cậu gặp riêng mẹ và dặn
Chị cứ yên tâm việc của bà em xẽ bỏ ra cho khi thanh toán chị cứ ngồi yên không nói gì
Mọi việc em nói thế nào chị chỉ biết nghe
Công việc xong thanh toán mọi người nghĩ mẹ tôi không có tiền nhưng mỗi người chia đều hết 300 tièn lúc đó mẹ tôi bảo bằng mấy triệu bây giờ
Mẹ đi củi qua sông 2 hào tiền cầu nhiều khi còn phải đi vay bây giờ nói tiền trăm thì mẹ sợ là phải
Cậu tôi lúc đó đi nhận việc xây nhà cho mọi người lên cũng có đồng tiền .nhân cơ hội này cậu lại muốn cho mẹ một ít lên cậu nói
Mỗi nhà hết 300 thế sáng chị đưa cho em 350 đồng thì em phải trả chị 50 đồng thừa
Số tiền với mẹ tôi 50 đồng quá lớn bằng 10 công thợ
Rồi nâng bà ngoại lên cậu cũng bỏ ra cho tất
Mẹ cứ nhắc thì cậu lại bảo chị cứ yên tâm đâu xẽ có đó
Thời gian thấm thoắt trôi nhanh tôi cũng học hết cấp 2 chị gáι tôi đi lấy chồng ngay cùng ngõ
Từ ngày bố tôi bỏ đi không bao giờ mẹ tôi họp phụ huynh cho chị em tôi
Mà mẹ cũng không có thời gian đi họp mẹ làm suốt ngày việc nọ việc kia
Tôi lớn hơn và cũng đỡ nghịch tôi đã biết chăm chú vào học và nhường em
Giờ tôi không đi nhặt sung rụng cũng không đi ăn trộm ổi, bứt bàng xanh nữa quần áo cũng đỡ sẻ ngược tước xuôi mẹ tôi cũng đỡ vất vả hơn chút ít
Nhưng có một chuyện mà tôi không thể bỏ được nhất là ai nói gì không đúng về mẹ tôi là tôi ҟҺùпg lên nhất là ᵭάпҺ nhau
Tôi con nhớ hôm đó khi cô giáo hỏi tôi bố mẹ em đâu mà không đi họp cho, tôi không trả lời cứ cúi mặt xuống chả nhẽ lại thưa cô giáo bố em đi lấy vợ bé à còn mẹ em không có thời gian
Tôi cúi mặt quyết không nói , thế là có cậu bạn cùng xóm hớt mồm lên nói leo U bạn ấy không biết đẻ nên đẻ ra toàn vịt vậy bố bạn ấy buồn bỏ đi lấy vợ bé rồi cô ơi
Tôi tưởng như mình phát điên lên tôi chỉ muốn ra tống vào mồm bạn ấy một nhát
Mặc dù cô giáo đã nhẹ nhàng bảo tôi cô hiểu rồi nhưng tôi đã ứ nghẹn đến cổ căm tức thằng bạn
Trong mắt tôi ,không ai sánh bằng mẹ tôi được, mẹ tôi vĩ đại biết nhường nào
Có cô giáo đấy tôi không làm gì được nhưng trưa về tôi nhặt rất nhièu đá bằng quả trứng gà đợi nhà nó đi vắng tôi lém cho vỡ mấy viên ngói
Tôi mong tối trời mưa rào cho nhà nó biết tay
Mưa đâu không thấy mà tối mẹ nó đã đến mách mẹ tôi
Khổ mẹ đi làm cả ngày về biết chuyện mẹ không cҺửι mà bảo tôi nghe mẹ cùng sang nhà nó để xin lỗi bố mẹ nó
May cậu tôi mới về chưa đi mẹ nhờ cậu mang mấy viên ngói lên dặm lại trả họ
Vì gần nhà họ cũng biết tính tôi nên họ cũng bỏ qua nhưng nhìn mẹ tôi cảm thông và nói
Đúng nó là cái nợ của chị
Biết hoàn cảnh của tôi cô giáo cũng không bao giờ nhắc khi họp phụ huynh mà mà mẹ tôi vắng mặt ,mà cô chỉ ghi kết quả gửi về cho mẹ xem
Rồi năm đó tôi thi vào được cấp 3
Cả huyện kim bảng lúc đó mới có 1 trường cấp 3 kim bảng A nhà tôi cách trường 6 cây số xe đạp không có tôi đi bộ được hơn tháng thì bỏ không đi bộ mãi được
Tôi cũng tiếc trong khi đó trong thôn bạn bè tôi thi trượt rất nhiều các bạn muốn học mà thi không được còn tôi thi được lực học có mà điều kiện không có tôi phải bỏ học giữa chừng
Lúc này tôi mới thấy hận bố
Nếu bố không bỏ đi ,bố mua cho tôi cái xe đạp tôi được học đến nơi đến chốn thì biết đâu đời tôi xẽ khác
Khi tôi đã 14 hay 15 tôi bỏ học về đi nấu cơm thợ cho cậu Ngày 3 bữa tôi đi cả năm tôi đã trả đươc hết số tiền cậu tôi bỏ gia cho mẹ trả nghĩa cho bà ngoại tôi
Mẹ tôi cứ nhìn tôi cười bảo
Đấy khi còn bé con nghịch dại suốt ngày đi ᵭάпҺ nhau rồi chèo cây trộm quả mẹ đi làm tối ngày đã mệt lại phải đi lậy van hết nhà này nhà khác
Các bà trong ngõ cứ bảo mẹ con đúng là cái nợ
Không ngờ cái nợ của mẹ đã thay mẹ trả nghĩa bà giúp mẹ
Mẹ tôi cười mà nước mắt chảy dài
Chị gáι tôi lớn thì chỉ đi làm công điểm thêm vào với mẹ
Đến tôi bỏ học thì cậu dỗ đi cùng cậu giúp cậu nấu cơm thợ cho lên mới có tiền
Gần tết cậu lai tôi về cậu đưa tiền công tôi về đưa mẹ tất
Lại nói ở chỗ làm cậu mua cho tôi 20 con gà con để tôi nuôi cơm cháy thừa tôi cho gà ăn tết lũ gà lớn cậu thit mấy con liên hoan thợ còn cậu mang về đưa mẹ tôi một nửa mẹ tôi vui lắm bảo tết ϮhịϮ một 2 con còn mấy con mái để cho em tôi nuôi lấy trứng
Tết mẹ tôi cũng cho chị gáι tôi một con chị tôi nhìn tôi cười nói
Dì còi giỏi lắm vì ngày bé tôi bé hơn các bạn cùng đẻ rất nhiều nên cả nhà cứ gọi tôi là con còi
Tôi còn mua được cho mẹ 1 cái chăn của người mường họ dệt để rét mẹ và em gáι ngủ không phải nằm ổ hay rúc vào bao tải
Một cái tết được đủ đầy từ khi vắng bố
Cậu tôi gói bánh chưng cho lại có ϮhịϮ gà mẹ và em tôi cũng đã có quần áo mới
Tôi nhìn mẹ tôi đã thấy mẹ tôi không u buồn như trước
Mà không biết tôi được ăn uống đầy đủ hay cơm thiên hạ mà giờ tôi đã lớn phổng phao
Nhưng tính nết cứ ngô ngố thế nào ấy nhiều người cứ bảo tôi thế
Nhưng với mẹ tôi thấy tôi như vậy là mừng quá rồi
Thôi chuyện gia đình tôi đã ốn .bố tôi vẫn không có tin tức gì
Tập tiếp tôi kể tôi đi tìm bố tôi
Còn nữa
TN